183:


Người đăng: docam

Sau mấy ngày điên cuồng đổi tiền, cuối cùng buổi đấu giá cũng đến.

Có thể nói đây là sự tụ tập của tất cả các thể lực lớn trên đại lục lại. Từ
những thế lực siêu cấp nổi tiếng trên đại lục là ngũ quốc tứ tông tam minh nhị
cốc nhất điện đều có người đại diện ra mặt. Thậm chí là cả PHƯƠNG VÔ ĐỊCH cũng
tham gia thịnh yến này a.

Không thể không nói, Phương Vô Địch bị tên rể bất đắc dĩ này dọa cho ngu
người rồi a. Vào tay hắn thì 1 thương đoàn đang sắp phá sản như Bắc Linh
thương đoàn giờ đã hồi sinh và trở thành 1 thương đoàn bậc nhất trên đại lục
mà ai cũng công nhận. So với bl thì các thương đoàn khác lu mờ đi rất nhiều.

Có thể nói bây giờ trên đại lục không ai không biết đến Bắc Linh thương đoàn
a.

Mà thời gian để hồi sinh lại rất ngắn chỉ có mấy tháng chứ chưa đến 1 năm ấy
chứ.

Trong mấy tháng này, ông đã bị tên rể này đưa đến hết ngạc nhiên này đến ngạc
nhiên nọ a. Thật ra lúc đầu ông để Dược Phong làm chủ Bắc Linh thương đoàn vốn
dĩ do máy chơi game mà thôi. Máy game thì Huấn Nhi cùng Lạc Thần cũng không
mang đi, và tất nhiên cũng sẽ không để lại nội viện rồi. Do đó sẽ do Tuyết Mai
giữ lấy,.

Và cô nàng cũng mang nó về đế quốc và cho những mọi người chơi thử. Khỏi nói
là nó lập tức tạo nên cơn bão a.

VÀ đó cũng là lý do mà lão mời Dược Phong đảm nhiệm chức đoàn trưởng a. Để
mong Dược Phong lôi cái gọi là game làm đặc sản của Bắc Linh thương đoàn từ đó
vực dậy thương đoàn.

Nhưng không ngờ là chưa cần đến cái gọi là game thì Dược Phong đã dùng những
thứ mới lạ theo 1 trình tự tính toán tinh vi để mà dưa Bắc Linh thương đoàn
lên từng bước 1, mỗi bước đi đều tràn đầy tính toán chi li.

Lão không thể tưởng tượng nếu để Dược Phong làm tiếp thì còn đưa thương đoàn
lên đến tận đâu nữa. chí ít lão còn biết được Dược Phong còn có con át chủ bài
là game a.

Nhưng lão không biết rằng máy đó là hàng thải Dược Phong tiện tay mang đi để
khi chán có cái mà chơi.

Thật ra Cầm cũng biết chút nguyên lý chế tạo vì hắn cũng mày mò học tập được
đôi chút. Nhưng mà toàn chỉ là dùng những thiết bị có sẵn để chế tạo a. Giờ
không có dụng cụ chuyên biệt thì thách Dược PHong cũng không chế được a. Nếu
không hắn chế ra điện rồi các vật dụng chạy bằng điện thì bá nhất cả đại lục
rồi ấy chứ.

Do đó ước mơ của Phương Vô Địch chỉ là viển vông thôi.

Nhưng mà giờ lão còn chưa ý thức được việc lão bán thương đoàn cho Dược Phong
rồi a. CHờ 1 thời gian nữa khi đã đi vào quỹ đạo thì lão đúng là khóc không ra
nước mắt a.

1 thời gian nữa khi mà Dược Phong vung tay chưởng quỹ và bồi dưỡng ra được
những người quản lý đã được quán thâu rất nhiều kiến thức kinh doanh cơ bản để
mà điều hành thương đoàn thì PHƯƠNG VÔ ĐỊCH gặp và muốn lấy lại thương đoàn a.
Nhưng lúc đó lại được anh chàng chìa cái bản cam kết ra trong đó ghi ro là
thương đoàn là của Dược Phong.

Khỏi nói cũng biết được tâm tình của PHƯƠNG VÔ ĐỊCH lúc đó là như thế nào a.

Nhưng đó là chuyện của tương lai. Bây giờ PHƯƠNG VÔ ĐỊCH đang hưởng sự nịnh
hót hiếm có của mọi người a. Dù sao thì Bắc Linh thương đoàn cũng là của Đại
Việt Đế Quốc a. Kéo quan hệ tốt biết đâu khi có đồ tốt mình lại có cơ hội
hưởng trước thì sao.

Tất nhiên trong đó có vài câu ngầm hỏi lão bản của Bắc Linh thương đoàn là ai
nhưng mà PHƯƠNG VÔ ĐỊCH vẫn đủ tỉnh táo mà lảng sang truyện khác a. Đừng đùa.
Bây giờ Dược Phong không khác gì con gà đẻ trứng vàng của lão a, sao có thể
buông tay được. Mà tên đó hám gái thành tính rồi. Giờ sảy ra để bọn họ dùng mỹ
nhân kế để đào người thì hắn có mà khóc khồn ra nước mắt a.

Làm vua 1 nước tất nhiên Phương Vô Địch cũng có tâm cơ cực cao a.

Con gà đẻ trứng vàng không thể để mất được.

Và cũng lúc đó có thứ đã giải cứu ông ta khỏi sự xấu hổ. Cuộc đấu giá bắt đầu.

…………..

Dược Phong khẽ mở mắt. Hít 1 hơi thật sâu rồi thở ra.

Đột phá rồi, Trong 2 tháng này tất nhiên Dược Phong sẽ không để việc kinh
doanh làm chậm trễ tu luyện a. Dù sao hắn kinh doanh cũng chỉ để phục vụ tu
luyện mà thôi.

Trong thời gian mấy tháng kinh doanh này, Dược Phong cũng không chậm chễ tu
luyện. Không hôm nao Dược Phong không dành 1 thời gian để mà tu luyện.

Và anh chàng cũng đạt được 1 số thành tích nhất định a. Chí ít Dược Phong cũng
đã đột phá lên được lục tinh đấu vương còn chiến lực của anh chàng tăng lên
bao nhiêu thỉ có hắn biết được.

Thân thể trong thời gian này cũng đã hấp thụ đại lượng lục giai thảo dược và
độc dược khiến cơ thể hắn đã có thể sánh ngang được với lục giai đan dược và
độc dược a.

Giờ thêm ăn cú này nữa là hắn đủ linh thảo để mà tu luyện đến bão hòa cấp 8
chứ chẳng đùa đâu.

Cũng nhờ vậy mà thân thể Dược Phong cũng càng thêm biến thái. Chỉ cần đấu
thánh không hạ sát chiêu thì hắn cũng có thể đỡ được đến mấy chiêu bình thường
a. Phải biết bây giờ Dược Phong mới là đấu hoàng- chỉ là con kiến hôi trong
mắt đấu thánh.

Đúng là biến thái mà.

Đúng lúc ấy có tiếng gõ cửa vang lên.

Xem ra là đã có kết quả của cuộc đấu giá rồi.

Y như rằng Diệt Thiên đi vào với 1 bản báo cáo trên tay.

Cầm cũng thản nhiên nhận lấy mà xem.

Kết quả khiến hắn khá là bất ngờ a.

Bắc Linh thương đoàn trân toàn đại lục có 1 cơ sở chính ở đây và khoảng 150
phân đà phân bố trong các thành phố tầm trung đến lớn. Bây giờ đã lên đến 300
phân đà.

Và đợt này bán ra 300 cái mà hình. Và kết quả thu được là.

Thất giai linh thảo…..30546 gốc.

Bát giai linh thảo….. 2567 gốc.

Cửu giai linh thảo…… 657 gốc

VÀ đế giai linh thảo…3 gốc.

Ngoài ra còn vô số các loại công pháp đấu kỹ cũng như vũ khí pháp bảo khác
nhau nhưng với mấy thứ này Dược Phong cũng không thèm quan tâm. Cái hắn quan
tâm chỉ có linh thảo- thứ giúp hắn tăng thực lực a.

Nhìn đống só kiệu này thì Dược Phong không khỏi thèm nhỏ dãi a. Nhiều như vậy
chắc cú cũng đủ để hắn tu luyện đến cấp 8 đỉnh a. tuy linh dược cấp 9 còn quá
ít nhưng mà con người thì không nên tham lam a. Lừa 1 lần không đủ thì ta lừa
thêm 2, 3 lần nữa a. gì mà phải xoắn.

Không chút nghĩ ngợi.

Dược Phong lập tức rút ra 3000 cây thất giai linh dược và 1000 cây bát giai
linh dược dằn túi ăn dần. Lại lấy thêm tầm chục cây cửu giai để phòng trường
hợp bất chắc.

Rồi tất cả số còn lại cho vào trong kho của Bắc Linh thương đoàn, bán sang tay
1 số thất giai linh dược còn không bán bát giai linh dược.

Tất nhiên những việc này thì Dược Phog không phải tham gia vào mà để Diệp
Thiên đi làm a.

Trong khi đó hắn thảnh thơi ra ngoài ngắm trăng.

Bỗng tinh thần hăn khẽ động. 1 thân ảnh lướt đi trong bóng tối đang gần đến
bên cạnh hắn.

Dược Phong khẽ nhíu mày. Nơi này PHƯƠNG VÔ ĐỊCH bảo vệ rất kỹ a. Cho cả đấu
thánh ẩn nấp ngấm ngâm bảo vệ a. Thế sao bây giờ 1 đấu tông nhỏ nhoi lại có
thể xâm nhập vào chứ.

Dược Phong mở rộng tinh thần lực ra để mà nhìn rõ hơn. Bỗng mặt hắn giãn ra,
miệng mỉm cười:


  • Hóa ra là nàng a.


Thần Bám - Chương #183