Người đăng: docam
Sau khi đạt được thoả thuận Dược Phong cũng ngầm cười thầm 1 cái.
Ai bảo là Phương Vô Địch có thể lừa hắn. Chính hắn đang lợi dụng lão để kiếm
tiền a.
Bây giờ hắn tu luyện là độc dược thể. nhất là đã luyện ra độc dược đan. Bây
giờ cần ăn rất nhiều tài nguyên để mà nuôi đan và cường hóa thân thể a.
Nhưng 1 mình hắn kiếm đến mãn kiếp mới tăng được 1 nấc mất.
Do đó anh chàng cũng định mở 1 thương đoàn lấy danh nghĩ của lão cha vợ a.
nhưng không cần hắn mở lời thì cha vợ rất hiểu ý cho hắn cái hắn cần a. Yêu
quá đi mất.
Còn việc lỗ thì không quan tâm . Hắn cũng có kế hoạch để phát triển rồi. Việc
gì phải xoắn.
Nói chung là đợt giao dich này cả 2 bên đều có lợi a.
2 người vui vẻ mà mời nhau đi ăn cơm. Tất nhiên có mẹ vợ tương lai Đỗ Phượng
rồi.
Bà bây giờ tuy không nhớ được cái gì nhưng chí ít cũng gần gũi với Phương Vô
Địch và 1 số người thân a. Theo lão cha vợ tiện nghi thì lúc đầu mẹ vợ tương
lại gặp ai cũng sợ. Chỉ có khi ở gần lão nàng mới có thể đỡ được 1 chút.
Phái mất mấy tháng nàng ta mới có thể nói truyện bình thường với mấy người
thân. Nhưng khi gặp người lạ thì vẫn rất rụt rè.
Nhưng điều khiến Dược Phong ngạc nhiên là thiên phú tu luyện của nàng cũng
không mất đi a. Bây giờ Đỗ Phượng cũng đã khôi phục đến đấu thánh a. Xem ra
không còn bao lâu nữa nàng có thể khôi phục đến đấu đế. Khi đó ô dù của hắn
cũng càng thêm vững a.
Nghĩ đến đây Dược Phong càng cười vui vẻ.
Bữa cơm cũng vì thế mà thoải mái hơn rất nhiều.
…………..
Sáng hôm sau, Cầm theo Phương Vô Đich đến thăm thương đoàn.
Đi gặp người quản lý tạm thời của thương đoàn là 1 lão giả cũng có quan hệ
dòng tộc với Phương Vô Địch tên là Phương La.
Lão cũng không muốn giữ chức này đâu nhưng chẳng còn ai nên tộc trưởng chỉ
định lão làm. May sao trong thời gian hắn làm là 5 tháng gần đây thì có lỗ
nhưng không lỗ quá nặng cho nên lão vẫn an toàn.
Nhưng vào cái chức vụ này méo khác gì là đang đùa với lửa a. Ai chẳng biết
thương đoàn BẮc Linh có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Chức này oai thật đó nhưng
mà thất bại có thể ập đến bất cứ lúc nào a.
Do đó bây giờ có người đến thay lão khiến lão ta thấy mừng rớt nước mắt. vôi
bàn giao công việc cho Dược Phong rồi chạy thẳng a.
Phương Vô Địch thấy cảnh này thì rất là bất đắc dĩ. Thời gian gần đây Phương
gia không có ai hứng thú với thương nghiệp hết. Mà giao cho người ngoài thì
bọn họ lại không yên tâm nên mới tạo ra cái tình hình bết bát này a.
Mong sao Dược Phong có thể cải biến tình hình này a. Phương Vô Địch thầm mong
trong lòng.
Cũng cùng lúc này Dược Phong cũng lấy sổ sách ra xem .Rồ I khẽ nhíu mày. Tình
hình bết bát hơn hắn tưởng a. Vật phẩm đặc sản của Bắc linh thương đoàn là cái
loại khoáng sản nhưng thời gian này bị ép giá thê thảm a. bị cả 4 đế quốc hợp
lại mà chèn ép Cuối cùng phải chịu lỗ mà bán đi tống bán tháo đi.
Tình hình bết đến không thẻ bết được nữa.
Nhưng. Khóe miệng dược Phong khẽ lóe lên nụ cười âm hiểm. Ta cũng không định
kinh doanh mặt hàng cũ a.
Đã nắm rõ tình hình thì giờ cũng là lúc nên chuẩn bị hồi sinh thương đoàn
thôi.
Việc đầu tiên là cân đối lại nhân viện đã. Dược Phong rà xoát 1 lượt rồi đuổi
hết mấy kẻ ăn không ngồi rồi chờ lương đi. Nuôi bọn họ chỉ tốn cơm.
Khiến Dược Phong không ngờ số lượng đó lại lên đến 40% a. Xem ra đúng là lão
cha vợ tiện nghi không thèm quan tâm đến thương đoàn mà. Nhưng không sao, vào
tay ta thì gạo cũng thành cám.
Sau khi đuổi xong bọn vô công rồi nghề cùng chấp nhiếp được 1 số kẻ có dị tâm.
Dược Phong bắt tay vào bắt đầu tuyển người từ bảo vệ đến quản sự, tiểu nhị…
Đều được thay máu mới.
Hơn nữa Dược Phong không áp dụng cái chế độ trả công ăn lương mà là tùy theo
đóng góp mà trả.hay nói ngắn gọn là chấm công
Như tiểu nhị. Hôm nay mời chào được bao nhiêu khách thì mỗi khách trả cho hắn
1 ngân tệ nếu khách mua hàng và 100 người 1 đồng tệ nếu khách không mua hàng.
Để như vậy để hạn chế việc tên nào láu lỉnh nhờ người khác vào mà lấy điểm.
Với bán hàng thì cứ bán được 1 sản phẩm thì dựa theo giá của sản phẩm đó mà
được chia tiền tương ứng. ví dụ nếu hôm nay người này bán được tổng số tiền là
100 kim tệ thì người đó sẽ được 5 ngân tệ tiền lương.
…vv..
Tất nhiên để đảm bảo cho việc không khai man. Dược Phong cũng đến tìm lão
Phương Vô Địch đòi 1 tên để làm nhiệm vụ kiểm tra. Yêu cầu tên đó phải trung
thực. Nếu mà phát hiện hắn khai báo rối thì trách nhiệm và đền bù sẽ đổ lên
đầu lão cha vợ này.
Ngoài ra Dược Phong cũng lôi cả chế độ chấm điểm dành cho khách hàng vào đây.
Phầm là người có mua tiêu dùng ở bổn điếm đều có quyền đánh giá người đã phục
vụ mình.
Ai mà có điểm số dưới 5 nhiều nhất trong tháng sẽ bị đuổi.
Tất nhiên để đảm bảo quyền lợi của nhân viên thì nhân viên cũng có quyền khiếu
nại để chủ quản xem xét xem người đánh giá có ác ý hay không. Phàm là có ác ý
sẽ bị ghi vào sổ đen không bao giờ được mua đồ ở chủ quán.
Ngoài ra còn có thêm các chương trình khuyến mại khá là hấp dẫn như mua 10
tặng 1. Tiêu 10 kim tệ vé 1 kim có thể dùng trong thương đoàn.
Và mấy chính sách mới lạ của Dược Phong cũng phát huy được tác dụng.
Trong vòng 1 tháng tiến hành. Tuy kinh doanh không có lãi quá nhiều thậm chí
là hòa vốn nhưng cũng không còn tình hình lỗ vốn như lúc trước đó. Nhân viên
cũng trở nên năng nổ nhiệt tình hơn vì bao công sức bọn họ bỏ ra thì sẽ kiếm
lại bấy nhiêu a.
Khách hàng cũng khá là hài lòng vì chất lượng phục vụ cũng tốt hơn a. Nhất là
có cái nút chấm điểm. Giờ có bức súc về thái độ phục vụ thì bọn họ cũng không
cần phải nuốt trong lòng vì sợ thế lực sau lưng thương đoàn. Giờ không ưa thì
mình đánh giá thấp thôi.
Nhưng tất nhiên cũng có mấy tên du côn lợi dụng điều này để mà trêu đùa nữ
nhân viên. Lúc đầu bọn họ cũng lo sợ mất việc nên chỉ đành Im lặng, ai cũng
không biết cái gọi là phản hồi lại có thật hay không.
Nhưng từ 1 lần Dược Phong ra mặt đánh 1 tên có ý đùa giỡn 1 nữ nhân viên ra
khỏi quán và cho hắn vào sổ đen đồng thời cam kết sẽ điều tra rõ ràng nếu nhân
viên khiếu nại khiến bọn họ có được công bằng.
Khỏi nói được hoan hô rung trời. Nhưng cho củ cà rốt rồi Dược Phong cũng không
quên cây gây. Phàm là người nhiều phản hồi tiêu cực nhất sẽ bị thôi việc. Và
ai khiếu nại vô căn cứ mà bị ban quản lý điều tra là lỗi của nhân viên cũng sẽ
bị đuổi thẳng cổ và không cho cơ hội quay lại nữa.
Và chiến thuật này đã đưa đến thành công khá lớn. Trong 1 tháng này, Dược
Phong không phải đuổi bất cứ nhân viên nào a. thâm chí anh chàng còn thưởng để
động viên nhân viên.
Nhưng qua 1 tháng. Mấy cuộc cải cách này cũng được nhiều thương đoàn khác áp
dụng vào sản nghiệp của mình. Đến lúc đó Dược Phong không thể dùng sự chênh
lệch về chất lượng dịch vụ để kéo khách nữa rồi.
Nhưng điều đó cũng nằm trong sự tính toán của anh chàng a.
Bắt đầu triển khai bước thứ 2.