Người đăng: docam
Dược Phong nhìn đóa Vẫn Lạc Tâm Viêm còn non này không khỏi trơn mắt há mồm.
Theo hắn biết thì ở thế giới này 1 loại dị hỏa chỉ có thể xuất hiện 1 đóa.
Nhưng ở đây lại xuất hiện 2 đóa. Đúng là truyện đời cái gì cũng có a.
Cố gắng tập trung suy nghĩ xem trong các tài liệu mà hắn đã đọc có cái nào
liên quan đến vấn đề này không nhưng nghĩ 1 hồi lâu thì kết quả cuối cùng vẫn
là con số 0. Xem ra đây là lần đầu tiên có vấn đề này xuất hiện hoặc đã xuất
hiện nhưng mà bị người ta che dấu.
Nghĩ vậy Dược Phong cũng không thèm quan tâm nữa. Bây giờ có quà rơi ngay đầu
không thu lấy là thằng ngu.
Thu thập Đóa Vẫn Lạc Tâm Viêm còn non vào tay. Dược Phong kích động không
thôi. Vốn dĩ hắn vẫn còn khá là áy này với nội viện nhưng bây giờ có đóa hỏa
diễm này rồi thì mọi vấn đề đã được giải quyết.
Dược Phong nghĩ thế lại tung bay vào bóng đêm.
…..
Lúc này trong phòng nghị sự của nội viện. Bầu không khí lắng lại.
Các vị trưởng lão mặt đầy âm trầm tìm đối sách. Nói không ngoa chứ Vẫn Lạc Tâm
Viêm là mệnh căn của nội viện. Bây giờ bị Dược Phong thu rồi khiến nơi nổi bật
nhất và là nơi giúp thu hút nhân tài cho nội viện đã bị phá hủy. huyền Vũ học
viện đang đứng trước nguy cơ rất lớn vì không có học sinh a.
Bọn họ mấy ngày nay thức trắng đêm suy nghĩ đối sách nhưng cũng không tìm được
cách nào tốt cả.
Cuối cùng do vị Liễu Trưởng lão trông coi luyện khí tháp lên tiếng:
Tô Thiên khẽ nhăn mày:
Ngươi phải biết nếu dùng cách đó sẽ có hại cho Dược Phong. Hơn nữa nó cần 2
năm lại bổ xung 1 lần. Từ những thứ Dược Phong mang vào thế giới này đủ biết
hắn là ngoại lại giả. Mà giờ hắn đã đạt đến đấu hoàng. Chỉ sợ sau khi đột phá
đấu tông hắn cũng sẽ rời đi đại lục này. Mà với thiên tư của hắn thì chắc chỉ
cần 1-2 năm là đột phá cánh cửa đấu tông thôi. Khi đó học viện vẫn đứng trước
nguy cơ mà thôi.
Nhưng kéo được ngày nào hay ngày đó thôi. Biết đâu trong 2 năm đó chúng ta
có thể tìm ra cách khác thì sao.
Lời nói nhận được đồng tình của mấy người trưởng lão khác. Tô Thiên cũng hơi
rung động nhưng Dược Phong đã vì nội viện mà hi sinh rất nhiều bây giờ lại bắt
hắn làm việc gây tổn hại cho mình thì có hơi…
Nhưng xem ra chỉ còn cách đó. Tô Thiên khẽ cắn môi nói:
Được rồi ta sẽ đi hỏi ý kiến của Dược Phong.
Ai định hỏi ý kiến ta đó.
Từ bên ngoài, thân hình Dược Phong bay đến, mỉm cười nhìn các trưởng lão.
Rồi quay sang chào với Tô Thiên 1 tiếng và nói:
Tô Thiên nhìn thật sâu Dược Phong rồi nói:
-Ai…Hiện tại xem ra chỉ có thể nhờ ngươi trợ lực chế tạo một cái Vẫn Lạc Tâm Viêm khác, không thì Luyện khí tháp sẽ vĩnh viễn mất đi hiệu quả.
-Chế tạo Vẫn Lạc Tâm Viêm?
Dược Phong ngẩn ra, Dị hoả còn có thể chế tạo ư?
-Chế tạo thứ này không khó khăn lắm, năm đó, viện trưởng đại nhân trước khi rời đi có lưu lại một vật chứa Vẫn Lạc Tâm Viêm dự phòng, chỉ cần mang một ít Vẫn Lạc Tâm Viêm quán nhập vào trong, như vậy liền khiến hiệu quả đề thăng tốc độ của Luyện khí tháp trở lại như cũ, bất quá so với trước đây mà nói, sẽ kém đi một ít.
Tô Thiên liếc mắt nhìn Dược Phong, nói tiếp:
-Việc này cần ngươi trợ giúp, ngươi mang Vẫn Lạc Tâm Viêm đã bị luyện hoá phân ra một ít giao cho chúng ta, không có vấn đề gì chứ?
Dược Phong không khỏi cảm khái vị viện trưởng này nhìn xa a. Xem ra hắn đã
tính đến việc Vẫn Lạc Tâm Viêm chạy thoát mà để lại lá bài cuối này a. dù cho
không có Dược Phong, Hàn Lãnh lấy được thì chắc cũng vui vẻ mà chấp nhận cung
cấp dị hỏa cho nội viện a.
Đột nhiên nhớ tới một điểm, Dược Phong không khỏi có chút thắc mắc nói:
-Bất quả việc triệu hồi ra Vẫn Lạc Tâm Viêm có nhiều hạn chế, nếu như đấu khí trộn lẫn trong đó tiêu tán, hoả diễm sẽ tự động tiêu thất.
-Vật chứa kia là do viện trưởng đại nhân tự mình chết tạo, mấy vấn đề này ngươi không cần phải lo lắng, thế nhưng vật chứa này chỉ có tác dụng trì hoãn, cho nên, có thể sau đó, ngươi thỉnh thoảng phải tới nội viện bổ sung hoả diễm….
Tô Thiên trầm ngân nói.
-Thỉnh thoảng tới nội viện?
Nao nao, Dược Phong cười khổ nói:
-Cái thỉnh thoảng này có thời gian cố định không? Ta ngày sau khi ly khai nội viện, chung quy không thể cứ cách nửa tháng một tháng quay về một chuyến như vậy.-
Tô Thiên nhìn thật sâu Dược Phong nói: