157:


Người đăng: docam

VÀ thật thần kỳ không ngờ 2 viên này lại tiếp xúc và bắt đầu dung hợp lại
khiến Dược Phong kích động không thôi nhưng hắn lại không dám thả lỏng chút
nào mà lấy hết sức để mà ổn định của viên đan mới này.

10 phút

20 phút

Và mãi đến 30 phút viên độc dược đan mới ổn định lại. Viên đan mới này chiếm
cứ cả đan điền với 2 màu nổi bật là vàng và den đang có 1 sự cân bằng vi diệu.

Và từ trong đó ta có thể cảm thấy được 1 năng lượng cực kỳ khủng bố.

Đến lúc này Dược Phong mới có thể thở dài 1 hơi.

Nhưng thư thái không được bao lâu thì thiên kiếp cuối cùng cũng đánh xuống,.
…..

Ở bên ngoài

Toàn bộ vòm trời kịch biến, mây đen nằm dày đặc, Lôi Minh vang vọng, giống như
hắc chưởng, từ trên trời giáng xuống!

Một luồng mang theo khí thế hủy diệt khủng bố, ép tới ở đây tất cả mọi người
đều không thở nổi, phảng phất là thế giới tận thế đang đến gần.

Đứng ở bên ngoài quan sát, Tô Thiên khẽ biến sắc:


  • Rốt cuộc con súc sinh kia làm cái gì trong đó mà đưa đến lôi kiếp khủng bố
    thế này?

Đứng ngoài xa đám người cũng nhao nhao biến sắc:

-Chuyện gì xảy ra? Tại sao cái thiên kiếp này nhìn qua kinh khủng như thế?

-Đúng vậy, rốt cục là cái gì mà đưa đến đáng sợ thiên kiếp như vậy chứ?"


  • Loại thiên kiếp này so với khí thế của hắc lôi kiếp hồi trước cảm nhận được
    hình như còn khủng bố hơn a.


  • Lẽ nào trong tháp dưỡng dục ra cái gì đó cực kỳ khủng bố nên mới dẫn đến
    lôi kiếp kinh khủng như vậy?


  • Xong, lần này nội viện xong thật rồi.


Sắc mặt của mọi người đều trở nên trở nên nặng nề, càng có phần lớn người đã
lặng lẽ lùi lại, muốn lùi đến xa một chút, chỉ lo chờ một lúc bị lôi kiếp lan
đến gần.

-Ầm ầm ——!

Trên vòm trời Lôi Minh vẫn còn tiếp tục, đinh tai nhức óc, cực kỳ kinh người,
khí thế càng là vô cùng đáng sợ.

Mỗi một lần tiếng sấm chấn động, cũng làm cho ở đây học sinh lẫn lão sư sắc
mặt, trở nên hết bệnh trắng xám.

-Ầm ầm!

Đột nhiên, lại là một tiếng Lôi Minh vang vọng.

Tối om om lôi vân nằm dày đặc, một đạo to bằng cánh tay chớp giật xẹt qua chân
trời, hào quang màu tím, rọi sáng tứ phương.

Trong phút chốc, toàn trường tất cả mọi người đều doạ điên rồi.

-Chuyện này. . . Sao có thể có chuyện đó?

-Màu tím, màu tím lôi đình? Ta có nhìn nhầm không? Lôi kiếp vừa xuất hiện là màu tím !


  • Ông trời ơi, chẳng lẽ đây là lôi kiếp trong truyền thuyết Tử Tiêu Thần Lôi
    hay sao. Sao nó lại có thể có mặt ở đây?

Mọi người tự lẩm bẩm,

Tỏ rõ vẻ ngơ ngác cùng sợ hãi.

Tất cả mọi người đều mí mắt nhảy lên, một mặt dại ra.

-Ầm!

Lúc này, trên vòm trời lôi vân kịch liệt quay cuồng lên.

Theo sát, một đạo to bằng cánh tay tia chớp màu tím xuất hiện lần nữa, cũng ở
đen kịt trong lôi vân, tấn lớn lên, điên cuồng đan chéo.

Rất nhanh, cuồng bạo tia chớp màu tím giống như hội tụ thành một cái Thiên Hà
màu tím, tràn ngập thô bạo khí thế, tình cảnh cực kỳ đáng sợ.

Ầm ầm ——!

Rốt cục, một tiếng kinh thiên động địa nổ vang, ở tất cả mọi người ánh mắt
hoảng sợ bên trong, màu tím thần lôi dường như thác nước, mang theo khí tức
cuồng bạo hủy diệt, từ trên vòm trời đánh thẳng xuống luyện khí tháp.Đụng chạm
vào lớp phong ấn gây nên những tia sáng lóe mắt

Thời khắc này, tất cả mọi người cả người nổi lên nổi da gà, da đầu ma, sắc mặt
trắng bệch.

Ở loại này sức mạnh kinh khủng cùng khí thế trước mặt, bọn họ giác chính mình
quả thực dường như nhỏ bé giun dế, cảm nhận được thiên địa sức mạnh đáng sợ.

bỗng từ lúc này, bên trong tháp vang vọng lên tiếng nổ đinh tai nhức óc. Đỉnh
tháp bị phá vỡ 1 lỗ hổng và 1 thân ảnh tung cánh bay ra ngoài cất tiếng cười
haha:


  • Ha ha ha ha.. Cuối cùng bản thần bám cũng thoát ra rồi. Cả thế giới chuẩn
    bị run rẩy đi. Ha ha ha ha ….

Tiếng cười vang vọng khiến mọi người trợn mắt há mồm. Cuồng vọng a. Hắn không
nhận thức mình đang trong nguy hiểm hả.

Bỗng có 1 người chợt nhân ra:


  • Đây không phải vị anh hùng của nội viện đã hi sinh để giữ an toàn nội viện
    sao? Hắn không chết.
    Lời nói lập tức khiến mọi người nừng tỉnh vội nhìn lên thân ảnh giữa bầu trời
    và so sánh với bức tượng và thấy rằng hình dáng gần như giống nhau như đúc.

Đến cả các vị trưởng lão cũng không tin vào mắt mình. Không ngờ tên tiểu tử
này còn sống a.

Nhưng không để bọn họ có chút thời gian thắc mắc. Lôi kiếp lại đánh xuống lần
nữa.

Nhưng Dược Phong nhìn lôi kiếp đánh đến chỉ cười khẩy:


  • Chà, chăm xóc ta gớm nhỉ. Suất động cả Tử Tiêu Thần Lôi cơ đấy. Nhưng ngươi
    nghĩ rằng bản thần bám sợ chắc.

Nói rồi, Dược Phong không chút do dự tiến lên, thần tư anh dũng, không gì
kiêng kỵ, trong tay giơ lên cao hắc đao- 1 trong những thứ không bị hòa tan,
như Lực Phách Hoa Sơn tư thế, đột nhiên đánh về đạo kia thác nước giống như
to lớn sấm sét màu tím.

-Phá cho ta!

Dược Phong trầm giọng hét lớn, khí thế ngập trời.


Thần Bám - Chương #157