Người đăng: docam
Con mắt chớp động, Dược Phong cười khẽ một tiếng, mặc dù xung quang xem chừng
hoả diễm tựa hồ đều là Vẫn Lạc Tâm Viêm, nhưng muốn phá giải chỉ cần tìm hạch
tâm của nó. Mà chắc chắn hoả diễm tiểu xà kia chính là hạch tâm.
Chỉ cần bắt được nó coi như chân chính đem Vẫn Lạc Tâm Viêm bắt được.
Chậm rãi giơ lên bàn tay thon dài, "Thiêu!!", thanh hoả hừng hực đem bàn tay
bao trọn lại, huỳnh quang nồng nặc hiện ra, tại trên thanh hoả bao trùm lấy.
Bàn tay thế trảo, Dược Phong hướng về phía hoả diễm tiểu xà ẩn tàng bắt tới,
miệng cười hắc hắc.
Nhìn Dược Phong tươi cười, hoả diễm tiểu xà cảm thấy có chút không ổn, đuôi
suy một tiếng, thân hình nhỏ bé liền như thiểm điện, như tàu con thoi trốn
khỏi tầm mắt Dược Phong.
Chẳng qua bất kể nó di chuyển nhanh thế nào cũng chỉ trong phạm vi của hoả
diễm, nếu muốn chân chính thoát đi, tựa chỉ còn cách thao túng hoả diễm chung
quang đồng thời rời đi. Bất quá mà nói, muốn thôn phệ luyện hoá dị hoả trong
cơ thể Dược Phong lúc này đối với nó mà nói là tuyệt đối không có khả năng.
Vẫn Lạc Tâm Viêm mặc dù có linh trí nhưng muốn có tư tưởng khoáng đạt như con
người thì cần một thời gian dài tiến hoá nữa mới có khả năng.
Con mắt phủ kín đầy huỳnh quang, Dược Phong đối với nhất cử nhất động của hoả
diễm tiểu xà đều rõ ràng. Dược Phong cười lắc đâu, thân thể duy trì an tĩnh,
dưới chân ngân sắc quang mang nhàn nhạt mang theo âm thanh nhỏ như tiếng sét
hiện lên.
Thân thể Dược Phong khẽ run lên, chỉ còn đạo tàn ảnh lưu trú tại chỗ, thân
hình lúc này như thiểm điện xuất hiện trước hoả diễm bích, đem bàn tay được
thanh hoả diễm cùng huỳnh quang trọng trọng bao quanh tiến vào hoả diễm bích.
Chợt cố sức nắm chặt rồi nhanh chóng lắc mình lùi lại.
Dược Phong thân hình như quỉ mị gần như trong chớp mắt thời gian, thân hình
như thiểm lược trở lại chỗ cũ cùng với đạo tàn ảnh chưa tiêu tán hoàn toàn
dung hợp lạ, chỉ là, trên hữu thủ đầy ánh huỳnh quang, một con hoả diễm tiểu
xà đang điên cuồng giãy giụa, âm thanh sắc nhọn không ngừng vang lên.
Hoả diễm tiểu xà bị chế trụ, chung quanh hoả diễm bích trở nên cực kì hư
nhược, bất quá vẫn chưa bị phá huỷ.
Ánh mắt Dược Phong tràn đầy một phiếm cuồng nhiệt, gắt gao nhìn nhũ sắc hoả
diễm tiểu xà trong tay, vẻ mặt mừng như điên. Không thể tưởng tượng được, hắn
rơi vào hiểm cảnh, không những không mất cái mạng nhỏ này, ngược lại còn đốn
ngộ trực tiếp tấn giai đấu vương, hơn nữa bây giờ còn tuỳ tiện mang Vẫn Lạc
Tâm Viêm bắt tới tay.
Trong hiểm nguy cầu phú quí, lời này quả nhiên không sai!
Mặc dù có thanh hoả cùng huỳnh quang bao quanh, bất quá từ Vẫn Lạc Tâm Viêm
tán phát ra nhiệt khí vẫn khiến cho bàn tay Dược Phong chịu đau đớn. Điều này
làm cho Dược Phong cảm thấy may mắn, nếu huỳnh quang kì dị hay là khoảng thời
gian ngất đi kia rèn luyện thân thể chỉ sợ hắn hắn muốn bắt Vẫn Lạc Tâm Viêm
cũng không có cách nào. Thật sự cái loại hoả diễm tích tụ bao năm tháng này,
thật sự quá mức kinh khủng.
Bất quá hiện giờ đã thành công, như vậy kế tiếp việc tối trọng yếu là luyện
hoá cùng thôn phệ a….
Ánh mắt gắt gao nhìn huỳnh quang đang bao quanh hoả diễm tiểu xà, Dược Phong
trong mắt trở nên lành lạnh:
Muốn thoát khỏi vô tận nham thạch nóng cháy này cần phải đem Vẫn Lạc Tâm Viêm
thôn phệ trước!
Âm thanh vừa hạ xuống, Dược Phong không chút chần chừ, thân hình ngồi xếp bằng
huyền phù trên không, hữu thủ thanh sắc hoả diễm bỗng đại thịnh, bị thanh hoả
điên cuồng thiêu đốt, hoả diễm tiểu xà chậm rãi . Nhất thời, Dược Phong dũng
manh đem hoả diễm tiểu xà nhập thể.
Theo Vẫn Lạc Tâm Viêm nhập thể, thân thể Dược Phong trong nháy mắt trở nên
cứng ngắc.
Chân chính đại chiến cuối cùng cũng mở màn. Dược Phong nếu có thể luyện hoả
thôn phệ đệ nhị dị hoả, sợ rằng thực lực của hắn lại lần nữa tăng vọt, mà "
Dung hỏa Quyết" thần bí kia sẽ chân chính tiến giai cấp bậc khác.
Chỉ cần sống rời khỏi nơi này, chỗ tốt của Dược Phong sợ không gì sánh bằng!
Bất quá, nói không chừng trong tương lai hai loại dị hoả lại xung khắc để lại
di chứng, hay triệt để đem Dược Phong hoá thành phấn mạt. Lúc đó, bất kể là
điều gì xảy ra, sợ rằng khó có thể cứu chữa được.
Vẫn Lạc Tâm Viêm vừa tiến vào trong cơ thể Dược Phong, lập tức bộc phát ra độ
nóng cực kì kinh khủng. Cho dù trong cơ thể Dược Phong có dị hoả cùng huỳnh
quang kì dị bảo hộ, cũng từ từ trở nên nóng rực thậm chí đau đớn. Bổn nguyên
của Vẫn Lạc Tâm Viêm thể tích không lớn, bất quá sau khi tích luỹ qua bao
nhiêu năm mới thành hình, cho nên độ nóng tự nhiên không giống bình thường.
Trong cơ thể lại lần nữa xuất hiện cảm giác phỏng đau đớn, nhưng đối với Dược
Phong đã trải qua một lần cảm giác đau nhức sống không bằng chết mà nói cũng
không phải không thể chịu được. Dược Phong lập tức ổn định tâm thần, thanh sắc
hoả diễm trong nội thể bạo dũng mà ra, tạo thành thiên la địa võng, hướng về
Vẫn Lạc Tâm Viêm đang trong cơ thể tuỳ ý phá hoại vây quanh.
Lúc này Vẫn Lạc Tâm Viêm tuy rằng bị Dược Phong hấp thu vào trong cơ thể, bất
quá nó vẫn còn ý thức. Bởi vậy đối với sự bao vây của Dược Phong, nó giảo hoạt
di chuyển chung quanh. Tuy rằng nhiệt khí cao độ không thể khiến Dược Phong
thống khổ nữa, nhưng để lâu ngày sợ khó tránh khỏi nhân tâm sinh cảm giác
phiền toái.
Giằng co sắp được mười phần chung tả hữu, Dược Phong rốt cục cũng đình chỉ
hành động vô vị này, cứ như vậy kéo dài cũng không có hiệu quả.
-Ta không tin không bắt được ngươi…