Tranh Cướp.


Người đăng: docam

Trên trời, vô hình hoả mãng trong tầm nhìn của vô số đạo ánh mắt kinh hãi đột
nhiên trở nên hư ảo, trong hư không ngọn lửa dường như vô hình nhưng lại có
thể làm cho con người ta cảm nhận rõ ràng sự quỉ dị của ánh sáng hoả diễm quỷ
dị, đang sáng dần lên trong miệng vô hình hoả mãng càng.

Nhìn thân hình khổng lồ của vô hình hoả mãng càng lúc càng trở nên hư ảo, Dược
Phong mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, trên khuôn mặt lúc này thấm đẫm mồ
hôi, tinh thần thoáng lơi lỏng, Dược Phong lúc này mới cảm giác toàn thân tràn
ngập cảm giác thiêu đốt đau đớn. Lúc trước khi tiếp xúc với Vẫn Lạc Tâm Viêm
cho dù được thân thể biến thái nhưng hắn vẫn ăn không ít đau khổ a.

-Sau khi Vẫn Lạc Tâm Viêm hiên nguyên hình, sẽ có một thời gian trở nên yếu ớt, trong khoảng thời gian đó chính là cơ hội tốt nhất để ta thu phục dị hoả, vốn ta muốn chờ những người khác đến đem dị hoả bức tới tình trạng này nhưng không thể nghĩ cuối cùng vẫn dựa vào mình cả.

Dược Phong buồn bực tự sướng. Rõ ràng bổn thần bám luôn muốn làm bàn tay sau
màn nhưng sao khó đến vậy:
Bỗng

-Kỷ!

Một thanh âm thê lương đột nhiên vang lên từ phía chân trời, ngọn lửa vô hình
tràn ngập thiên địa bỗng dưng biến mất giống như chưa bao giờ tồn tại.

Ngay khi ngọn lửa biến mất, nhiệt độ xung quanh cũng từ từ hạ dần xuống, nhưng
dường như mọi người không thèm để ý. Giờ phút này ánh mắt mọi người đều dừng
lại nơi vô hình hoả mãng biến mất, một ngọn lửa kì dị nhỏ nửa thước chậm rãi
bốc cháy.

Ngọn lửa nhìn như vô hình kia, mặc kệ ai nhìn thấy nó đều có một cảm giác thật
kì dị, bên trong ngọn lửa dường như có cái rì đó chậm rãi lưu động, giống như
là tinh linh.

Tuy nhìn từ bên ngoài, đó chỉ là ngọn lửa bình thường nhưng nó lại làm cho
người ta cảm thấy một cảm giác cực kì quỉ dị dường như ngọn lửa này tựa hồ có
trí tuệ như nhân loại vậy.

Khắp nơi là một mảng yên tĩnh, mọi người nhìn ngọn lửa đều có vẻ mặt kinh dị.
Đoàn lửa này là bản thể chân chính của dị hoả sao?

-Động thủ.

Không nói 2 lời Dược Phong lập tức thi triển tốc độ nhanh nhất đánh đến phía
ngọn lửa giữa trời kia.

Ngay khi Dược Phong xuất thủ, ở bên dưới Hàn Lãnh thần tình mừng như điên,
song thủ giơ lên, ngọn lửa màu lam thẫm như sóng biển cấp tốc quay cuồng, lấy
hiểu biết của hắn đối với dị hoả, tự nhiên rõ ràng, ngay khi bản thể vừa xuất
hiện, sẽ là thời khắc Vẫn Lạc Tâm Viêm yếu ớt nhất, lúc này mà không động thủ
thì còn chờ khi nào ?.

-Ngăn Hàn Lãnh lại.!!!

Đối với Hàn Lãnh chờ đợi, Hỗn Loạn vực cường giả đều bị Tô Thiên chú ý, ngay
khi thấy có người động thủ, sắc mặt nhất thời trầm xuống, tay áo bào vung lên,
lớn tiếng quát.

Lưu lại Hàn Lãnh cấp Dược Phong cùng Vẫn Lạc Tâm Viêm một đoạn thời gian, các
trưởng lão nội viện nhân cơ hội khôi phục đấu khí trong cơ thể, bởi vậy ngay
khi nghe Tô Thiên hét lớn, từng đạo nhân ảnh phi lên trên không, đấu khí hoá
cánh hiện ra, lướt qua Hàn Lãnh hình thành bức tường người.

-Kim Ngân nhị lão, Hỗn Loạn vực bằng hữu, hãy dốc hết sức trợ giúp ta. Ngay khi xong việc, Hàn Lãnh chắc chắn sẽ hậu tạ!!

Nhìn thấy sắp bị ngăn lại, Hàn Lãnh sắc mặt khẽ biến, chợt hướng về phía Hắc
Giáp vực chúng cường giả quát to.

-Hắc Hắc, ngươi hãy để ý thu phục dị hoả đó, những người này, chúng ta sẽ giúp ngươi ngăn lại !!

Kim Ngân nhị lão khặc khặc cười quái dị một tiếng, vung tay lên, phía sau hàng
loạt nhân ảnh như thiểm điện lao ra như một thanh đao nhọn cắm vào giữa tấm
lưới chúng trưởng lão Huyền Vũ học viện, phân nó thành thành nhiều mảnh.

Đại bộ phận song phương hội tụ, trên không một trận hỗn chiến nhất thời lại
làn nữa ầm ầm triển khai.

Tô Thiên sắc mặt âm trầm nhìn hàng phòng hộ bị phá tan, vừa định động thủ thì
trước mặt xuất hiện lưỡng đạo nhân ảnh như thiểm điện. Một Kim, một Ngân, đó
chính là Hỗn Loạn vực Kim Ngân nhị lão
.
-Hắc hắc, Tô trưởng lão, không phải chỉ một ngọn lửa thôi sao, chỉ vì vậy mà muốn liều mạng sao

Kim bào lão giả hướng về Tô Thiên cười tủm tỉm nói. Một bên Ngân bào lão giả
cũng cười cười quái dị.

Ánh mắt tràn ngập phẫn nộ hướng về hai người, một lát sau, trên khuôn mặt tràn
đầy phẫn nộ của Tô Thiên lại từ từ bình tĩnh trở lại. song chưởng vung lên,
ngữ khí hờ hững mà âm lãnh:

-Xem ra mấy năm nay Huyền Vũ học viện đối với Hỗn Loạn vực có lẽ quá mức hiền lành a, nên bây giờ thâm chí dám trực tiếp cưỡi lên đầu chúng ta đây, cũng tốt từ tràng đại chiến năm đó tới giờ cũng đã quá lâu rồi, xem ra cần một một sự kiện như vậy nữa.Như vậy liền theo hai người các ngươi. Bắt đầu đi!!!!

Theo thanh âm Tô Thiên, chỉ thấy quanh thanh không gian đột nhiên nổi lên từng
đợt dao động, một cỗ khí thế chậm rãi từ trong cơ thể xong ra, một cỗ khí thế
khổng lồ, giữa sân cơ hồ không ai bằng.

Cảm thụ được khí thế khủng bố của Tô Thiên, Kim Ngân nhị lão sắc mặt cơ hồ hơi
đổi, song thủ giao nhau, hai cỗ khí thế hội tụ cùng một chỗ, lúc này mới vất
vả chống đỡ được Tô Thiên, tuy bọn họ liên thủ có thể cùng đấu tôn cường giả
địch lại, bất quá nếu phải quyết đấu với cường giả hàng thật thì thua là cái
chắc. Dù sao thì cảnh giới càng lên cao thì càng khó vượt cấp chiến đấu. Trừ
khi bây giờ 1 trong 2 người đột phá nhưng điều đó cơ hồ là không thể. Do đó
nhiệm vụ của 2 người là kéo dài càng lâu càng tốt.

Cũng đúng Lúc này, Dược Phong do không có người ngăn cản nên là người đầu tiên
tới chỗ bản thể của Vẫn Lạc Tâm Viêm.

Tuy bản thể Vẫn Lạc Tâm Viêm đứng im không nhúc nhích nhưng lại toả ra nhiệt
độ khủng bố, làm cho không gian không ngừng vặn vẹo, thậm chí khi tới gần nó
Dược Phong không khỏi không thi triển Thanh Liên Địa Tâm Hoả nhanh chóng tại
thân thể tạo ra một thanh hoả khôi giáp.

Nhờ Thanh Liên Địa Tâm Hoả ngăn trở, Dược Phong thuận lợi tiếp cận Vẫn Lạc Tâm
Viêm, tầm mắt xuyên thấu qua khôi giáp, nhìn nó gần trong gang tấc, giống như
duỗi tay ra là lập tức có ngay được ngọn dị hoả, Lúc này với định lực của Dược
Phong cũng không nhịn được, hô hấp trở nên dồn dập.

Thủ chưởng giơ lên, Thanh sắc hoả diễm cấp tốc khởi động ngưng tụ thành một
bàn tay lửa khổng lồ. Dược Phong muốn khống chế nó bắt lấy Vẫn Lạc Tâm Viêm.
Sau khuôn mặt Dược Phong trở nên đỏ bừng, thân thể trong nháy mắt trở nên cứng
ngắc.

Trong nội thể Dược Phong, nơi trái tim, một đoàn tâm hoả nóng cháy quỉ dị hiện
lên, chợt không kiêng nể toả sức nóng kinh khủng giống như muốn đem tất cả mọi
thứ trong cơ thể Dược Phong đốt cháy không còn gì.

Lúc này xuất hiện tâm hoả, so với trước kia Dược Phong trải qua đều cường đại
hơn, bất quá lần này tâm hoả chưa trợ giúp hắn khổ luyện đấu khí, ngược lại
làm cho Dược Phong cảm thấy tràn ngập lực phá hoại.

-Chết tiệt!!!

Thanh âm đầy nhiệt khí vang lên, tự như từ hàm răng Dược Phong trung tiết ra.
Hắn đã quá coi thường Vẫn lạc tâm viêm. Không ngờ nó tấn công vào tâm tạng của
con người như vậy. Phải biết dù luyện thể rất nhiều nhưng nội tạng và các cơ
quan trong cơ thể là yếu ớt nhất a. Độc. Thật độc.

Dược Phong không còn cách nào khác ngoài cắt chặt răng, Thanh Liên Địa Tâm
Hoả trong cơ thể nhanh chóng dâng lên, với tốc độ cực nhanh, trước khi đoàn
tâm hoả hoàn toàn phóng thích đem toàn bộ cơ thể Dược Phong vây quanh chặt
chẽ.

Dược Phong không dám nhúc nhích thân thể, bởi vì hắn có thể cảm thấy càng tiếp
cận gần Vẫn Lạc Tâm Viêm, trong lòng xuất hiện tâm hoả càng thêm nóng cháy
khủng bố hơn.

-Xuy!!!

Ngay khi Dược Phong cùng tâm hoả giằng co nhau, đột nhiên một đạo kình phong
hung hãn lao tới. Dược Phong thoáng rùng mình, nhón mũi bàn chân thân hình đột
ngột biến mất, rồi lại xuất hiện cách Vẫn Lạc Tâm Viêm mười thước.

Sau khi lui ra xa, tâm hoả cũng yếu dần đi, Dược Phong âm lãnh quay đầu lại,
vừa vặn thấy Hàn Lãnh phá tan vòng ngăn trở. Hiển nhiên, công kích trước đó là
hắn phát ra.

Thoáng vọt lên, Hàn Lãnh trực tiếp chạy về phía bản thể Vẫn Lạc Tâm Viêm. Đôi
mắt Dược Phong híp lai, thanh hoả trên tay bốc lên, một luồng sát khí dày đặc
lướt qua trong mắt. Người này khẩn trương lao lên nhưng không biết càng gần
Vẫn Lạc Tâm Viêm càng nguy hiểm, mà đến lúc đó sẽ là cơ hội tốt nhất để giết
chết hắn.

-Hưu!!

Nhìn Vẫn Lạc Tâm Viêm gần trong gang tấc, Hàn Lãnh không khỏi mừng như điên.
Thời khắc này, hắn không còn tâm tư để ý tiếp tới Dược Phong đã bị hắn bức lui
ra, hắn còn phải bắt được Vẫn Lạc Tâm Viêm, sau đó nhanh chóng rồi khỏi đây,
ẩn nấp rồi luyện hoá dị hoả. Một khi luyện hoá thành công, đừng nói là Tô
Thiên, cho dù là nội viện viện trưởng lão có trở lại chỉ sợ cũng không làm gì
được mình!!!.

-Vẫn Lạc Tâm Viêm là của ta!!!!!!!


Thần Bám - Chương #135