Một Con Đường (4): Điên Cuồng Tranh Đấu, Điên Cuồng Vật Lộn


Người đăng: namnocnam@

Toàn thân cậu nóng ran. Hơi thở dồn dập.

Một cỗ không thể nào kìm nén năng lượng cuồng bạo như trào ra từ lồng ngực. Mà
cụ thể là từ các nội quan quan trọng.

Trên gương mặt thanh tú của cậu xuất hiện vẻ đăm chiêu.

“Làm thế nào bảo vệ được nội tạng bây giờ?”
Sáng Thế vận chuyển suy nghĩ của mình nhanh hơn sức có thể. Cậu biết rõ, với
cái đà tuôn trào năng lượng như thế này thì cơ thể cậu bên trong sẽ sớm không
chịu đựng nổi.

Nhưng cậu chẳng có cách nào để kiềm chế lại sự phun trào đó cả.

Lập tức dùng tay điểm một số huyệt thông khí, Sáng Thế muốn quá trình vận
chuyển cỗ năng lượng lạ này chuyển hướng ra bên ngoài. Đối với Linh Tâm giả
thì có lượng lớn sức mạnh trong người là điều tốt, ai mà chẳng có chút lòng
tham nhưng mà Sáng Thế không cảm thấy mình có thể lấy nội tạng của mình ra để
trao đổi được.

Cậu thà trút sạch toàn bộ số năng lượng đó ra ngoài môi trường còn hơn.

Vừa nghĩ, tay cậu vừa chuyển động nhanh thoăn thoắt. Toàn bộ các biện pháp
thông khí, khơi mạch mà cậu biết đều được sử dụng.

Nhưng mà, vấn đề nó nằm ở nội quan. Nơi mà Sáng Thế bó tay nhất.

Tình hình ngày càng nghiêm trọng, Linh lực trào ra kinh mạch phồng rộp của cậu
ngày càng nhiều. Cứ đà này…

Không được.

Mình không thể mất bình tĩnh!

Sáng Thế hít sâu. Cảm nhận. Mọi thứ luôn có nguyên do của nó, mọi vấn đề đều
có ít nhất một cách giải quyết.

Cậu cố gắng động viên tinh thần bản thân bằng những lời lẽ đó. Nhưng một dòng
suy nghĩ bỗng lướt nhanh qua não cậu:

“Nhưng nếu mình không có đủ khả năng thực hiện bất kì cách nào thì sao..”

Nghĩ tới đây, Sáng Thế nở nụ cười.

Không phải một điệu cười tuyệt vọng, mà là vui sướng và tự tin.

Từ trong trữ vật khí, Sáng Thế chớp mắt đã lấy ra rất nhiều đồ vật. Hầu hết
đều là dụng cụ y tế. Trong mắt cậu lúc này ánh lên vẻ cương quyết.

Tay trái cậu cầm sẵn một chiếc kẹp, tay phải vớ lấy cây Ngọc trâm có một đầu
nhọn mà Trần Anh Tâm đã tặng.

Kích thước đầu nhọn này là vừa đủ!

Tính toán trong chớp mắt, giảm thiểu khả năng sai sót đến tối đa. Sáng Thế
dùng ngọc trâm găm vào ngực mình!

Vị trí cậu đâm là một tiểu động mạch ở gần tim. Thứ hiện đang bị quá tải do
huyết áp của cậu.

Cắn răng chịu cơn đau. Ngay khi cảm thấy đã đâm sâu đủ, Sáng Thế rút cây trâm
ra. Một dòng máu tươi phun trào ngay sau đó. Cậu dùng chiếc kẹp bên tay trái
giữ cho miệng vết đâm luôn mở.

Có hiệu quả rồi! Tuy đau nhưng Sáng Thế vẫn cảm nhận được lượng Linh lực quá
tải trong cơ thể mình giảm đi rõ rệt.

Lúc này, trong căn phòng kí túc xá đầu tiên ở tầng 3 khu nhà số 8 diễn ra một
cách tượng hết sức máu me.

Máu tươi gần như đã nhuộm đỏ ga trải giường và bắn lên trên sàn.

Trên giường, một đứa bé 10 tuổi đang vật lộn với những gì mà vô số cường giả
trăm tuổi đều chưa từng trải qua.

Ngay sau khi cảm thấy lượng máu tối đa mà cơ thể mình có thể xuất ra được đã
hết, Sáng Thế dùng băng gạc cố định vết đâm, tức thì cầm máu. Rồi kết hợp xoa
nắn để khí huyết lưu thông lại theo con đường mà cậu muốn với ý đồ “san bớt”
phần dư Linh lực sang những chỗ còn chứa được.

Tình thế cấp bách đã được giải quyết. Ít nhất thì trong nửa canh giờ nữa, cậu
sẽ không thể bị nổ nát kinh mạch mà chết.

Nhưng cái cậu có được chỉ là thêm chút ít thời gian. Vấn đề vẫn chưa được giải
quyết.

Hừ.

Hiện tại khi đã có thể ngơi nghỉ một chút. Sáng Thế trong tình trạng mệt mỏi
vì thiếu máu run rẩy mở chiếc hộp chữa viên linh đơn màu vàng trong suốt ra.

Cậu phải nhanh chóng tìm hiểu được nguyên nhân trào dâng Linh lực, từ đó mới
có cách cứu chữa được.

Cầm viên linh đơn trên tay, ngắm nghĩa hồi lâu, đột nhiên cậu sửng sốt.

Thì ra là thế!

“Thì ra viên linh đơn này hoàn toàn được làm từ Linh lực thuần túy, không chứa
bất kì một nguyên tố gì, hẳn là có thể giải thích được tại sao cỗ năng lượng
thần bí kia lại ham muốn nó viên linh đơn này như vậy”.
Sáng Thế không khỏi trầm ngâm.

Rồi hốt nhiên, trong đầu cậu xuất hiện một ý tưởng điên rồ!

Điên rồ thì sao chứ? Có gì mà cậu từng không dám làm?

Vừa nghĩ cậu vừa dùng hai tay lần mò từng chút một trên cơ thể mình. Cậu dành
ra rất nhiều thời gian quý báu để làm việc đó.

Người ngoài nhìn vào sẽ sửng sốt: chẳng phải đây là đang dò đường đi của 12
mạch sao? Cho dù đã đọc sách biết rõ vị trí của chúng nhưng kẻ chưa từng thực
hành gì mà muốn làm điều Sáng Thế dự định làm tới đây thì đúng là điên!

Đã vậy còn không có sự trợ giúp của Linh lực! Ngược lại, trong trường hợp này
thì Linh lực gần như là kẻ thù của cậu.

Linh Tâm giả có một lời thế cực kì lớn so với thầy thuốc là có thể sử dụng
Linh lực như một máy dò đường tiềm ẩn trực tiếp trong cơ thể.

Nếu hỏi “Ngươi có phải là Linh Tâm giả không?” thì Sáng Thế của hiện tại chắc
chắn sẽ trả lời “Chưa là.”

Việc cậu đang làm thuần túy là dò mạch thủ công. Lợi dụng phần Linh lực bí ẩn
đang luồn lách qua những phần mạch hẹp chưa được hoàn thiện, kết hợp với bản
đồ cơ thể có sẵn trong đầu, Sáng Thế có 90% tự tin sẽ dò ra được vị trí chính
xác của 12 mạch.

Điều cậu đang làm lúc này chính xác là những gì Trần Anh Tâm đã từng mong muốn
4 canh giờ trước nhưng không được.

Một ý tưởng táo bạo nhưng với tình trạng thần trí vẫn còn tỉnh táo hiện nay
của Sáng Thế thì sẽ có tỉ lệ thành công!

Nhưng dù là như thế thì Trần Anh Tâm vẫn sẽ nói “Ngươi bị điên” nếu biết cậu
sắp làm như thế này.

Nguy hiểm nối tiếp nguy hiểm, chưa nói tới việc thần trí của Sáng Thế sẽ không
còn tỉnh tảo, cho dù còn, cho dù là một Linh Tâm giả thực thụ thì cũng sẽ
không dám liều như thế này.

Cơ thể vật lí của con người, có cái gì yếu ớt hơn nội quan nữa chứ?

Sáng Thế tiến nhập trạng thái Năng lượng thể!

Kì lạ là, khi vào trạng thái này thì mọi đau đớn của cậu dường như bị biến mất
hết, cơ thể vật lí ở ngoài kia như không còn liên quan tới cậu.

Một điều kì diệu khác là khi cậu tỉnh dậy sau 4 canh giờ hôn mê, cậu phát hiện
mình đã có thể nhìn rõ cảnh vật xung quanh kể cả khi đang ở trong dạng Năng
lượng thể, và cậu còn có thể kiểm soát nó biến thành hình dạng mà cậu mong
muốn.

Năng lượng thể là cái cớ to nhất để Sáng Thế vin vào trong kế hoạch này.

Tuy chẳng làm gì được các tác nhân vật lí, nhưng đối phó với cái đám Linh lực
hung hăng này thì Năng lượng thể của cậu hẳn là dư sức.

“Đây là cơ thể của ta. Các ngươi muốn làm loạn cũng không có cửa đâu.”

Sáng Thế huyễn hóa Năng lượng thể thành hình bàn tay, rồi phân nhỏ chúng ra đi
tới từng ngõ ngách trong cơ thể.

Mục đích của việc này là sử dụng Năng lượng thể cầm nắm Linh lực cuồng bạo, từ
đó nắn lại những chỗ Kinh mạch bị phồng rộp.

Tuy Năng lượng thể không thể tác động trực tiếp vào kinh mạch, nhưng lại có
thể “cầm nắm” Linh lực, Linh lực là một dạng năng lượng đang chảy trực tiếp
trong đó, đương nhiên có thể.

Quá trình này kéo dài rất lâu, chớp mắt đã hết nửa canh giờ.

Sáng Thế liều mạng uốn nắn kinh mạch của bản thân. Linh lực cuồng bảo bí ẩn
thì như đàn hổ đói xồ ra không ngừng nghỉ.

Cậu phải chạy đua với thời gian..

Phải gắng lên, chỉ còn một chút..

Một chút...

Xong rồi!

Toàn bộ các đường kinh mạch đã được sửa chữa. Tuy chỉ là uốn nắn tạm thời, có
nhiều chỗ không được hoàn mĩ nhưng tình hình lúc này cậu không thể quan tâm
nhiều như vậy nữa.

Sáng Thế thoát khỏi trạng thái Năng lượng thể, mở mắt. Một lần nữa cảm nhận
được cái sự bức bách và nóng ran của cơ thể, cậu biết mình không còn bao nhiêu
thời gian.

Làm ơn, kịp lúc đi!

Tay Sáng Thế nhanh như chớp cầm lên viên linh đơn, bỏ vào miệng. Nuốt cái
“ực”.

Người ta sẽ nói cậu điên.

Trong cơ thể đang bị quá tải Linh lực còn đi cắn nuốt Linh lực thuần khiết.
Đây là hành vi tự sát.

Mà đương nhiên là Sáng Thế không điên. Cậu biết mình đang làm gì.

Một lần nữa tiến nhập Năng lượng thể. Lần này cảm giác của cậu khác hẳn lần
trước.

Phần năng lượng trong Linh đơn vừa được Sáng Thế nhét vào cơ thể được chia đều
cho Năng lượng thể và Linh lực cuồng bạo!

Cậu cảm nhận rõ ràng được Năng lượng thể đã mạnh lên. Nhưng phe Linh lực cuồng
bạo thì sao? Nó mạnh lên gấp rất nhiều lần!

Lượng Linh lực chảy trong kinh mạch Sáng Thế lúc này nhiều gấp 3! Kinh mạch
vốn vừa được Sáng Thế sửa chữa giờ đã có dấu hiệu không chịu nổi.

Nếu lượng năng lượng đó chỉ chảy xuôi không thôi thì không vấn đề gì. Nhưng
là, kinh mạch của cậu chưa được khai thông. Nếu 1 dòng lũ quét gặp phải bước
đường cụt thì sao?

Câu trả lời là: nó sẽ quay đầu lại. Nhìn vào tình hình thực tế, thì đợt Linh
lực trước gặp phải chỗ kinh mạch không thông thoáng sẽ quay đầu lại đâm sầm
vào đợt Linh lực kế sau, gây ra quá tải thành mạch.

Vào lúc cấp bách này, Sáng Thế tất nhiên không ngồi chơi.

Huyễn hóa Năng lượng thể thành nắm đấm, cứ mỗi khi có một đoạn mạch bị tắc sắp
gặp phải sự công phá của phe Linh lực cuồng bạo, phe Năng lượng thể của Sáng
Thế lại xuất hiện, “trợ giúp” phe Linh lực cuồng bạo.

Vẫn là nguyên lí như lúc trước. Năng lượng thể màu trắng ngọc được huyễn hóa
thành hình bàn tay của cậu tuy không trực tiếp tác động vật lí lên mạch được,
nhưng lại tác động được lên Linh lực. Linh lực bình thường gặp đoạn mạch chưa
thông sẽ có một phần bị quay đầu lại. Thế nhưng dưới sự trợ giúp của Sáng Thế,
có khả năng nó sẽ khai phá được phần mạch bị tắc.

Đó là lí do Sáng Thế ăn luôn viên linh đơn vào, để tăng khả năng “một lần xung
kích là có thể thành công đả thông kinh mạch”.

Dĩ nhiên là cậu hoàn toàn không ước lượng được lượng sức mạnh của viên linh
đơn. Cậu thầm cầu nguyện gã huynh đệ tốt Trần Anh Tâm đưa cho cậu chỉ là một
viên đan dược cấp thấp.

Lần này thì sự liều mạng của Sáng Thế đi theo chiều hướng xấu.

Năng lượng trong viên linh đơn, nhiều gấp 3 lần dự đoán!

“Phải làm gì bây giờ, cả Năng lượng thể cũng sắp không chịu nổi sự kích phát
này nữa..”

“Không còn thời gian…”

“Cuộc đời thật ngắn ngủi, nhỉ?”

“Haha…”

“Thôi ngưng suy nghĩ so deep.”

Dù là trong Năng lượng thể, Sáng Thế vẫn thấy suy nghĩ của mình rất hài.

Hôm nay ta cố hết sức, chết thì thôi. Từ “Buông xuôi” không có trong sổ tay
khi chép của ta.

Năng lượng thể của Sáng Thế phân ra thành 12 hình nắm đấm, trải đều trên 12 lộ
tuyến cậu đã dò ra trước đó.

Không còn thời gian đả thông từng cái một? Hahahahahaahaa…

Pặc. Pặc. Pặc. Pặc. Pặc. Pặc. Pặc. Pặc. Pặc. Pặc. Pặc. Pặc.

Uỳnh.

Năng lượng cương mãnh tràn ra như thủy triều.

Bức tường phía sau lưng Sáng Thế lập tức nổ nát.


Thần Ấn Vương Tọa Chi Thần Giới - Chương #18