Ấn Tượng Đầu 2.


Người đăng: nayogashota@

_Cô thật nguyện ý làm thị nữ cho ta?
Độc Cô Thiên dù đắc ý nhưng không hồ đồ, biết đây nữ tử này có âm mưu gì
chăng.
_Chắc chắn chủ nhân.
Hứa Tử Nhi khẽ rung người, đôi tay nhân loại biết mất thay vào đó là một đôi
tay thỏ trắng vô cùng đáng yêu nói:
_Tiểu nữ là thú nhân, thuộc tầng lớp nô lệ Thố Tộc ở Bình Yêu Đảo, may mắn lắm
mới trốn thoát được mà gia nhập học viện này, mục đích tới đây chủ yếu là tìm
một người đáng tin để gửi gắm cho tới khi tiểu nữ đủ thực lực đòi lại công đạo
tự sẽ trả ơn cho người đó.
_Thấy được biểu hiện của ta nên cô mới tìm tới đây chứ gì?
Độc Cô Thiên biết nữ tử này hẳn đang giấu một bí mật vô cùng to lớn nào đó,
thử hỏi một nô lệ sao lại đi vào được học viện này dễ dàng như vậy chứ, với
lại huyết mạch nàng ta lại là Bạch Thố dòng thỏ quý tộc,tuy nàng đã cố ra dáng
giống một nô lệ nhưng chỉ cần để ý đôi tai và khí chất đặc biệt của nàng là sẽ
rõ.Sỡ dĩ hắn biết được huyết mạch của nàng là do từng đọc qua bảng Huyết Mạch
Nhân Thú do mẹ hắn nhiều năm sưu tầm tạo ra, là tài liệu chỉ Độc Cô thế gia
mới có.
_Chủ nhân khí vũ hiên ngang, khác biệt hoàn toàn với lũ nam nhân ẻo lã, vô
dụng kia, tiểu nữ cảm giác ngài chắc sẽ thành nghiệp lớn,nên quyết định đánh
cược một phen, xin ngài thu nhận,một nô lệ như tiểu nữ chỉ hoàn toàn thoát
được bọn thu thập nô lệ khi có ai đó chịu nhận nuôi.
Hứa Tử Nhi dập đầu mấy cái nói, bộ dạng rõ ràng là vô cùng miễn cưỡng nhưng
lời nói là vô cùng thành khẩn. _Ta không hứng thú với chuyện của cô.
Độc Cô Thiên quay lại làm việc mặc kệ nữ nhân kia thất vọng cắn môi,nàng đã cố
gắng như vậy còn chưa hài lòng hắn, nàng không biết nên làm gì nữa. Khi Độc Cô
Thiên vừa chuẩn bị rời đi, nàng liền lao đến ôm chặt lấy hắn.
_Buôn ra!
_Tiểu nữ biết mình không có được tiếng nói với ngài nhưng hi vọng ngài cho
tiểu nữ một cơ hội, chỉ cần như vậy tiểu nữ...tiểu nữ sẽ cho ngài mọi thứ tiểu
nữ có!
Hứa Tử Nhi cắn răng nói, nàng đã không còn đường lùi rồi, đành mặt dày đeo bám
bằng mọi giá vậy.
_Cô buông ra đi,ta...
Độc Cô Thiên vừa quay người lại định nói gì thì bỗng thấy Hứa Tử Nhi chao đảo
ngã xuống cái hồ dưới chân thác.
_Cái gì?
Do đã dựng hàng rào ngăn cách nên nơi này hiện giờ không có ai khác ngoài hắn
thấy được cô nàng này không biết bơi và sắp chìm ngỉm.
_Á cứu mạng, ta không biết bơi.
Hứa Tử Nhi mất phương hướng,toàn cào nước,đẩy nước sai hướng thay vì vào lại
vùng nước nông thì nàng lại ra vùng nước ngày càng sâu hơn.
_Nha đầu này!
Độc Cô Thiên liền nhảy theo chả mấy chốc đưa nữ tử xui xẻo kia vào bờ,nàng đã
bất tỉnh nhân sự.
_Nha đầu này chắc chắn là tiểu thư chân yếu tay mềm rồi, nếu không một nô lệ
được huấn luyện sao lại không bơi được vậy.
Độc Cô Thiên vỗ vỗ hai má phấn hồng,dễ thương của nàng nhưng vẫn không có phản
ứng gì.
_Được không chịu tỉnh đành dùng cách này vậy.
Độc Cô Thiên miến cưỡng nói:
_Là bất đắc dĩ thôi nhá!
...
Hứa Tử Nhi bất tỉnh liền hồi lâu cảm giác được môi nàng được thứ gì đó bao
bọc, còn có cả khí thổi vào, lồng ngực thì bị ấn liên tục,mà khi tỉnh lại liền
thấy tên hỗn đản Độc Cô Thiên đang môi kề môi, tay chạm ngực nàng liền kinh
hoảng ngồi dậy ho vài cái,thẹn quá hóa giận:
_Vô sỉ, lợi dụng lúc ta bất tỉnh ngươi, lại...
Độc Cô Thiên không nói gì, nữ nhân ở đây cũng có khác gì nữ nhân Thiên Long
Đại Lục là bao chứ,cũng luôn luôn áp đặt người khác mà không cần suy nghĩ, hắn
chùi môi bộ dáng chiếm hữu nói:
_Haizz, cô được tặng nụ hôn đầu đời của ta vậy coi như đã là nữ nhân của ta
rồi, không cần làm thị nữ nữa.
_Ơ, ngươi?
Hứa Tử Nhi ngây người, tên này sao lại thay đổi như chong chóng vậy,nhưng như
vậy cũng tốt, bây giờ nàng chỉ còn cách dựa hơi tên này tránh khỏi lũ truy bắt
nô lệ vậy.
_Mà sao một nô lệ như cô lại vào được học viện quý tộc này vậy?
Độc Cô Thiên đứng dậy nói:
_Lẽ nào cô có âm mưu với ta?
_Chuyện này thứ lỗi ta... nô tỳ không thể nói thưa thiếu gia.
Hứa Tử Nhi vội đổi lại cách xưng hô nói.
_Cô không cần xưng hô giả tạo như vậy, cứ bình thường ta với ngươi đi.
Hắn nhìn Hứa Tử Nhi cười nhẹ:
_Thân thế của cô tạm thời không truy cứu nhưng nếu cô phản bội ta thì cô cũng
sẽ như lũ học viên phản bội kia, chết thảm!
Hứa Tử Nhi rùng mình, mặc dù tên này có thể nói là một người tốt tính và hơi
lạnh lùng,nhưng đôi khi lại tàn nhẫn đến mức người ta khó hiểu, rõ ràng lúc
nãy hắn chỉ đứng xem Cự Thạch Tinh Quái ăn sạch các học viên trong thác rồi
mới chịu ra tay.
_Ngươi yên tâm, ta chắc chắn ngươi sau này sẽ cảm ơn ta nữa đó.
Hứa Tử Nhi cười nói:
_Sau khi trở thành học viên năm hai ta sẽ đến tìm ngươi chính thức trở thành
thị nữ.
_Ừm, xong rồi thì nhờ cô thông báo với họ là đã có thể tắm rồi.
Độc Cô Thiên nhìn thác nước nói.
Hắn chợt cảm thấy bất an.
...
_Tiểu tử này thật là tuyệt phẩm đó.
Tại phòng hiệu trưởng Thánh Nữ học viện, bốn cái mông vô cùng gợi cảm đang
cùng chu ra sau khiến cho người ta chảy máu mũi.
_Ta thấy những việc này rất ư là nhẹ nhàng với hắn,quả là tháo vát.
Linh Vân Kỳ cùng ba người Miểu Tâm Như đang cúi đầu nhìn Quang cầu truyền hình
trên bàn.
_Không ngờ đã là Ấn Ký Sư rồi.
Miểu Tâm Như cùng Ngọc Linh Lung đều nói, các nàng thật không thể tin một nam
hài tử 12 tuổi lại tài giỏi như vậy.
_Im lặng xem tiếp đi.
Huyền Tố Như ra lệnh, ba người kia liền im lặng qua sát từng cử động của tên
tiểu tử này.
...
_Hảo thoải mái.
Độc Cô Thiên sau khi tắm,thay một bộ y phục trong Không gian giới chỉ vươn vai
một cái cảm thấy như vừa sống lại vậy.
_Bây giờ bắt đầu là một cái lều trên cây để ngủ tránh ma thú.
Độc Cô Thiên bắt đầu đi thu thập nguyên vật liệu.
_Thiếu gia, ta có thể giúp ngươi không?
Đúng lúc này Hứa Tử Nhi lại xuất hiện, Độc Cô Thiên xua tay:
_Ừm xong thì cô có thể ngủ ở đây cùng ta.
_...
Hứa Tử Nhi cúi đầu chuẩn bị bước tới liền cảm thấy một ánh mắt sắc bén đang
nhìn nàng,quay lại thì thấy Mộ Dung Lãnh Nguyệt người còn ươn ướt vừa tắm xong
đang lạnh lẽo nhìn mình nói:
_Độc Cô Thiên đây là ai?
_Nữ nhân của ta?!
Độc Cô Thiên tiến lại vờ hai tay đặt vào hông Hứa Tử Nhi trông vô cùng thân
thiết,hắn muốn thử xem, cô ả sẽ làm trò gì khi nhìn thấy cảnh này?
_Ngươi...
Mộ Dung Lãnh Nguyệt tức tối, trong đầu nàng bỗng nảy ra ý định tranh giành
mãnh liệt, liền chạy đến kéo Độc Cô Thiên ra khỏi Hứa Tử Nhi nói:
_Ngươi chỉ có thể ở bên ta hoặc biểu muội, không được gần nữ nhân khác.
_Cô ghen à?
Độc Cô Thiên giả vờ hỏi, xem ra nàng đã thích hắn rồi.
_Ta... Ta ghen thì sao chứ?
Mộ Dung Lãnh Nguyệt đỏ mặt nói, tên khốn này vốn dĩ muốn nàng thừa nhận đây
mà.
...
Sau khi dựng xong một cái lều cỡ nhỏ trên cây, Độc Cô Thiên tìm gặp Long Thiến
Thiến đưa nàng cùng hai người Mộ Dung Lãnh Nguyệt lên đó ngủ, còn bản thân thì
ngồi trên ngọn cây nhìn bao quát bán kính xung quanh.
_Từ đây quan sát thì có thể nhìn được bán kính 500m, bao gồm gồm cả thác nước,
tất cả mọi người đều ngủ cả rồi.
Nhìn các học viên khác đang say ngủ, hắn chợt nhớ lại biết bao hồi ức về các
bằng hữu đã vì bảo vệ hắn mà hi sinh ở kiếp trước,về những lúc xông pha,những
lúc thiếu thốn, những lúc sinh tử có nhau,... Hắn đắm chìm trong những ký ức
đó rồi thiếp đi lúc nào không biết.


Thần Ấn Đại Lục - Chương #8