Người đăng: Momozuchi
2 năm sau.
Việc luyện tập của Naruto cứ thế nương theo thời gian dần trôi qua. Trong một
năm luyện tập, Naruto cũng đã có chút thay đổi nhỏ. Cơ thể của hắn cao hơn
trước một chút, cơ thể cũng rắn chắc hơn những đứa trẻ cùng tuổi rất nhiều.
Đồng thời cũng có một việc quan trọng hơn tất cả. Hắn đã có Chakra.
Vài ngày trước, khi luyện tập về, Naruto phát hiện trong phòng của mình xuất
hiện hai cuốn trục cùng một túi tiền. Về phần túi tiền thì đó là tiền hàng
tháng mà Hokage đệ tam phát cho hắn. Tuy không nhiều lắm nhưng cũng đủ để
Naruto sống trong một tháng. Còn hai cuốn trục còn lại mới là thứ khiến Naruto
quan tâm. Đó là phương thức tinh luyện Chakra và sơ cấp nhẫn thuật, Tam Thân
Thuật.
Ngay đêm hôm đó, Naruto cũng ngay lập tức tiến hành tinh luyện Chakra. Lượng
Chakra hiện tại mà hắn đang có đã đạt tới cấp bậc Hạ Nhẫn. Đúng như những gì
trong anime, Kakashi đã nói về lượng Chakra của Naruto khi còn nhỏ hơn ông gấp
mấy lần mà chưa dùng đến Chakra của cửu vĩ. Hiện tại Naruto mới chỉ 5 tuổi,
nếu cộng thêm việc tập luyện thể thuật vài năm nữa, Chakra cùng chiến lực của
hắn có thể so với trung nhẫn. Còn việc đánh thắng trung nhẫn bình thường hay
không thì phải xem vào kinh nghiệm chiến đấu của hắn ra sao nữa.
Tại khu rừng sau làng, một thân ảnh nhỏ với mái tóc màu vàng cam được cắt tỉa
rất gọn gàng. Khuôn mặt bầu bĩnh nhưng lại được điểm thêm lục đạo chòn râu ở
hai bên má. Cặp mắt màu xanh nước biển trong xuốt. Đây không phải Naruto thì
là ai.
Lúc này, Naruto đang tập một bài quyền thuật trông rất lạ, trên mặt của hắn
lấm tấm những hạt mồ hôi chảy xuống cổ. Với thời tiết lạnh giá của tháng 11
này, chuyện một đứa bé vừa luyện quyền vừa gồng mình một cách năng nề như này
thì đúng là chuyện lạ. Thi thoảng, có thể thấy được hắn vung từng cước nặng nề
rồi nện vào thân cây khiến cho cả gốc cây đó rung lên làm cho tuyết đọng trên
đó rơi xuống đất bắn tung toé.
Naruto cứ tập luyện như vậy mãi cho tới khoảng 15 phút sau mới dừng lại. Bài
quyền mà hắn vừa luyện tập nói thẳng ra là chưa từng xuất hiện trên thê giới
Shinobi này. Nó tên là Quyền Thái, bộ quyền đã theo Naruto từ Trái Đất tới
đây.
Kiếp trước, hắn có một người ông ở dưới quê rất giỏi võ thuật. Khi hắn lên 10
tuổi, nhân dịp về quê ăn đám giỗ của một người em của ông. Hắn đã nài nỉ rất
nhiều ông mới dạy cho hắn môn này. Khi đó ông có nói " khi giao đấu, tất cả
mọi bộ phận cơ thể đều có thể được sử dụng. Cú đấm nảy lửa, dùng đầu gối tấn
công địch thủ ngay sườn, bụng và hông, dùng chân nhảy đá song phi, tất cả làm
cho đối phương đo ván. Mặc dù những cú đấm xem như thứ vũ khí tiện lợi nhất,
nhưng đạt nhiều điểm thưởng lại do sự đánh giá trong việc ứng dụng đầu gối hạ
đối phương".
Để thi triển Quyền Thái một cách chính xác và phát huy tất cả tinh túy trong
nó. Người sử dụng phải có một cơ thể mạnh mẽ, bởi vì trong chiến đấu, có thể
dụng sức chống chịu cua mình để tạo ra ưu thế cho bản thân giúp đánh thắng kẻ
địch một cách bất ngờ. Nhưng trong thế giới này, thứ đó hoàn toàn trở thành
gân gà. Trừ khi có thể tránh thoát được " cơn mưa" Kunai hoặc shuriken của kẻ
địch trước đã. Nhưng trong một trận chiến thể thuật, việc đó có thể được phát
huy tới đỉnh điểm.
Lý do khiến cho Naruto quyết định tập luyện lại bộ quyền thuật này, đó là công
dụng của nó. Ít nhất là trong thời gian thực lực của hắn còn thấp như thế này.
Bỏi vì trong quá trinh tập luyện quyền thái, hắn cần phải vừa đeo phụ trọng,
vừa đánh quyền. Chính sự khắc nghiệt này giúp cho cơ thể của hắn được tăng
cường lên rất nhiều. Một cái lợi nữa đó là cách phát lực, sự vận chuyển lực
lượng cùng dồn lực cho đòn đánh này sau này cũng có thể giúp sức cho hắn rất
nhiều trong việc sáng tạo ra nhẫn thuật hay thể thuật mới.
" Hô! Cái đống phụ trọng này cũng quá hại người đi".
Ngồi phệt xuống đất, Naruto vừa thở dốc vừa than vãn.
Hắn đã bỏ cả tháng tiền trợ cấp và ăn nguyên đồ rừng như cá hay thú hoang chỉ
để mua đống phụ trọng này để tập luyện. Ngoài thời gian đi ngủ ra, lúc nào hắn
cũng đeo đống phụ trọng nặng tới 30kg trên người. Đặc biệt là hai chân của
hắn, một đôi giày sắt nặng tới 15kg. Tuy có hơi vất vả chút, nhưng vì sự
nghiệp của con em sau này, hắn đành phải cắn răng mà chịu đựng.
" Hazz! Coi bộ tối nay lại phải ăn thịt thỏ rồi! Đúng là khổ mà!".
Than vãn vài câu rồi Naruto liền chạy vào sâu bên trong rừng để săn thú. Bởi
vì đã có Chakra, cho nên tất cả mọi thứ đều trở nên khá thuận lợi. Chẳng mấy
chốc mà một con thỏ hoang đã vĩnh viễn ra đi dưới lưỡi dao của Naruto.
Hazz! Đừng hỏi vì sao mà Naruto vẫn chưa có nhẫn cụ, tiền ăn hắn còn lo chưa
xong, lôi đâu ra tiền để mua nhẫn cụ đây. Hắn cũng từng tính đến nước mặt dầy
xin tiền của Hokage đệ tam. Nhưng không ngờ rằng lão còn mặt dầy hơn cả hắn
nữa. Cũng may là trong nhà có con dao gọt hoa quả, thấy cũng nhỏ gọn nên
Naruto đành nhắm mắt mà dùng tạm. Cũng vì vậy mà khả năng phi dép, à nhầm! Phi
dao của Naruto cũng tăng lên rât nhiều.
Trên con đường mòn quen thuộc dẫn ra khỏi khu rừng, Naruto đang xách con thỏ
rừng về nhà. Nhìn xung quanh toàn là một màu trắng của tuyết, Naruto bỗng chốc
cảm thấy cô đơn.
Bỗng nhiên, Naruto dừng lại. Bỏi vì hắn trông thấy một đám người, hình như là
một đám con trai đang bắt nạt một cô bé. Naruto hơi suy nghĩ một chút cũng đã
đoán được hẳn là nội dung kịch lần đầu của Naruto và Hinata lần đầu gặp mặt.
Đúng như hắn nghĩ chỉ thấy bọn con trai bắt đầu trêu chọc cô bé kia.
“ Mày là người của tộc hyuga không phải sao, biểu diễn cho chúng ta xem
byakugan xem nào”
“ Đừng có nhìn tao như thế”
“ Ánh mắt mày thật kinh khủng”
“ Mày đúng là yêu quai kinh tởm”
“ Đồ yêu quái byakugan”
“ Hahaha...hahaha...”
Cô bé tui thân bật khóc ngồi thụp xuống ôm hai đầu gối không dám mở miệng,có
lẽ tính cách của cô bé vốn là nhu nhược như vậy. Naruto thở dài một cái rồi
lại nhìn về bóng lưng đang không ngừng run rẩy của Hinata, hắn khẽ lắc lắc
đầu, sau đó lạnh lùng lên tiếng.
“ Cút ngay trước khi tao đổi ý.”
Đang cười vui vẻ bọn con trai kia bỗng khựng lại nhìn về phía hai người vừa
đến. Hinata cũng giật mình quay đầu lại nhìn,trên mặt vẫn còn vương chút nước
mắt.
" Mày là thằng nào thế hả?".
Một thằng nhóc có vẻ to con hơn những đứa còn lại bước về phía Naruto, nó hếch
mặt lên nói.
Nhưng đáp lại nó, là một nắm đấm khá mạnh đập thẳng vào bụng.
Chỉ thấy " Hự " một tiếng, cả cơ thể nặng tới gần 20kg của thằng nhóc kia bay
ngược ra phía sau khoảng vài bước. Nó đau đớn ôm bụng lăn hết bên trái rồi lại
sang bên phải.
" Nó là quái vật! Nó là quái vật".
Ba đứa còn lại định nói gì đó, nhưng khi thấy ánh mắt lạnh lùng của Naruto,
chúng vội vàng hét lên rồi ôn thằng to xác kia chuồn mất.
Lúc này, Hinata chậm rãi bước tới, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng cúi gằm xuống.
Lí nhí nói.
" Cảm... Cảm ơn cậu".
" Không có gì! Chỉ là tiện đường mà thôi".
Liếc nhìn Hinata một cái, Naruto trầm giọng nói.
Tiếp đó, hắn không để ý tới nàng nữa, mà tiếp tục bước đi, nhưng đi được vài
bước, hắn khẽ quay đầu lại nói.
" Ở thế giới này, đừng có nhu nhược! Nếu không, người chết là cậu".
Sau đó thì tiếp tục bước đi.
Nhìn theo bóng lưng tràn đầy sự cô độc kia, trong đầu của Hinata lúc này cứ
vang vọng câu nói mà Naruto vừa nói.
" Người chết sẽ là mình sao? Nếu nhu nhược mình sẽ chết... Đúng vậy, mình
không thể nhu nhược được... Mình phải thay đổi!".
Đối với Naruto lúc này, khi hắn để lại câu nói vừa rồi, hắn chỉ không muốn
Hinata sau này là một cô gái nhu nhược, cho nên hắn mới nói như vậy, còn nàng
sau này có thay đổi hay không, đó là việc của nàng. Còn lý do mà hắn rời đi
luôn, đó chính là cặp mắt của hắn đang gặp vấn đề.