4. Gặp Kurama, Thỏa Thuận.


Người đăng: Momozuchi

Tất cả nhưng hình ảnh đó, cứ lần lượt xuất hiện trước mặt của Naruto khiến cho
hai mắt của hắn đỏ lên. Nếu là người khác thì Naruto không biết họ sẽ cảm nhận
ra sao, nhưng hắn thì khác.

Không biết qua bao lâu Naruto bỗng nhiên phát hiện nhưng hình ảnh kia chợt
biến mất, cơ thể của hắn lúc này vậy mà đang đứng ở một nơi khác không phải
phòng mình.
Hắn ngẩng đầu đánh giá xung quanh,nơi này giống như một đường hầm,hắn tiến lên
phía trước.Không lâu lắm hắn nhìn thấy một gian phòng lớn cùng với một cách
cửa cũng rất lớn.

Hắn nhìn qua cánh cửa thấy bên trong là một con quái vật to lớn,hai con mắt
giống như mắt mèo to lớn như đèn lồng cũng đang nhìn chằm chằm hắn. Naruto chỉ
cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như đang ngâm mình trong hố băng,đây có lẽ là sát
khí.

“Nhóc con,thật không ngờ ngươi không những còn sống mà còn có thể gặp ta sớm
như vậy,đúng là làm cho người ta ngạc nhiên a”

Naruto hơi có chút bất ngờ nhìn về phía cửu vĩ không chút sợ hãi, hắn hơi
nghiêng đầu mỉm cười nhìn nó.

“Không những khiến người ta ngạc nhiên mà ngay cả một con cáo chín đuôi cũng
ngạc nhiên nữa. Ngươi có cảm thấy vậy không... Kurama.”

Cửu vĩ hai mắt có chút co rút lại hướng về phía Naruto rít lên

“ Nhóc con,ngươi làm sao có thể biết tên ta,ngươi là ai”

“ Ta là ai sao? Ha ha! Đúng là nực cười thật, ngươi ở trong người của ta cũng
phải được 3 năm rồi nhỉ, chẳng lẽ không nhớ sao. Ta chính là Uzumaki
Naruto,con trai của hokage đệ tứ Namikaze Minato và Uzumaki Kushina".

Naruto hai mắt có chút lạnh lùng, hắn mỉm cười càng thêm rạng rỡ nhìn về phía
cừu vĩ. Nhưng nụ cười đó trong mắt của Cửu vĩ lại biến thành một nụ cười cô
độc cùng lạnh lùng. Lúc này trên người nó sát khí toả ra càng thêm nồng đậm
hướng về phía Naruto.

“Không thể nào,ngươi chỉ là một đứa nhóc không thể biết nhiều như vậy
được,ngươi rốt cuộc là ai”

“ Ta đã nói rồi, Ta là Uzumaki Naruto, là Jinchuriki của ngươi, Kurama à ta
nói ngươi nghe không rõ sao. Mà thôi đây cũng không phải vấn đề chính, đã lần
này ngươi kéo ta vào đây ta cũng nói luôn với ngươi.Thứ nhất không được quấy
rối việc tu luyện của ta nếu như ngươi không muốn mình được tự do.Thứ hai
ngươi nếu muốn có thể mau chóng thoát ra thì phải giúp ta tu luyện. Cuối cùng
nếu ngươi không muốn chết cùng với ta thì tốt nhất là làm theo lời ta. Ngươi
yên tâm, ta cũng không phải là một kẻ chỉ biết đe doạ, ta biết kẻ năm đó đã
điều khiển ngươi là ai. Ta cũng rất hận tên đó, vì thế sau này ta sẽ giúp
ngươi trả thù".

Naruto nhìn cửu vĩ nghiêm túc nói ra,hắn không lo lắng cửu vĩ có thể làm gì
được mình vì nó đang bị phong ấn giam cầm.
Nhưng đồng thời hắn cũng không thể làm gì được cửu vĩ nhưng mà hắn tin rằng
cửu vĩ sẽ không thể không đáp ứng hắn vì với một kẻ bị giam cầm nhiều năm nó
rất mong muốn được tự do. Kurama nhìn Naruto trầm mặc một lúc nó mới lên tiếng

“Ta tại sao có thể tin được ngươi,mặc dù là ta nhìn ngươi từ lâu nhưng con
người luôn luôn gian sảo. Hơn nữa ngươi cũng chỉ là một đứa nhóc 3 tuổi, việc
một thằng nhóc biết nhiều chuyện như ngươi ta cũng nghĩ ngươi là người tốt.”

“Chỉ bằng vào việc ta biết tên ngươi,bằng vào ta biết ngươi là từ thập vĩ tách
ra mà thành, đồng thời ta còn biết được tương lai sẽ có người bắt ngươi để hồi
sinh thập vĩ. Ngươi cảm thấy ngươi có thể thoát khỏi sharingan khống chế còn
có con mắt cao cấp hơn là ... Rinegan”

Naruto nhìn cửu vĩ nói ra từng chữ,hắn tin tưởng cửu vĩ sẽ biết hắn đang ám
chỉ điều gì,không sai bởi vì cửu vĩ chính bị sharigan điều khiển nên mới xảy
ra thảm hoạ 3 năm về trước, nếu thật sự người kia muốn dùng sharingan để bắt
hắn lần nữa thì Naruto cũng không thể làm gì được.

Cho nên cửu vĩ bây giờ có thể làm là phải trợ giúp hơn nữa là phải bảo vệ
Naruto cho đến khi hắn có năng lực đấu lại với kẻ nắm giữ sharingan kia. Cửu
vĩ cũng hiểu được ý tứ trong đó,nó cúi đầu chăm chú quan sát Naruto rồi đáp.

“ Được ta sẽ trợ giúp ngươi,hy vọng ngươi sẽ không lừa gạt ta, đồng thời ta
cũng tò mò muốn biết, một thằng nhóc biết đến sự tồn tại của Thập Vĩ như ngươi
sau này có thể làm được những gì?.”

Thấy Kurama nói như vậy, Naruto cũng thầm thở phào, bước đầu tiên đã hoàn
thành. Sau này nếu như có thêm Chakra của Kurama cộng thêm Chakra lục đạo có
sẵn trong cơ thể cua mình, dù không hoàn chỉnh như lúc được Lục Đạo Tiên Nhân
truyền cho, nhưng vậy cũng đủ để hắn tung hoành ngang dọc. Thậm chí còn đủ sức
đánh với Lục Đạo Pain sau này.
" Việc đó thì sau này ngươi sẽ biết, yên tâm đi, ta không phải là một kẻ chỉ
biết nói xuông. Nói không chừng sau này ta vẫn còn phải nhờ tới Chakra của
ngươi đấy Kurama ạ". Naruto mỉm cười nhìn Kurama nói.

" Hừ, đừng có mơ! Xong rồi thì Cút đi cho khuất mắt ta".
Kurama tức giận hét lên. Hắn càng ngày càng cảm thấy mình bị lỗ.

Thấy vậy Naruto cũng không muốn dây dưa thêm làm gì nữa, cơ mà nhìn cái bộ
dạng của Kurama cũng quá mắc cười đi.
" Rồi rồi! Ta đi. Gớm lắm nữa, chỉ làm mỗi một cái giao dịch nhỏ ( Xíuuu) à!
Mà cũng giận nữa. Sau này không lấy được vợ fdaau nhé".

Ầmm!

Lúc này, Kurama như bị chọc vào chỗ đau, nó tức giận gầm lên một tiếng khiến
cho cả cái không gian này bị nước dưới đất văng tung toé. Nó tức giận quát
lên.
" Cút!".

" Ahahahahahaha...!".
Thấy phản ứng của Kurama, Naruto không nhị được cười, hắn ngồi phệt xuống đất
ôm bụng cười.

Cười chán chê rồi Naruto đứng dậy nói. Không hiểu sao cứ nhìn thấy cái bộ dạng
của Kurama lúc này càng khiến cho Naruto không kìm nén được.
" Rồi rồi! Ta đi, tạm biệt! Hahaha".

Nói rồi Naruto quay người bước ra ngoài, đồng thời hắn cũng không quên nháy
mắt Kurama một cái khiến con hồ ly này càng thêm tức giận.

Lúc này, ở bên ngoài, Naruto chậm rãi mở mắt ra. Nghĩ lại cái khoảng khắc lúc
Kurama hoảng hốt khi bị Naruto gọi tên khiến cho hắn phì cười.
" Ừm! Có vẻ như nó đã làm đúng lời hứa. Cơ thể của mình cũng hoàn toàn khôi
phục".

Cảm nhận toàn bộ thân thể đã đạt tới trạng thái đỉnh phong, toàn bộ sự mệt mỏi
đều tan biến. Lúc này Naruto thầm cảm ơn Kurama một tiếng rồi ngồi dậy.
" Ồ! Mình đã ngủ mất một tiếng rồi sao? Thời gian trôi qua nhanh thật".
Nhìn đồng hồ đã tới 6 giờ, Naruto cũng hơi bất ngờ nói.

Hắn cứ nghĩ là sớm hơn chút nữa cơ, không ngờ rằng thời gian trôi nhanh tới
vậy.
" Thôi kệ nó đi! Kiếm cái gì ăn tạm đã".

Nói rồi Naruto liền chạy vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt rồi vào bếp nấu
chút đồ ăn sáng.

Cũng phải công nhận một điều là, thông qua việc luyện tập, sức ăn của Naruto
cũng bắt đầu tăng lên. Mới ngày đầu tiên thôi mà hắn đã đánh phát hết 4 bát
cơm. chẳng qua là bụng no quá thôi, không thì có lẽ hắn còn ăn thêm một hai
bát nữa.

Tới bây giờ Naruto mới phát hiện ra, ở kiếl trước, nhận thức của mình đối với
Ninja là sai lệch. Kiếp trước, khi xem anime thấy Naruto trong nguyên tác ăn
một lúc hết 7 bát mì Ichiraku, hắn còn cảm thấy có hơi thái quá. Tới bây giờ
khi chính tự thân trải nghiệm, Naruto mới tin.
" Đúng là trời bất công mà! Một người đẹp trai ngời ngợi như mình cũng có lúc
trở thành một kẻ tham ăn. Đúng là khổ mà".


Tenseigan Tung Hoành Dị Thế - Chương #4