14. Đêm Diệt Tộc.


Người đăng: Momozuchi

Sau khi từ chỗ của Hokage đệ tam trở về, Naruto liền đưa Shisui tới bệnh viện
để chữa trị. Bởi vì Shisui đang trong trạng thái biến thân, cho nên không có
ai phát hiện. Sau đó thì hắn đưa Shisui trở về và bắt đầu sắp xếp cho anh ta.
Bởi vì cặp mắt của Shisui đã mất, cho nên có hơi bất tiện. Vì thế nên Naruto
quyết định để anh ấy ở nguyên trong phòng của mình. Còn hắn thì xuống bếp làm
chút đồ ăn để ăn tối, sau đó thì dứt khoát đi ngủ.
Về phần Shisui, lúc đầu có hơi ngại ngùng, nhưng cũng cố gắng làm quen với môi
trường mới này. Anh cũng không có ý kiến gì cả, chỉ nói lời cảm ơn Naruto rồi
đi nghỉ. Có lẽ thông qua nhiều chuyện như vậy, khiến hắn có hơi chút không
chịu nổi. Vết thương cũng đã được sơ cứu qua rồi, nên cũng không có gì quá
nghiêm trọng.

Những ngày sau, Naruto vẫn như thường lệ sáng đi học, trưa về nấu cơm rồi cùng
Shisui ăn trưa. Chiều thì tới sân tập để tập luyện cùng Naori cùng Hinata, tới
tối thì tới bệnh viện học thuật trị liệu, sau đó lại trở về ăn tối cùng
Shisui. Hắn muốn học thuật trị liệu để có thể tự trị thương cho bản thân, hoặc
là cho tới khi hắn tìm được cặp mắt thích hợp để cấy ghép cho Shisui.

Cuộc sống nhàn hạ như vậy, cho tới ngày thứ tư, tất cả mọi thứ bắt đầu diễn
ra.

Lúc này, tại sân tập của học viện, Iruka ngồi chăm chú quan sát đám học trò
của mình đang diễn tập thực chiến. Tất cả những đứa trẻ đó đều cố gắng đánh
đấm khiến cho Iruka bên ngoài nở nụ cười tán thưởng.
Tuy nhiên, khi Iruka quay sang một gốc cây gần đó, thì khuôn mặt tươi cười kia
liền danh lại, khuôn mặt trở nên giận dữ. Bởi vì nơi đó, một thằng oắt con nào
đó đang ngủ ngon lành.
Khoé miệng giật giật, Iruka hít một hơi thật sâu rồi hét lên.
" Naruto! Tại sao em lại ngủ gật ở đó hả? Em có biết đây là lần thứ bao nhiêu
em ngủ gật trong giờ học hay không?".

Tiếng hét của Iruka quả nhiên lợi hại, khiến cho Naruto nằm ngủ ở cách đó khá
xa vẫn phải giật mình tỉnh giấc. Hắn nhàm chán ngáp một cái thật dài rồi vươn
vai các kiểu, hiển nhiên không để ý gì tới biểu hiện của Iruka.
Thấy Naruto không để ý tới mình, Iruka càng thêm giận dữ, hắn rất muốn cho
thằng oắt con đó một trận, nhưng thành tích của hắn thực sự quá xuất sắc khiến
cho hắn muốn lắm nhưng cũng phải nhịn lại.
" Naruto, em chạy 10 vòng sân cho thầy". Iruka khuôn mặt dữ tợn nói.

" Xong! Quả này gắt rồi!". Naruto thầm than một tiếng, nhưng hắn cũng đâu thể
làm gì khác đâu. Chỉ có thể ngậm ngùi đứng dậy rồi bắt đầu chạy.
10 vòng sân thực ra đối với những đứa trẻ khác thì đó là một hình phạt hơi
nặng. Nhưng đối với Naruto thì đó chỉ coi như là một vòng khởi động mà thôi.
Tại vì bình thường ngoài giờ ngủ vào buổi tối ra thì không có lúc nào mà
Naruto không mang theo phụ trọng. Cho nên việc chạy mười vòng dưới phụ trong
thì đúng thật chỉ làm nóng người.

Khoảng chưa đầy 5 phút sau, Naruto đã hoàn thành tất cả 10 vòng chạy.
Nói sao nhỉ, hình như còn chưa đủ để làm nonga người nữa. Không biết là do hắn
đã quá quen với mức phụ trọng là 57 cân này, hay là vì lý do khác.
Sác thực thì không phải hôm nay Naruto mới thấy thế, từ mấy hôm trước hắn đã
cảm thấy như vậy rồi. Chẳng qua là hắn ngây ngô không để ý tới nữa mà thôi.
" Xem ra phải chuẩn bị tăng thêm 20 cân nữa vào hai chân rồi".
Lẩm bẩm một lúc rồi Naruto liền quay lại chỗ cũ ngồi ngắm cảnh. Naruto cũng
muốn ngủ lắm, nhưng cảm nhận được cặp mắt đầy sát khí của Iruka, hắn lại cố
gắng nuốt trọn cơn buồn ngủ vào bụng.

Kenggggg...

Tiếng chuông trường bất ngờ vang lên khiến cho cả đám mặt mày đang ủ rũ liền
trở thành vẻ mặt hớn hở. Tất nhiên là có cả Naruto trong đó.

" Được rồi! Các em về nhà cố gắng luyện tập, ngày mai thầy sẽ kiểm tra về tam
thân thuật. Các em nhớ về chuẩn bị cho kĩ nhé". Iruka nhìn cả đám mặt mày hớn
hở phía dươi rồi nói.

" Vâng ạ".
Cả lũ đồng thanh hô to rồi thu dọn đồ đạc ra về.

Khi cả đám nhiều chuyện kia về hết, Naruto mới tìm Hinata cùng Naori.
" Hai cậu chiều nay cứ tập luyện đi nhé. Mình có chút việc".

" Lại nữa sao? Được rồi lần sau tôi sẽ thách đấu vơi cậu sau vậy". Naori hậm
hực nói.

" Ưm! Naruto,cậu có chuyện gì quan trọng sao?". Hinata cũng hơi tò mò hỏi.

" À! Không có gì, chẳng qua là có chút chuyện cần giải quyết thôi. Thế nhé,
hai cậu tập luyện cho tốt đấy, mai tớ sẽ kiểm tra". Nói rồi Naruto liền chạy
mất để lại hai người Hinata cùng Naori mang theo vẻ mặt tò mò nhìn nhau.

Thực ra thì Naruto cũng không muốn bỏ một buổi luyện tập nào. Nhưng thực sự
hôm nay hắn có chuyện rất quan trọng cẩn phải chuẩn bị trước.
Nói rõ hơn, thì ngay hôm nay, tộc Uchiha sẽ bị diệt. Và hắn cần chuẩn bị thật
kĩ cho kế hoạch thu Sharingan.
Mặc dù Naruto rất muốn cấy một đôi Sharingan vào mắt của mình, nhưng đó chỉ là
ý nghỉ của lúc hắn mới tới thế giới này. Hiện tại thì hắn không muốn chút nào,
Sharingan mạnh thì mạnh thật, nhưng để thăng cấp lại rất khó khăn. Huống chi
hiện tại Naruto đã có Tenseigan, hắn còn cần Sharingan làm gì cho nhọc người.

Chính vì thế nên ý đồ của hắn là đôi Mangekyou Sharingan của Fugaku để dành
cho Naori sau này, cùng một đôi Sharingan khác dành cho Shisui. Đó là toàn bộ
kế hoạch của hắn dành cho buổi tối nay. Tất nhiên là cần phải ẩn thân thật kĩ,
bởi vì tối nay không chỉ có người của Danzo, mà còn có cả Obito nữa, hắn tất
nhiên sẽ không từ bỏ kế hoạch này.

Sau khi từ trường học trở về, Naruto chạy quán Ichiraku mua lấy hai xuất mì
Ramen về nhà. Một phần của hắn còn một phần dành cho Shisui. Trải qua ba bốn
ngày, Shisui cùng đã quen dần với hoàn cảnh cua bản thân, nhờ có Naruto làm
bạn thi thoảng hắn chém gió vài câu cũng khiến cho tâm tính của Shisui trở nên
vui vẻ hơn ngày đầu tiên.

" Yên tâm đi! Sau ngày hôm nay, anh sẽ có lại anh sáng vốn có của mình. Mặc dù
không biết anh có thể một lần nữa thức tỉnh được Mangekyou Sharingan hay
không, nhưng tôi sẽ làm hết sức!". Nhìn vẻ mặt thanh thản của Shisui, Naruto
thầm hạ quyết tâm, dù cho thế nào đi nữa, hắn cũng sẽ cố gắng hoàn thành kế
hoạch đêm nay.

Chiều hôm đó, Naruto vẫn như mọi khi đi đến bệnh viện để học tập thuật trị
liệu. Sau ngày đầu tiên học tập, Naruto đã thể hiện ra thiên phú mạnh mẻ của
bản thân. Các bài thực hành trị liệu hắn đã học song, tuy chưa được tiếp xúc
với các cách thức phức tạp như mổ xẻ,.v.v.. Nhưng mà tầm đó cũng coi như là
hoàn thành trụ cột.
....
5 giờ chiều, trong khu rừng sát với tộc Uchiha. Itachi đang đứng đối diện với
một người đeo mặt nạ.

“Madara, ta cần ngươi giúp ta tiêu diệt tộc Uchiha, ta sẽ đi theo và giúp sức
cho ngươi.”

Itachi nhìn về phía người đối diện,đó là kẻ được coi là thiên tài nhất của tộc
Uchiha cũng là kẻ đáng sợ nhất bởi vì hắn có thể thoát khỏi tay của Hashirama,
hokage đệ nhất và còn sống tới bây giờ. Chỉ có điều, Itachi không biết rằng,
truoesc mặt hắn chỉ là kẻ giả mạo.

“Ngươi thật sự có thể xuống tay sao, trong đó có cha mẹ của ngươi a. Chỉ vì
cái làng và danh dự ngu ngốc mà ngươi định làm thế sao.”

Obito nhìn về phía Itachi nói, hắn cảm thấy buồn cười,buồn cười vô cùng. Chỉ
vì cái làng đã mục nát đen tối này mà phải làm ra chuyện kinh khủng này đáng
sao.

“Ngươi không đành lòng sao.Có thể chín năm trước chính ngươi đã đặt tộc Uchiha
vào tình thế hiện tại,do ngươi xuất hiện bọn họ mới nảy sinh suy nghĩ như vậy”

Itachi lạnh lùng nhìn người này,đáng hận nhất chính là kẻ này, nếu hắn không
xuất hiện những người ngoài kia sẽ không quyết tâm làm phản,Shisui cũng không
chết hắn cũng không cần phải chọn lựa đến bước này.

“Ngươi là đang hận ta sao. Hahaha như vậy ta có thể sẽ suy nghĩ một chút là có
nên đáp ứng dùng ngươi hay không”

“Ngươi sợ sao Madara”

“ Sợ sao? Không không! Ta chỉ cảm thấy việc này sẽ rất thú vị. Được ta sẽ giúp
ngươi một tay, thật là không nỡ nhìn tộc nhân trước kia của mình bị giết hại
mà”

Nói xong hắn biến mất, thảm hoạ cũng đến lúc bắt đầu.

Tối hôm đó, cả bầu trời giống như 7 năm về trước, cả bầu trời là một màu đỏ
như máu. Tại tộc Uchiha, nhưng tiếng kêu la vang lên báo hiệu cho một cuộc đồ
sát đã diễn ra.

Trong khi Itachi đang chiến đấu với Cha mình, thì Obito cũng đang tiến hành
việc của hắn. Vừa bước ra khỏi một căn nhà thì bất chợt, một thanh kunai từ
đâu đó bay tới.
Keng!
Thanh kunai vừa vặn bị thanh kiếm trên tay của Obito chém tới khiến cho toàn
bộ lực lượng của nó đều bị cản lại rồi rơi xuống đất. Nhìn lại thì hắn phát
hiện, một cô gái khoảng chừng 13 tuổi, cặp mắt nàu huyết hồng với 3 câu ngọc
màu đen.

" Đôi mắt đẹp đấy!". Miệng lẩm bẩm một câu, sau đó một sợi dây xích từ ống tay
áo của Obito bay ra cuốn lấy cơ thể của cô bé đó. Đồng thời theo lực kéo của
Obito, cả cơ thể của cô bé kia bị dây xích cuốn lấy kéo về phía Obito.

" Itachi, cứu tớ". Trong khoảng khắc đó, cô bé kia ánh mắt tuyệt vọng, nàng
chỉ có thể nói được câu duy nhất đó mà thôi.

Ngay khi thanh kiếm trên tay của Obito chuẩn bị hạ xuống, thì đột nhiên, một
chiếc Shuriken không biết từ đâu bay tới đập thẳng vào thân khiếm khiến cho
thanh kiếm bị chệch ra.
" Ai". Obito kinh ngạc hô lên.

" Ai za! Phí quá, lại tốn tiền mua Shuriken rồi a! Đúng là khiến cho người ta
đau lòng mà". Thanh âm có vẻ non nớt nhưng mang theo chút trưởng thành phát
ra.

Nghe thấy thanh âm đó, Obito vừa vặn nhìn sang bên trái của mình. Lúc này, một
thân ảnh kì lạ được bao chùm bởi tấm áo choàng màu đen, cả khuôn mặt cũng bị
che đi bởi chiếc mặt nạ tử thần. Dưới ánh trăng, Obito chỉ có thể trông thấy
mái tóc màu vàng cùng cặp mắt màu xanh dương với hoa văn kì dị được tạo nên
bới những đường gân trong mắt.

" Ngươi là ai! Tại sao lại xen vào chuyện của ta". Obito đề phòng nhìn qua
thân ảnh đó. Tuy không biết danh tính của tên này ra sao, nhưng Obito có thể
nhận ra được, kẻ này không quá 10 tuổi.

" Ồ! Ngươi nói ta sao? Hừm! Để coi nào? Có vẻ ngươi không biết ta nhưng ta thì
biết ngươi rất rõ đó". Câu đầu thì có vẻ chọc tức người khác, nhưng câu cuối
phát ra từ miệng của người thần bí này lại lạnh lẽo tới cực hạn. Khiến cho
Obito cũng dựng cả tóc gáy lên. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sát khí
mạnh mẽ tới vậy.

" Ngươi biết ta sao?". Obito kì lạ hỏi.

" Chuyện của 6 năm trước, kẻ điều khiển Kuybi tấn công làng lá, ngươi quên rồi
sao Obito?". Kẻ thần bí này ánh mắt lạnh lùng tràn đầy sát khí nói. Người này
không ai khác, chính là Naruto.

" Ngươi.. Ngươi là ai? Tại sao ngươi biết chuyện đó?". Obito giật mình hoảng
hốt nói.

" Ta sao? Ngươi cũng không cần biết tới danh tính của ta. Thôi nhé, ta có
chuyện rồi, ngươi làm gì thì cứ làm, nhưng tốt nhất là đừng động tới thi thể
của Uchiha Fugaku cùng Uchiha Mikoto. Nếu không thì đừng trách ta". Lúc này,
một luồng Chakra màu đỏ lừ từ cơ thể của Naruto bộc phát ra, có một điều là
sát khí từ luồng Chakra đó đánh ập về phía Obito khiến hắn có phần hơi khó
thở.

Đột nhiên, cặp mắt của Naruto lúc này nhìn tới cô gái nằm dưới đất, cặp mắt đã
nhoè đi. Nàng nhìn hắn với ánh mắt cầu xin.
" Còn chuyện nữa. Ta mang theo nàng, được chứ?".

Nghe Naruto nói vậy, Obito cũng hơi giật mình. Hắn hiện tại vẫn chưa biết được
thân phận của Naruto. Nếu bình thường, hắn sẽ cố gắng giết hắn, nhưng hiện tại
thì không thể. Hắn biết bản thân có thể dễ dàng giết Naruto, nhưng ai biết tên
này có những năng lực gì, chưa kể tới lúc đó không giết được Naruto, mà còn bị
Ninja của Làng Lá tới gây phiền phức, đó mới là thứ khiến Obito không muốn gặp
phải.
" Được! Ta hi vọng ngươi không nên xen vào chuyện của ta".

Nghe Obito nói vậy Naruto hài lòng gật đầu một cái rồi tiếp lấy cô gái kia rời
đi. Còn Obito lúc này, hắn mặc dù vẫn chưa hết kinh ngạc, nhưng việc của hắn
vẫn chưa song. Vì thế nên hắn vẫn tiếp tục đồ sát tộc nhân của tộc Uchiha.

" Cảm ơn vì đã cứu tôi". Nằm trên lưng của Naruto, cô bé kia nói.

" Đừng cảm ơn ta, ta giúp cô là bởi vì mong muốn sau này cô sẽ giúp ta một số
chuyện mà thôi.". Naruto lạnh lùng nói.

" Nhưng dù sao! Vẫn cảm ơn cậu, sau này, tôi sẽ giúp sức cho cậu chỉ cần cậu
ra lệnh, rồi sẽ cố gắng hoàn thành việc đó". Cô gái kia hai mắt ngấn lệ nói.

" Đừng nói như vậy! Giờ thì cô ở đây chờ tôi! Lát tôi sẽ quay lại". Nói rồi
Naruto liền để cô gái đó ở lại trong sân tập, rồi chạy thẳng tới tộc Uchiha.

Trong nhà của mình, Itachi lúc này đang quỳ trước mặt của Fugaku và Mikoto.

“Itachi, cha không trách con, hãy ra tay đi, hai chúng ta không cùng chí hướng
nếu đó là con đường con đã chọn thì hãy vững bước. Chúng ta chỉ đau đớn một
lúc này thôi nhưng con sẽ phải đau khổ đi hết con đường còn lại. Hãy ra tay
đi, ta luôn tự hào về con, và hãy chăm sóc cho Naori thật tốt”

Fugaku nhìn về phía Itachi, lúc này hắn đã không còn muốn phản chính nữa, có
lẽ đó là một sai lầm.

“ Con hứa sẽ bảo vệ cho Naori”

Ichiro nói xong rút kiếm đâm về Fugaku và Mikoto, hắn tiễn họ lên đường.
Itachi không kìm được rơi nước mắt, hắn thật sự rất đau khổ. Ngay lúc này sau
hắn xuất hiện một người.

“Anh hai là anh sao. Ba mẹ” Naori nhìn về phía cha mẹ nàng sau đó run sợ hỏi.

“Là ai, là kẻ nào làm truyện này. Anh hai mau nói cho ...”

“ Con nhỏ ngu ngốc, bây giờ ngươi còn không biết sao?”

Itachi quay người lại nhìn Naori hỏi, hắn lạnh lùng vô cùng. Bỗng đôi mắt
Itachi loé lên, sharingan từ tam câu ngọc chuyển đổi thành một chiếc phi tiêu,
đây chính là hình dạng mangekyou sharingan của Itachi. Hắn nhìn về phía mắt
Naori sau đó sharingan của hắn xoay tròn.

“Đây là đâu, cha mẹ hai người...Không anh hai, anh làm gì vậy mau dừng lại”

Naori lập tức phát hiện mình xuất hiện ở một nơi khác, chỗ này chỉ toàn màu
máu, trước mắt của nàng đang diễn ra cảnh Itachi sát hại Fugaku cùng Mikoto.
Cảnh tượng đó cứ lập đi lập lại tra tấn linh hồn nàng. Naori bưng đầu cúi mặt
khóc rống lên.

“ Dừng lại đi, mau dừng lại anh hai.Xin anh đấy mau dừng lại đi”

Cảnh tường xung quanh lập tức thay đổi, Naori phát hiện mình đã quay lại căn
phòng vừa rồi, thi thể của cha mẹ nàng vẫn nằm đó lạnh ngắt. Naori phát hiện
Itachi đã không tại, nàng lập tức lao ra ngoài nhìn thấy Itachi đang đứng trên
cột điện đằng kia hắn hét lên.

“Tại sao,Tại sao anh lại làm như vậy.Anh hai tại sao có thể”

“ Con nhỏ ngu ngốc, tất cả chỉ là một vở kịch do ta tạo ra mà thôi, ngươi hẳn
là đến bây giờ cũng không thoát ra nó chứ”

Itachi quay lại nhìn Naori trêu chọc hắn nói.

“Không phải,anh hai chẳng lẽ tình cảm của chúng ta cũng chỉ là giả sao”

Naori lại hét lên, nàng không tin, anh hai sẽ không thể làm như vậy.

“Ngu ngốc,tất cả chỉ là vở kịch thôi... Hiện tại ngươi muốn giết ta lắm phải
không, vậy thì hãy oán giận ta, hãy căm thù ta đi. Ngươi phải mạnh mẽ hơn
trong thế giới xấu xa này. Chạy đi, chạy đi và cố mà sống sót! Chừng nào có
được đôi mắt Sharingan như ta thì mới được tới tìm ta." Nói rồi, cặp mắt của
Itachi lại tiếp tục biến đổi, cặp mắt Mangekyou Sharingan của hắn xuất hiện
một lần nữa.
" Tsukuyomi".

Nương theo thanh âm của Itachi, Naori lại một lần nữa gặp phải cảnh tượng vừa
rồi. Lúc này, hai mắt của nàng trợn tròn lên, màu sắc bên trong cặp mắt cũng
bắt đầu biến đổi. Màu huyết sắc, bên trong xuất hiện một câu ngọc màu đen.
Nhưng những thứ đó cũng chỉ thoáng qua mà thôi, hai mắt của Naori suy yếu nhắm
lại rồi nàng ngã xuống đất sau đó là ngất đi. Đúng, nàng ngất đi vì quá sốc,
dù sao thì nàng cũng là con gái, cảm xúc của con gái luôn luôn phức tạp hơn.

Chương này ta gom tất cả những tập phim có liên quan tới nội dung Itachi diệt tộc Uchiha để viết, vì thế nên tốc độ hơi lâu chút. Mong các bác thông cảm. Trong trang cá nhân của truyện đã được cập nhật thông tin về cô gái mới được Naruto cứu. Mọi người có thể vào đường link ở phần giới thiệu để tham khảo.


Tenseigan Tung Hoành Dị Thế - Chương #14