Tìm Niềm Vui Thú !


Người đăng: ๖ۣۜCMinh ๖ۣۜVô ๖ۣۜTà

" Nhìn kìa ! Tên ác ma lại đến trường rồi kìa ! " diễn viên quần chúng 1 chỉ
tay vào một thanh niên cực độ đẹp trai, nhưng nhìn lại vô cùng ta ác nào đó.

" Chết tiệt, bỏ ngay cái tay xuống ! Mày muốn mất tay không hả?" diễn viên
quần chúng 2 đấm vào đầu quần chúng 1 hét lên.

" Cảm ơn, cảm ơn, tao quên, nhưng sao tên ác ma đó lại đi học? Tao tưởng nó
bị đuổi học rồi chứ ? " quần chúng 1 nhìn theo bóng lưng kẻ mà chúng đang nói
, nhẹ giọng hỏi.

" Tao làm sao mà biết được ? Tao cũng nghĩ là sau vụ nó phang vỡ đầu thầy hiệu
trưởng, là nó bị đuổi rồi ?" quần chúng 2 đáp lại, trong giọng nói kèm theo
mấy phần sợ hãi.

" Thôi kệ đi, vào lớp mau, trống rồi . Đừng kiếm chuyện với nó là được !"
quần chúng 1 vội kéo tay quần chúng 2 chạy vào lớp.

----- lớp học-----

" Ồ .. ồ ... em đã đi học lại rồi sao?... Trần Minh?.." giáo viên giọng nói vô
cùng e ngại, đang hỏi thăm một học sinh ngồi cuối lớp.

Nhưng đáp lại, đó là một ánh mắt vô cùng băng lãnh, thờ ơ.

" Nhìn kìa, ác ma lại đi học lại rồi !" học sinh 1 nói nhẹ với đứa bên cạnh.

" Phải, nó lại đi học rồi, thật đáng sợ ! " cả lớp bàn tán xôn xao lên.

' Ầm '

" Trật tự, mở sách ra ! " thầy giáo đập bàn rồi hét lớn.

" Vâng ! " cả lũ học sinh hét lớn.

" Nhàm chán ! " người được gọi là Trần Minh kèm theo danh hiệu Ác Ma nhẹ giọng
cảm thán, rồi gục đầu xuống ngủ.

Đúng, Trần Minh chính là nhân vật chính của chúng ta, hiện đang theo học
trường cấp 3 Trần Nguyên Hãn . Sở dĩ gọi hắn là Ác Ma là do mới nhập học, hắn
đã đập cho bọn khóa trên nhừ đòn, với lý do " ngứa mắt ", mà bọn bị đập lại
không dám đánh lại vì đứng sau Trần Minh là thế lực rất lớn...........

' Reng, reng '

Tiếng chuông tiết học thứ 4 kết thúc.

Trần Minh mơ màng mở mắt ra, hắn thở dài, cảm thán : " Cuộc sống này, thật
sự là vô cùng nhàm chán ... "

' Rầm '

Đúng lúc này, cửa lớp bị đá tung ra, tất cả học sinh bao gồm Trần Minh đều
đưa ánh mắt nhìn lại . Chỉ thấy 1 tên trung niên đô con, tha thu đầy mình ,
tay cầm ba-toong, sắc mặt dữ tợn vô cùng, đằng sau đó là 4,5 thằng đàn em.

" Trần Minh là thằng nào?" tên trung niên đô con đó băm trợn hỏi.

" Nó " Trần Minh lười biếng chỉ tay vào thằng ngồi bàn bên cạnh.

Không nói nhiều lời, tên trung niên cùng đám đàn em lao vào đánh đứa bị Trần
Minh chỉ túi bụi.

" Ha ha, thực sự là ngu ngốc " Trần Minh ôm bụng cười to.

" Mày cười cái đ*o gì ? " tên trung niên dữ tợn nói.

Lúc này, con bé lớp trưởng sắc mặt tái nhợt, run run nói : " Đó ... đó ..
không phải là Trần Minh ... chú đánh lộn người "

" Cái gì ! Mày dám lừa tao !" tên trung niên tức giận nhìn Trần Minh, vung
cây ba-toong về phía hắn.

Trần Minh chẳng nói gì, nhẹ nhàng tránh thoát cú vụt đó, đồng thời đấm rất
nhanh về phía mặt tên trung niên.

' Bộp '

" A A A "

Tên trung niên bị đấm văng về sau 4,5m rồi ngất lịm, còn lại 5 tên đàn em sắc
mặt vô cùng hoảng sợ, đây có phải là người không? Phải biết là tên đại hán
kia hơn 100kg, mà nhìn Trần Minh vô cùng thư sinh mà lại có lực như thế?

" Làm sao ? muốn cùng tiến lên không ?" Trần Minh cười nhạt nhìn bọn chúng.

" Đ*t mẹ mày, khinh người quá đáng !" 5 tên đó rút dao găm ra, cùng đâm về
phía Trần Minh.

Trần Minh cười quỷ dị, vung nhẹ tay lên, cả 5 tên đó tự nhiên bị hất tung
ra.

" Mẹ kiếp ... hôm nay gặp quỷ !" 5 tên đó đang chuẩn bị đứng lên, nhưng chưa
kịp thì đã có 5 cái bàn bay về phía chúng.

" Ầm! Ầm !"

Cả phòng học im lặng như chết, tất cả học sinh sắc mặt trắng xám, nhìn về
phía Trần Minh vô tận sợ hãi, có đứa đã đái ra quần .....

" Haizzzzzzzzz, quá nhàm chán ! " Trần Minh gãi tóc, thong dong đi đến gần
tên đại hán.

" Này thằng ngu, dậy đi ! " Trần Minh đá liên tục vào bụng tên đại hán vừa
nói.

" Khục .... khục .. xin đừng đá nữa ... tao khai hết !" tên đại hán vừa ôm
bụng, vừa lau máu trên miếng, yếu ớt nói.

" Được rồi, là thằng nào sai bọn mày đến ? " Trần Minh khoanh tay hỏi.

" Là Đức Trung lớp 12D1 ! " tên trung niên thành thật nói.

" Ồ 1! " Trần Minh cảm thán một câu, đút tay đi ra khỏi lớp.....

--- lớp 12D1---

" Đụ má, một lũ vô dụng, có một thằng cũng giải quyết không xong ! " Đức
Trung văng tục tung tóe.

" Thế mày có thể giải quyết tao sao?" một giọng nói lười biếng vang lên từ cửa
lớp.

Đức Trung cùng 500 anh em của hắn nhìn lại, đó là Trần Minh đang thong dong
đứng đó.

" Lần trước ăn đòn chưa sợ sao?" Trần Minh cười nhạt hỏi.

" Sợ cái đt mẹ mày, đó là do có bố mày làm hậu phương cho mày thôi ! Lần này
tao dí c
c sợ, anh em tiến lên, làm thịt nó !!!" Đức Trung cùng bọn bạn hùng
hổ lao lên.

" Sâu bọ " Trần Minh cười lạnh, tiến về phía bọn chúng.......

-- đường phân cách---

Trần Minh đi lang thang trên đường, cả chiếc áo sơ mi trắng, giờ đã chuyển
ra màu đỏ lòm ! Đó chính là máu của bọn lớp 12D1 ! Mà trên người Trần Minh
không có một vết thương nhỏ nào? Thật là quỷ dị.....

Đang lúc Trần Minh kêu nhàm chán liên tục thì một giọng nói máy móc vang lên
trong đầu:

" Thế nào? Sẵn sàng đi tìm niềm vui thú chưa?"

" Ha ha, con mẹ nó, cuối cùng cũng lên tiếng lần nữa " sau khi nghe xong ,
Trần Minh cười lớn, mặc kệ đám người nhìn hắn.......

Đặc sắc sắp bắt đầu !

< câu cửa miệng của main là " nhàm chán " nên nếu có lặp lại nhiều, thì mong
anh thông cảm ^^ . Mọi người ủng hộ và cho ý kiến cho mình với nhé :D


Tên Của Ta Là Aurelion Sol ! - Chương #1