Sự Thật Kinh Tởm


Người đăng: shaya_shami

-Dật Hiên ! Em..........-Đình Phong nhìn cô nhảy xuống mà hét lên trong vô vọng

Nhìn chiếc váy xanh cẩm thạch cứ thế mà bay xuống,anh hét lên trong vô
vọng.'Mạnh Dật Hiên,tại sao em có thể ngốc như thế chứ?

'Ting..'Là tiếng nhắc nhở của điện thoại.Hôm nay ,anh phải đi khám thai cùng
Nguyệt Cầm.Khẽ thở dài,anh nói:

-Dật Hiên à,anh xin lỗi em rất nhiều.

Nói rồi ,như không có truyện gì xảy ra,anh lẳng lặng đến nhà Nguyệt Cầm.

-Alo! Yến Nhi hả? Tớ hôm nay không đi chơi được đâu.Tớ còn phải đi khám thai với Đình Phong !

Tiếng nghe diện thoại của Nguyệt Cầm.Đình Phong đang định mở cửa bước vào
,bỗng nhiên nghe thấy Nguyệt Cầm nói với Yến Nhi trong điện thoại:

-Cậu lo sợ tớ sẽ bị Đình Phong phát hiện rằng đứa con này không phải của anh ấy sao? Cậu lo xa quá rồi.Yên tâm đi,tớ sẽ giữ kín truyện này.

'Tô Nguyệt Cầm'-một cơn giận đang bùng nổ.'Mình phải nghe tiếp xem cô ta còn
bí mật gì muốn giấu nữa'

-Hahaha,cậu lo rằng Mạnh Dật Hiên sẽ phá hoại sao.Yên tâm đi.Ngay đến cả con của anh ta mà anh ta còn giết thì lo quái gì.Chức Đình Phu Nhân sẽ thuộc về tớ thôi.Tại anh ta chứ?Mà cũng buồn cười,tớ hôm ấy định đến lấy tiền cơ.Tại có 5 triệu tiêu sao cho đủ.Vậy mà vừa bước ra khỏi cửa,anh ấy bảo:..'Đang có thai làm vậy là không tôt..'Đùa,tớ còn tưởng anh ta nói gì.May mắn là 'Ừm' theo phản xạ,không thì toi

-Khốn khiếp-Đình Phong bước vào phòng,hét lớn

Tô Nguyệt Cầm,cô ta đứng đó như trời trồng,mặt xám ngoét,lắp bắp hỏi:

-Anh...anh nghe hết rồi sao?

Khóe mắt đỏ ngầu của Đình Phong đã nói lên tất cả.Nguyệt Cầm vội vàng đến cầm
tay Đình Phong ,khẽ nói:

-Em ...em chỉ đùa thôi.Chúng em hay đùa nhau vậy,anh đừng hiểu lầm

-CÚT ĐI!

Nói rồi,Đình Phong đi khỏi căn nhà đó.Căn nhà đó ,bây giờ anh cảm thấy cực kỳ
ghê tởm.Những lời Dật Hiên nói về anh là đúng.Anh đã tự giết chết con mình.Vừa
đi,anh vừa tự rủa xả mình về những lời nói cay độc.

-Bíp Bíp....-Tiếng còi xe gấp gáp.

Tiếng còi ngày càng rõ hơn,gần hơn

-Rầm

Một chiếc BMW tung thẳng lên trời.Đình Phong rơi ra khỏi xe.Những mảnh thủy
tinh sắc nhọn đâm mạnh vào cánh tay,vào đầu anh..Máu không ngừng chảy...Anh
sắp chết rồi.Mỉm cười,anh nói trong vô thức:

-Dật Hiên,anh đến chuộc lỗi với em đây.Tiểu Bảo Bối,ba xin lỗi con.Chúng ta giờ đây lại đoàn tụ,con nhé.


Tặng Em Lại Một Kiếp - Chương #2