Sự Chênh Lệch Quá Lớn.


-Á!!!

Nghe tiếng thét thân thuộc. Bằng Tiểu Lí quay đầu lại thì thấy hai chị em La
Đô và La Thứ đang bị Mị Vũ tấn công.

-Không thể nào. La Đô và La Thứ đã kết hợp Địa Mộc Lung lại với nhau thì đảm bảo dưới Hồn Tôn không ai có thể phá được. Tại sao lại có thể xảy ra chuyện này được chứ?

-Ngạc nhiên lắm à? Là do ta làm đấy.

Bằng Tiểu Lí giật mình. Đúng rồi, là do chiếc búa đấy. Mục tiêu của Bố Cái
không phải là nhắm vào Bằng Tiểu Lí mà thực chất là nhắm vào Địa Mộc Lung đang
giam giữ Mị Vũ. Búa Bong Bóng được chính tay Bong Bóng thể hiện thì không đơn
giản là sức mạnh của một Hồn Sư nữa. Cũng một phần là do Mị Vũ cố gắng phá vây
nữa nên Địa Mộc Lung mới dễ bị Búa Bong Bóng ném tan tành như vậy.

-Ngươi! Ngươi! Chỉ mới là Hồn Sư thôi mà.

-Chính vì ta là Hồn Sư nên mới làm được.

Bố cái khinh thường. Hắn quyết định rồi, phải để cho mọi người thấy hắn không
phải là quả hồng mềm muốn nắn là nắn được. Có lẽ một số người không xem trận
đấu của hắn hay là do hắn làm vai phụ nhiều quá nên không để ý tới hắn, thậm
chí còn xem thường hắn. Giờ là lúc hắn phải thể hiện thật nhiều để cho mọi
người sáng mắt.

-Bong Bóng. Súng Vũ Hồn!

Bong Bóng cầm khẩu súng trên tay. Bố Cái quyết định hắn sẽ dồn hết sức để bắn
phát đạn này. Bong Bóng bóp còi xong, viên đạn mạnh mẽ thoát khỏi nòng bắn
mạnh về phía Bằng Tiểu Lí

Bằng Tiểu Lí thừa nhận với tốc độ của viên đạn này cô không thể né được thế là
đánh liều một phen dốc hết toàn lực xài U Mê Hương và Phệ Khí Dịch để chống
chọi lại đạn bong bóng.

Nhưng ngoài sự suy đoán của Bằng Tiểu Lí. Viên đạn này khéo léo lách qua hết
tất cả hồn kĩ của cô và lại một lần nữa ở trước mặt mình. Bố Cái biết nếu như
mình dùng phát đạn này để đỡ lấy hồn kĩ của Bằng Tiểu Lí thì người thua sẽ là
hắn vì khi va chạm, cho dù phá tan được hồn kĩ của cô ta nhưng mà lúc ấy sức
mạnh của viên đạn sẽ bị yếu đi dẫn đến việc chỉ có thể gây một vài thương tích
nhẹ, không thể làm cho cô ta bỏ cuộc được.

Hắn chấp nhận hi sinh hứng lấy hai đòn hồn kĩ đó để có cuộc trao đổi một một
với đối phương.

-Bố Cái bị loại.

-Bằng Tiểu Lí bị loại.

May mắn thay trọng tài đã đem cả hai ra ngoài và phán xử thua cuộc. Bố Cái âm
thầm thở dài. Hắn đã làm hết sức mình rồi, giờ chỉ còn trông cậy vào Đinh Kiến
Thần và Mị Vũ thôi.

Từ đầu tới giờ, nhờ sự trợ giúp từ Phá Ngự của Đinh Kiến Thần. Mị Vũ đã hoàn
toàn chèn ép được La Đô và La Thứ. Hai chị em họ không có kĩ năng nào để thoát
thân hết nên đành phải chịu sự đeo bám không dứt của Mị Vũ. Hai chị em dùng
Địa Mộc Lung một lần nữa nhưng không thể nào khóa được Mị Vũ vì lúc nãy hai
chị em họ được Bằng Tiểu Lí cầm chân nên có thể triển khai cùng nhau phối hợp
ngâm xướng hồn kĩ một khoảng thời gian dài để tăng sức mạnh cho Địa Mộc Lung,
nhưng giờ lại triệu hồi nó trong một tình huống cấp bách nhanh chóng thì nó
lại bị Mị Vũ dùng Bích Ngọc Kì Độc Xà làm tan chảy đi một cách nhanh chóng.

-Hừ. Giờ để ta xem các ngươi có thể làm gì được ta.

Mị Vũ dồn dập vũ động chiếc đuôi hồ ly của mình và Bích Ngọc Kì Độc Xà phả ra
Liệt Phá Chân Độc liên tục làm cho chị em họ La khó khăn chồng chất khó khăn.
Hồn kĩ của bọn họ đều cần có thời gian ngâm xướng để uy lực đạt tới mức tối
đa, nhưng có vẻ như Mị Vũ sẽ không cho bọn họ cơ hội làm vậy.

Sau một hồi giằng co. Đến khi La Đô và La Thứ ngất xỉu đi thì bọn Bố Cái mới
được phán là thắng cuộc.

-Yeah! Vào chung kết rồi.

Bố Cái cảm nhận được niềm hân hoan phấn khởi của hai người bèn chạy lên ôm bọn
họ rồi cùng nhau đi xuống.

-Bố Cái. Ngươi làm rất tốt. Kịp thời hỗ trợ Mị Vũ và chấp nhận hi sinh. Cho dù là Đinh Kiến Thần và Mị Vũ có tài năng như thế nào nhưng nếu họ không có sự lãnh đạo tài tình của ngươi thì họ đã không thể tiến xa như thế này được rồi.

-Đúng vậy. Bố Cái à! Ngươi thật là giỏi nha.

-Mị Vũ. Ngươi là chủ công của đội vậy mà chẳng thể làm gì ngoài gánh nặng, nếu như không phải Bố Cái mà là ai khác thì đã thua rồi. Ngươi quá tự tin vào độc của mình mà không biết rằng bẫy rập đang chờ sẵn mình. Tự tin là tốt nhưng đừng lỗ mãng quá. Ngươi nên đợi chỉ thị tiếp theo của Bố Cái mới nên ra tay.

-Hihi....

-Thôi được rồi. Chuẩn bị cho trận chung kết đi.

------

-Đại ca. Hình như bọn người kia chuẩn bị sẽ là đối thủ tiếp theo của chúng ta đấy.

-Ta biết rồi.

-Chúng thật xui xẻo khi đụng phải chúng ta nhỉ! Hahaha.

-Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu. Đừng vội đắc ý. Bọn chúng có thực lực thật sự đấy.

-Muội thấy chỉ có hai kẻ kia còn tạm được thôi. Còn tên Hồn Sư kia thì quá yếu, chẳng qua hắn chỉ ăn may mới phá được Địa Mộc Lung của chị em họ La thôi.

-May mắn? Có biết rằng ngay cả ta cũng rất khó khăn mới phá vỡ được Địa Mộc Lung hoàn chỉnh của họ không? Vậy mà bọn kia lại phá giải trong một khoảng thời gian rất ngắn. Sức mạnh của bọn chúng không thể xem thường được. Ta yêu cầu các ngươi nghiêm túc. Đây là trận chung kết! Hiểu không?

-Dạ hiểu.

Cả hai cô bé đều gật đầu đồng ý với những gì mà cậu trai này nói.

-Vậy thì tốt. Nghỉ ngơi để điều chỉnh trạng thái đi, chúng ta sẽ giành lấy chức quán quân sớm thôi.

------

-Ngươi mau nói thông tin của bọn chúng cho ta biết đi.

-Tên con trai tên là Hứa Kì Nam, còn con bé đáng ghét kia là Hứa Kì Nữ, còn bé cuối là Tiểu Kí Đinh. Vũ hồn của bọn chúng lần lượt là Cốt Liệt Hổ, Cốt Liệt Miêu và Mặc Đinh Sáo.

-Chúng đều được liệt vào đỉnh cao của trung cấp vũ hồn. Không thể không thể xem thường được.

-Tiểu Kí Đinh có thể tăng phúc lực lượng và phòng ngự. Các ngươi cẩn thận.

-Ừm. Cố gắng hết sức thôi nào.

Bố Cái tranh thủ nghỉ ngơi rồi cùng các bạn của mình lên đài thi đấu. Cả hai
đội nhìn mặt nhau đến nỗi nếu như liếc mắt có thể giết người thì họ đã đạt tới
cảnh giới liếc đến lồi mắt. Mùi thuốc súng cứ bay phấp phới giữa hai đội. Nhất
là khán giả đang cổ vũ hết mình cho hai đội. Đại Cường cũng hi vọng rằng trận
đấu này ba đứa nhỏ của mình có thể thắng.

-Đại Cường lão sư.

-Ô. Lý Lịch Hoa. Sao ngươi lại qua đây?

-Học viên của ngài chuẩn bị chiến đấu với học viên của tôi nên tôi qua đây để cùng ngài đàm đạo chút.

-Ngươi muốn qua đây để lên mặt với ta hay sao?

-Nào dám nào dám. Ngài là đại sư, người được viện trưởng sủng ái hết mực, làm sao mà một giáo viên như ta có thể sánh vai với ngài mà đòi vuốt râu hùm.

-Bọn nhóc ấy sẽ chiến thắng. Vì chúng đặc biệt hơn những tên công tử như các ngươi nhiều.

-Ý ngài bọn chúng là đại diện cho liên minh nghèo khố rách áo ôm à? Thật sự thì ta thấy tiềm năng của chúng cũng tạm được thôi.

-Vậy ngươi có dám cá với ta không?

-Ngài muốn cái gì?

-Ta muốn Phát Lực Hoàn.

-Trời? Ngài nói thật sao? Nó rất quý giá đấy.

-Ta biết ngươi có mấy viên, chắc ngươi không có ích kỉ giữ làm của riêng, không dám đem ra cược đâu nhỉ? Ngươi muốn ta cược cái gì?

-Ờ thì cũng có một chút. Ta muốn ngài phải cho ta xem cuốn sách nghiên cứu mới nhất của ngài. Nghe nói ngài vừa tìm ra được những bí ẩn giữa hồn sư và hồn hoàn.

-Đúng vậy. Ta chấp nhận.

-Thành giao. Rồi ngài sẽ thấy quyết định của mình sai lầm như thế nào?

-Hừ. Không cần nói nhiều vậy đâu. Cứ chờ mà xem.

-Bố Cái, Khống Chế Hệ Chiến Hồn Sư. Cấp 15.

-Đinh Kiến Thần, Phụ Trợ Hệ Thực Vật Hồn Sư. Cấp 15.

-Mị Vũ, Cường Công Hệ Chiến Hồn Sư. Cấp 17.

-Hứa Kì Nam, Cường Công Hệ Chiến Hồn Đại Sư. Cấp 27.

-Hứa Kì Nữ, Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Đại Sư. Cấp 26.

-Tiểu Kí Đinh, Phụ Trợ Hệ Khí Hồn Đại Sư. Cấp 24.

Bố Cái thầm hít một hơi sợ hãi. Đã là cấp 27 rồi thì phải nói rằng thiên phú
và tài lực đằng sau lưng của hắn rất kinh khủng mới có thể đầu tạo một quái
thai như thế này.

-Ngươi sao thế Bố Cái. Ta đảm bảo rằng trong cơ thể bọn chúng về sau sẽ khó phát triển hơn chúng ta.

-Sao ngươi biết?

-Qua hơi thở của bọn chúng. Bọn chúng đã được ăn một số đan dược kích thích tiềm năng, sự phát triển về thể chất nên trông chúng không còn giống trẻ con cùng lứa tuổi nữa. Mà làm như vậy sẽ gây hại đến tiền đồ phía sau của chúng.

-Ta nghĩ rằng không phải như vậy đâu. Gia tộc của bọn họ hẳn phải giàu có lắm mới cho con cháu đi theo hướng này. Nếu như họ không có tài lực, có nhiều thiên tài địa bảo thì làm sao họ dám làm vậy với con cháu mình- những dòng máu mới của gia tộc cơ chứ.

-Cũng có thể. Nhưng di chứng của những thứ bọn chúng đang dùng có một số cái là vĩnh viễn.

-Thật đáng sợ.

Bố Cái cảm thấy rằng Mị Vũ thật thần bí, có rất nhiều thứ mà Bố Cái vẫn chưa
khám phá ra hết được nhưng hắn sẽ không hỏi vì đó là bí mật của mọi người, nếu
thích thì sẽ tự động nói.

Sau khi cả hai giới thiệu tên tuổi của mình xong. Trọng tài liền hô lên :“Bắt
đầu”.

Cuối cùng trận chung kết siêu kinh điển cũng được diễn ra. Hứa Kì Nam gào rú
lên, một lớp xương hổ bao bọc quanh phần trên và hai cánh tay của hắn trông
rất kì vĩ. Hứa Kì Nữ cũng vậy nhưng mà là xương mèo. Tiểu Kí Đinh thì trên tay
xuất hiện một cây sáo có chín lỗ màu nâu sậm trông rất cũ kĩ.

-Bọn chúng có vẻ muốn xông lên trước. Đinh Kiến Thần! Phụ trợ.

Đinh Kiến Thần sử dụng Phá Ngự về phía Hứa Kì Nam và Hứa Kì Nữ. Thế nhưng cả
hai cũng vừa nhận được tăng phúc vì lúc này Tiểu Kí Đinh đã phát động hồn kĩ
của mình.

-Hồn kĩ thứ nhất. Lực Khúc.

-Hồn kĩ thứ hai. Ngự Khúc.

Nàng xuất cả hai hồn kĩ cùng lúc, kể từ khi nàng thổi khúc nhạc của mình. Giờ
đây tác dụng của Phá Ngự mà Đinh Kiến Thần mang tới đã giảm một chút.

-Hồn kĩ thứ nhất. Hổ Cốt Liệt Nhất Biến. Tăng cường phòng ngự và lực tấn công lên 10%

-Hồn kĩ thứ nhất. Miêu Cốt Liệt Nhất Biến. Tăng cường lực tấn công và tốc độ lên 10%.

Cơ thể của Hứa Kì Nam và Hứa Kì Nữ bành trường thêm nữa. Giờ cả hai đã cao tầm
2m, cơ tay và cơ chân phồng trướng lên trông rất dữ tợn. Bố Cái và Mị Vũ không
phản ứng với những thay đổi bất thường của đối phương. Cả hai chia làm hai
phương hướng khác nhau để tiến công, chủ trương của họ là tách hai anh em họ
Hứa này ra để xử lí.

-Hừ. Các ngươi nghĩ mình có thể làm gì được sao?

Hứa Kì Nữ mạnh mẽ sử dụng hồn kĩ thứ hai của mình.

-Cốt Liệt Trảo.

Cô nàng di chuyển tốc độ cực nhanh, bàn tay của Hứa Kì Nữ đột biến thành một
cốt đao. Cô vọt tới Bố Cái chém mạnh một phát như muốn lấy mạng của Bố cái
vậy.

Nhìn thấy sự hung hãn của Hứa Kì Nữ. Bố Cái nghiêm mặt lại, tốc độ của cô nàng
này quá nhanh khiến hắn cảm thấy nguy hiểm. Hắn không thể nhìn thấy được rõ
ràng nhưng hắn cảm nhận được mục tiêu mà cô ta nhắm tới chính là mình, vì hắn
đã quen với những trận chiến như vậy rồi nên linh cảm của hắn rất chính xác.
Hắn đành xuất Bong Bóng ra cùng Búa Bong Bóng phản kháng.

-Đang.

Bong Bóng phát hiện được Hứa Kì Nữ đang ở sau lưng Bố Cái ý định đánh lén
nhưng bị Bong Bóng tìm ra và phản kích. Sau sự va chạm với tốc độ cao ấy, Hứa
Kì Nữ bị bắn ra ngoài. Nhưng Bố Cái nhìn thấy cô nàng không bị thương gì
nhiều, chỉ vì di chuyển tốc độ cao mà gặp phải lực cản quá mạnh từ Bố Cái nên
không thích ứng kịp, dẫn tới thương tổn bên ngoài.

-Không thể ngờ được. Cô ta là một Mẫn Công Hệ mà lại có thể đỡ một đòn từ Bong Bóng.

Nên nhớ rằng một búa này của Bong Bóng đã làm tiêu hao đi một phần ba hồn lực
của Bố Cái. Vậy mà hiệu quả hắn thu về chỉ là rụng mất một vài cọng lông.

-Có vẻ khó chơi rồi đây.

Bố Cái liếc mắt xem xét tình hình bên kia của Mị Vũ. Thấy tình hình của Mị Vũ
cũng không khá khẩm hơn, thậm chí còn có phần thê thảm hơn rất nhiều.

Hoàn toàn áp chế. Đó là thứ mà Bố Cái dùng để miêu tả trận chiến giữa Mị Vũ và
Hứa Kì Nam.

Cô nàng đã phải sử dụng cả Bích Ngọc Kì Độc Xà và Mộng Nhu Hồ Ly nhưng vẫn
chẳng chiếm được chút lợi thế nào. Ngược lại đang dần dần bị Hứa Kì Nam chèn
ép từng chút một.

-Ta phải qua giúp Mị Vũ.

Bố Cái vừa định lao qua phía Mị Vũ thì đã bị một bóng mờ lao qua. Hắn không
kịp phát giác nhưng Bong Bóng đã đỡ cho hắn.

Lại một lần nữa Hứa Kì Nữ bất ngờ. Nàng chẳng ngờ rằng một tên Hồn Sư lại có
thể đón đỡ Cốt Liệt Trảm của cô không chỉ một lần mà tới hai lần. Nếu như là
một Đại Hồn Sư thì còn có thể hiểu, còn đây chỉ mới có 15 cấp. Chênh lệch tới
11 cấp lận, thế mà vẫn có thể đấu ngang cơ với cô.

-Chậc chậc. Tình thế đang nguy nan lắm rồi đấy Bố Cái. Cậu không thể nào địch lại cô ta được.

-Không thể nhưng vẫn phải làm. Chúng ta phải thực hiện cách khác thôi.

-Mị Vũ!

Thấy Bố Cái gọi mình, nàng dùng Bích Ngọc Kì Độc Xà cho nó lao tới cắn Hứa Kì
Nam nhưng bị hắn lách kịp và chấn nhẹ hất văng nó đi. Lợi dụng khoảng trống ấy
nàng chạy tới phía Bố Cái để giúp đỡ hắn.

-Ta và cô cùng nhau liên hợp tiêu diệt Hứa Kì Nữ.

-Hahaha. Các ngươi nghĩ rằng có thể đánh bại được ta sao?

-Tốc độ nhanh quá.

Bố Cái âm thầm giật mình, hắn không ngờ lúc nãy cô ta vừa mới ở đây, giờ thì
đã ở bên cạnh Hứa Kì Nam phía đằng kia rồi. Tốc độ của cô ta quá kinh khủng
khiến cho Bố Cái rối trí.

-Khó khăn chồng chất khó khăn rồi.

-Tên Hứa Kì Nam kia còn đỡ. Ta thấy Hứa Kì Nữ kia mới là thứ chúng ta cần quan tâm. Cô ả tuy không mạnh bằng tên kia nhưng mà cô ả có tốc độ quá nhanh, đã vậy sức mạnh cũng không kém nữa. Ngay cả ta đây cũng sắp cạn kiệt hồn lực khi giao tranh với cô ta.

-Vậy chúng ta phải làm sao? Ta với tên Hứa Kì Nam vẫn có thể dây dưa một chút do hắn e ngại độc của ta.

-Chẳng có cách nào có thể dùng được cả. Chênh lệch về hồn lực lẫn số lượng hồn kĩ quá nhiều. Không thể thắng được.

-Không thể thắng được?

Bố Cái lại ăn một tát của Mị Vũ.

-Đúng là chúng ta gặp bất lợi rất nhiều. Nhưng mà ngay cả tên đê tiện Đinh Kiến Thần kia cũng chưa nghĩ tới việc phải bỏ cuộc. Vậy mà ngươi lại bàn lui?

-Này này đại tỷ, sao lại lôi em vào chuyện tình cảm của hai người vậy.

-Câm miệng.

Đinh Kiến Thần chẳng dám ho he nữa để cho đôi chim sẻ kia tự do đàm tiếu.

-Bố Cái. Ta tin tưởng ngươi, đừng làm ta thất vọng.

Bố Cái cảm nhận được một thứ gì đó đang dâng trào trong người hắn. Từng thứ
từng thứ một. Từ kiếp trước, hắn chẳng có lấy một người để tin tưởng. Cuộc
sống của hắn là hôm nay ở chỗ này, mai lang thang đi chỗ khác. Cuộc sống của
hắn rất lận đận, hắn chưa bao giờ tìm kiếm được nỗi một người để tin tưởng chứ
đừng nói chi là một người có thể tin tưởng mình. Cứ tưởng là Đế Bình Thiên là
người mà hắn có thể làm tri kỉ. Ai ngờ lại bị hắn đâm sau lưng một nhát thật
đau. Đến kiếp này hắn vẫn mang vết sẹo ấy, vết sẹo trong tim không thể xóa
nhòa.

Giờ đây, hắn đang nhận được sự tin tưởng của ông, Đại Cường, Đinh Kiến Thần,
Mị Vũ. Đối với hắn là quá nhiều rồi, quá nhiều cho một kẻ như hắn.

-Hai da. Liệu hắn có thể vượt qua không đây?

Bong Bóng thở dài nhìn Bố Cái đang sững sờ, âm thầm chúc phúc cho hắn.


Tân Truyền Thuyết Đấu La - Chương #10