Lưu Kim Bưu


Người đăng: Phuongtd

- Chủ nhân ! Là người, chính là người rồi...Người tiến nhập luân hồi sao?

- Không ! Ta chính là luân hồi, luân hồi nằm trong tay ta, Vương Lâm ta có
mặt khắp mọi nơi, kiểm soát hết thảy sinh tử, luân hồi, Kim Bưu, vạn năm
rồi, ngươi vẫn không thay đỗi.

Đừng tự lừa gạt bản thân nữa, đạo trời phản phác quy chân, ba ngàn đại đạo
được định ra từ khi bản nguyên thế giới còn chưa thành hình, đạo lừa gạt của
ngươi không phải là một đạo trong ba ngàn đại đạo...Ngươi lừa gạt được thiên
hạ, lừa gạt được chính ngươi nhưng không lừa được thiên đạo.

Con đường tu chân rất dài, đến chính ta vẫn chưa tìm ra điểm dừng, bước thứ
ba, thứ tư ngươi tìm kiếm chỉ là bước khởi đầu, mở mắt ra, luân hồi, chân
đạo trong tay ngươi đó.

- Chủ nhân !! Ta sẽ tìm kiếm luân hồi cho riêng ta

Vừa dứt lời một tầng ánh sáng xé rách hư không lao thẳng lên cửu thiên mang
theo tiếng cười dài vang vọng.


Lý Nguyên đôi mắt mê man hắn hoàn toàn không nhớ nổi chuyện gì vừa xảy ra ,
tinh điểm thứ chín biến mất, cửa lớn Địa môn đang mở rộng hắn bình tĩnh chậm
rãi tiến vào.

Sau cánh cửa kia là một bình nguyên vô cùng rộng lớn, bầu trời xanh thẳm
không một gợn mây, phía xa một dòng sông phẳng lặng như gương đang bình thản
chảy bên cạnh là một ngọn núi cao chót vót.

Đỉnh núi đâm thủng trời xanh, tựa như một cây đại bổng bị chôn chặt dưới đại
địa, hay nó chính là cột chống trời trong truyền thuyết, vững chải đứng cùng
nhật nguyệt tồn cùng năm tháng.

Hắn lăng không phi hành tìm kiếm con đường trở ra, đang phi hành thì suýt
chút nữa Nguyên té ngửa.

Bởi vì phía dưới bình nguyên kia là một bộ hài cốt vô cùng lớn, hài cốt một
màu vàng kim nằm vắt vẻo quanh ngọn núi, trải dài trên một vùng bình địa rộng
lớn.

- Người này lúc còn sống sẽ to lớn đến chừng nào?.

Nguyên thật sự không dám tưởng tượng, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một
vật thể to lớn như thế không bao hàm Thiên Địa.

- Đây hẳn phải là hài cốt của một vị Thần...Nhưng ai có thể giết chết một vị
thần?

Nguyên hạ thấp độ cao, phi hành chầm chậm cố gắng nhìn và hình dung thật rõ
xung quanh bộ hài cốt kia được bao phủ bởi một tầng kết giới.

Kết giới tạo thành một chiếc lồng bao trùm cả Thiên Địa, ánh sáng cầu vòng
bảy sắc tỏa ra quang minh rực rỡ.

Hắn hạ xuống một vùng đất, cả một vùng đại địa rộng lớn tràn ngập linh khí ,
càng đến gần hơn bộ hài cốt linh khí càng nồng đậm.

Nhưng đồng thời uy áp do nó tỏa ra cũng vô cùng kinh khủng, cố gắng hết sức
tiến lại thật gần, Nguyên tìm kiếm cho mình một nơi thích hợp nhất để đả tọa
, đây cũng xem như là một hồi cơ duyên khó gặp.

Linh khí xung quanh nồng đậm gấp trăm lần thế giới bên ngoài, hắn ngồi xuống
thổ nạp, Thái Thanh vận chuyển, tầng tầng huyền sắc linh khí kéo đến bao
trùm xung quanh, như mây đen che kín cả bầu trời.

Linh khí ồ ạt tiến vào Đan Điền, nguyên bản Trúc Cơ trung kỳ tu vị ầm ầm kéo
lên..

Hai tháng trôi qua...

Một hồi đau đớn thấu tim can khiến hắn run lên bần bật, nhưng trong lòng lại
rất vui vì hắn biết mình vừa đột phá hậu kỳ Luyện Khí.


Lại hai năm trôi qua....

Tu vị Nguyên bây giờ đã là Trúc cơ viên mãn hay còn gọi Giả Đan cảnh.

Hồng Điệp ngồi bên cạnh hắn cũng đồng dạng đắm chìm trong tu luyện, với nàng
đây là một cơ duyên ngàn năm chỉ có duy nhất một lần trong đời.

Sau hai năm không gián đoạn hấp thu cỗ linh khí cường đại trong phiến Thiên
Địa này nàng cũng vừa vặn đột phá Trúc cơ.

Nếu bù lại một đệ tử tông môn nào đó dù được toàn lực tài bồi, đừng nói hai
năm, đến hai mươi năm đều chưa dám chắc từ Luyện Khí thành tựu Trúc Cơ.

Một ngày này Nguyên mở mắt, ánh nắng mặt trời khiến hắn vô cùng khó chịu ,
sau mấy mươi hơi thở hắn mới dần quen với cái chói chang của Thái Dương.

Hồng Điệp vẫn ngồi, trên thân nàng thiên địa linh khí tuần hoàn phun ra nuốt
vào lại một vòng hắc bạch nhị khí vờn quanh tạo nên thái cực đồ, nàng lúc này
trông càng đẹp.

Vẻ đẹp ma mị.

Đang lúc này một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai Nguyên, vuốt ve khuôn mặt hắn
rồi cất lên tiếng cười, tiếng cười của một nữ nhân nhưng lại mang theo nét
quái gở.

Nguyên quay lại phía sau, đứng ngay mắt hắn là một nữ nhân vô cùng kinh diễm
, nàng cao gầy khuôn mặt góc cạnh lại cân đối hài hòa, đôi môi đỏ thắm, cặp
mắt to tròn được tô vẽ khéo léo thêm cặp lông mày dài và đậm.

Nàng toàn thân một màu y phục trắng toát, từ trên thân thể tỏa ra luồng ba
động linh lực khủng bố, có thể nói là khủng bố nhất từ trước đến nay Lý
Nguyên từng gặp qua.

- Cô là?.

Nguyên kinh nghi cất lời

- Chủ nhân ngươi không nhận ra ta sao? Ta là Tiểu Hỏa đây mà.

Nàng cười, nụ cười đẹp đến mức có thể giết chết mọi nam nhân trong thiên hạ ,
dưới ánh nắng chói chang, dưới khung cảnh tuyệt mỹ nơi này lại như một bức
sơn thủy hữu tình khiến lòng người tan chảy.

- Tiểu Hỏa.. Ngươi... Cô, cô Hóa Thần rồi sao?

- Đúng vậy, một năm trước ta may mắn Hóa Thần thành công, xem ra vẫn còn hơi
chậm a!!!

Nguyên mắt chử O mồm chử A kinh ngạc

- Vẫn còn hơi chậm? Ta nhớ không nhầm hai năm trước cô mới có Nguyên Anh ,
một năm sau đã Hóa Thần...Hơi chậm của cô chẳng phải khiến ta xấu hỗ mà chết
sao ?

- Chủ nhân a!! Ta thân thánh thú, chỉ cần có đủ linh khí tu luyện thì không
gặp phải bất cứ trở ngại nào.

Nhân loại Hóa Thần cần cảm ngộ Thiên Đạo pháp tắc còn ta thì không, Thánh thú
vốn là con Thiên Đạo, chủ nhân ngươi không cần bất ngờ...Ta bây giờ tuy tu
luyện nhanh hơn ngươi nhưng sau này Vấn Đỉnh tốc độ sẽ chậm lại ..Có ngày
ngươi cũng vượt mặt ta mà thôi.

- Ngươi có thể nói rõ lai lịch của ngươi được không ? Tại sao lại xuất hiện
trong Hắc Ám sâm lâm?

- Ta kể cho chủ nhân nghe về một truyền thuyết...Truyền thuyết Kỳ Lân tộc

Nàng bắt đầu kể, mạch truyện chậm rãi bình thản hình thành.

- Ngày xưa, rất lâu rồi có thể là ức vạn năm về trước, Kỳ Lân tộc chúng ta
đến từ một thế giới khác..Đó được gọi là Tiên Cương đại lục, Tiên cương vô
cùng rộng lớn là nơi sinh sống của chân chính tiên nhân, thời đó Cổ Tộc ,
Tiên Tộc và Yêu tộc tranh giành lợi ích, chiến tranh xãy ra liên miên.

Kỳ lân tộc chúng ta là bộ tộc đứng đầu yêu giới, Kỳ Lân trời sinh đã có linh
tính cùng ngộ tính cực cao, nằm ngoài Thiên Đạo, không can dự sáu cõi luân
hồi.

Tộc ta khi đó vô cùng, dẫn đầu Yêu giới cùng với Long tộc chia nhau thống trị
nhân gian ...Tộc trưởng Tử Minh ( Tử Kỳ Lân) lại dám đứng ra cùng Thiên Đạo
đối chọi.

Một mình ngài cùng đánh một trận với sáu Đại Thiên Tôn trên Tiên Cương, kết
quả ngài bị Cổ Đạo Đại Thiên Tôn của Cổ Tộc áp chế ....Ngài bại trận.

Kỳ lân tộc bị tận diệt, thậm chí Yêu Tộc đều tận diệt, Tiên Cương chỉ còn
lại hai đại tộc là Tiên Cổ cùng trị, đạo thống hàng triệu năm do Cổ Yêu để
lại biến mất khỏi thế giới này.

Một vài tổ tiên của chúng ta lưu lạc đến đây, Kỳ Lân tuy tu luyện nhanh hơn
nhiều lần so với nhân loại nhưng con đường tu chân rất ngắn..Thiên đạo quy kết
chúng ta chỉ có thể tu luyện đến bước thứ 3 rồi phản phác quy chân.

Từ đó trở về sau vô pháp tiến thêm..Tiên nhân coi thường biến chúng ta thành
vật cưởi, nhưng bá tánh lại tôn thờ gọi Kỳ Lân là tứ linh cùng Long tộc, Quy
tộc và Phụng Hoàng tộc.

Nhờ hương hỏa chúng sanh nên Kỳ Lân tộc mới có thể tồn tại đến ngày hôm nay ,
về phần ta, ta cũng không nhớ rõ mình sinh ra như thế nào, đến thế giới này
ra sao.

Nhưng được gặp, được sống cùng chủ nhân người một đoạn thời gian dài như vậy
ta cảm thấy rất mãn nguyện.

Chủ nhân, có lẽ lần này ta phải đi, trở về Tiên Cương tìm kiếm thân nhân bằng
hữu, nếu có duyên một ngày nào đó ta sẽ trở lại tìm người, hoặc tương lai
không xa người có thể đến Tiên Cương tìm ta.

- Tiên Cương ư ? Lại là Tiên Cương sao ... Cuộc đời ta như đã định sẳn bởi
mảnh đất này...Ta nhất định sẽ tới, sẽ tới tìm ngươi và thực hiện một lời hứa
, đưa một ân nhân trở về cố hương

Hắn nghĩ tới sư tôn, một ngày nào đó Lý Nguyên sẽ rời khỏi động phủ giới này
, đi đến Tiên Cương đi theo con đường và tiếng gọi của Thần.


Tân Tiên Nghịch - Chương #32