Ma Năng Lực


Người đăng: luitan12

Một người khác thì là Ma Diễm cuồn cuộn, mỗi một sợi Ma Diễm bao quanh hắn
thỉnh thoảng sẽ nhảy nhót, tại chúng nhảy nhót phía dưới sẽ khiến người ức chế
không được sợ hãi, tựa hồ chỉ cần một giọt Ma Diễm kia rơi xuống lúc có thể
đốt đi sinh mệnh của thiên địa, khiến cho cả vũ trụ vì đó héo tàn!

“Hai vị Thần.” Thiên Y đôi mắt co rút, từ khí thế hai người này tản mát ra hắn
có thể cảm giác được bọn họ đều là trung kỳ Đế Thần, chỉ thiếu chút nữa là đột
phá viên mãn Đế Thần giống như Ma.

“Đây là hai vị Thần ta từng giết, bọn họ vốn đã chết, nhưng dấu ấn của họ
trong quá khứ vẫn còn, cho nên ta trực tiếp triệu hồi bọn họ từ quá khứ đi tới
thời điểm này.” Ma ánh mắt tràn ngập ngạo nghễ nhìn lấy Thiên Y rồi giải
thích.

Thiên Y trong lòng một mảnh nặng trĩu, hắn thật không ngờ mình có thể trở lại
quá khứ, Ma nhưng lại có thể trực tiếp gọi người từ quá khứ đi tới hiện tại,
nếu Ma thật sự gọi thêm vài người nữa thì hắn cái kia hi vọng e rằng càng xa
vời đi.

“Hả, là tương lai thời điểm, thật không ngờ có kẻ có thể triệu hồi bọn ta đi
tới tương lai.” Một vị Thánh Uy quét đãng thiên hạ cảm nhận lấy thời gian địa
điểm không khỏi nao nao rồi nhìn lấy Ma lạnh lùng nói.

Đối với Thiên Y cùng Ma thì là hiện tại, còn đối với những người đến từ quá
khứ như họ mà nói thì là tương lai!

“Bớt dùng ánh mắt đó nhìn bản tọa, năm đó các mạnh nhất thời kỳ cũng đã bị bản
tọa đinh giết, hôm nay chỉ là một cái quá khứ thân thì chịu bản tọa điều khiển
đi thôi.” Ma cười khẽ nhìn lấy Thánh Nhân lạnh lùng nói.

“Hả? nói vậy trong tương lai bọn ta sẽ bị ngươi giết sao?” Một vị Ma Diễm thao
thiên Đế Thần nhìn lấy Ma có chút ngoài ý muốn nói.

“Đúng vậy, các ngươi sau này có trở về thời điểm ta triệu hồi tới, và dù có
biết được trong tương lai có bị ta giết thì cũng không thể thay đổi, bởi vì
vào thời điểm ta giết các ngươi thì sinh mệnh của các ngươi đã bị trả về với
thiên địa, như vậy các ngươi sau này có mạnh gấp trăm nghàn lần thì cho tới
thời điểm gặp lại ta trong quá khứ cũng sẽ bị thiên địa lấy đi sinh mệnh.” Ma
cười khẽ rồi chậm rãi giải thích.

“Xem ra là định số nha, dù Thần có mạnh tới đâu thì cũng không thể chống lại
thiên địa sức mạnh.” Thánh Nhân tâm tình thản nhiên nhìn lấy Ma cùng Thiên Y
rồi lạnh lùng nói.

Kỳ thật bọn họ khi bị triệu hoán tới đây cũng đã biết đáp án, bọn họ biết được
khi bọn họ sống tới một thời gian nhất định thì sẽ bị thiên địa lấy đi sinh
mệnh rồi ngã xuống.

Cái này cũng giống như là hôm nay là năm 2000, mặc dù ngươi biết chính xác vào
năm 2010 ngươi sẽ bị tai nạn chết đi, ngươi cũng đã cố gắng để thay đổi tương
lai cho tới năm 2010 ngươi không bị tai nạn chết, nhưng dù vậy thì có làm sao?
khi ngươi sống tới năm 2010 lúc thì thiên địa sẽ trực tiếp lấy đi sinh mệnh
của ngươi, quản ngươi có lẩn tránh được vụ tai nạn đó hay không, chỉ cần đến
năm 2010 thì thiên địa sẽ lấy đi sinh mệnh.

Thiên địa mới quản ngươi bằng cách nào lẩn trốn vụ tai nạn, nó chỉ dựa theo
quy tắc để làm việc mà thôi, cứ tới giờ chết thì nó sẽ lấy đi sinh mệnh của
ngươi không cho ngươi sống tiếp để tránh quẫy nhiễu tương lai thôi!

Đây là định số!

Không ai có thể lẩn trốn định số này!

“Tốt rồi, Thánh Nhân đi giết quá khứ thân, còn tên còn lại thì giúp ta giết
tên này.” Ma đôi mắt quang mang lóe lên, cũng không biết hắn bằng cách nào mà
lại có thể chưởng khống ý chí cùng thân thể của hai người khiến cả hai không
thể trái lệnh hắn.

“Chưởng khống hoàn toàn hai vị Thần, ngươi con mắt rất đặc biệt, nếu ta đoán
không lầm mà nói thì ngươi có thể triệu hồi quá khứ của những người mà ngươi
đã giết đi tới hiện tại đi.” Thiên Y ánh mắt suy tư nhìn vào đôi mắt của Ma
rồi chậm rãi nói.

Ma nghe hắn nói cũng có chút kinh ngạc khi hắn nói tới chuẩn xác như vậy,
không sai, chỉ cần bất kỳ ai bị hắn giết đều sẽ bị hắn triệu hồi quá khứ khi
còn chưa chết của họ đi tới hiện tại để chiến đấu.

“Thật là một năng lực ghê gớm, theo như ngươi nói thì ngươi từng giết bốn vị
Thần, như vậy xem ra ngươi có thể triệu hồi bốn vị Thần từ quá khứ để chiến
đấu, chỉ là ngươi thật sự có thể chưởng khống nhiều như vậy vị Thần sao?”
Thiên Y nhìn thấy Ma tỏ vẻ kinh ngạc lập tức biết mình nói suy nghĩ chuẩn xác
rồi, nhưng hắn lập tức nghĩ tới điểm mấu chốt.

Một vị Thần sức mạnh cùng ý chí mạnh mẽ tới không phải ai cũng có thể tưởng
tượng được, có thể chưởng khống một người đã là rất khó khăn, huống chi Ma bây
giờ đang chưởng khống lấy hai người, đây e rằng là cực hạn của hắn đi.

“Ngươi phán đoán năng lực rất ghê gớm.” Tới giờ phút này Ma cũng không thể
không thừa nhận Thiên Y lối suy nghĩ rất không tầm thường, hắn chỉ có thể dựa
vào một ít đầu mỗi rồi suy ra những khả năng mà không ai nghĩ tới.

Xa xôi thời đại, tại hắn còn ở ngoại giới từng giết một vị Thần, cho tới đi
vào không gian này sau giết thêm ba người nữa là bốn, hắn quả thật có thể
triệu hồi ra bốn người này, nhưng mà một lần triệu hồi ra bốn người rủi ro quá
lớn, hắn cũng không dám liều lĩnh, dù sao ai biết khi hắn mất đi khống chế lúc
vị Thần bị hắn khống chế có phản phệ lao tới giết hắn hay không.

Mặc dù hắn có thể sẽ không quan tâm nhưng có ai lại thích phiền phức đây?

Nghe Ma thừa nhận Thiên Y âm thầm thở dài một hơi, bây giờ ba vị Thần đã khiến
hắn không thể làm gì, nếu thật thêm hai người nữa vậy Thiên Y dù không muốn
thừa nhận cũng phải chấp nhận mình lần này thất bại.

“Giết hắn.” Ma tâm niệm khẽ động, lập tức ra lệnh cho vị Thần ma diễm thao
thiên kia lao tới Thiên Y.

“Oành.” Liền tại Ma ra lệnh lúc, không gian hư vô bỗng nhiên dâng trào vô tận
quang mang, vô cùng vô tận ma diễm bỗng nhiên đốt cháy mà hiện ra, cả hư vô
không gian tại ma diễm phía dưới trực tiếp tan chảy.

“Oành.” Một tiếng nữa vang lên, Thánh Nhân một bước vượt qua một thế giới lao
vào hắc ám không gian nơi quá khứ thân tới, hiển nhiên là chuẩn bị ra tay trấn
sát quá khứ thân.

“Lục Âm.” Một giọng nói giống như thiên địa chi âm vang lên, tiếp đó chỉ thấy
vô hình vô âm sóng âm ầm ầm tàn phá thiên hoang lao ra khắp nơi trong không
gian, nó mỗi nơi đi qua ma diễm trực tiếp bị chấn nát thành từng giọt rồi tan
biến trong thiên địa.

Tử Mộng thân hình phiêu miểu xuất hiện tại trước mặt Thiên Y, đôi mắt đã kinh
biến thành Nguyên Thiên Chi Mâu, nàng giờ nhưng hờ hững lao vào biển lửa giống
như đang thiêu thân vậy.

Nhìn thấy Tử Mộng xuất hiện Thiên Y cũng không ngăn cản, chỉ là khi thấy nàng
trực tiếp sử dụng luôn Nguyên Thiên Chi Mâu lúc Thiên Y vốn muốn ngăn cản
nhưng nói không ra lời.

Thiên Y là người có được Nguyên Thiên Chi Mâu, hắn sử dụng đôi mắt này gánh
nặng sẽ không quá lơn, nhưng nếu Tử Mộng vận dụng mà nói thì lại khác, cái kia
gánh nặng không phải ai cũng chịu được, quản chi Tử Mộng vì làm cái bóng của
hắn mà có Thần sức mạnh cũng vậy.

Chỉ là. Thiên Y cuối cùng vẫn lắc đầu không nói, hắn biết Tử Mộng biết lấy
tình cảnh hiện giờ của hắn, nàng đây là vì hắn mà nguyện ý hi sinh, mặc dù hắn
không muốn thừa nhận nhưng hắn cần sự giúp đỡ của nàng, nếu hắn thật sự ngã
xuống thì Tử Mộng cũng sẽ vẫn lạc theo, như vậy thà rằng cả hai dốc sức mà
chiến còn hơn, ít nhất dù chết thì cả hai cũng đã cố gắng qua, không phải sao?

“Rất đẹp và rất mạnh một nữ tử.” Nhìn thấy Tử Mộng xuất hiện lúc Ma cũng hơi
kinh ngạc rồi bình tĩnh trở lại nhìn lấy đôi mắt nàng đang sở hữu.

“Lại là Nguyên Thiên Chi Mâu? Nàng cũng sở hữu đôi mắt này sao?.”

“Không đúng, Nguyên Thiên Chi Mâu cũng giống như Thiên Luân là độc nhất vô
nhị, trên đời này làm sao có thể xuất hiện cái thứ hai, nàng là làm sao dùng
nó đây?” Ma ánh mắt suy tư nhìn lấy Tử Nguyệt, trong lòng tràn ngập nghi hoặc
nghĩ.

“Là Cái Bóng, ngươi là Lạc Tộc người?” Ma như nghĩ tới cái gì đó có chút kinh
dị nhìn lấy Thiên Y nói. Hiển nhiên trong quá khứ hắn từng gặp qua Lạc Tộc,
hơn nữa cũng khá hiểu rõ.

Thiên Y cũng không bất ngờ khi Ma nhận ra lai lịch của mình, bởi vì Lạc Tộc
hay một bộ tộc nào trong Bách Tộc đều tồn tại từ ban sơ tới giờ, Ma có biết
cũng không ngoài ý muốn, quản chi hắn không phải người của thế giới này cũng
vậy, dù sao Lạc Tộc địa điểm nhưng là cực kỳ đặc biệt.

“Không đúng, nếu là Lạc Tộc thì ta đã cảm nhận được khởi nguyên huyết mạch,
trên người ngươi làm sao sẽ không có Lạc Tộc huyết mạch đây? Dù ngươi có là
bàng chi là Bách Tộc thì ít nhất cũng phải có Lạc Tộc một phần huyết mạch mới
đúng.” Ma ánh mắt lần đầu tiên hiện lên một tia khó hiểu nhìn lấy Thiên Y.

Lạc Tộc bên trong có lấy chín mươi chín chi, mỗi một chi đều có lấy một dòng
họ riêng, người đời xưng bọn họ là Bách Tộc, mà Bách Tộc lãnh tụ thì chính là
Chủ Mạch Lạc Tộc.

Trong quá khứ đối với cái này bộ tộc hắn cũng từng gặp qua, thậm chí từng được
một vị đại nhân vật trong bộ tộc này dạy bảo qua một thời gian, cho nên nói
đối với bộ tộc này hắn vẫn luôn rất chú ý, cũng chính vì vậy hắn biết được Lạc
Tộc một ít thiên phú, chỉ là dù vào thời đại của hắn, Lạc Tộc cũng chưa từng
có ai thành công dung hợp cái bóng của mình, hôm nay thấy Thiên Y vậy mà có
thể dùng Cái Bóng năng lực hắn cũng giật nảy cả mình.

Thiên Y trầm mặc không nói, chuyện về huyết mạch vẫn là một cái quá khứ đầy
đau thương, hắn không nguyện ý nhớ lại!

“Keng.” Ma cũng không nói nhảm nhiều nữa, trong tay Ám Kích một lần nữa công
kích tới, một kích vô hình vô thanh vô tức, nó sự xuất hiện như là tại mỗi nơi
mỗi góc bên trong không gian này vậy, dù Thiên Y có lẩn tránh chỗ nào cũng
không thể tránh khỏi!

“Phốc.” Vô vàn chiến kích bỗng nhiên bao trùm không gian xuất hiện tại sau
lưng, hai bên, trước mặt, trên và dưới của Thiên Y, chúng xuất hiện giống như
là không muốn cho Thiên Y chạy trốn vậy.

“Lục Âm.” Thiên Y gặp nguy không loạn, tay phải dơ ra, vô âm vô hình sóng âm
ùa ập mà ra, “leng keng” từng tiếng vang lên, sóng âm trực tiếp đánh nát từng
cái chiến kích đang lao tới kia.

“Vù.” Liền tại sát na này, Ma trong tay Ám Kích không biết lúc nào đã lấy tốc
độ cực nhanh đâm hướng yết hầu Thiên Y, cái kia tốc độ dù là Thiên Y cũng
không thể theo kịp!

“Cửu Âm.” Thiên Y mắt trái đổ ra từng giọt huyết lệ, tay phải dơ ra trực tiếp
nắm lấy Ám Kích.

“Leng keng.” Lại một tiếng nữa vang lên, Thiên Y tay phải vậy mà miễn cưỡng
dùng tay không nắm lấy Thập Đại Chí Tôn Bảo là Ám Kích do một vị Thần công
kích tới khiến nó dừng lại!

“Rung rung.” Theo đó chỉ thấy một luồng vô hình sóng âm từ tay Thiên Y lao ra
truyền vào Ám Kích, theo đó luồng sóng âm này lại từ Ám Kích phản chấn lên
thân thể của Ma.

Không những thế, cái kia sóng âm nhưng có thể xuyên phá không gian, xuyên qua
quá khứ đánh lên Ma thân thể.

“Phốc.” Ma bị công kích bất ngờ phun một ngụm máu, hắn nhanh tay rút Ám Kích
trở về giữa một khoảng cách với Thiên Y.

“Có thể dùng sóng âm bao trùm lấy cánh tay giúp ngươi tay không đón đỡ Ám
Kích, theo đó lại dùng sóng âm chấn động lên Ám Kích, sau đó lại từ Ám Kích
chấn động lên thân thể của ta, thêm nữa là cái này sóng âm có thể xuyên qua
quá khứ tác động lên thân thể ta, thật là một loại quỷ dị công kích.” Ma ánh
mắt thoáng lạnh lẽo nhìn Thiên Y, hắn thật không ngờ một cái sơ kỳ Thần Cảnh
lại có thể làm hắn bị thương, đây là một điều khiến hắn không tưởng mà.

Mặc dù nói Thần Cảnh thân thể có bị hủy diệt thì vẫn hồi phục và sống như
thường, nhưng có thể làm hắn bị thương một lần thì sẽ có lần thứ hai, cái cảm
giác đau đớn kia đã rất lâu hắn chưa từng cảm nhận qua!


Tàn Thiên - Chương #41