Hiệu Trưởng Gặp Nguy


Người đăng: HacLongBank

Sau khi thấy Mark chỉ dùng một cú đấm liền đánh bại Dương Tu, Trường Nam trong
người lập tức sôi máu chiến ý hừng hực.

Hắn bước vào trong sân bóng, đối với Mark làm một cái thủ thế rồi nghiêm túc
nói : “Mong đại sư ra tay hết lực không cần bao lưu! Bởi vì trong hoàn cảnh
khắc nghiệt nhất ta mới có thể trưởng thành!”

Mark quan sát Trường Nam một lúc, ôn tồn : “Thân thể của cậu rất tốt! Hẳn là
gia đình cho học võ từ nhỏ nên bắp thịt cơ bắp nổi trội như vậy, tôi dùng chín
phần lực lượng cùng tinh khí mong cậu tiếp được!”

Mark nói xong, thân thể nhún một cái lao tới trước mặt Trường Nam.

Trường Nam nắm chặc tay mình, xoay khuỷnh tay đấm ra tạo thành một cú xoáy xé
gió.

Đùng!

Mark phản ứng rất nhanh, không tiếp tục lao lên mà sững người lại trước cú đấm
của Trường Nam, ngả người về phía sau, chân trái làm trụ cột, chân phải tung
lên đá vào mạch cổ tay của Trường Nam.

Mọi chuyện nghĩ lâu nhưng diễn ra chưa đầy một giây, Trường Nam linh hoạt gập
khuỷnh tay lập tức kẹp được bàn chân của Mark.

Mark thấy vậy liền cũng hất lên chân trái quặp vào tay Trường Nam, cả người
bay bổng lên tung ra một cú đấm vào trán Trường Nam.

Trường Nam vội vàng nghiêng người đồng thời đem Mark bàn chân vặn một cái, cả
hai người đều lảo đảo ngã xuống sân cỏ.

Mark chống tay đứng dậy, phủi bụi trên người nói : “Hừm, trận chiến này hơi tẻ
nhạt, ta còn chưa kịp sử dụng tinh khí liền bị cậu kết thúc bằng một cú vật
ngã, ha ha.”

“Tôi cũng nghĩ vậy, lần sau đối chiến tiếp!” Trường Nam vặn vẹo cổ tay nói,
hắn cũng hơi chút thất vọng.

“Khuyên cậu nếu muốn chân chân chính chính lột xác thì ra ngoài kia chiến đấu
cùng Zombie cậu sẽ thu hoạch được kinh nghiệm chiến đấu nhiều đấy chứ chiến
đấu với tôi thì như không mà thôi, trừ phi tôi muốn giết cậu!” Mark đối với
Trường Nam nói, Dương Tu cùng Trường Nam đều muốn chiến đấu kịch liệt với hắn
để thu hoạch được kinh nghiệm nhưng ý nghĩ đó hoàn toàn sai lầm.

Vì Mark không có ý nghĩ giết người hay đánh tàn phế hai bọn hắn.

Dương Tu gật đầu biểu thị đồng ý, trận chiến vừa nãy quá không cân sức vì Mark
có cái gọi là tinh khí còn hắn thì không cộng thêm hắn còn đang gãy xương đây,
cho dù lành lặn đánh với Mark cũng không quá mười phút liền gục.

“Hôm nay đến đây thôi trời sắp tối mọi người vào Villa lầu hai nghỉ ngơi đi.”
Cô giáo Thủy yên lặng xem tỷ thí nãy giờ lên tiếng, cô đứng lên giao phó cho
một cảnh vệ nhiệm vụ canh gác rồi rời đi.

“Phan hiệu trưởng vẫn chưa trở về?”

Mark nhìn ánh hoàng hôn quay sang hỏi một người cảnh vệ, hắn tới đây vì hai lý
do, một là xem tiềm lực của hai cậu thanh niên Dương Tu cùng Trường Nam thế
nào, thứ hai là gặp Phan hiệu trưởng bàn giao chút chuyện.

“Chưa thấy, Phan hiệu trưởng từ lúc tận thế xảy ra ở trường học bận bịu vô
cùng, ngài ấy chỉ có gọi điện thoại cho chúng tôi là triệu tập tất cả Hải tỉnh
cư dân đến nơi này xây dựng căn cứ.” Người cảnh vệ này là một đội trưởng, toàn
thân da ngăm đen, trong tay lăm lăm khẩu súng trường nói.

Mark cũng không suy nghĩ nhiều, có lẽ Phan hiệu trưởng vẫn còn đang sơ tán học
sinh trong trường học đây.

. ..

Buổi đêm, toàn thể người trong Villa đã ngủ say, bóng đèn điện tắt rụp.

Lầu hai, trong một căn phòng sang trọng nho nhỏ có hai người, đó là Dương Tu
cùng Trường Nam.

“Dương, mày có dự định tiếp theo gì không?” Trường Nam ngồi trên cửa sổ ngắm
trăng, trầm ngâm rất lâu đột nhiên nói chuyện.

Dương Tu mặc một bộ quần áo T – shirt thực hành phương pháp tĩnh tọa trên
giường ngủ, thấy vậy liền mở ra hai mắt nhẹ giọng nói : “Tao cũng không biết
nữa, tận thế là một cái kỷ nguyên khốc liệt lắm, pháp luật không có, lòng
người đổi thay, máu me khắp nơi. . Tao đang lo lắng cho bố mẹ tao ở thành phố
An Lão đây.”

Từ khi tận thế bắt đầu, Dương Tu trong não liền có hai suy nghĩ tối thượng,
một là giải cứu bố mẹ trong nhà đưa họ đến nơi an toàn, thứ hai là tìm cách
sống sót suốt quãng đời máu me này.

Suy nghĩ thứ hai có lẽ không được nhưng thứ nhất, không được cũng chắc chắn
phải được! Có ân báo ân có oán báo oán, bố mẹ hắn là người hắn nợ ân huệ nhiều
nhất trong cuộc đời này đấy!

“Mày có bố mẹ thiệt tốt, tao không có, tao chỉ có bà ngoại ở quê, không biết
hiện tại bà ra sao nữa. . Bà đã tuổi già sức yếu tao sợ. .” Trường Nam hai mắt
nặng trĩu dựa đầu vào cửa sổ nhìn lên vầng trắng khuyết, lẩm bẩm.

Trường Nam năm năm tuổi bố mẹ giận dữ nhau ly hôn bỏ đi để lại một mình hắn
cùng bà ngoại dựa vào nhau nuôi sống, tân tân khổ khổ mười ba năm, cuối cùng
thì Thành Nam cũng đã trưởng thành sắp đỗ đại học còn bà ngoại thì đã yên
hưởng tuổi già.

Trường Nam suy nghĩ đỗ đại học xong thì sẽ kiếm một công việc phụ giúp đón bà
ngoại của mình lên phòng trọ ở cho sung sướng, ai ngờ đâu tận thế xuất hiện,
làm cuộc sống của hắn điên đảo vô cùng.

“Ài, hiện tại chúng ta tìm cách sống cho tốt đây, sống không tốt nghĩ gì đi
cứu người thân? Ngủ đi sáng mai dậy sớm đi tìm Mark đại sư nhờ ngài ấy dạy cho
cách đản sinh Tinh Khí cùng khống chế nó.” Dương Tu nhìn Trường Nam, trong mắt
lóe lên vẻ buồn bã, hắn thở dài nói.

. ..

Sáng sớm hôm sau, mặt trời mới mọc tầm khoảng 4h sáng, Dương Tu cùng Trường
Nam đang ngủ say khò khò bỗng bị đánh thức.

Người đánh thức là cô giáo Thủy, cô đạp cửa xông vào, thở hồng hộc hét toáng
lên : “Dương, Nam dậy mau đi cứu Phan hiệu trưởng! Phan hiệu trưởng. .” Nói
đến đây cô hết hơi ngồi bệt xuống.

Dương Tu thất thần tỉnh giấc, thoáng một lúc mới thanh tỉnh, vội vã hỏi :
“Phan hiệu trưởng? Phan hiệu trưởng bị làm sao!” Đồng thời qua sút sút Trường
Nam mấy phát cho hắn tỉnh giấc.

Trường Nam cũng lau nước miếng bật dậy nhìn vừa khóc vừa mệt cô giáo Thủy, hốt
hoảng : “Có chuyện gì cô giáo? Thằng nào dám bắt nạt cô? Để con xử lý nó thật
đẹp!” Khuôn mặt Trường Nam hung hãn, chỉ cần có câu trả lời hắn liền lập tức
đi đánh lộn nha.

“Phan hiệu trưởng bị Zombie cùng thổ phỉ vây công rồi!” Cô giáo Thủy lúc này
mới bình tĩnh lại, lảo đảo cả người đứng lên, sợ hãi nói.

“Cái gì!? Zombie vây công lại có thêm thổ phỉ? Ở đâu bọn ta lập tức chạy qua!”
Dương Tu giật mình vội vàng nắm lấy bờ vai cô giáo Thủy hỏi.

Ngay lúc này, Mark cũng vội vã chạy vào, hắn trông tỉnh táo vô cùng, trên
người đã mặc sẵn sàng một bộ giáp chống đạn thượng hang, nói : “Tìm được rồi,
bọn thổ phỉ liên hệ với chúng ta đòi đem năm trăm ký gạo đến chuộc Phan hiệu
trưởng không thì sẽ đem cho Zombie ăn thịt!” Nói xong hắn rút ra một con điện
thoại cũ màu đen đưa cho Dương Tu.

Trong điện thoại là một số lạ, số lạ này nhắn sang một tin nhắn đòi đem 500 ký
gạo sang một địa điểm gọi là Núi Thiên Văn để chuộc Phan hiệu trưởng nếu không
sẽ đem Phan hiệu trưởng treo ở đỉnh núi làm mồi cho bọn Zombie! Thời gian chót
là một giờ trưa nay.

“Núi Thiên Văn ở quận Kiến An? Từ đây tới Kiến An mất tầm ba cây số, như vậy
chúng ta phải xuất phát từ bảy giờ sáng thì đến chín giờ có thể tới kịp chân
núi.” Trường Nam đọc tin nhắn, suy nghĩ một chút nói.

“Không quan trọng ở đâu, quan trọng là căn cứ này chúng ta chỉ còn sót lại
1000 cân gạo không hơn kém, trung bình mỗi ngày nuôi những người kia mất 50
cân và vẫn đang tăng lên. .” Cô giáo Thủy lo lắng nói.

“Phan hiệu trưởng tại sao đến Núi Thiên Văn được! Hơn nữa vì sao lũ thổ phỉ
lại biết Phan hiệu trưởng là hiệu trưởng chủ quản nơi này nhỉ?” Dương Tu nghi
hoặc, mới sáng hôm qua Phan hiệu trưởng còn đang ở trường, hôm nay liền tại
quận Kiến An, rất kỳ quặc.

Đồng dạng, tất cả mọi người đều yên tĩnh nghĩ, vì sao Phan hiệu trưởng xuất
hiện ở đó được?

“Thôi giờ không phải lúc quan tâm chuyện này, cô giáo Thủy cứ đi chuẩn bị 500
cân gạo đi đồng thời chuẩn bị cho bọn tôi một con xe ô – tô địa hãng Ranger!”
Mark đánh vỡ bầu không khí căng thẳng, xoay người rời đi.

“Ấy khoan, bọn thổ phỉ còn bị Zombie vây công nữa hả?” Cô giáo Thủy đang định
đi chuẩn bị gạo cùng xe thì Dương Tu lúc này hỏi.

Cô giáo Thủy sững người, quay ra nói : “Cô không chắc nữa nhưng cô có một
người bạn ở quận Kiến An tối qua điện thoại nói là bên quận Kiến An cực kỳ
đông Zombie nên cô nghĩ vậy.”

“Trời, trong tình cảnh đó còn có thể trò chuyện tâm sự qua điện thoại sao?”
Trường Nam bó tay.

“Ừm, bên đó được Chính Phủ thành lập một khu trú nạn rất lớn!” Cô giáo Thủy
nói rồi rời đi.

Dương Tu mở toang cửa sổ nhìn bên ngoài Villa, bên ngoài đầy rẫy rải rác
Zombie hắn nói : “Chuẩn bị đi Trường Nam, tận thế chính thức bắt đầu!”

P/S : Vào mạch truyện chính, chương sau sẽ nghiêm túc hơn! Lịch 1c/1ngay


Tận Thế Nhân Sinh - Chương #5