Người đăng: tbthinh
Đoàn xe tiếp tục di chuyển trong đêm, lúc này Trần Thịnh cũng không có ngủ mà
quan sát hai bên cánh rừng, nơi hiện tại đã xuất hiện rất nhiều tinh linh. Xem
ra nơi này đã trở thành lãnh địa của tinh linh thật rồi. Hắn cũng không đến
nỗi quá lo lắng, tạm thời quân đội của hắn cũng không thể đánh lên đến chỗ
này, mà trở thành lãnh địa của tinh linh vẫn ổn hơn so với thành lãnh địa của
orc hay zombie.
Chuyện này cũng cảnh báo cho Trần Thịnh, không chỉ có riêng mình hắn, mà còn
có rất nhiều thế lực khác đang không ngừng mở rộng, công chiếm đất đai, phát
triển lực lượng. Hắn nếu muốn thống nhất Nhật Bản cũng không phải là một
chuyện dễ dàng gì, thậm chí có thể nói là muôn vàng trắc trở. Chỉ hy vọng nhân
loại có thể nhanh chóng tập hợp lại thành một thế lực để tồn tại trong tận thế
này.
“Đệ Tứ đế quốc, chắc chắn sẽ trở thành nhân loại đế quốc trong thời đại này,
sẽ là nơi cả nhân loại hướng về, sẽ là lực lượng để đảm bảo nhân loại sẽ tiếp
tục tồn tại!” – Trần Thịnh siết chặt nắm đấm của mình, nhìn binh lính xung
quanh mình, trong lòng một bầu máu nóng không ngừng sôi trào.
“Anh! Chẳng lẽ toàn thế giới sẽ tan vỡ sao?” – Rem lúc này đã đến bên cạnh
hắn, giọng tràn đầy lo lắng hỏi – “Có lẽ vậy em à. Hiện tại anh thấy, có lẽ,
chỉ có thể dựa vào bản thân, một lần nữa chế tạo một quốc gia cho nhân loại.
Lúc đó, có thể thế giới sẽ trở lại như cũ, nếu không, chuyện quay về cuộc sống
hòa bình trước đó chỉ là mơ ước viễn vông mà thôi.” – Trần Thịnh trầm giọng
nói.
“Anh còn nhớ lúc trước em từng nói chỉ cần bên cạnh anh có chết cũng được
không? Hôm hai đứa mình bị xe khác đi ngược chiều đụng trúng ấy?” – Rem bỗng
nhiên ngước nhìn hắn – “Nhớ chứ em, từng lời nói, từng kỷ niệm anh và em, dù
qua bao lâu anh vẫn nhớ, dù chúng ta đã từng rời xa anh vẫn nhớ.” – Trần Thịnh
trả lời.
“Giờ em muốn nói lại lần nữa, chỉ cần có anh bên cạnh, dù là tai nạn, hay là
tận thế, chỉ cần có anh bên cạnh, là được rồi. Dù chết, hay khổ sở, em cũng
không sợ!” – Rem đưa tay ôm chặt lấy hắn, như muốn dung nhập vào trong người
hắn. Trần Thịnh nhẹ nhàng đưa tay lên ôm Rem, một tay nhẹ nhàng vỗ về mái tóc
của nàng.
“Dù cho anh có phải chết đi chăng nữa, anh cũng đảm bảo em an toàn, hạnh phúc,
như giấc mơ em từng kể với anh về cuộc sống yên bình nơi thôn quê, trong căn
nhà chỉ có anh và em.” – Trần Thịnh không nói gì chỉ yên lặng tự hứa trong
đầu.
Rốt cuộc mặt trời cũng ló dạng, từng tia nắng chiếu sáng cả khung cảnh rừng
rậm xung quanh, tia nắng tươi sáng buổi sớm mang theo tia ấm, lẫn trong sương
mù buổi sáng, làm cho người ta bỗng dưng thật sảng khoái.
Trần Thịnh nhìn mặt trời đang từ từ nhô lên khỏi những rặng núi, mỉm cười.
Cuộc sống dù có khó khăn, cũng phải không ngừng cố gắng, vì bỏ cuộc, là mất
tất cả.
Bên cạnh hắn Rem ngồi tựa vào vai hắn, hiện tại tận thế tới, người yêu của
nàng lãnh đạo một đạo quân toàn súng ống, pháp luật lại tan vỡ, không có ai
quản chuyện của nàng với Trần Thịnh. Nàng lại trở lại như thuở mới yêu hắn, nụ
cười luôn nở trên môi. Mặc dù hiện tại khó khăn, nhưng nàng vẫn luôn không hề
sợ khổ cực. Chỉ cần bên cạnh người yêu là được rồi.
“Thưa chủ nhân, đã xây dựng xong xưởng bọc thép! Hiện tại chủ nhân có thể chế
tạo Xe bọc thép tấn công SdKfz 234; Bệ phóng tên lửa Nebelwerfer 41; Pháo tự
hành StuG IV hoặc đào tạo sĩ quan!”
Xe bọc thép tấn công SdKfz 234: Phương tiện do thám cỡ trung, nặng 10 tấn, dài
6m, rộng 2.3m, cao 2.1m với tổ lái 4 người. Được bọc thép dày từ 9-30mm, trang
bị pháo máy chống bộ binh 20mm và một súng máy MG42. Tốc độ tối đa lên đến
90km/h. Còn có biệt danh là Puma. Chi phí: 280 nhân lực, 35 nhiên liệu, 4h.
Duy trì: 1 nhiên liệu và 4 nhân lực.
Bệ phóng tên lửa Nebelwerfer 41: Pháo binh hỗ trợ di động. Nặng 770kg, dài
3.6m, rộng 1.6m, cao 1.4m, ống phóng dài 1.3m với tổ vận hành 3 người (trong
lịch sử 6 người). Sử dụng pháo tên lửa 150mm, mỗi lần bắn 6 viên, tốc độ
342m/s với tầm bắn tối đa 6.9km. Có thể kéo bằng phương tiện. Chi phí: 325
nhân lực, 2h. Duy trì: 3 nhân lực. Mỗi lần nạp đạn tiêu hao 6 đạn dược.
Pháo tự hành StuG IV: Pháo tự hành chống tăng, nặng 23 tấn, dài 6.7m, rộng
2.95m, cao 2.2m với tổ lái 4 người. Được bọc thép dày từ 10-80mm, trang bị
pháo chống tăng 75mm và súng máy MG42 (có thể sử dụng khi đạt cấp 2). Tốc độ
tối đa 40km/h. Chi phí: 340 nhân lực, 50 nhiên liệu, 12h. Duy trì: 4 nhân lực,
1 nhiên liệu.
Sĩ quan: Đơn vị bộ binh hỗ trợ. Được trang bị một súng ngắn Luger. Có các kỹ
năng: Chỉ huy: giảm thời gian chế tạo của kiến trúc được chỉ huy hoặc tăng
cường khả năng chiến đấu của các đơn vị được chỉ huy. Pháo cối hỗ trợ: Có thể
kêu gọi hỏa lực chi viện từ pháo cối 81mm chính xác vào khu vực chỉ định (cần
150 đạn dược để kích hoạt, làm lạnh 3h); Ép buộc rút lui: Có thể khiến cho một
đơn vị quân địch lập tức rút lui về căn cứ (cần 50 đạn dược để kích hoạt, làm
lạnh 24h, tối đa áp dụng được cho 10 người/lần). Chi phí: 260 nhân lực, 24h.
Duy trì: 2 nhân lực.
So với những kiến trúc trước, xưởng bọc thép có thể tạo những đơn vị cực kỳ
mạnh mẽ, xây xong xưởng bọc thép xem như chính thức bước vào con đường xây
dựng quân đội cơ giới hóa. Trong tận thế mà lại có được quân đội bọc thép thì
không còn gì để nói, dòng lũ sắt thép đi qua, zombie nào chịu nổi?
“Lập tức chế tạo một xe bọc thép Puma, tốc độ của nó có thể nhanh chóng chạy
đến chi viện chúng ta.” – Trần Thịnh không hề chần chờ lâu, lập tức ra lệnh
chế tạo đơn vị đầu tiên cho xưởng bọc thép. Hắn không lập tức chế tạo xe tăng
mà hắn ngày đêm mong chờ, mà lại chế tạo xe bọc thép Puma trước. Lý do là xe
tăng StuG IV tốc độ chậm, thời gian chế tạo dài, không thể kẹp thời chi viện
cho quá trình rút lui của hắn được. Thêm nữa, với pháo máy 20mm trong thời
gian này đã đầy đủ làm hỏa lực áp chế rồi.
Cứ thử tưởng tượng một viên đại bự 2cm đánh trúng cơ thể, kết quả sẽ thế nào?
Chỉ có một thôi: không chết cũng hấp hối. Uy lực của pháo máy là cực kỳ kinh
khủng. Hiện tại Puma chỉ mới là cấp 1, chỉ có thể mang theo 100 phát đạn 20mm
và 1000 viên đạn MG42, nhưng như vậy cũng đủ rồi, chờ lên cấp sẽ có thay đổi
nữa.
Với lại, Puma cũng rất có không gian phát triển, chẳng hạn việc có thể nâng
cấp từ pháo máy 20mm lên pháo chống tăng 50mm. Mặc dù khả năng chống bộ binh
sẽ giảm xuống, nhưng đổi lại có khả năng chống tăng khá, nhất là với các
phương tiện bọc thép hạng nhẹ. Tuy rằng hiện tại hắn vẫn chưa thấy có bất kỳ
mối đe dọa nào cần dùng đến đạn pháo đường kính lớn như pháo chống tăng, nhưng
ai biết tương lai sẽ như thế nào? Nhất là nếu lại xuất hiện thể loại zombie
tiến hóa khổng lồ, lúc đó chắc xe tăng nó cũng giẫm bẹp được luôn.
Vậy nên hiện tại Puma với pháo máy 20mm là quá đủ với Trần Thịnh, hắn cảm thấy
đừng nói chế tạo một chiếc, thậm chí vài chế tạo năm sáu chiếc, làm thành dòng
lũ Puma như trong game, tạo ưu thế áp đảo đối phương. Theo hắn, điểm yếu duy
nhất cũng là điểm mạnh là chạy bằng bánh xe. Nhờ bánh xe mà Puma đạt vận tốc
tối đa lên đến 90km/h, nhưng cũng vì bánh xe mà Puma không thể di chuyển trên
địa hình sình lầy, khác với xe tăng hay xe bọc thép sử dụng bánh xích khác.
“Cũng không thể ham hố, nếu như nó cũng dùng bánh xích, với tốc độ rùa bò đặc
trưng của dòng bánh xích thì chờ nó chạy đến mình nhiều khi đã về đến cầu vượt
biển Kanmon luôn rồi.” – Trần Thịnh nhìn thông báo Puma còn 4h nữa sẽ hoàn
thành lẩm bẩm. Cái nào cũng có ưu khuyết của nó, đó là quy luật tự nhiên rồi.
“Nguyên thủ, dựa theo tốc độ hiện tại, chúng ta còn khoảng 1h nữa là có thể
quay lại cao tốc. Bản đồ biểu thị cách đây khoảng 20km có một nút giao để lên
đường lớn!” – Rundstedt nhìn bản đồ tìm được trong một cửa hàng nói. Hiện tại
vẫn chưa có lính trinh sát chuyên nghiệp, chuyện ngắm bản đồ Trần Thịnh giao
cho Rundstedt. Hắn cũng không phải dân chuyên nghiệp nhìn bản đồ, còn
Rundstedt mặc dù không phải lính trinh sát, nhưng mà làm nguyên soái, chuyện
nhìn bản đồ cũng là nghề tay trái của mình a.
“Nếu đến chỗ đó mà không có hoặc zombie ít chúng ta có thể lên đường lớn để
tăng tốc. Hiện tại chạy trong núi suốt như thế này thì muốn về đến căn cứ cũng
phải chạy không ngừng 2 ngày nữa. Như vậy thì quá lâu!” – Trần Thịnh gật gật
đầu nói.
Đoàn xe tốc độ vẫn giữ vững như cũ, không tăng không giảm, nhanh chóng tiến
lên.