“Đinh! Mở ra thành công! Chúc mừng người chơi đạt được pháp sư mộc trượng(x1),
tích phân 50, sơ cấp HP nước thuốc(x5), sơ cấp MP nước thuốc(x5)”
Pháp sư mộc trượng: pháp sư cơ bản vũ khí. Ma pháp công kích thêm được 2-5.
Sơ cấp HP nước thuốc: Mỗi giây hồi phục 10 HP, kéo dài 5 giây.
Sơ cấp MP nước thuốc: Mỗi giây hồi phục 10 MP, kéo dài 5 giây.
“Cũng là lúc nên đi ra, tranh thủ thời gian nhanh nhất lên tới cấp một!”
Mọi thứ chuẩn bị đầy đủ, Trần Tinh nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Có 2 con
tang thi đang bồi hồi. Hắn không chút do dự mở cửa và nhắm ngay một con trong
đó bắt đầu tấn công…
“Hỏa Cầu Thuật” “-100”
“Đinh! Chúc mừng người chơi thành công đánh chết 1 cấp tang thi, đạt được 5
điểm kinh nghiệm cùng 2 tích phân!”
Một cái kỹ năng giải quyết!
Đừng nhìn hắn giết tang thi dễ dàng như vậy thì cho rằng tang thi dễ giết. Đó
là do tinh thần của hắn cao gấp 4 lần người thường nên mới như vậy.
Nếu đổi lại là một pháp sư khác, cho dù có 5 điểm tinh thần thì vẫn chỉ có 25
điểm trụ cột ma pháp, thi triển hỏa cầu thuật cũng có 37-40 sát thương chừng,
cho dù đánh trúng điểm yếu thì cũng phải 2-3 hỏa cầu mới đủ giết một tang thi.
Ba hỏa cầu a! Một bình thường 0 cấp pháp sư không dùng lam thuốc cũng chỉ có
thể phóng ra tối đa 5 cái hỏa cầu!
Cho nên nói Trần Tinh là cái dị loại, đây cũng là lí do tại sao ở kiếp trước
hắn có thể đi trước người khác một bước nguyên nhân!
Tiếp đó Trần Tinh lại phóng ra một lần Hỏa Cầu Thuật giải quyết con thứ hai
tang thi, thu về 5 kinh nghiệm và 2 tích phân.
Sau đó bước đi hướng cầu thang lầu tám, hắn phải dùng thời gian ngắn nhất lên
tới tầng mười lăm, ở đó có một cái màu lam bảo rương đang chờ hắn thu a!
“Mở ra nhân vật thuộc tính”
“Tên nhân vật: Thiên Cơ
Cấp bậc: 0(15/100)
Nghề nghiệp: Pháp Sư
Phó chức: Không
Danh hiệu: Tập sự 1 giai ma pháp sư
Lực lượng: 4(5)
Thể chất: 4(5)
Tinh thần: 20(5)
Tốc độ: 5(5)
Thể lực: 4(5)
Máu tối đa: 80 (20 lần thể chất)
Năng lượng tối đa: 400(20 lần tinh thần)
Hồi máu mỗi 5 giây: 1(1/4 thể chất)
Hồi năng lượng mỗi 5 giây: 5(1/4 tinh thần)
Sát thương vật lý cơ bản: 20(5 lần lực lượng)
Sát thương ma pháp cơ bản: 100(5 lần tinh thần)
Vật phòng cơ bản: 8(2 lần thể chất)
Ma phòng cơ bản: 40(2 lần tinh thần)
Kỹ năng: Hỏa Cầu Thuật
Trang bị: Pháp sư mộc trượng
Tích phân: 56
Danh vọng: 0
Trữ vật(thể tích 1x1x1): Chí tôn bảo rương(x1), sơ cấp HP nước thuốc(x5), sơ
cấp MP nước thuốc(x5) ”
“Không tệ! Còn cần 17 con cấp 1 tang thi nữa là có thể lên cấp!” Nhìn của mình
thuộc tính, Trần Tinh hài lòng gật đầu một cái.
Đến cửa thang lầu, Trần Tinh không có dừng lại, thẳng bước lên đến tầng thứ 8,
đập vào mắt Trần Tinh là 11 con cấp 1 tang thi đang bồi hồi, nhìn của mình gần
đầy thanh năng lượng, Trần Tinh mỉm cười.
Hắn bây giờ 400 năng lượng, đủ để phát liên tục 20 cái Hỏa Cầu Thuật, mỗi cái
hỏa cầu là có thể giải quyết một con tang thi, trong mắt hắn phía trước không
phải một đám đủ để cho bất kỳ cái 0 cấp người chơi nào khác đều phải tránh xa
cấp một tang thi, mà là một đoàn lại một đoàn biết di chuyển kinh nghiệm a!
Cho nên…
“Hỏa Cầu Thuật!” “Hỏa Cầu Thuật!” …. “Hỏa Cầu Thuật!”
“Đinh! Chúc mừng…”
“Đinh! Chúc mừng…”
“Đinh! Chúc mừng…”
……..
“Thoải mái!”
Nhìn cái kia hiển thị 70/100 cây kinh nghiệm, Trần Tinh vô cùng thỏa mãn.
Nếu là bình thường hắn đương nhiên sẽ không bởi vì bấy nhiêu kinh nghiệm mà
vui mừng, nhưng đừng quên chỉ cần hắn lên đến cấp một là có thể mở ra chí tôn
bảo rương!
Đó là bao lớn dụ hoặc a, làm sao hắn có thể không hưng phấn đây!
“Còn 30 kinh nghiệm nữa là có thể lên cấp, tầng chín, ta tới!”
Nghĩ xong Trần Tinh vừa mở ra một bình sơ cấp MP nước thuốc uống vào vừa đạp
bước lên tầng tiếp theo.
Mặc dù hắn còn 180/400 kinh nghiệm đủ để buông thả chín cái hỏa cầu thuật,
theo lí mà nói sẽ không có gì nguy hiểm. Nhưng để phòng ngừa có gì ngoài ý
muốn phát sinh hắn vẫn quyết định sử dụng dược, lại nói một bình sơ cấp MP
thuốc chỉ có 10 tích phân, không cần phải tiết kiệm.
Được rồi, ta thừa nhận là thanh niên này hưng phấn quá nên quên rằng hệ thống
cửa hàng vẫn chưa mở ra…
“Hóa đệ, đệ không thể ngắm chuẩn một cái sao? Có ai chơi cung thủ lại 10 tên
bắn trật hết 9 không? Đã vậy còn một mũi tên cuối cùng đúng là bắn trúng,
nhưng lại là trúng đồng đội…ai”
“Tên kia cái gì, Hóa Lâm Minh đúng không? Không phải ta nói ngươi, nhưng mà
nếu không biết chơi thì chọn cung thủ làm gì, ngươi xem ta chỉ có 60 máu chưa
đủ thảm hay sao mà còn cho ta một mũi tên, giờ ta còn chưa đến 40 máu đây
này!”
“Ta…ta không phải cố ý a!”
“Ài, thôi đừng trách hắn nữa Tiểu Dạo, hắn cũng không phải là cố ý. Còn ngươi
nữa Hóa, lần này nhìn ở trên mặt Tiếu tỷ bọn ta không tính toán, sau này chú ý
một chút, cố gắng tập luyện. Nếu còn ngươi còn ngộ thương đồng đội một lần nữa
thì bọn ta cũng không dám mang ngươi đi cùng đâu.”
“Biết rồi Ám Dạ ca”
Vừa mới đặt chân lên tầng chín, truyền vào tai Trần Tinh là một loạt tiếng trò
chuyện, có vẻ như có đoàn đội nào đó đang săn giết tang thi.
Suy đoán của hắn rất nhanh được chứng thực, chỉ thấy trước mặt là 4 nam 1 nữ,
theo thứ tự là cung thủ “Hóa Lâm Minh”, đạo tặc “Tiểu Dạo rất thoải mái”,
chiến sĩ “Ám Dạ”, pháp sư “Thịt chuột quê ta” và nữ mục sư “Tiếu Long Nữ”.
Năm người bọn họ đang vây quanh tập kích hai con cấp 1 tang thi, dưới chân còn
có 2 cái tang thi thi thể, có lẽ cũng là tác phẩm của bọn họ.
Dựa theo đối thoại vừa rồi thì Trần Tinh cũng đoán được đại khái tình huống,
không thể không nói cái đó cung tiễn thủ đúng là một cực phẩm a!
Thật không thể tin được đó sẽ là đời sau đại danh đỉnh đỉnh Tiễn Hoàng Hóa Lâm
Minh, có thể vượt cấp uy hiếp được Đế Tinh cấp cường giả a!
Đang khi Trần Tinh quan sát đối phương thì năm người bọn họ đã giải quyết
chiến đấu và cùng tò mò nhìn về phía Trần Tinh, phải biết Trần Tinh là một
thân một mình đi đến đây, trong trò chơi có thể độc thân loạn đi dạo mà không
chết chỉ có hai loại người: một là cao thủ, hai là siêu cấp may mắn.
Và đương nhiên đa phần bọn họ càng tin tưởng Trần Minh là loại người đầu
tiên...
Trần Tinh nhìn ở tầng này không còn tang thi, đang định bước lên tầng mười thì
bỗng nhiễn cái đó chiến sĩ gọi hắn lại...
“Người anh em đợi đã!”
“Có chuyện gì sao?”
“À, ta thấy anh em một thân một mình nên muốn hỏi anh em có định gia nhập đoàn
đội của chúng ta hay không thôi mà..”
“Xin lỗi. Không có hứng thú” Trần Tinh nói xong đang định đi tiếp thì…
“Xì! Không biết tốt xấu! Cho rằng mình giỏi lắm sao? Không bao lâu nữa cũng bị
tang thi xé xác mà thôi!”
“Thịt chuột!”
Trần Tinh dừng bước lại, hắn quay lại nhìn, thì ra là tên pháp sư “Thịt chuột
quê ta” kia lên tiếng.
Hắn không biết mình đã làm gì sai, hắn cũng không cần biết, bởi vì không cần
thiết!
Hắn chỉ mỉm cười, mỉm cười rất tươi, rất mê người, và…
“Hỏa Cầu Thuật!” “Hỏa Cầu Thuật!” “Hỏa Cầu Thuật!” “Hỏa Cầu Thuật!” “Hỏa Cầu
Thuật!”
Sau đó hắn lại tiếp tục cất bước trên đường đi lên tầng thứ mười, mặc kệ sau
lưng đang nằm đấy thi thể của năm tên người chơi…..