Sắc Sắc Nội Dung Cốt Truyện.


Người đăng: Thánh Lăng

Chương 20: Sắc sắc nội dung cốt truyện.

Giảng giải xong sơ bộ kế hoạch thành lập điện ảnh công ty, không có chút bất
ngờ nào xảy ra, Vương Tinh lập tức thì quyết định tham gia nhập bọn. Gặp vậy,
Hứa Tấn Hanh liền bàn giao cho hắn nhiệm vụ đầu tiên chính là lại viết mới
kịch bản phim chuẩn bị tiếp tục quay chụp điện ảnh dự trữ, cùng với hiệp trợ
liên lạc một ít nhân tài trong vòng giải trí để bổ sung khuyết thiếu nhân viên
cho công ty, cả hai tiến hành song song không lầm.

Trò chuyện bàn giao xong xuôi, lẫn nhau đều mang theo tâm tình khoái trá thoải
mái dạo bước trở về. Một kẻ đối với tương lai thành công đã có hi vọng ánh
rạng đông, người còn lại hài lòng vì thu được vào tay một vị phụ tá tướng tài,
tương lai to lớn hoành đồ vĩ nghiệp lại đã tiến thêm một bước~

Ngay lúc hai người vị trí còn cách phòng chiếu đã không xa, Hứa Tấn Hanh vô
tình trong lúc đó mắt sắc trông thấy giống như quen biết một bóng người vừa
mới từ bên trong phòng chiếu rời đi ra ngoài. Thấy cảnh này, ánh mắt sâu bên
trong liền không khỏi hiện lên một chút kì dị suy nghĩ. Kết quả ngay lúc hai
người bọn họ bước chân tiến vào cửa phòng chiếu thử, Hứa đại thiếu gia ánh mắt
lướt nhanh quan sát một cái. Đợi khi xác nhận đúng như trước đó suy đoán, vẻ
mặt liền điềm nhiên như không quay sang đối với Vương Tinh bắt chuyện.

- A Tinh, ngươi trước vào cùng mọi người tiếp tục xem phim đi. Về trên cơ bản
dựa theo ý kiến của ta thì phim đã không có vấn đề gì. Sau đó thời gian, tạm
thời chỉ có thể chờ viện tuyến hoàn thành ngày mới xếp được lịch mang ra công
chiếu. Ta hiện tại có ít chuyện cần phải rời đi một chút. Đợi lát nữa không
chắc có hay không sẽ quay trở về. Nói với mọi người tuỳ tâm ngồi xem xem,
không nhất thiết phải chờ đợi ta trở lại.

Nói xong liền gật gật đầu đối với Vương Tinh ra hiệu rồi xoay người rời đi.
Đối phương đương nhiên chỉ có thể kính cẩn "Vậy Hứa tiên sinh ngài đi thong
thả" lời nói khách sáo.

Thân hình dựa theo vừa nãy trí nhớ ấn tượng chuyển bước, Hứa Tấn Hanh rất
nhanh liền dọc theo hành lang phát hiện chính xác mục tiêu nơi đang ở.

Loáng thoáng nghe thấy bên trong phòng giờ đây vang lên róc rách tiếng vòi
nước đang chảy, để cho an toàn Hứa đại thiếu gia liền quyết định bản thân án
binh bất động đứng lùi lại ngay tại nơi góc khuất một phía bên cửa chờ.

Công phu không phụ lòng người! Không mấy thời gian trôi qua, thân hình quen
thuộc liền từ bên trong phòng vệ sinh nữ bước chậm đi ra. Hứa Tấn Hanh thấy
này khoé miệng không khỏi quỷ quyệt nở nụ cười một tiếng. Thân hình từ phía
đằng sau bước nhanh đi tới áp sát.

- Ưm... ưm....!

Ngay trước khi đối phương kịp phản ứng quay đầu lại, Hứa đại thiếu gia hai tay
tưởng như hai cái kìm sắt liền vòng trước đi qua. Một tay ôm chặt lấy eo cùng
đối phương hai cánh tay, một tay còn lại đưa lên cao bịt chặt miệng. Động tác
tư thế lưu loát liền thành một mạch nhìn qua thành thục vãi~ Cũng không biết
đã dùng chiêu này tai hoạ bao nhiêu cô nàng.

Thân thể mềm mại mềm mại trong lòng giãy a giãy~ Giãy giụa thậy mạnh! Dục hoả
không hiểu sao pằng pằng pằng cứ tăng vọt lên.

- Miêu a...~ Tiểu yêu tinh, còn giãy giụa nữa coi chừng đại gia tiền dâm hậu
sát tái sát hậu dâm đó biết chưa?

Giọng nói cố tình bóp méo trở nên khàn khàn lên đe doạ. Một đôi bàn tay ấy mà.
Bàn tay bịt miệng không nói. Bàn tay ôm phía dưới vậy không quên nhân cơ hội,
lén lút sờ sờ bóp bóp ngực đối phương một cái.

Miêu a...~ Thật mềm!!!

Chuyện kế sau đó có lẽ là lời nói Hứa đại thiếu gia đưa ra mang đến chấn nhiếp
hiệu quả. Đối phương cơ thể đầu tiên là cứng đơ ra vì sợ. Khả năng bàn tay của
Hứa Tấn Hanh vừa mới nhân cơ hội chớp nhoáng bóp ngực của đối phương xong. Tựa
như pháo tín hiệu nổ vang, cơ thể trong lòng tức thì bắt đầu càng kịch liệt
hơn xưa giãy giụa. Miệng cũng không ngừng phát ra âm thanh ô ô cầu cứu. Đương
nhiên trải qua Hứa đại thiếu gia bịt kín miệng vậy chỉ còn là từng tiếng từng
tiếng kêu lên vô nghĩa mà thôi.

Đối với thân cao mét tám, hằng ngày thường xuyên tập võ Hứa đại thiếu gia mà
nói, cô nàng hiện tại đang dựa vào trong lòng ngực đây cả về chiều cao kém một
cái đầu lẫn giãy giụa sức lực đều không đáng kể là gì. Khả năng cứ giằng co
như vậy mãi cũng không ổn a! Ngoại trừ một bàn tay bịt miệng ra, Hứa Tấn Hanh
cánh tay còn lại liền phải đảm bảo đối phương hai cánh tay bất động. Hai chân
càng là phải đề phòng đá hậu bất ngờ vân vân cái gì. Quả thực là... phân thân
thiếu phương pháp! Không còn thừa tay để mà chấm mút linh tinh. Thật không
biết bình thường hái hoa tặc là mẹ nó chơi như thế nào chuyển a. Ừ nhếch!
Chẳng lẽ lần sau trong túi lúc nào cũng phải bỏ thêm một miếng vải vuông tẩm
sẵn thuốc mê hử???

- Miêu~ Còn dám phải kháng? Có tin hay không để ngươi gọi phá cổ họng cũng
không ai dám đi đến đây cứu!

Hứa đại thiếu gia tức giận bực bội nói ra.

Thần kì thay! Cô nàng trong ngực nghe xong tức thì cơ thể cứng cựa hết cả giãy
giụa.

Thấy này! Không tiếp tục chần chờ thêm đi nữa. Hứa Tấn Hanh một bàn tay nhéo
nhéo ngực đối phương coi như lấy lời một cái, khiến cho cô nàng cả người giật
mình tê tái. Tiếp sau đó bắt đầu lôi kéo cô nàng ngược đường trở về phòng vệ
sinh nữ bên trong. Đối phương vậy mà ngoan ngoãn không phản kháng yêu~

Vào phòng! Đóng lại cửa ra vào. Hứa đại thiếu gia còn rất chuyên nghiệp đe doạ
thêm một câu "Ngươi dám hét lên xem, gia không bắn bắn chết ngươi tiểu yêu
tinh này!" Khả năng đáp lại Hứa đại thiếu gia đe doạ vậy chính là...

- Thấy ghét! Lúc này vẫn còn chơi!

- Vừa nãy doạ chết khiếp người ta đi rồi!!!

Khoé mắt hồng hồng, rưng rưng chảy nước mắt. Vẻ mặt vừa oán trách lại vừa sở
sở đáng thương. Hiển nhiên! Trước đó lần thứ hai Hứa đại thiếu gia lỡ dùng
giọng điệu thật nói chuyện đe doạ cũng đã để lộ ra bản thân thân phận.

Mà bắt gặp mỹ nhân đã đoán được là mình cùng oán trách vẻ mặt nhìn về, Hứa Tấn
Hanh cũng không còn cách nào. Chỉ có thể ưỡn ngực lên, khuôn mặt cười bồi nói
hùa theo.

- Yêu~ Chỉ đùa một chút! Chỉ đùa một chút ấy mà~

Vừa nói hai tay vừa đưa ra ôm lấy đối phương vào lòng. Gặp phải đối phương
quẫy người hờn dỗi xong còn không an phận trên dưới sờ soạng một cái, từ cao
nguyên song song mộc châu sơn la cho tới rừng rậm vực sâu Mariana sâu thẳm.
Chỉ thấy thông qua tấm gương lớn đặt trên bồn rửa tay trong phòng, một chàng
trai trẻ quần âu đen áo sơ mi trắng điển trai vẻ mặt cười tà đang từ phía sau
ôm lấy một cô gái trẻ xinh đẹp tóc mun dài đen tuyền, ăn mặc một bộ nữ áo dài
màu trắng thêu hoa kiểu sườn xám trung quốc. Da dẻ nàng trắng trẻo mịn màng
như sữa đông. Cặp mắt to tròn đậm đà thiếu phụ kiều mị mùi vị. Khuôn mặt sở sở
yên nhiên rung động lòng người.

- Thật là oan gia mà~

- Làm như vậy cũng không sợ để cho người khác thấy thì biết giải thích làm
sao?

Quẫy người hờn dỗi xong, nữ nhân giọng gắt gỏng nói chuyện.

- Thấy thì cứ để cho bọn họ thấy đi chứ sao! Ta đây chẳng lẽ còn sợ A Chi
ngươi cáo ra toà án cưỡng gian không thành?

Hứa Tấn Hanh không cho là đúng cười tà đáp lời.

- Hừ! Chẳng lẽ còn trách oan ngươi. Lần đầu tiên nếu không phải ngươi giở thủ
đoạn làm bậy với người ta....

Nữ nhân kiều liếc mắt lườm nguýt hắn một cái, oán trách nói.

- Mà mà....~ Nếu không chúng ta lại thử lại cảm giác khi ấy một chút!

Kẻ nào đó giọng không đứng đắn cười đểu.

- Đừng! Nhân gia trước đó nói là đi phòng vệ sinh rửa tay. Rời đi thời gian
quá lâu sẽ khiến cho mọi người nghi ngờ lắm.

Nữ nhân "hoa dung thất sắc" sợ hãi nói.

- Này có ngại gì! Ngày hôm nay đến đây trừ A Chi ngươi ra cũng đâu còn ai là
nữ đâu. Bọn họ lại không thể vọt vào bên trong này tìm bắt người.

Hứa Tấn Hanh rất không phục đưa ra bản thân phân tích.

- Ngốc dạng! Đoàn người không có, không có nghĩa là rạp chiếu phim không có
nữ công nhân viên.

- A Hanh, đợi cho đến khi về nhà có được hay không? Đừng làm xằng ở nơi này.

Giọng năn nỉ.

- Chậc! Không chính thức làm cũng được. Có điều...

Nói rồi ghé sát miệng vào tai đối phương nói nhỏ thì thầm. Giữa chừng còn đùa
nghịch lưu manh, liếm vành tai cô nàng một cái. Cho tới nữ giới nghe xong nội
dung lời nói khuôn mắt đỏ bừng hận hận nhìn hắn, kiên quyết không đồng ý. Đáng
tiếc, quyền sinh quyền sát, quyền mạnh bạo đều ở trong tay Hứa đại thiếu gia.
Cho đến lúc cuối cùng, cô nàng không thể không ai oán cúi đầu ngồi xổm xuống.
Hai tay thành thục cởi khoá nới giây lưng giúp Hứa Tấn Hanh. Thực hiện hiệp
ước bất bình đẳng giúp kẻ nào đó xấu xa thổi a thổi một khúc trong phòng vệ
sinh nữ bài ca chinh phục ác.

Từ trên cao ngắm nhìn xuống mỹ nhân ai oán lại chăm chú làm lụng biểu tình.
Ngẫm lại đối phương thời gian này nổi tiếng xa gần, người người đều biết trình
độ khắp hương cảng này với vai diễn Phùng Trình Trình trong phim Bến Thượng
Hải. Hứa Tấn Hanh trong lòng không khỏi càng nhiệt huyết lên. Mịa nó! Nửa năm
qua theo đuổi công sức quả không uổng phí. Nghĩ như vậy, tiểu huynh đệ phía
dưới không khỏi càng cứng rắn hơn một vài cấp bậc. Trêu chọc tới Triệu Nhã Chi
nét mặt không khỏi đỏ bừng. Cũng không biết là do vất vả hay là tâm lý hồi hộp
mà gây ra nữa.

Từng phút từng giây chậm rãi dâm mị không khí trôi qua, ngay lúc Triệu Nhã Chi
bản năng muốn thương lượng với ai đó dừng lại rời đi vì đã quá lâu, miệng mỏi
rã rời cả người cũng không thoải mái, vốn đang hai tay nắn bóp vú cô nàng Hứa
Tấn Hanh đột nhiên nhẹ đẩy cô gái rời khỏi. Chưa kịp Triệu Nhã Chi vui mừng
tưởng rằng ai đó lòng dạ từ bi cuối cùng cũng muốn dừng lại. Chỉ thấy Hứa Tấn
Hanh mạnh mẽ thô bạo kéo cô đứng lên. Khẽ đẩy thân hình Triệu Nhã Chi xoay
người ra sau, hai tay đỡ lấy bồn rửa tay, cả người hơi cúi xuống. Mông tròn
đầy đặn vểnh lên.

- A Hanh, làm sao?

Triệu Nhã Chi giọng nói có phần không lưu loát, giật mình kêu.

- Khục! Không có gì! Cần gấp tả hoả!!!

Kẻ nào đó rất không biết xấu hổ gấp gáp trả lời. Tiếp sau đó không để cho cô
gái kịp suy nghĩ nhiều, hai tay thật nhanh sờ soạng xốc lên phần dưới đối
phương áo dài. Một đôi đùi trắng muốt nõn nà hiện hình. Bạo lực phá giải trang
bị quần nhỏ bên trong. Trong tiếng thét lên nức nở cầu xin lại kìm nén của
Triệu Nhã Chi, tiểu huynh đệ mạnh mẽ đâm lên thẳng tiến!

- Chậm.... Chậm đã!!!

- Nhân gia... nhân gia đau...!

Nghe vậy, kẻ nào đó lắm không biết thương hoa tiếc ngọc vậy mà càng tăng tốc.
Rước lấy là giọng nữ từng tiếng yêu kiều gắt gỏng.

Một lát sau....

- Miêu~ ....Giờ có còn đau nữa không?

Thở hồng hộc giọng cười đểu.

- Thấy ghét...!

- Tập.... tập trung một chút! Mạnh hơn vào~

Nhỏ li ti giọng nữ nhẹ nhàng đáp lời. Hoà vào nó là từng tiếng va chạm thân
thể bền bỉ. Cho tới thật lâu sau nam nữ cùng vang lên tiếng thở ra cao vút.
Hiệp 2 chẳng mấy lại bắt đầu. Tất cả đều không nói ở trong.

.......

Kết thúc chương 20.


Tàn Phá Hồng Kông 1980 - Chương #20