Người Xuyên Việt Sơ Hiện Răng Nanh. (tân Ông Trùm Lên Sàn 4!)


Người đăng: Thánh Lăng

Chương 10: Người xuyên việt sơ hiện răng nanh. (Tân ông trùm lên sàn 4!)

Khí thế! Hứa Tấn Hanh từng có lúc đối với loại này mờ ảo không hiểu thấu miêu
tả rất là khịt mũi coi thường. Đối với cái gì mà dùng khí thế liền có thể chấn
nhiếp một người, một đám người vân vân tất cả chỉ cho là lời nói tô vẽ vô căn
cứ trong truyện, trong tiểu thuyết mà thôi. Khả năng cho đến lúc này, cho đến
tận ngày hôm nay, đối mặt với lãnh đạm sắc mặt không cười Hứa Thế Huân Hứa lão
cha, có một loại tâm tình mang tên là ngột ngạt áp bách bỗng nhiên thình lình
hiển hiện ra vậy. Nó giống như là sơn dương đối diện với hung tợn săn mồi dã
thú, bản năng nguy hiểm cảnh báo khiến cho hình thành nên cái gọi là chấn
nhiếp khí thế ở trong truyền thuyết kia. Càng là nguy hiểm nhân vật, bản thân
càng là thông minh bén nhạy, vậy liền càng dễ dàng cảm nhận ra loại vô hình áp
lực đè nén tâm thần khi chúng xuất hiện. Gọi tên "Khí thế"!

Không biết liền đại diện cho không có lo sợ! Biết càng nhiều, hiểu càng nhiều,
vậy liền càng dễ khiến cho lo lắng nhiều hơn, càng dễ dàng bị ảnh hưởng nhiều
hơn.

Cũng còn tốt! Hứa Tấn Hanh hắn cũng không phải đơn giản mềm yếu sơn dương mà
là đang trong giai đoạn trưởng thành thú vương bá chủ. Tự tin, tự mãn, tự ngạo
hay cái gì tự cũng tốt. Cũng chính bởi vì có loại như mê tự tin này khiến cho
khí thế của Hứa Thế Huân Hứa lão cha dù có mạnh mẽ hung ác hơn đi nữa, còn
chưa có thể khuất phục được vị Hứa đại thiếu gia của chúng ta ở đây.

Chỉ thấy không khí trong phòng im lặng như ve mùa đông ước chừng năm phút
xong, Hứa Thế Huân Hứa lão cha cuối cùng trước tiên cất tiếng nói chuyện.

- Ngươi muốn như thế nào điều kiện trao đổi?

Rất rõ ràng cổ phần Hứa đại thiếu gia mang tới cuối cùng nhất định phải chuyển
giao cho Hứa gia Trung Kiến tập đoàn. Thế nhưng yêu cầu trao đổi cái gì vậy
thì hai bên có thể từ từ bàn bạc.

"Chính đề đến!!!" Trong lòng thầm nhủ, Hứa Tấn Hanh cả người nghiêm túc lại
bắt đầu bài bản đưa ra trước đó đã nghĩ ngợi kĩ yêu cầu của mình.

- Đầu tiên, Trung Kiến tập đoàn phải chuyển giao không kém hơn 2 ức đô la
hồng kông làm tiền mặt giao dịch.

Cổ phiếu nói cho cùng vẫn chỉ là cổ phiếu, cổ phiếu đổi ra tiền mặt cái gì
loại sự việc này bất cứ lúc nào cũng không phải là một chuyện giản đơn, nhất
là khi hai bên lượng giao dịch lại lớn tới như vậy. Còn có bất kể thế nào đi
chăng nữa, Trung Kiến tập đoàn cũng là của Hứa gia, Hứa Tấn Hanh không thể
không suy xét tới vấn đề tiền vốn lưu động cùng năng lực nợ nần chịu đựng vân
vân của nó. Bởi lẽ ngoài thu lấy tiền mặt lợi ích...

- Tiền nợ ngân hàng cùng giao dịch nhà đất vân vân đến tiếp sau tiền bạc từ
đó trở đi liền do Trung Kiến tập đoàn đền bù vào.

Hơn 3 ức tiền nợ ngân hàng cùng hơn 2 ức tiền nợ nhà đất, cả hai cộng với 2 ức
đô la hồng kông tiền mặt. Không thể không nói, dù cho được đánh giá là hơn 10
tỷ đại tập đoàn, đối mặt với đột nhiên gánh vác như vậy không nhỏ một khoản mở
rộng nghiệp vụ, Hứa Thế Huân cũng không thể không vẻ mặt trầm ngưng. Quan
trọng nhất một điều là, so với giá trị gần 1 tỷ 3 trăm triệu đô la hồng kông
cổ phiếu Hứa đại thiếu gia đưa tới, giá trị điều kiện trả giá ở trên vẫn còn
thiếu không ít lỗ hổng. Giao dịch điều kiện hiển nhiên còn chưa nói xong.

- Còn yêu cầu gì nữa ngươi liền nói một lượt hết đi.

Bắt gặp Hứa đại thiếu gia chỉ nói một nửa liền thôi, Hứa Thế Huân vẻ mặt cau
lại thúc giục. Hắn đúng thật là muốn xem, thằng nhóc con nhà mình lần này còn
muốn làm ra thứ hoa dạng gì. Dù sao so với tiền mặt cùng trả giúp nợ yêu cầu ở
trên, đoạn bên dưới nội dung giao dịch mới càng khiến cho người ta hứng thú.

- Khục! Nói như vậy là cha ngươi đối với điều kiện thứ nhất không có ý kiến
gì chứ? Đồng ý vậy con liền nói điều kiện thứ hai.

Hứa đại thiếu gia cười giả lả hỏi lên.

- Trả tiền nợ ngân hàng không sao, 3 ức nợ nần tăng thêm tập đoàn đương nhiên
chịu đựng được. 2 ức tiền mặt vậy quá nhiều. Tập đoàn quay vòng vốn hiện tại
cũng không có dư thừa nhiều như vậy rảnh rỗi tiền vốn để ném cho ngươi. Tối đa
liền 5000 vạn đi. Nhiều hơn nữa liền không có. Cho tới đám nhà đất giao dịch
này....

- Hừ! Đừng tưởng là ta không nhìn rõ đây là ngươi cáo mượn oai hùng của ta
chiếm tiện nghi của tập đoàn. Lần này ta liền ra mặt chùi đít rắc rối cho
người. Lần sau nhất định không được sử dụng thủ đoạn như thế này nữa. Còn có
những ai lần này giúp ngươi vậy liền hạ cương vị hoặc tự từ chức đi, bên trong
tập đoàn đối với người như vậy lưu lại không được. Đám nhà đất kia ngươi cũng
đừng trả cái gì tiếp tục sau tiền. Cùng lắm ta liền cho người bên dưới xử lý
trả lại tiền đặt cọc cho ngươi, những thứ này không hợp pháp thủ tục kinh
doanh liền huỷ bỏ đi.

Hứa lão cha nhấp một ngụm trà lạnh nhạt phủ quyết.

- Cha ngươi làm như vậy là không đúng! Con trai lại cũng không rao giá trên
trời, cha ngài làm sao có thể như vậy trực tiếp chém giá còn một nửa đi nha!

- 5000 vạn không được. Tốt thiểu cũng phải 1 ức. Có điều tiền đặt cọc mua ban
đầu con cũng không cần trả lại, thế nhưng đám nhà đất kia muốn để lại một toà
chung cư cho con còn có việc cần. Đám còn lại vậy liền trả lại hết cho tập
đoàn đi. Dĩ nhiên! Tiền nợ ngân hàng tập đoàn chắc chắn phải gánh.

Hứa đại thiếu gia gật gật đầu trả lời.

- Cũng tốt! Vậy cứ theo như giá trị 4 ức. Còn lại chênh lệch cổ phiếu giá cả
9 ức đô la hồng kông ngươi muốn làm sao trao đổi?

Hứa Thế Huân vậy mà thần kì dễ nói chuyện đáp lại. Có điều...

- Cha! Ngài cũng đừng có giảo hoạt hố con trai như vậy chứ? Nào có ai như cha
sử dụng giá gốc thị trường để thu mua lớn như vậy một lượng cổ phiếu bao giờ.
Đừng quên ở trong đó còn có không ít là nguyên thuỷ cổ phần. Thu mua toàn bộ
đương nhiên phải sử dụng tràn giá thu mua có được hay không~

Hứa Tấn Hanh quặm mặt lại bất mãn kêu lên. Phải biết hắn hiện tại rõ ràng là
đến đưa tiền cho Hứa gia Trung Kiến tập đoàn thế nhưng mà còn bị cái loại này
ngay mặt lộ liễu chặt chém, vậy thì thật quá mức.

- Khục! Được rồi~ Vậy ngươi muốn tràn giá bao nhiêu?

Hứa Thế Huân cũng biết biểu hiện vừa rồi của mình có chút không được phóng
khoáng tự nhiên. Sắc mặt bởi vậy hơi có chút lúng túng hỏi ngược lại.

- Ít nhất là 20% tràn giá thu mua. Con cũng không cần quá nhiều. Bớt đi 4 ức
ở trên liền lấy số tròn 1, 1 tỷ đô la hồng kông tất cả đi.

- Vậy mà còn gọi là số tròn! Trợn mắt nói mò a ngươi! Có giỏi nói thành 1 tỷ
chăn cha ngươi liền tâm phục khẩu phục!

Hứa Thế Huân trợn trắng mắt khinh bỉ. Khả năng Hứa đại thiếu gia da mặt đó là
tương đối dày hoàn toàn bỏ qua, phớt lờ coi như không nghe thấy. Hứa Thế Huân
thấy vậy trong lòng thầm bực. Có điều hắn hiện tại cũng không vội, khẽ gật gật
đầu coi như tạm thời đồng ý trước tiên để nghe xem sau đó Hứa Tấn Hanh còn có
yêu cầu thứ gì.

Rất nhanh! Hứa đại thiếu gia đuôi cáo cũng đã lòi ra.

- 1, 1 tỷ đô la hồng kông này con cũng không cần đổi thành tiền mặt mà muốn
yêu cầu chuyển đổi thành cổ phần....

Giọng từ tốn lên tiếng.

- Ngươi muốn Trung Kiến tập đoàn cổ phần?

Hứa Thế Huân Hứa lão cha giật nảy mình hỏi lên. Chưa nói tới việc sau đó giá
trị cổ phần của Trung Kiến tập đoàn chắc chắn sẽ tăng một đoạn, hiện tại đổi
lấy cổ phần rất nhanh liền một lần nữa tăng giá thu lời. Chỉ nguyên 1, 1 tỷ đô
la hồng kông đè theo giá trị hiện thời hoặc là tràn giá trao đổi vân vân đều
là một phần không nhỏ cổ phần. Cái này....

- Chuyện này không dễ làm đâu. Tuy nói tập đoàn cổ phần đa số ở trong tay Hứa
gia chúng ta thế nhưng ngươi muốn một lúc nhiều như vậy cổ phần, riêng là hội
đồng quản trị thành viên liền sẽ có không ít người không đồng ý.

Hứa lão cha cau lại lông mày nói lên.

- Cha! Ngài nghe ai nói là con muốn đổi lấy Trung Kiến tập đoàn cổ phần. Lại
nói hiện tại không có sau này chẳng lẽ cha còn không có để lại cổ phần cho con
hay sao. Sớm như vậy chiếm lấy để làm gì. Tập đoàn quyền khống chế lại vẫn
luôn ở trong tay cha.

Hứa đại thiếu gia vẻ mặt cổ quái, bĩu bĩu môi nói lên. Cổ phiếu Trung Kiến tập
đoàn nhất định tăng giá vậy cha hắn sau đó hiển nhiên một đoạn thời gian sẽ
kiệt lực thu về cổ phần để kiếm lời, đã biết rõ như vậy hắn đương nhiên sẽ
không lại đi ăn tranh với lão cha làm chi. Còn có nắm giữ cổ phần tập đoàn lớn
quan trọng nhất chính là lời nói cùng quyền khống chế. Trung Kiến tập đoàn một
ngày còn ở dưới tay Hứa lão cha hoạt động, hắn dù cho có nắm hơn 50% cổ phần
chẳng lẽ còn có thể đuổi cổ cha hắn xuống đài không thành? Đấy là còn chưa nói
tới ngày sau nói không chừng tập đoàn quyền thừa kế rất lớn khả năng sẽ là của
hắn đây. Cần chi hiện tại phải vội.

- Hừm? Vậy ngươi nói ngươi muốn cái gì cổ phần?

Hứa Thế Huân Hứa lão cha nghe xong Hứa Tấn Hanh lời nói bản thân rất nhanh
liền tỉnh ngộ lại. Chỉ là tiếp sau đó liền có chút thẹn quá thành giận, bực
tức hỏi vặn lên.

"Tất cả đều tại thằng ôn này! Nói nhiều như vậy còn lấp la lấp lửng làm chi?
Quái đáng ghét!!!" Hứa Thế Huân tự nhủ.

- Ừ thì....~ Cha ngài hẳn nghe nói lệ đài truyền hình kẻ nắm giữ Úc châu tài
đoàn gần đây kinh doanh cũng không tốt đi.

Hứa Tấn Hanh vẻ mặt giả vờ ra không quá có ý tứ nói lên.

- Ngươi muốn lệ đài truyền hình?

Hứa Thế Huân lần này thế nhưng là thật giật mình đó à. Đài truyền hình quan
trọng đó là ai ai cũng biết. Thế nhưng cái thứ kia kinh doanh không cẩn thận
thế nhưng là cái hố to không biết phải điền bao nhiêu cho vừa. Này không! Còn
nhớ mấy tháng trước đây, giai thị đài truyền hình (thứ ba đài truyền hình ở
hồng kông) không phải là cũng sập tiệm phá sản rồi thôi. Làm liên luỵ mấy vị
phú hào ở hương cảng ban đầu thành lập duy trì nó có thể nói là thua lỗ chổng
vó đến nhà bà ngoại đi rồi. Hiện giờ thằng con của mình vậy mà cũng muốn làm
đài truyền hình? Cái này bảo sao mà Hứa Thế Huân không khỏi giật nảy mình kinh
ngạc đi được.

Hắn thấy! Không học tập không nghề nghiệp kẻ buôn nước bọt như Hứa đại thiếu
gia cùng với đài truyền hình kinh doanh đó là tám gậy tre cũng không đánh tới
được với nhau. Quả quyết không có tương lai á~ Còn không bằng sớm khuyên thằng
bé tiến vào nhà mình tập đoàn rèn luyện. Sớm rẻn luyện sớm tiếp ban của mình.
Còn đài truyền hình kinh doanh cái gì? Vẫn là rửa rửa tỉnh ngủ đi thôi.

- Cái này không dễ làm lắm đâu. Lệ đài truyền hình cổ phần đỉnh cấp phú hào
trong vòng người nắm giữ không ít. Hơn nữa Úc châu tài đoàn tổng công ty kinh
doanh thua lỗ vậy cũng không có nghĩa là họ liền muốn ra tay chuyển nhượng cổ
phần lệ đài truyền hình. Việc này khó! Khó lắm!

Hứa lão cha vẻ mặt giả mù mưa sa khó khăn nói lên. Đương nhiên, nội dung ở bên
trong cũng không phải là hoàn toàn bịa đặt không có thật.

- Cha, ngài đừng nhụt chí! Có khó thì con đây mới phải nhờ cha giúp đỡ ra tay
không phải sao. Lại nói dựa vào mạng lưới quan hệ cùng danh vọng của Hứa gia
chúng ta ở hồng kông, muốn thu mua lại cổ phần vụn vặt từ các phú hào nhà khác
cũng không phải việc gì khó làm. Cùng lắm thì liền tràn giá thu mua mà thôi
còn không được sao.

- Hơn nữa mấy năm nay lệ đài truyền hình kinh doanh vẫn luôn ở trong tình
trạng thét to kiếm ít bồi nhiều. Úc châu tập đoàn người gần đây rõ ràng muốn
co lại địa bàn thu thập tài chính, đối với việc chuyển nhượng đi ra đài truyền
hình cổ phần vẫn rất là có khả năng thông qua được a cha. Mà lại vẫn là câu
nói cũ trước kia. Tràn giá thu mua tin tưởng rằng bọn họ nhất định sẽ bán. Lệ
đài truyền hình hiện tại giá trị đỉnh tiêm cũng liền 3 ức đô la hồng kông. Con
trai lần này mang đến cho cha sung túc như vậy tiền bạc (1,1 tỷ), cha ngài sẽ
không nho nhỏ việc này cũng sẽ không cả không làm được chứ? Cẩn thận con trai
thẳng thắn mang cổ phần chuyển nhượng đi gặp Lý Gia Thành. Tin rằng vị kia đối
với yêu cầu của con đó là cầu còn không được đây.

Giảng đạo lý, nói tình cảm. Khích tướng, đe doạ! Hứa Tấn Hanh có thể nói là
dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào ngôn ngữ tiến hành thuyết phục. Hiệu quả ấy
mà....

- Hừ hừ...! Ngươi dám mang cổ phần chuyển nhượng cho Lý Gia Thành ta đây ngày
mai liền công bố huỷ bỏ quyền thừa kế tài sản của ngươi. Còn có tâng bốc khích
tướng cái gì thủ đoạn cũng không cần nói ra. Cha ngươi ăn muối so với ngươi ăn
cơm còn nhiều đây này!

Trần trụi khinh thường a trần trụi khinh thường! Có điều nếu đó là Hứa lão cha
trần trụi khinh thường cùng đe doạ vậy cũng không có gì. Miệng lưỡi ngoan cố
tranh đấu mà thôi, hắn bản thân lại cũng không vì vậy thiếu lấy khối thịt. Hứa
Tấn Hanh vẻ mặt bình con mẹ tĩnh ngồi im lìm không nói tiếng phản bác lấy một
lời. Có điều thái độ kiên quyết kia cũng không phải nắp.

- Lại nói nghịch tử nhà ngươi thì biết cái gì đài truyền hình kinh doanh?
Không phải cha nói ngươi đâu. Lần này tuy rằng hành động mà ngươi làm ra ngay
cả cha công nhận cũng phải giật nảy cả mình. Có điều kinh doanh đài truyền
hình cùng đầu cơ cổ phiếu buôn nước bọt đó là khác nhau. Một cái cần ánh mắt,
tài chính cùng có gan là làm được, cái kia thế nhưng là cần năng lực thực sự
cùng kinh nghiệm với khả năng điều hành. Không phải muốn nói làm tốt đài
truyền hình liền có thể làm tốt được đâu.

Bắt gặp Hứa đại thiếu gia thái độ không chịu nghe theo, Hứa Thế Huân liền bắt
đầu dùng tình dùng lý lên tiếng thuyết phục.

- Cũng không thể nói như vậy mà cha! Thiên tài là không thể nào dùng lý lẽ
bình thường để phán đoán ước định đấy. Tuy rằng con không dám chắc có thể vừa
bắt tay vào làm liền có thể khiến cho đài truyền hình ngày ngày thu đấu vàng.
Thế nhưng giữ vững ổn định ổn định duy trì kinh doanh đó là vẫn là có thể làm
ra. Còn có....

- Tình hình chính trị mấy năm gần đây cha ngài cũng không phải không biết.
Hồng Kông thuộc về sở hữu sau năm 1997, Trung Anh tranh chấp sẽ càng ngày càng
nặng nề. Tình hình chính trị biến đổi kéo theo kinh tế hướng đi thay đổi. Nắm
giữ hoàn chỉnh một trong hai duy nhất đài truyền hình ở tại hương cảng này,
cha ngài nói xem lợi ích kia có thể dùng tiền bạc so sánh sao?

- Hiện tại còn chưa có nhiều người nhúng tay vào người tranh ta đoạt. Thế
nhưng càng kéo dài về sau thế nhưng liền không chắc ồ!

Hứa đại thiếu gia vẻ mặt chăm chú lấy trả lời.

- Thôi đi a ngươi! Lại còn vấn đề kinh tế với chả chính trị. Đừng nói cha
không nhắc nhở trước ngươi. Chúng ta là thương nhân, từ xưa thương nhân không
đấu được với quan. Cẩn thận cuối cùng ngươi liền bị bọn họ ăn cả xương cốt
cũng hết sạch. So với một quốc gia sức mạnh, một người, một gia tộc liền chẳng
là cái thá gì.

Hứa Thế Huân Hứa lão cha giọng buồn buồn trả cảm khái trả lời.

- Nói tóm lại cha ngươi có hay không thu mua giúp con lệ đài truyền hình vào
tay?

Kẻ nào đó đao sắc chặt đay rỗi, giọng quả quyết.

- Đương nhiên là.....

......

Kết thúc chương 10.


Tàn Phá Hồng Kông 1980 - Chương #10