Trụ Cô Đơn


Người đăng: chungqc88

Tính từ thời điểm hắn bắt đầu rời Mạc Tinh đến nay đã là mười năm, mười năm
đối với một cỗ máy chỉ là số liệu, tuy nhiên linh hồn lại tác quái, khiến cho
ánh mắt hắn có chút mù mờ không rõ.

Mười năm này, nguyên liệu hắn thu được đã giúp hắn cải tiến không ít thứ, cũng
có lúc hắn nghĩ mình có nên đổi dạng năng lượng khác không, nhưng cuối cùng
thì dạng năng lượng nào có thể tạo nên hiệu suất cao thế này.

Phi thuyền này của hắn từ diện tích chỉ có 50 mét vuông, giờ đã trở thành một
pháo đài thực sự. Với một loạt cải tiến, phi thuyền này không đơn giản chỉ là
một công cụ di chuyển, kết cấu hiện nay của nó bao gồm hơn năm nghìn mảnh ghép
với khả năng cấu ghép linh động, có thể tự tách ra để lẩn trốn, tránh né, để
tạo thành hình dạng khác…999 đặt tên cho hệ lắp ghép này gọi là đơn vị cấu
ghép căn bản.

Thiết kế này phục vụ cho mục đích cần quá nhiều công cụ của gã, thay vì chế
tạo ra các công cụ cứng nhắc với từng mục đích gã chuyển sang việc tạo nên một
công cụ linh hoạt với tính cơ động và dễ chuyển đổi trạng thái sử dụng. Hiện
tại các đơn vị cấu ghép này vẫn đang được chế tác tiếp. Điều hạn chế duy nhất
bây giờ chính là không đủ nguyên liệu.

Vũ trụ thật kỳ lạ. Loài người bỡ ngỡ lo sợ trước nó, đơn giản bởi nó quá rộng
lớn và quá nhiều bí ẩn. Nhưng với một cỗ máy đặc biệt như 999 thì đó chỉ là kỳ
lạ.

Hắn đã cải tiến phần động lực của phi thuyền này rất nhiều, tốc độ di chuyển
gần như đã đạt đến tốc độ ánh sáng. Tuy vậy để đạt tới thì thật khó khăn, cuối
cùng hắn cũng đành để lại đó trong một kế hoạch chậm và lâu dài.

Phải chăng Mặc Tinh là tinh cầu duy nhất tồn tại sự sống, phải chăng trong vũ
trụ rộng lớn này loài người thực cô đơn đến thế. Nhưng nếu nói loài người cô
đơn thì một bộ máy có linh hồn như hắn còn cô độc hơn nữa.

Hắn đang đi vào quỹ đạo hằng tinh của một tinh cầu, theo tính toán, trọng lực
của hành tinh này gấp Mặc Tinh cả chục lần, chứng tỏ vật chất bên trong lõi
hành tinh này hoạt động mạnh hơn nhiều lần, cũng có nghĩa các kết cấu vật chất
ở đây mật độ sẽ cao nên cứng rắn và nặng hơn.

Kì thực mỗi lần đứng trước một tinh cầu hắn vẫn mong vô cùng cảm giác như trở
lại Mặc Tinh. Nhưng có vẻ loài người thực sự khá là cô đơn trong vũ trụ này
thì phải…


Tận Cùng Vũ Trụ - Chương #15