Mạo Danh Thân Thế


Người đăng: AnhZu

CHƯƠNG 43: MẠO DANH THÂN THẾ

EDIT: VY VY

BETA: BẢO BÌNH THIÊN THỦY

Mái tóc đen buông dài, gương mặt tuấn mỹ lãnh khốc, đang nhìn ta,trong nháy
mắt, đôi mắt xanh hẹp dài chợt lóe hàn quang, đó là một màu lục, giống như
thời tiết đầu mùa xuân lại giống như hồ nước mùa thu, anh mắt màu lục trong
suốt là vậy nhưng cũng rất đỗi băng lãnh, phảng phất hơi thở tử vong, làm cho
người ta hít thở không thông.

Cesare Borgia, dã tâm đen tối của gia tộc này khiến cả Italia khiếp sợ.Trong
lịch sử Châu Âu thế kỷ thứ 15, không có người thứ hai độc ác, mưu mô hơn hắn,
thế gian đồng thời cũng ca ngợi sự thống trị tài ba của hắn. Chính là nam nhân
trước mắt ta sao?

Thời điểm hiện tại cũng không phải quan trọng,tinh thần ta hồi phục lại nhanh
chóng,ta nhìn hắn nói 1 câu:” Phi Điểu đâu?”.

Hắn không trả lời ta,ánh mắt hắn chỉ đảo qua nhìn phía bé gái bên cạnh ta nói
:”Đỗ Liên ngươi cảm thấy nàng có giống một người?”

Đỗ Liên?Ta Kinh ngạc nhìn về phía nàng,bé gái này chính là phù thủy Đỗ
Liên,như vậy cô ấy chính là một đứa bé sao!

Đỗ Liên cười nói:”Cô ấy cũng có vài phần giống,ta vừa nhìn thấy cũng giật
mình.”

Bọn họ rốt cuộc đang nói cái gì?

Ta giống ai? (nghi nghi giống em gái của Cesare =.= )

Vì sao bọn họ giả mạo Phi Điểu để bắt ta?

Ta hoang mang…!

“Thật đáng tiếc,ánh mắt màu đen của nàng.”Cesare liếc ta một cái.

” Hì Hì có cái gì khó,so với thần chú đơn giản.” Đỗ Liên vừa cười vừa đi đến
trước mặt ta,hai tay ta vung lên,chỉ thấy lục sắc đạo hiện ra,ta thấy nóng
lên,giống như có cái gì đó đi vào trong người ta,

Ta tỉnh dậy,chỉ thấy Cesare đang lặng lẽ nhìn ta,ánh mắt lãnh khốc hiện lên
tia quỷ dị

” Thế nào,công tước đại nhân,bây giờ nhìn càng giống đúng không?.”

Cesare hắn không nói gì,bỗng nhiên nâng bàn tay ta,nhẹ nhàng đặt nụ một nụ
hôn,nói:”Từ hôm nay trở đi ngươi sẽ được gọi là Lưu Khắc Lạc Thiến
(Lucrezia).” (biết ngay mà =.=!)

Lucrezia Borgia

Lucrezia Borgia (phát âm tiếng Ý: [lukrɛttsja bɔrdʒa]; Valencian: Lucrecia;
phát âm Catalan: [lukrɛsiə]; 18 tháng 4 năm 1480 – Tháng Sáu 24, 1519) là con
gái của Giáo hoàng Alexander VI và Vannozza dei Cattanei. Anh em của cô bao
gồm Cesare Borgia, Giovanni Borgia, và Gioffre Borgia.

Chính trị gia đình Lucrezia đã trở thành chủ đề cho The Prince nơi tàn nhẫn,
đại diện cho một thành phần thực tế của chính trị xảo quyệt.

Gia đình cô đã sắp xếp nhiều cuộc hôn nhân với cô đó nâng cao vị thế chính trị
của họ trong đó có Giovanni Sforza (Lord of Pesaro), Alfonso của Aragon (Duke
của Bisceglie), và Alfonso I d’Este (Duke của Ferrara).

Truyền thống kể rằng Alfonso của Aragon là một đứa con trai ngoài giá thú của
Vua Naples và rằng anh trai cô Cesare có thể bị sát hại sau khi giá trị chính
trị của ông bị suy yếu đi.

Lòng ta hỗn loạn,Lucrezia Borgia,không phải hắn với em gái loạn luân sao? Như
vậy ta biến thành? Lucrezia Borgia ?Ta giống nàng sao?Lucrezia Borgia không
phải là người Italia sao?

” Làm sao có thể,Lucrezia Borgia không phải em gái của ngươi sao, ta có chỗ
nào giống nàng,ta là người Phương Đông,diện mạo ta hoàn toàn không giống em
gái ngươi.”

“Ngươi không biết sao, Lucrezia tiểu thư chính là người Phương Đông,cho nên
diện mạo nàng không giống người Italia mà giống với người Phương Đông,chẳng
qua nàng có đôi mắt giống Công Tước đại nhân.” Đỗ Liên vừa cười vừa giải
thích,ta liếc nàng một cái nói: chết tiệt ngươi dám dùng độc dược khống chế ta
làm cho ta không động đậy được.

Lucrezia cùng Cesare là anh em cùng cha khác mẹ,thân là anh em, cho dù là vậy
vẫn là loạn luân.Nhưng mà,Lucrezia không phải được gọi là mỹ nhân sao?Nói ta
giống nàng như vậy chẳng phải là ……….bảo ta phải chết.

(^^ Ẩn là mỹ nhân haha )

“Đêm mai,hoan nghênh Phí Kéo Kéo Đại Công ( công tước xứ Ferrara )tới, ta cần
ngươi tham dự.” Hắn lạnh lùng nói.

Ta hừ một tiếng nói:” Ngươi dựa vào cái gì bảo ta nghe lời ngươi?”

Mặt hắn hiện lên tia tà ác nói” Phi Điểu” Hắn vừa nói ra ta đồng ý luôn,mặc kệ
có phải Phi Điểu ở trong tay hắn không ta cũng không dám mạo hiểm.

” Thế này mới là em gái của ta.”Mắt hắn hiện lên tia khó nắm bắt thần sắc.

Hắn muốn đi ra khỏi phòng,ta nhịn không được liền gọi hắn:”Chờ một chút, cho
dù chết, ta cũng muốn hiểu được:vì sao các ngươi biết ta sẽ đến tìm Phi Điểu?

Vì sao các người tìm được ta?

Vì sao lại hạ độc ta?

Cho dù ta và em gái ngươi có giống nhau đi chăng nữa,ngươi nhìn ta cũng không
biết,như vậy ngươi lại hạ độc ta là vì sao?

Ta đắc tội với ngươi sao?”

Hắn dừng lại,nghiêng đầu nhìn ta, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc chậm
rãi nói:” Đắc tội với ta là Phi Điểu.”Âm thanh từ miệng hắn phát ra lãnh khốc
hàn băng,đôi mắt lóng lánh đầy oán hận.

” Tỷ Tỷ vấn đề của ngươi nhiều lắm.”Đỗ Liên vừa nói vừa nhét viên thuốc vào
miệng ta.

Ta chạy nhanh ra bên ngoài nhả ra, không ngờ viên thuốc đã tuột vào trong cổ
họng, xong rồi, lại không biết là cái gì là độc dược, ta là cả kinh, lúc sau
lại bất đắc dĩ, dù sao đã là trúng độc,nói không chừng còn lấy độc trị độc.”
Để cho ngươi có thể động đậy, chỉ có cách lấy cho ngươi độc giải dược, nhưng
sự tình vẫn là không được.” Nàng nói xong liền cười hì hì.

Nhìn bọn họ đi ra cửa phòng, trong lòng ta càng ngày càng bất an, thoạt nghĩ
Phi Điểu đắc tội với hắn hình như là chuyện không nhỏ, nói như vậy, phi điểu
không phải lành ít dữ nhiều sao?

Nhớ tới Đỗ Liên nói, ta thử động đậy tay chân, quả nhiên có thể được, ta ngay
cả việc lấy ra phù chú thử thi pháp vẫn không được, ta lại thử triệu hồi tư
âm, cũng không được, ta giống như là người bị phong ấn.

một hồi ngốc, ta chạy nhanh lấy gương ra chiếu,xém chút nữa ngay cả cằm đều
đến rơi xuống,mắt ta với mắt Cesare thật sự giống nhau y đúc, cho tới bây giờ
nghĩ đến, ánh mắt,nhan sắc, thay đổi theo dung mạo ảnh hưởng lớn như vậy, so
với ta như vầy quyến rũ hơn, nhưng ta rất thoải mái, giống như cảm thấy mình
không phải chính mình, chính là đôi mắt lục sắcxinh đẹp xuất hiện trên gương
mặt ta dĩ nhiên là ta cảm thấy khủng bố, như vậy, ta có được một đôi mắt lục
sắc, có phải vĩnh viễn đều đã biến thành như vậy? Ta không cần, ta muốn mắt ta
là mắt đen……

Phi điểu, Tư Âm, làm sao bây giờ, ta nên làm cái gì bây giờ? Một cái kỳ quái
bí ẩn xuất hiện trước mắt ta, Phi Điểu, ngươi rốt cuộc ở nơi nào? Chẳng lẽ
thật sự ta phải chịu cái tàn khốc này?

===================

Buổi tối ngày hôm sau, vũ hội hoan nghênh công tước xứ Ferrara đến, ta đứng ở
một cái gương khắc hoa nạm vàng, ta nhìn gương thấy cô gái trong gương xa lạ
với chính mình.

Bộ lễ phục bằng ren hồng, màu bạc đoạn mang,tóc dài màu đen nhẹ nhàng vãn
thành kiểu tóc thanh lịch, một đôi giày màu xanh nhạt,đôi mắt mê hoặc lòng
người, xem ra rất được, ta biết, kia không phải ta.

“Tỷ tỷ, ngươi thật sự rất giống Lucrezia.”âm thanh lại vang lên bên tai ta,làm
cho người ta oán hận.

Ta quay đầu, lạnh lùng xem xét nàng, cũng không nói.

Bỗng nhiên ta nhớ tới cái gì, ta lại nhịn không được mở miệng hỏi :” Ngươi
không phải là biết biến thuật sao? chính mình biến thành Lucrezia không phải
là được sao?, muốn ta giả mạo làm gì.”

Nàng nở nụ cười,“Ta cũng tưởng a, bất quá……”

Nàng cũng không nói gì đi xuống, ta lại đột nhiên nhớ tới sư phụ từng nói qua
hắc ma pháp lý biến hình thuật hình như là có thời gian hạn chế, tựa hồ chỉ có
hai giờ duy trì.

Lucrezia, công tước xứ Ferrara ta không ngừng suy tư về hai cái tên này,bỗng
nhiên ta chấn động toàn thân, đúng rồi, công tước xứ Ferrara không phải là
chồng của Lucrezia sao? Sau lại tựa hồ cũng không phải bị Cesare giết sao.

Alfonso I d’Este

Alfonso I d’Este (ngày 21 tháng 7 năm 1476 – 31 tháng 10 năm 1534) là Công
tước xứ Ferrara trong những năm đầu thế kỷ 16.

Người vợ thứ hai của Alfonso là Lucrezia Borgia, con gái ngoài giá thú của
Giáo hoàng Alexander VI, Grand Master của Dòng Templar.

“Đỗ liên, ngươi là làm sao mà biết ta sẽ đến tìm đến Phi Điểu?” Ta tuy rằng
ghét nàng, nhưng trong lòng thật sự có nhiều nghi vấn.

Nàng lại cười,“Tỷ tỷ, vấn đề của tỷ thật nhiều.”Ta nghĩ đến nàng sẽ không trả
lời, nàng xuất hồ ý liêu nói hai cái từ:“Huyết – bài.”

(Huyết => máu, Bài => định sẵn)

Huyết bài? Trong lòng ta âm thầm lắp bắp kinh hãi, ta cũng biết loại hắc ma
pháp này, huyết bài là một loại bói toán cực kỳ linh nghiệm, lại dùng huyết
bài bói toán tương lai, phải dùng chính máu tươi của mình nuôi dưỡng huyết
bài, nghe nói chỉ dùng để làm chuyện gì mà chưa bao giờ dùng quá chủy thủ đem
một mặt gương cắt qua, sau đó, dùng gương mảnh nhỏ, đem chính ngón áp út của
mình cắt qua, đem máu đổ qua tháp la bài, mỗi trương nhiều nhất chỉ có thể
giọt 3 giọt, đợi cho nó thông qua bài có thể đủ bói toán, nó hé ra trương xong
thiêu hủy bài, đồng thời cùng ác ma lập khế ước.

Ta tựa hồ có thể hiểu được nàng làm như thế nào để tính ra ngày ta đến đây……

Nhưng vì sao phải bắt ta, hạ độc ta, ta lại vẫn hiểu được.

“Chuẩn bị thế nào muội muội của ta.”Âm thanh này làm cho ta rùng mình, ta đứng
tại chỗ không hề động đậy.

thân ảnh Cesare xuất hiện trong gương, đôi mắt màu xanh nhạt chặt chẽ dừng ở
nhìn ta, vẻ mặt chuyên chú mang theo vài phần ôn nhu, hắn tuy rằng là nhìn ta,
nhưng ánh mắt tựa hồ đã muốn xuyên qua thân thể ta. Trong nháy mắt, ta bỗng
nhiên hiểu được, hắn không phải đang nhìn ta, mà là nhìn thấy ta ra Lucrezia,
xem ra tin đồn không phải là giả,hắn yêu em gái của hắn.

Tay hắn nhẹ nhàng xoa tóc mai của ta,ngón tay thon dài chạm vào hai gò má ta,
ta nâng tay ngăn hắn, lạnh lùng nói:“Cesare ngươi, ngươi nghĩ sai rồi, ta cũng
không phải là em gái ngươi!”

Môi hắn gợi lên một tia tà ác tươi cười, nói:“Lucrezia, đừng náo loạn, theo ta
đi vũ hội, xem chồng tương lai của em đi.”

Chồng tương lai?đầu ta oanh một tiếng, tên hỗn đản này, quả nhiên muốn lợi
dụng ta gả cho Alfonso I d’Este, tiếp tục dựa vào loại thủ đoạn ti tiện này
đoạt lấy người của hắn trong lãnh thổ cùng của cải, đợi chút, nếu là nói như
vậy, chẳng phải là nói Lucrezia căn bản không ở nơi này?Chẳng lẽ ngoài ý muốn,
vẫn là…… Nàng cùng phi điểu có liên hệ gì sao?

Nghĩ đến đây, lòng ta nóng như lửa đốt, chỉ hận chính mình ngu ngốc nên bị
trúng chiêu,pháp thuật cái gì cũng thi triển không được, còn bị ở trong này
chịu áp chế.

“Ta không đi.” Ta bỗng nhiên mở miệng nói.

Hắn hiển nhiên có chút kinh ngạc,

“Phi điểu không ở nơi này, đúng không?” Ta nói lời này cũng chỉ là thử một
chút, kỳ thật ta chính mình cũng không cho phép.

Trên mặt hắn xẹt qua một tia khó có thể nắm lấy thần sắc, bỗng nhiên nở nụ
cười, trầm giọng nói:“Đỗ liên.”

Đỗ liên cười hì hì nhảy tới trước mặt ta, ta chỉ thấy trước mắt choáng váng,
nàng cầm trong tay, xác thực là độ linh hoa sen của Phi Điểu, làm sao có thể?,
Phi điểu làm sao có thể này?. Tâm lý của ta nhất thời trống rỗng, chưa bao giờ
ta có sợ hãi làm như vậy.Toàn thân ta run lên.

“Cesare, bây giờ Phi Điểu thế nào!” Cảm xúc của ta bắt đầu không khống chế
được, nếu Phi điểu gặp chuyện không may gì, ta nhất định nhất định sẽ không bỏ
qua bọn họ.

Cesare không trả lời ta, thuận tay làm thủy tinh bình hoa lý có một đóa hoa
hồng nhạt, cắm ở trên người ta, hắn chống tay vào hông, ý bảo ta khoác tay vào
tay hắn,nói:“Chúng ta nên tham dự, không thể làm cho khách quý đêm nay chờ
lâu.”

Ánh mắt hắn hơi hơi mị một chút,ánh mắt hắn hiện lên tia cảnh cáo cùng uy hiếp
ta, ta nghĩ đến phi điểu,càng không thể không đi,ta không muốn khoắc tay hắn
a.

Hôm nay xem ra ta phải phá lệ, nhất là hắn kéo ta một cái cực kỳ làm người
ghét.

Gót giầy làm cho ta đi nghiêng ngả lảo đảo, quý tộc đều đi hài nhọn đầu làm ta
căn bản là mặc không quen, hơn nữa bởi vì hài nhọn dài là tượng trưng cho
người có địa vị cao sang,đôi giày dưới chân ta cao mười bốn tấc.Ta đi đến
đấy,chân ta bắt đầu muốn rụng rời,người ta thỳ mệt mỏi xắp té, hắn nhìn thấy
vậy bắt lấy thân thủ ta.

“Lucrezia,Alfonso I d’Este ở trước mặt cũng em không thể thất lễ như vậy.” Môi
hắn mang theo một chút châm chọc tươi cười.

Ta bỏ tay hắn ra, cả giận nói:“Bất luận như thế nào, ta cũng không muốn nghe
ngươi ra lệnh, gả cho cái gì Alfonso I d’Este ta lặp lại lần nữa, ta không
phải Lucrzia, ta ghét nhất bị người khác áp chế ta!”

Hắn nhìn chằm chằm ta, tươi cười như đang mê hoặc,“Biết ta ghét nhất bị những
gì không?”

Ta quay đầu đi chỗ khác, nói:“Ta không muốn biết, cũng không có hứng thú
biết!”

“Ta ghét nhất — người khác không nghe lời ta.” Hắn nhẹ nhàng lướt qua mặt ta,
nhìn chằm chằm ta nói:“Ngươi cũng biết, không nghe ta nói,ngươi phải trả giá
bằng cả tính mạng ngươi.”

“Ta đương nhiên biết ngươi nổi tiếng lịch sử,” Ta bắt đầu không thể khống chế
sự tức giận nói,“Mưu sát chính hai vị thân đệ đệ của mình, giết chết vô số bà
con,hạ độc giết mấy vị giáo chủ, còn nhiều lần gả em gái mình cho các vương
công,sau đó độc chết bọn họ, lại thông qua quyền kế thừa đạt được quốc thổ .
Không phải sao!”

Hắn chế ngự ta, ta dần dần dùng sức, một trận đau đớn đánh úp lại, ta đau đổ
rút một ngụm lãnh khí, đôi mắt lục sắc hiện lên một tia tức giận, hắn lại rất
nhanh khôi phục bình tĩnh.

Hắn bỗng nhiên nở nụ cười,“Không gả cho Alfonso I d’Este, như vậy đêm nay sẽ
làm người tình làm ấm gường ta đi.”

Đầu ta lại là đau một chút, nam nhân trước mắt này hắn đâu chỉ là độc dược nam
nhân, quả thực chính là đoc ác.

“Ngươi, ngươi dám……” Ta bắt đầu lo lắng không thôi.

Hắn bỗng nhiên buông cằm ta,ta thở dài nhẹ nhõm một hơi,ta phục hồi tinh thần,
sau đó lại bị hắn đẩy vào bức tượng của Hy Lạp,lưng của ta dính sát vào hình
trụ,cảm giác lạnh lẽo lan ra toàn thân.

Lòng ta có chút hoảng sợ, ta thật sự không tin hắn lớn mật như thế, bên cạnh
chính là đại sảnh, ở bên trong mắt ta,ta muội muội của hắn,hắn không sợ người
khác thấy sao?

“Buông ra……”Ta chưa nói xong, liền cảm thấy một cảm giác mãnh liệt đánh úp
lại, tiếp theo, môi hắn đã cắn nuốt ta lời nói, độc xà bình thường lưỡi gắt
gao quấn quanh ở lưỡi ta, thật là cảm giác khó chịu…… Ta có thể hiểu được cảm
giác lưỡi hắn đang không kiêng nể gì xâm phạm ta, đó là nụ hôn không có tình
cảm, càng nhiều như là cảnh cáo cùng thị uy.

Ta sắp không thở được lúc đó, hắn mới buông ra.

“Ngươi nói ta có dám không.” Môi hắn lộ ra tia tà ác tươi cười.

Ta nhìn chằm chằm vào hắn, cho dù dùng ngôn ngữ gì cũng không thể hình dung
tâm tình ta lúc này, ta xuyên qua thời không tới nay, ta chưa từng gặp qua nam
nhân nào tà ác như vậy,thế giới này thật sự có nam nhân đáng sợ như vậy, đúng
vậy, đáng sợ, thật đáng sợ.

Trước kia vận khí của ta tốt quá sao, gặp được đều là nam nhân làm cho ta cảm
động, lúc này đây là xui xẻo đến ngập đầu sao?

“Đi đến đây hắn nói đừng làm cho chồng tương lai của em đợi lâu.” Hắn nhẹ
nhàng cầm lấy tay của ta, đặt ở khuỷu tay hắn, ta theo hắn đi vào đại sảnh nơi
tổ chức vũ hội.


Tầm Trảo Tiền Thế Chi Nữ - Chương #44