Thái Hậu


Người đăng: AnhZu

Chương 32: Thái Hậu

Edit – Beta: LKH

Nhìn hắn, ta nghĩ ta cũng đoán được người tới là ai. Tiểu nam hài kêu to to
một tiếng càng chứng thật suy đoán của ta:“Phụ vương!”

“Ngươi không phải người Ai Cập.” Hắn nhìn chằm chằm ta, quanh thân phát ra khí
thế áp bức, ta cảm thấy một trận áp lực vô hình, lại vô cùng hưng phấn,
Ramsess II, con trai của thần A Mun, đây là Vua Ramsess II truyền thuyết của
Ai Cập sao? Quả nhiên không phải là người có thể sử dụng từ ngữ bình thường để
hình dung ……

*Amun: là một trong những vị thần quan trọng và mạnh mẽ trong Ai Cập cổ đại. Ông là một trong những vị thần nguyên thủy đầu tiên sinh ra ở trong thời Ogdoad và cũng là môt trong những vị thần chịu trách nhiệm cho việc tạo ra thế giới từ sự hỗn độn của Nun. Amun được miêu tả là một người đàn ông râu quai nón, đội một chiếc mũ chóp có hai luồng cao làm bằng lông đà điểu, chiếc mũ màu đỏ, ông thường ngồi trên ngai vàng, một tay giữ ankh, một tay nắm quyền trượng. Ông còn được gọi với những cái tên khác là Amon, Amoun, Am-môn, Amoon, hoặc Amen có thể được hiểu vớ nghĩa “Người bí ẩn” cái tên như nói lên sức mạnh của ông, một vị thần vô hình của gió và không khí. Trong thời Hermopolitan, vợ của ông là Amaunet.

Amun còn được thể hiện dưới nhiều hình dạng, đôi khi là một con ngỗng, hay một
người đàn ông với cái đầu con ếch, một người đàn ông với chiếc mũ có con rắn
hổ mang uốn quanh, hoặc một người đàn ông có cái đầu rắn hổ mang. Giống như
một con rắn, ông có thể tái sinh bằng cách lột da. Nhiều khi Amun được thể
hiện dưới hình ảnh của một con cừu đực, với những đặc điểm của con cừu đực,
ông được xem là một vị thần của sinh nở. Amun cũng có thể là một người có đầu
của một con sư tử, một con vượn hoặc thậm chí một con cá sấu. Trong thời kỳ
Ptolemy, Amun được mô tả là một người đàn ông với bốn cánh tay, cơ thể của một
con bọ cánh cứng, cánh của chim ưng, hai chân của một con người, và bàn chân
của một con sư tử.

Người ta tin rằng Amun là một vị thần tự sinh ra. Người vợ đầu tiên của là
Wosret nhưng sau đó kết hôn với Amaunet và Mut. Với Mut, ông sinh một người
con trai tên là Khonsu, thần mặt trăng. Ban đầu ông là một vị thần có tầm quan
trọng trong Thebes, một lực lượng sáng tạo. Sau đó ông được đồng hóa với một
Theban khác là thần Montu, vị thần chiến tranh trong triều đại thứ mười một.
Ông trở thành vị thần chính của thành phố. Trong suốt khoảng kì trung đại của
vương quốc, ông trở thành vị thần cực kì quan trọng khi vị thần Theban tối cao
Ahmose I trục xuất Hyskos khỏi đất nước.

Thần Amun-Ra

Trong vương quốc mới, Amun dường như trở thành vị thần được tôn sùng nhiều
nhất. Ông và thần mặt trời, Ra, được đồng hóa với nhau và họ được gọi với cái
tên chung là Amun-Ra. Amun-Ra được xem là người cha, người bảo vệ cho tất cả
các vị vua của Ai Cập kể từ đó. Và bắt đầu từ đây Amun-Ra trở thành vị thần
quyền lực và được thợ phụng nhiều nhất tại Ai Cập. Trong các văn tự cổ, cũng
như trên các di tích, người ta tìm thấy những ghi chép về Amun-Ra và Osiris
nhiều nhất. Cả hai được xem như Vị Vua của các Vị Thần và là Triad of Thebes

“Phụ vương, tên nô lệ vô phép này dám coi thường ta!” lời nói của nam hài kia
thiếu chút nữa tức chết ta ta coi thường hắn hồi nào. Ta hung hăng lườm hắn
đầy khinh thường, trên mặt hắn liền lộ ra nụ cười xấu xa.

“Mau trả lời, ngươi là ai.” Trong mắt Ramsess II lộ ra tia sắt bén “ta thật ra
không phải người Ai Cập, là tể tướng Á Xá mời ta tới” Ta nhìn hắn nói, hưng
phấn, nhưng cũng không để khí thế của hắn áp đảo.

Hắn nhíu mày,“Á Xá Tể tướng?”

Hắn hình như muốn hỏi gì đó, một đoàn người vội vàng tới, nhìn thấy Á Xá dẫn
đầu, ta không khỏi thở dài nhẹ nhõm.

“Bệ hạ, Ẩn là thần mời đến vì Thái Hậu giải trừ Hắc Vu thuật.” Á Xá vừa thấy
ta và Ramsess II chạm mặt nhau, liền chạy nhanh đến giải thích.

“Bệ Hạ, Thái Hậu thân thể tôn quý, sao có thể để một kẻ lai lịch bất minh đến
chữa trị, nhỡ có mệnh hệ gì thì làm sao gánh vác?!.” Trong đám người bỗng
nhiên xuất hiện một nam nhân tầm ba mươi, dung mạo tuấn lãng, đầu bóng lưỡng.
Lời lẽ vô cùng khó nghe, ta thật không muốn nhìn tới hắn chút nào.

“Fei Keti đại thần quan, cô ấy không phải nữ nhân tầm thường, cô ấy là sứ giả
của Miêu Thần.” Á Xá tươi cười nói.

A, cái gì, nam nhân trước mặt là Fei Keti sao, ai, thật không muốn chạm mặt
cũng không xong.

“Sứ giả của Miêu thần?” Fei Keti ngây ra một lúc.

“Không sai, Bệ Hạ, thần tận mắt thấy cô ấy có thể tùy ý biến ra hắc miêu,
thiên chân vạn xác.” Gì, biến ra mèo chính là miêu thần sứ giả, vậy biến ra
con cóc thì là cái gì.

“Cho dù cô ta có thể biến ra mèo, cũng không thề nói cô ta là sứ giả của Miêu
Thần, hống hồ ta không tận mắt thấy.” Fei Keti ra sức phản đối.

“vậy để cô ấy biến ra cho ngài xem là được chứ gì.” Á Xá cũng không chịu
nhượng bộ

“Được lắm.” Ramsess II hơi chau mày,“Vừa rồi ta cũng chứng kiến rồi, cho cô ta
thử xem, bất quá –” khầu khí hắn đột nhiên thay đổi, trong mắt hiện lên một
tia lãnh khốc,nói “Nếu ra vấn đề gì, ta tuyệt đối không tha cho dù ngươi hay
tể tướng. «

“Tuyệt không xảy ra vấn đề gì!” Ta tiến lên từng bước, theo dõi ánh mắt hắn
nói. Đôi mắt đen kia thoáng kinh ngạc, nhưng hắn không nói gì

Phòng ngủ của Tuya Thái Hậu vô cùng lớn, vừa vào cửa liền thấy một chiếc
giường bằng gỗ mun, chângiường điêu khắc thành hình móng sư tử, trên giường
còn có trướng sa, cạnh giường còn khắc gương mặt thần Bastet khiến người ngủ
có thể có giấc mộng đẹp.Ta chợt hiểu vì sao Á Xá gọi ta là sứ giả của Miêu
Thần.

Ta đi đến bên giường, Tuya Thái Hậu quả là mỹ nhân, dường như không thấy dấu
vết thời gian lưu trên mặt bà, ngược lại càng làm tăng thêm vài phần thành
thục ý nhị, nhưng, thân thể xinh đẹp này hiện tại dường như đang chịu tra tấn
vô cùng khủng khiếp. Ta nhẹ nhàng đặt ta trên trán bà, cảm thấy nhiệt độ cơ
thể hình như không ổn định, nhìn kỹ mặt bà, lộ ra một tầng hắc khí, khắc rõ
trên mặt của bà trên mí mắt bên trái, có chút đỏ sẫm xuất hiện bên trong mí
mắt. Quả nhiên, là bị hạ Hắc Vu thuật. Trong lòng ta thoải mái, may mắn, trước
kia ta có học cách giải vu thuật này.

“Có người trong cung hạ Hắc Vu thuật với Thái Hậu, nếu ta không đoán sai, hẳn
là dùng sáp ong hạ vu thuật.” Ta chậm rãi nói.

Ramsess II biến sắc, cả giận nói:“Kẻ nào to gan như vậy!”

“Như vậy, có thể tìm ra nơi của kẻ hạ vu thuật không?” Á Xá có vẻ bình tĩnh
hơn nhiều.

“Ta sẽ thử xem sao, cho ta một ít sáp ong.”

Ta lấy phù chú ra, mặc niệm một lát, phù chú lại biến thành một con hắc miêu,
ta đem lấy sáp ong cho nó ngửi, nói:“Đi, mau tìm ra kẻ kia.”

“Các ngươi liền phái người đi theo nó đi.” Ta chỉ con hắc miêu vừa chạy đi,
nói.

“Còn không đi theo! Ramsess II quát các thị vệ bên cạnh.

Không bao lâu, chỉ thấy hai thị vệ kéo một thị nữ còn trẻ lại, thị nữ kia sắc
mặt tái nhợt, hiển nhiên là sợ hãi tột cùng.

“Bệ hạ, đây là thứ tìm được ở chỗ cô ta.” Một thị vệ tiến lên cung kính đem
cái gì đó giao cho Ramsess II, Ramsess II liền đưa cho ta.

Ta vừa thấy, quả nhiên là là hình nhân sáp ong của Thái hậu, mặt trên còn viết
tên của bà, dĩ nhiên bị nguyền rủa. Ta hai tay kết ấn, đem phù chú dán lên
hình nhân sáp ong, chỉ thấy lục quang bao phủ, sáp ong dần dần biến mất trong
phù chú, ta cầm lấy phù chú, lại mặc niệm vài câu chú văn, phù chú oanh một
tiếng, lập tức hóa thành tro tàn.

Đúng lúc này, nghe thấy Thái Hậu nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng, Ramsess II liên
chạy tới, liên thanh nói:“Mẫu hậu, người thế nào??”

Thái Hậu chậm rãi mở hai mắt, nhẹ giọng nói:“Là bệ hạ sao? Ta hình như lập tức
thư thái rất nhiều.”

Ramsess II không giấu nỗi vui mừng nói với Á Xá:” Tể tướng, lần này ít nhiều
đều nhờ ngươi, ta muốn thưởng cho ngươi” Hắn lại quay đầu nhìn ta nói:“Còn có
ngươi nữa, dị tộc nữ nhân, ta cũng sẽ ban thưởng cho ngươi!”

Á xá mỉm cười nói:“Bệ hạ, ngài tin rồi chứ, cô ấy không phải nữ nhân bình
thường, nàng chính là sứ giả của miêu thần, cho nên mới có thể giải trừ vu
thuật nguyên rủa Thái Hậu. Nàng nhất định là do miêu thần phái tới giải cứu
Thái Hậu.”

Thái Hậu vừa nghe lời này, liền nhìn phía ta, cười nói:“Lại đây, miêu thần sứ
giả.”

Ta do dự một chút, Ramsess II bỗng nhiên giương mắt, trừng mắt nhìn ta, hai
chân ta không tự chủ mà đi qua.

“Ngươi chính là miêu thần sứ giả sao.” Thái Hậu nhẹ nhàng kéo tay của ta.

“Ngươi nghĩ muốn thưởng cái gì nào?” ánh mắt Ramsess II đảo qua ta.

“Ta,” Ta xem liếc mắt về phía Fei Keti, thần sắc hắn rất kì quái, ta còn liếc
thị nữ bị lôi đến kia vài lần.“ta là do Miêu Thần phái tới!” Không còn cách
nào rồi, có lẽ chỉ có như vậy mới có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ

Ramsess II nghe ta trả lời có chút kinh ngạc,

“Bệ hạ, nếu cô ấy là miêu thần sứ giả, như vậy phân cho nàng làm việc tại dền
thờ Miêu Thần là hợp nhất, Fei Keti, ngài thấy sao? Nếu không phải là cô ấy cô
ấy thì ngài chưa chắc giải được hắc vu thuật đâu.” Á Xá vẫn tươi cười như
trước.

Fei Keti không nói gì, không giận dỗi.

“Nếu như vậy, ngươi đến đền thờ làm việc đi.” Ramsess II gật đầu.

“Như vậy, bệ hạ, còn thị nữ này?” Bên cạnh người hầu nói.

Trên mặt Ramsess II hiện lên tia lãnh khốc, nói:“thị nữ này là ai?”

“Bệ hạ, thị nữ này ở cung của vương hậu.”

“Cái gì? Là Nefertari sao??” Ramsess II nhăn mi

QueenNefertaribySamastyle


  • Nefertari, còn được gọi là Nefertari Meritmut, là một trong những bà vợ của Ramesses Đại đế, Nefertari có nghĩa là “người đẹp đã đến ‘. Cô là một trong những nữ hoàng Ai Cập nổi tiếng nhất, bên cạnh Cleopatra, Nefertiti và Hatshepsut. Mộ cô được trang trí lộng lẫy, lăng mộ QV66, là lăng lớn nhất và ngoạn mục nhất trong Thung lũng của Các Nữ Hoàng. Ramesses cũng xây dựng một ngôi đền cho cô tại Abu Simbel bên cạnh tượng đài khổng lồ của mình ở đây.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, còn vang vọng tiếng gọi
truyền vương hậu giá lâm,một nữ tử xinh đẹp tuyệt luân đi tới, trang phục
trong suốt bao lấy thân thể, có thể thấy một tầng lại một tầng, thập phần
khiêu khích,cũng thực mê người, anh mắt lục sắc càng thêm mạn diệu, đôi môi đỏ
gợi cảm, hương thơm nồng đậm lập tức tràn ngập trong phòng.

Đây là Nefertari sao? Trong truyền thuyết Ramsess II sủng ái nhất nữ nhân này.
Quả nhiên là đại mỹ nhân!

Ta nhìn liếc mắt nhìn Fei Keti, chỉ thấy toàn bộ sự chú ý của hắn đều hướng về
Nefertari, hắn và Nefertari nhanh liếc mắt nhìn nhau một cái, lại lập tức dời
đi.

“Bệ Hạ, nghe nói Thái Hậu tỉnh rồi, thật sự là quá tốt!” Nàng lập tức đi về
phía Ramsess II, trong mắt Ramsess II chớp động khó có thể nắm lấy thần sắc,
bỗng nhiên nở nụ cười, nói:“Thật là thật tốt quá.”

“Ngài có khỏe không?” Nefertari vẻ mặt ôn hòa hỏi Thái Hậu, Thái Hậu tựa hồ
rất lạnh đạm, hình như bà ấy không thích Nefertari

“Vương Hậu Tôn kính, ý đồ mưu hại Thái Hậu của hung thủ đã bị vạch trần, bất
quá nữ nhân này hình như là thị nữ của ngài.” Á Xá mỉm cười, trong mắt không
có chút ý cười nào.

“Ta cũng vì chuyện này mà đến, thuộc hạ của ta lại dám làm ra chuyện này, bệ
hạ nhất định phải trừng phạt nàng!” ánh mắt Nefertari chớp động.

“Nhưng, vương hậu, ngài không phát hiện thuộc hạ của ngài khác thường sao?” Á
Xá cười hỏi.

“Tể tướng đại nhân, vương hậu có nhiều thị nữ như vậy, làm sao biết rõ hành vi
của từng người chứ,” Fei Keti bỗng nhiên mở miệng nói.

“Bệ hạ, thần hoàn toàn không biết về hành độn của nàng ta.” Nefertari lại
chuyển hướng về thị nữ kia, nói:“Bội Ny, ngươi làm sao có thể làm ra chuyện
này, nếu cha mẹ ngươi biết sẽ rất đau lòng.”

Thị kia nữ bỗng nhiên cả người run lên, nói:“Bệ hạ, vương Thái Hậu, đều là lỗi
của thần, thần, thần, Vương Hậu hoàn toàn không biết gì cả.”

Cũng không biết ta có nhìn lầm không, trong mắt Nefertari hiện lên một tia
khác thường.

Ramsess II vẫn trầm mặc, chỉ có đôi mắt màu đen sâu không thấy đáy.

“Nếu đã như thế này……”

Á Xá đang muốn nói gì đó, nhưng lại bị Ramsess II đánh gãy không lưu tình.

“Tốt lắm, vương hậu của ta sẽ không làm ra chuyện này, về sau còn có người
nghi ngờ vương hậu, ta tuyệt đối sẽ không tha thứ.” Hắn dừng một chút, nói:“Về
phần tội nhân, ta tuyên bố phán xử nàng cùng gia đình tội tử. Chân dung cùng
danh tính sẽ được họa trên giấy, còn lại sau khi nàng ta chết đi, đem điêu
khắc thành thành tượng, sau đó đem giấy dán lên,lại quăng vào lò lửa. Như thế,
nàng ta có thể vĩnh viễn biến mất trên cuộc đời này.”

Thị nữ sắc mặt đại biến, ta muốn lên tiếng, lại bị Á Xá dùng ánh mắt ngăn trở.

Ta xem như hiểu được, Á Xá và Thái Hậu tựa hồ là củng một phe, vương hậu cùng
thần quan lại là một phe khác, cho nên đều không thận mắt đối phương, về phần
Á Xá tán thành việc ta vào đền thờ làm việc, cũng nhất định là có mục đích của
hắn. Những mối quan hệ cung đình luôn khiến cho người ta đau đầu, mỗi người
thoạt nhìn đều không đơn giản, ta choáng váng, ta còn phải đi tới đền nữa sớm
hoàn thành nhiệm vụ, sớm rời khỏi nơi này cho xong.

===================================

Á xá đối với biểu hiện của ta rất vừa lòng, ta cũng hiển nhiên ở tạm nhà hắn.

Ngày mai có thể đi thần điện rồi, ta vừa nghĩ, một bên cầm lấy một cây cỏ lau
– làm bàn chải đánh răng, chấm lên kem đánh răng Ai Cập, là dùng muối mỏ, diên
vĩ hoa khô, bạc hà cùng cao hồ tiêu hỗn hợp mà thành. Không thể không cảm khái
tài trí của người Ai Cập, cái này thật là có vài phần giống với kem đánh răng
hiện đại, Nại Lị đưa thêm phèn chua để làm nước súc miệng,dùng xong, miệng ta
lưu đầy hương thơm.

Tắm rửa xong, thư thái nằm trên giường, Nại Lị lấy ra một cái hộp, bên ngoài
khắc hình một cô gái lõa thể đang bơi và đẩy con vịt, cánh vịt có thiết kế cơ
quan. Trong hộp là mùi hoa nhũ cao, nàng lấy một ít bôi lên người ta, mát xa
cơ thể ta.

Quả thực là cuộc sống của thần tiên, lần này đến Ai Cập đúng là đến đúng chỗ
rồi!

“Ẩn tiểu thư, vòng cổ nàycủa cô xinh đẹp.” Nàng nhẹ giọng nói.

Ta sờ soạng vòng cổ trước ngực, màu lam bảo thạch lạnh như băng lạnh, lần này
đến Ai Cập vẫn mang nó đến đây, ta cũng không biết vì sao, có lẽ chỉ có như
vậy, trong lòng mới có thể nhẹ nhàng một chút.

“Là ý trung nhân của Ẩn tiểu thư tặng sao?” Nàng không nhăn nhó.

“– không phải.” Ta cúi đầu nói, trong lòng bỗng nhiên có chút phiền muộn.

Khi Nại Lỵ muốn bôi mật ong màu đỏ như nước sô đa trộn với muối phương bắc lên
mặt ta, ta không chút do dự cự tuyệt. Mật á, tai sợ nửa đêm mấy loài bò sát
loạn thất bát lao tới quấy rầy mặt ta lắm. “Đêm nay cám ơn cô, Nại Lỵ, cô cũng
nên nghỉ ngơi sớm đi.” Ta cười nói.

Nhìn nàng ra khỏi phòng, ta nằm trên giường miên man suy nghĩ, dưới từng đợt
gió đêm mà tiến vào mộng đẹp.

====================

Ngày hôm sau, khi ta đứng trước thần điện, lại một lần nữa bị cảnh tượng trước
mắt làm cho kinh sợ.

Ngoài thần điện, ở giữa có nhân sư bảo hộ, một gốc liễu cành lá sum suê. Tường
đá thần điện thật lớn mà thật nặng với tông màu ấm, thanh đồng trên cửa chính
cũng lóe lên tia sáng chói mắt.

Thần miếu Ai Cập, hoàn toàn khác với Hy Lạp sau này, nó thần bí hướng nội, bên
ngoài nhìn thế nào cũng không thấy.

Ngày hôm sau, khi ta đứng ở thần miếu phía trước khi, lại một lần bị trước mắt
cảnh tượng sở kinh sợ. Mà thần miếu Hy Lạp đều ở trên núi, hướng ra bên ngoài
lóe sáng hào quang, không gian rộng mở, mỗi cây cột đều đón gió tám phương.
Đây chính là một thời đại hoàn toàn khác.

Người Ai Cập cổ đại, dường như rất thích tầng tầng ngăn cản.

Đi vào trong thần miếu, đại đường dài trăm mét có 134 cột lớn xếp hàng dài, cơ
hồ chiếm toàn bộ không gian, chỉ còn lại ngang dọc quanh co, sau mỗi trụ lần
lượt là mê cung ngõ nhỏ. Mỗi lần mặt trời đi qua cửa lớn, hơn trăm cánh hoa
sen trong sảnh nhiễm đỏ, phóng lên thần điện hùng vĩ tráng lệ. Dần dần, mặt
trời đi qua một bức tượng thân sư tử đầu cừu, đó là hóa thân thứ nhất của thần
A Mun, dưới mỗi chân của tượng thân sư tử đầu cừu đều có một tượng Pharaoh nho
nhỏ, nhận sự phù hộ của thần.

Ngẩng đầu nhìn lại, bỗng nhiên cảm thấy mình nhỏ bé như thế, ta đột nhiên hiểu
ra Ai Cập cổ đại vì sao phải thiết kế thần miếu khoa trương vậy, bởi vì nhân
loại dễ dàng tự phụ kia sẽ phải tự biết mình nhỏ bé, tự biết kính sợ thần
linh.

Ở trong thần miếu, tôi được sắp xếp làm việc giấy tờ đơn giản, sửa sang lại
gia phả, nhưng thực ra rất thoải mái, thoải mái vì đọc chữ tượng hình ở đây
cũng gần như đọc tiếng Trung, nếu ở hiện đại cũng có năng lực thế này thì tốt
quá.

Đại thần quan Fei Keti dường như không thích tai tới, đối xử cực lãnh đạm. Đối
với loại tình huống này, cũng xem như không ngoài dự tính, bây giờ chỉ hi vọng
sớm hoàn thành nhiệm vụ, trở về sớm một chút, lúc này đây, nhất định sẽ không
có quá nhiều liên quan tới nhân vật trong lịch sử.

Đêm nay dùng cơm xong, đang ở trong phòng thản nhiên tự đắc hưởng nho cùng rất
nhiều hoa quả không biết tên, bỗng nhiên ngẩng đầu thấy Á Xá dựa cạnh cửa, như
là muốn nói gì đó.

“Chuyện gì vậy?” Ta bỏ một quả nho vào miệng.

Hắn mỉm cười, nói: “Cô xem ra rất thích cuộc sống nơi này.” Hắn vừa nói vừa
tiến vào, lại hỏi: “Làm việc ở thần miếu có thuận lợi không?”

Ta gật gật đầu, nói: “Cũng tốt, chỉ là đại thần quan dường như không thích
ta.”

Đúng như dự kiến, hắn cười nói: “Nữ nhân trong thần điện, trừ Neferati, cô là
người thứ hai. Fei Keti luôn không thích nữ nhân nhúng tay vào chuyện ở thần
điện.”

Ừm, lần trước cho nghe nói Neferati lấy thân phận thần thiếp gả cho Ramsess
II, loại này thần thiếp chế độ ở cổ Ai Cập rất phổ biến, không phải các thần
thiếp đều là vương hậu, thần thiếp tồn tại dưới tư cách thần thần thánh dữa
vào quan hệ hôn nhân ở trần gian, mà Ramsess II xuất thân là quân nhân, không
có địa vị thực sự, cho nên việc hắn cưới thần thiếp cùa thần A Mun, cũng chính
là vợ của thần A Mun, như vậy hắn cũng có thề lấy danh nghĩa là thần A Mun để
củng cố quyền lực và địa vị của mình.

Bất quá ta nghĩ Ramsess II cũng là thập phần yêu thích thê tử này, bằng không
làm sao có thể vì nàng mà tu bổ thần điện.

“Vậy Fei Keti không thích Neferati sao?” Ta nghĩ có lẽ sẽ « moi » được vài
thông tin từ chỗ hắn.

Hắn trong mắt tựa hồ hiện lên một tia khó nắm bắt, vừa cười nói:“Có lẽ”

Ta cuối cùng cũng hiểu, khi Neferati còn ở thần điện, quen biết Fei Keti, vậy
là do Fei Keti mê hoặc nàng chăng, có lẽ là hắn thầm mến nàng, có lẽ Neferati
cũng……

Ai biết được?

“Đúng rồi, vương Thái Hậu nói cô ngày mai tiến cung bồi nàng.” Hắn nhìn ta
nói.

“A?” Từ lần trước, Thái Hậu liền thường xuyên cho ta tiến cung bồi nàng nói
chuyện phiếm, luôn phá lệ thân thiết với ta. Bất quá, ta thật sự cảm thấy rất
nhàm chán.

“Cô không muốn đi à?”

“Không đi cũng phải đi, ngài nhất định sẽ nói lời này.”

“Sao? Cô biết sao?”

« Trên mặt của ngài đều viết ra hết rồi.” Ta tức giận trừng mắt nhìn hắn liếc
mắt một cái.

Hắn bỗng nhiên bí hiểm cười, nói:“Đối với cô mà nói, này có lẽ đây là chuyện
may mắn.”

Cùng hắn nói chuyện có chút mệt mỏi, ta làm cái thỉnh thủ (tư thế cúi chào)
thế, nói:“Nếu như vậy, ta muốn nghỉ ngơi sớm.”

Hắn cười nhẹ, xoay người đi ra ngoài.

Ngày mai, sẽ là một ngày nhàm chán nữa đây.


Tầm Trảo Tiền Thế Chi Nữ - Chương #33