Đêm Kinh Hoàng


Người đăng: AnhZu

Chương 23: Đêm Kinh Hoàng

Edit & Beta: Bảo Bình Thiên Thủy

Tuy nói là khó ngủ, nhưng khi ta tỉnh lại, trời đã sáng, ngồi dậy, nhìn xung
quanh chỉ thấy giường Tái Tư trống rỗng, không xong, không biết ngủ bao lâu
rồi, ta cuống quít đứng dậy đi chuẩn bị bữa sáng.

Ai, ngày rốt cuộc cũng bắt đầu, hôm qua đúng là hữu kinh vô hiểm, song cũng
không thể nói không có thu hoạch, ta nghĩ nơi bí mật kia nhất định ngay chung
quanh đại sảnh, có lẽ có cơ quan gì đó, đêm nay lại thừa dịp đêm khuya yên
tĩnh mà tìm cho ra.

Một ngày bình an trôi qua, rất nhanh đã tới tối. Ta dự đoán Tái Tư cũng ngủ
rồi, nhẹ nhàng đứng dậy, đụng vào cánh cửa, lặng yên không một tiếng động mở
cửa ra, chạy ra ngoài.

Đi ra ngoài cửa, ta theo đường cũ đi tới đại sảnh, đi tới chỗ béo quản gia đưa
ta tới tối qua. Tỉ mỉ quan sát một lần, lại dùng tay đụng trên tường, có lẽ cơ
quan ở trên tường, đang sờ tới một bức tranh, vươn tay vào dò xét, sờ soạng
một lúc, đúng là có đụng tới một thứ gì đó, bằng da cảm thấy nó thực bóng
loáng, cũng không quản nhiều như vậy, ta dùng sức xoay tròn, chỉ nghe mặt
tường bỗng nhiên kẽo kẹt nứt ra, một cửa sắt màu đen xuất hiện trước mặt ta.

Hóa ra nơi này có cửa ngầm, tám phần là cửa này thông tới chỗ giam giữ các cô
gái. Tuy rằng cửa sắt khóa chặt, nhưng với ta mà nói thì dễ như trở bàn tay.

Sau khi dùng phù chú mở cửa, chỉ thấy một thông đạo vừa hẹp vừa dài vừa âm u
xuất hiện trước mắt, trên tường của thông đạo đối mấy cái đèn mờ mờ, lúc sáng
lúc tối quang mang mỏng manh, có vẻ càng thêm âm trầm.

Ta hít một hơi thật sâu, không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con, go!

Ta thuận tay khóa cửa, nhờ ánh sáng như ma trơi ở nơi này, từng bước từng bước
dọc tường tiến lên. Mới đi lên phía trước vài bước, ta đã ngửi thấy mùi máu
tươi nồng nặc, lại đi tiếp, bên trong truyền tới tiếng rên rỉ hỗn loạn trong
thống khổ. Tiếng rên rỉ kia làm lưng ta rét run, tóc gáy đều dựng hết lên.

Đi theo tiếng rên rỉ, ta đi tới cuối thông đạo. Phía cuối hai bên trái phải
đều có một cái phòng. Dấu vết trên cửa gỗ đậm nhạt không đồng nhất, tản ra mùi
máu tươi mãnh liệt, chỉ sợ đây đều là vết máu. Dạ dày của ta bỗng sôi lên.

Cố nén sự khó chịu nơi dạ dày, ta sang phòng trái, đẩy cửa, trong phòng tối
om, mùi máu tươi càng nồng, ta đốt ngọn nến tùy thân, nhìn kỹ, nơi này hình
như là phòng tắm, tuy rằng bên ngoài thật bình thường, bày trí bên trong cũng
không kém, tay ta đụng vào một thùng gỗ, đúng lúc này, tôi nghe rõ ràng thấy
thanh âm tí tách, tí tách giống như nước mưa rơi vào nước trong thùng, tim run
lên, trong lòng bàn tay đầy mồ hôi, giơ ngọn ến cao lến, ngẩng đầu nhìn lên
thùng gỗ, vừa thấy, nhất thời cả kinh hóa đá tại chỗ, thiếu chút nữa ném ngọn
nến ra ngoài.

Bên trên thùng gỗ treo hình cụ thời Trung Cổ — Thiết Xử Nữ (Iron
Maiden).ironmaiden

*Thiết Xử Nữ (Iron Maiden): Iron Maiden (tiếng Đức: Eiserne Jungfrau, Tiếng Anh: người con gái sắt, còn được gọi là trinh nữ của Nuremberg) là một hình phạt- tra tấn thời trung cổ được sử dụng ở châu Âu, nhưng một số người nghĩ rằng đó là một sản phẩm hư cấu. Nuremberg, Đức, trong thế kỷ 16, việc sản xuất của Iron Maiden đặc biệt nổi tiếng, cơ thể của nó được làm bằng gỗ, chỉ có móng tay sắt (đinh kẹp và cửa ra vào bản lề có thể là sắt).

Mở lịch sử bị tra tấn, mô hình tra tấn này có hình dạng cơ thể con người.
Thiết bị đó thường gồmhai cánh cửa, cánh cửa bên trong có móng tay nhọn, khi
đóng cửa lại, nạn nhân sẽ cảm nhận được nỗi đau đinh xuyên qua thể xác. Trong
những dụng cụ tra tấn nổi tiếng nhất của những, phải đề cập đến là Đức
“Nuremberg đầu tiên”

Ban đầu nó chỉ được sử dụng để trừng phạt tù nhân hoặc làm nhục thánh, nhưng
sau đó cũng đã được sử dụng như một sự trừng phạt tội phản quốc.

Kể từ khi công cụ tra tấn được sản xuất tại Nuremberg, và nguyên mẫu đã được
khắc khuôn mặt của một cô gái, họ đã được gọi là “Nuremberg Iron Maiden.” Như
một quan tài sống thực sự gọi, có lẽ đây là những người cai trị xảo quyệt, họ
sử dụng tên (Iron Maiden) và sự đáng yêu (khuôn mặt của cô gái) trong một nỗ
lực để tạo một ấn tượng tốt đẹp, để che giấu sự tra tấn khiến mọi người hoảng
sợ.

Sử dụng

“Iron Maiden” là một khung sắt hình người với chuỗi kết nối với nhau, sau đó
hai bên cùng nhau và nhiều gai nổi bật trên hộp, nó sẽ được định hướng vào
khắp bên trong cơ thể các nạn nhân. móng tay xuyên qua cơ thể từ từ, cổ tay
đầu tiên, và sau đó là một số bộ phận khác của bàn chân, tiếp theo là đôi mắt,
vai và hông. Mặc dù có vẻ đau đớn, nhưng không phải là ngay lập tức kết thúc
cuộc sống của nạn nhân. Trong thời gian này, họ liên tục phát ra âm thanh đau
khổ. Sau đó sẽ chết do sốc vì mất máu quá nhiều.

Huyền thoại

Một số người nghĩ rằng Iron Maiden là phát minh của một bá tước Hungary
Bathory, bà ta dùng nó để rút kiệt máu của những cô gái trẻ cho đến chết nhằm
giữ mãi vẻ trẻ trung của bà ta. Nguyên nhân của việc này, do một lần khi người
hầu chải tóc cho bà ta, đã vô ý làm đứt tóc khiến bà ta nổi giận giết cô hầu
gái, máu của cô thấm ướt tay bà ta, bà ta có cảm giác trẻ lại khi từng giọt
máu thẩm thấu, khiến bà ta nảy ra 1 ý nghĩ điên rồ dùng Iron Maiden để vắt
kiệt máu của các thiếu nữ, khi gai xuyên qua người các nạn nhân, máu sẽ chảy
vào 1 đường ống dẫn thẳng tới phòng tắm của bà ta, nhưng bởi vì nó đã không
được ghi lại, vì vậy người ta cho rằng các truyền nhân đời sau đã tạo ra nó.
Vì loại sách lịch sử đề cập đến việc sử dụng các thiết bị không nhiều, rất khó
để xác định sự tồn tại của công cụ tra tấn này là một huyền thoại hay thực tế.
(#bình: ghi cái này mà nổi da gà lun @@)

Cấu trúc

Cấu trúc bên ngoài

Xuất hiện tương tự như hình dạng của Đức Trinh Nữ Maria, cao khoảng 2 mét, có
khoang bên trong. Phía trước để mở từ khoang nội bộ có thể phục vụ người dân.
Như đã đề cập trước đó, nó là cơ bản làm bằng gỗ. Bởi vì hệ thống được làm
bằng gỗ, để đạt được một mức độ nhất định của sức mạnh, phải được làm tương
đối dày, bên trong cửa là các móng tay thép gai, nội thất cũng có móng tay,hơn
nữa Iron Maiden được biết đến có thể ngăn chặn tiếng la hét của nạn nhân.

Cơ cấu nội bộ

Iron Maiden nhìn giống như một loại quan tài, được trang bị móng tay di chuyển
bên trong.Đặc biệt, nó sẽ gây ra cơn đau dữ dội tại địa điểm và gần với các
gai móng tay gây chết người. Móng tay thi hành tra tấn từ chút một trên cơ thể
nạn nhân, vì vậy có thể kéo dài sự đau khổ của các tù nhân.

Tính năng

Hình phạt có bốn đặc điểm cơ bản của bốn đặc điểm cơ bản nhưng cũng đủ chứng
minh đầy đủ các đặc tính vô nhân đạo của nó:

Một, các gai xuyên vào bên trong cơ thể để tăng sự đau khổ của nạn nhân. Kể từ
khi công cụ tra tấn được đặt theo chiều dọc, nạn nhân là hoàn toàn như bị treo
lên trong quan tài.

Thứ hai, quan tài không gian rất hẹp để tăng sự đau khổ tinh thần của nạn
nhân.

Thứ ba, mặc dù có bốn công cụ tra tấn bên ngoài cánh cửa, nhưng ngay cả khi
tất cả các cánh cửa được mở ra, nạn nhân có thể thoát ra.

Thứ tư, các công cụ tường xô tra tấn được thực hiện rất dày, không mở cửa, sau
đó ở bên ngoài không thể nghe thấy tiếng la hét và những tiếng rên rỉ của nạn
nhân. Và nếu cánh cửa mở, sau đó đóng cửa, kim sắt xuyên qua các nạn nhân, do
đó cái chết luôn là thứ các nạn nhân khao khát để có thể làm giảm bớt sự đau
đớn của thể xác.

Thiết Xử Nữ bấy giờ vẫn là hình cụ thông thường, là một khung sắt có hình
người, hai mặt có dây xích liên tiếp, trói phạm nhân vào giữa, khép hai mặt
lại, trên khung sẽ có rất nhiều đinh dài mọc ra, xuyên qua thân thể phạm nhân.

Lúc này đây trong hình cụ khủng bố này, đang có thân thể của một cô gái, máu
tươi từ vô số động trên người cô gái này nhảy xuống, thời gian có lẽ cũng
không ngắn, máu đã chảy không ít, vậy mà cô gái cũng không chết ngay, lại vẫn
phát ra tiếng rên rỉ thống khổ rất nhỏ. Chân ta mềm nhũn, tận lực bảo bản thân
tỉnh táo lại, thở sâu, thở sâu nào, không phải đã chuẩn bị tâm lý rồi sao. Khi
ổn định lại tinh thần, đang muốn hạ Thiết Xử Nữ xuống, bỗng nhiên nghe thấy
tiếng bước chân truyền từ thông đạo, lập tức cả kinh, chỉ đành tự trách mình
không mang theo ẩn thân phù, vội vàng mò mẫn chạy tới mọt góc tủ, cuộn người
núp vào, thổi tắt nến. Cầm lên một lá định thân phù, thật sự nguy hiểm, cũng
chỉ có thể dùng một chiêu này.

Ta vừa trốn xong, chợt nghe tiếng cửa mở, trong phòng bỗng sáng lên một tí, ta
nhanh chóng rụt vào trong. Nghiêng đầu vừa thấy, chỉ thấy thi thể của cô gái
hướng mặt về phía ta, trên thân thể trần trụi đều là kéo cắt thành động, máu
đã chảy khô. Ta cả kinh vội vàng bịt miệng.

“Bá tước phu nhân tôn quý của ta, máu tươi để ngài tắm rửa đã chuẩn bị xongt.”
Đây là giọng nói của béo quản gia, đồng lõa đáng chết.

“Thật tốt.” Thanh âm bá tước phu nhân vẫn tao nhã như cũ. Tiếp theo chợt nghe
thấy tiếng cởi y phục và tiếng tiến vào thùng gỗ.

Ta hơi hơi ló ra, nhìn len trên, lại cả kinh, hóa ra ngoài trừ hình cụ Thiết
Xử Nữ kia, bên cạnh còn có lồng đinh sắt, cô gái trong lồng sắt bị đinh châm
thành lỗ, máu phun ra như suối, mà bá tước phu nhân thoạt nhìn như đang hưởng
thụ vòi hoa sen trung cổ này. (#bình: má ơi, gặp ta chắc xỉu tại chỗ rồi, chứ
ko có gan ngồi coi đâu:((((()

Dạ dày càng đau hơn, cảm giác buồn nôn tăng lên từng đợt.

Trong tay bá tước phu nhân còn cầm bát máu tươi lớn, tản ra mùi máu của cô
gái, từ bên đôi môi tao nhã mê người của bá tước phu nhân chảy vào trong cổ
họng, mỗi giọt đều cho bà ta niềm sung sướng vô bờ, bà ta sa vào trong sự mê
mẩn sắc đẹp, càng tà ác và cuồng vọng, lõa thể ngâm trong đỏ tươi, da thịt
trắng như tuyết hòa cùng với màu máu đỏ tươi, khủng bố yêu quỷ tới nói không
nên lời.

Ta nhắm hai mắt lại, chỉ cảm thấy toàn thân vô lực, hai chân mềm nhũn, cả đời
này, chưa từng thấy qua cảnh máu chảy đầm đìa như vậy, cảnh trước mắt còn
khủng bố hơn cả ác quỷ, rõ ràng là Tu La địa ngục, con người, quả nhiên mới là
sinh vật đáng sợ nhất.

Bỗng nhiên có chút cảm tạ Tái Tư hôm qua đã cứu ta, bằng không khi thấy tình
cảnh này, nói không chừng cũng sẽ thất thần giây lát, lúc đó thì đúng là khó
nói.

Tuy rằng Tư Âm nói không cần lo cho mệnh của các cô gái khác, nhưng sao có thể
nhẫn tâm để một cô gái khác chịu độc thủ như vậy, gian phòng này có thứ này,
như vậy nói không chừng gian phòng khác chính là nơi nhốt các cô gái chờ bị
giết.

Cũng không biết qua bao lâu, nghe được tiếng mặc quần áo, thử nhìn lại, bá
tước phu nhân tao nhã lau khô đầu ngón tay đỏ tươi, mặc lên bộ đồ ngủ màu
trắng, chậm rãi đi ra ngoài.

Chờ khi thanh âm dần dần biến mất, ta lúc này mới từ tủ đi ra, nhẹ nhàng đẩy
cửa, nhanh chóng tránh vào căn phòng bên phải.

Quả nhiên không đoán sai, trong phòng đều là các cô gái còn sống bị trói chặt,
họ thấy ta đi vào, nhất thời sợ hãi, giống như cừu nhỏ bị dọa, đều trốn. “Đừng
sợ, tôi tới cứu các người, nói tôi biết, mỗi ngày bá tước phu nhân đều tới
sao?” Ta cố gắng dùng giọng nói ôn hòa nhất hỏi.

Rốt cuộc, một cô gái rụt rè trả lời tôi: “Ba… ba ngày tới một lần.”

“Tôi sợ lắm…”

“Cứu chúng tôi với…”

Giống như là xảy ra hiệu ứng Domino, các cô gái đột ngột khóc lên.

Ta vội vàng ra dấu cho họ im lặng: “Mọi người, yên tĩnh lại, nghe kĩ đây,
trong ba ngày tôi nhất định sẽ cứu mọi người ra ngoài, cho nên đừng ai sợ hãi,
dũng cảm lên, nhất định sẽ không có việc gì. Tin ta đi.”

Các cô gái dần dần yên tĩnh trở lại.

“Cô thật sự sẽ cứu chúng tôi ra ngoài sao?”

“Dĩ nhiên, cứ tin tôi.”

Ta nghĩ, lại hỏi thêm, nói: “Các cô có ai gọi là Đóa Lạp không?”

Thanh âm nhút nhát kia lại vang lên: “Tôi là Đóa Lạp.”

Trong lòng ta vui vẻ, thật sự là không uổng công mà. Ngày mai liền sắp xếp một
kế hoạch cứu người, nhất định phải cứu họ khỏi ma trảo này.

=============================

Sau khi ra khỏi mật đạo, ta đi thẳng tới hoa viên, đỡ lấy một gốc đại thụ mà
nôn mửa, chỉ cảm thấy dạ dày sông cuộn biển gầm, muốn nôn ra ruột ra luôn.

“Ha ha.” Một tiếng cười khẽ từ trên cây truyền đến.

Thần kinh tôi lập tức căng thẳng, trời ơi, sao tôi lại quên mắt, nơi này còn
có lão yêu ngàn năm.

Ta lau lau miệng, quả nhiên, soái ca tóc bạc dưới trăng — Tát Na Đặc Tư, cả
người tỏa ra quang mang yêu dị. Không biết vì sao, nhìn thấy cảnh vừa rồi,
bỗng cảm thấy hắn tuyệt không đáng sợ. “Sao ngươi luôn xuất hiện trên cây hả,
không lẽ kiếp trước là khỉ?” Ta cũng không trốn, chỉ trừng mắt nhìn hắn, tiếp
tục nôn.

“Nhìn nàng xanh xám như vậy, nhất định là biết bí mật của phu nhân Ba Thác
Lý.” Hắn cười dài nói.

“Ngươi cũng biết bí mật của bà ta?” Tai lại ngẩng đầu.

“Nơi này có gì mà ta không biết?” Khóe miệng hắn nhếch lên.

“Nhưng mà Ba Thác Lý không thuộc huyết tộc, phải không?” Ta nhìn kiểu gì cũng
thấy Ba Thác Lý là một người bình thường.

Hắn cười khinh bỉ, nói: “Chỉ là một người bị trầm mê trong mỹ mạo, nữ nhân ngu
xuẩn bị máu tươi nguyền rủa, bà ta sao xứng có sinh mệnh vĩnh hằng.”

Nói xong, hắn dường như có chút đăm chiêu nhìn phía trước. “Trên thế gian này,
có bao nhiêu ngươi vọng tưởng theo đuổi thứ vĩnh viễn họ không thể có.”

Ta nôn xong rồi, đứng thẳng dậy, lau lau miệng, choáng váng, hóa ra nôn mửa
cũng có thể nôn tới hư thoát. (chứng hạ đường huyết do mất nước.)

Đang định dùng phép thuật, trốn khỏi yêu tinh này, trước mắt nhoáng một cái,
hắn bỗng nhảy xuống cây, nhanh chóng đứng trước mặt tôi, cười tà.

“Một cách lại muốn thử hai lần sao?” Hắn khinh thường cười.

“Đừng xem thường người, trừ bỏ chiêu kia, ta còn có…” Sắc mặt ta đại biến, tại
sao không dùng được pháp thuật, chuyện gì đây?”

“Ha ha, cô dâu của ta, trong kết giới ta bày ra, thuật gì nàng cũng không thể
dùng.” Hắn cười càng thêm khoái trá.

Trong lòng ta hoảng hốt, hắn bày kết giới lúc nào tôi cũng không cảm giác
được, linh lực của ta so với hắn, thật sự kém qua gia.

“Như vậy, ta sẽ bắt đầu nghi thức, để nàng thành cô dâu của ta.” Mặt hắn dần
dần phóng đại trước mắt ta, ta thậm chí cảm nhận được hai răng nanh của hắn
bắt đầu muốn loạn…

Bây giờ — phải làm gì bây giờ…

Ngay cả triệu hồi Tư Âm ta cũng không làm được…

“Đợi chút, đợi chút!” Ta đẩy hắn ra, cả giận nói. “Ngươi vì sao không tìm
người khác, ta là người phương Đông, ngươi muốn tìm thì đi mà tìm ngươi phương
Tây giống ngươi ấy, ta không muốn biến thành quỷ hút máu, ngươi nên đi tìm
người tự nguyện ấy, vì sao tìm ta, ta vốn không thuộc nơi này!”

Hắn nhìn tôi, tao nhã cười, nói: “Nàng không nghĩ sinh mệnh vĩnh hằng là tốt
sao? Ta không biết đã gặp qua bao người, quỳ dưới chân ta, khẩn cầu ta ban cho
họ sinh mệnh vĩnh hằng, vì sao nàng không muốn.”

“Ta không muốn, ngàn lần không muốn! Những người đó điên rồi, ta không nguyện
cả ngày hút máu tươi, đồ ăn ngon không ăn được, suốt ngày không thấy ánh mặt
trời, vĩnh viễn sinh hoạt trong bóng đêm, ngươi không biết người phương Đông
chúng ta có câu là có được có mất sao, cùng với với vĩnh hằng sinh mệnh là —
vĩnh hằng cô độc. Không phải sao.”

Ta nói một tràng, hắn vẫn giữ nụ cười, nhưng khi nghe tới vĩnh hằng cô độc,
trong đôi mắt lam băng dường như xuất hiện thứ gì đó.

“Cô dâu của ta, ta hình như càng thích nàng, thật là muốn nhanh chóng có được
nàng.” Tay hắn nắm chặt lấy ta.=]]]

Tay lạnh quá, cứu — mạng — với.

Ta không muốn làm cô dâu của quỷ hút máu.


Tầm Trảo Tiền Thế Chi Nữ - Chương #24