Người đăng: KennyNguyen
Việc xây dựng lại Long Uyên không quá khó khăn đối với Nguyên Quốc, nơi đây có
Voi có trâu nhiều gấp cả chục lần Khúc Dương nên các cỗ máy đóng cọc hay các
loại máy như máy cưa, tiện gỗ tất cả đều được thực hiện một cách dễ dàng...
Chỉ có điều họ không có đủ dụng cụ sắt thép mà thôi. Những tưởng như mọi việc
trở nên suôn sẻ với Đại Việt, thuận lợi với Nguyên Quốc . Những tưởng rằng thế
lực của hắn như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, để rồi mạnh đến mức cho thể
đánh bật Đông Ngô ra khỏi Giao Châu, sau đó là làm vương làm đế Giao Châu.
Nhưng chuyện đời hơn 8,9 phần không như bạn nghĩ, thất bại thường đến lúc ta
tiến tới thành công gần nhất.
Nguyên Quốc đang chờ nhóm chiến sĩ thám báo Đại Việt cưỡi 3 con voi chiến đi
báo tị cho Khúc Dương chở lại. Trong bức thư gửi về Khúc Dương thì Nguyên Quốc
đã nói rõ tình hình của mình mà dặn dò quân sĩ Khúc Dương chuẩn bị làm một
kích thống khoái tiền hậu giáp kích quân địch tại bờ đông sông Lục Hải. Nhưng
ngày hôm nay, tại Long Uyên đón chào không phải thám báo quân mà trẻ em, phụ
nữ, người già thành Khúc Dương chạy nạn mà đến. Nếu nói đến chạy nạn thì cũng
không chính xác lắm, nhưng nếu nói là rút lui chiến thuật thì có vẻ hợp lý hơn
nhiều.
Ngay khi nhìn thấy đoàn người đầu tiên gồng gánh tiến vào Long Uyên thì Nguyên
Quốc như nhận thiên lôi oanh đỉnh mà mặt mũi tái nhợt ngã ngồi ngay trên sàn
nhà. Hắn tưởng tượng ra cảnh Khúc Dương bị công phá, binh sĩ bị giết hại dân
chúng lầm than bỏ chạy tứ tán khắp nơi, xác người như núi máu chảy thành sông.
Nhưng thực ra nếu Nguyên Quốc không quá hoang mang mà nhìn kĩ đám dân chúng
này thì đâu thấy được ở họ vẻ nhếch nhác của loạn dân. Những người dân Dương
Khuê khá trận tự hàng ngũ mà hết nhóm này tới nhóm khác tiến vào khu vực Long
Uyên. Một binh sĩ có lè là sĩ quan cấp cao tại Khúc Dương phóng trâu vội vàng
mà xông về phía khu nhà cao lớn nơi trung tâm Long Uyên để báo cáo tình hình.
Qua thông tin trình báo của tên sĩ quan trung úy quân thủ thành Khúc Dương thì
Nguyên Quốc đã gần như hiểu mọi chuyện chưa đến nỗi quá bi đát như trong lòng
hắn nghĩ. Đúng thật là Khúc Dương có khả năng cao thất thủ nhưng chưa phải là
thất thủ ngay. Chuyện là cách đây 2 tuần thì bất ngờ ngoài khơi Lục Hải xuất
hiện một nhóm chiến thuyền đông nghìn nghịt treo cờ Đông Ngô. Ước tính phải
lên đến 60 chiếc chiến thuyền trong đó không thiếu Lâu Hạm to lớn đến cả trăm
mét. Vậy nên ước tính quân số Đông Ngô lần này lai phạm phải trên 1 vạn người.
Rất may song Lục Hải nhỏ không cho phép chiến thuyền lớn tiến nhập thế nên chỉ
có đội thuyền dài 25- 30 m có thể tiến vào mà thôi. Dù bất ngờ nhưng do có hệ
thống báo hiệu cùng "thiên lý nhãn" (kính viễn vọng) nên thủy quân Đại Việt
có thể chống trả quyết liệt. quan trọng là sông Lục Hải quá nhỏ nên không thể
vận dụng nhiều thuyền tham chiến. Số lượng quân Đông Ngô có lên tới hơn 1 vạn
thì mỗi lần tấn công vào Lục Hải cũng chỉ có thể cử 5,6 chiếc chiến hạm loại
nhỏ tấn công mà thôi.
Trung đoàn thủy quân Lục Hải của Đại Việt với 8 chiếc thuyền đã đánh lui các
cuộc tấn công của Đông Ngô hết đợt này đến đợt khác. Họ dùng vũ khí là đại nỏ
bắn mũi tên lửa mà phá hủy được vài chiến thuyền của Đông Ngô khiến cho thủy
quân Đông Ngô cũng đang gặp khó khăn trong việc tiến vào Lục Hải hỗ trợ bộ
binh của họ qua sông. Chỉ với 1000 thủy binh mà quân Đại Việt có thể ngăn
chặn hiệu quả sức tấn công mãnh liệt của hơn một vạn quân Đông Ngô quả thật là
một kì tích. Nhưng thật sự nếu suy xét thì không hề có một cái gì bất ngờ tại
đây cả. Bởi chiến thuyền cảu Đại Việt là chiến thuyền Đông Ngô mà họ cướp
được nên về trang bị là khá như nhau. Nhưng quân Đại Việt vượt trội ở mũi
tên dầu lửa với độ chính xác cao, tầm xa đến 300m. Quân Đông Ngô cũng có vũ
khí tầm xa là Catapults bắn những chai dầu Trẩu nhưng tầm xa thấp hơn một chút
và độ chính xác không hề cao. Do vậy màn dấu hỏa lực là quân Đại Việt chiếm
ưu thế khá lớn. Thứ thêm nữa là song Lục Hải nhỏ nên số lượng thủy quân Đông
Ngô tiếp chiến mỗi lần đều không vượt quá được số quân Đại Việt. Ngoảia nếu
thủy quân Đông Ngô tiến quá sâu vào sông Lục Hải thì ngay lập tức bị dang
phòng thủ ven bờ tây Lục Hải của quân Đại Việt tấn công tới tấp bằng cả đại
nỏ Ballista mũi tên dầu hoặc Catapults bắn các bình dầu hỏa với sức cháy cực
mạnh. Mà phía Đông Ngô thì sự hỗ trợ từ bờ bờ đông của họ hầu như là không có.
Nhưng trước tình hình đó thì tướng quân Lục Y ( anh trai Lục Dận, cháu Lục
Tốn) của quân Đông Ngô đã cho tiến hành gỡ các cỗ máy bắn đá Catapults từ
chiến thuyền mà theo đường bộ vận chuyển lên căn cứ của Sơn Việt bên bờ đông
Sông Lục Hải… đến lúc nay thì cả chiến thuyền của Đại Việt cũng không thể tự
do mà đi lại trên Sông Lục Hải nữa, họ bắt buộc phải rút lên thượng nguồn để
tránh khu căn cứ dài dằng dặc với hàng loạt máy bắn đá ( bắn bình dầu trẩu)
bên bờ đông của quân Đông Ngô.
Nhưng Đại Việt các sĩ quan cũng không phải thuộc dạng vừa đâu họ quyết chơi
được ăn cả ngã về không. Thế nên đã điều động gần như toàn bộ nỏ thủ thành và
Catapult thủ thành từ Khúc Dương đến bờ Tây Lục Hải lập thêm phòng tuyến. Nói
chung là giờ đây hao bên bờ là hỏa lực dày đặc nhìn nhau. Ở giữ đó là khoảng
chân không không có sự tồn tại của bất kì chiến thuyền hay bè gỗ bè tre gì cả.
Bởi chỉ cần mấy thứ này xuất hiện sẽ bị bắn cho chasy trụi ngay lập tức. Nhưng
về hỏa lực thì quân Đại Việt vẫn là người chiếm ưu thế vì đây là sân nhà của
họ. Tổng số Catapults của Đông Ngô chỉ vào khoảng 100 cái đó là Lục Y phải
tháo gỡ đến 1 nửa số máy bắn đá trên chiến thuyền Đông Ngô xuống rồi. Nói một
cách khác thì giờ đây một nửa hạm đội của Đông Ngô là con hổ giấy mà thôi.
Nhưng phe Đại Việt thì có đến hơn 100 đại nỏ Ballista, gần 100 máy bắn đá
Catapults nhưng đieu quan trọng là họ lien tục có bổ sung tiếp tế về đạn dược
cũng như vũ khí. Bởi cả đại nỏ lẫn máy bắn đá không hề bền, bắn với cường độ
cao rất dễ hỏng. Nhưng quân số của Đông Ngô nếu tính cả Sơn Việt, Mân việt,
Điền Việt do Lục Kiên lãnh đạo thì đã tiếp cận gần 2 vạn người. Đây là một cỗ
sức mạnh khủng khiếp không có gì san lấp được. Theo thời gian thì quân Đại
Việt bị đánh tan chỉ là sớm muộn…
So về tương quan lực lượng thì lúc này với sự cúc cung tân tụy hết mình của
lão Hà tại căn cứ Thu Khuê đi thu nhặt dân Đại Việt thì dân số tại Khúc
Dương lên tới 1 vạn 3 ngàn người. Nhưng kể cả lấy cả phụ nữ và trẻ nhỏ cộng
thêm người già thì tổng dân số Khúc Dương còn không bằng được số lượng quân
địch. Theo như bố trí binh lực nói sơ lại thì quân Đại Việt có tổng là 3,5
ngàn quân chính quy là 2 ngàn dân quân dự bị. Trong đó có 400 quân là đi theo
Nguyên Quốc chinh chiến đang ở Long Uyên, 800 thủy binh Lục Hải ( số chèo
thuyền là nô lệ tù binh) do Lê Loi, 500 quân trung đoàn Cụ Kình người Sông
Cẩm do Hà Thương, Hà Thuẫn chỉ huy. Hơn một ngàn bộ binh đóng bên bờ tây Sông
Lục Hải do Lý Đại Hổ chỉ huy, còn lại một ngàn là thủy quân Giao Long đóng tại
Thu Khuê do lão Hà Tùng chỉ Huy. Còn có một lực lượng đặc biệt cường đại đó là
9 thớt voi và 150 kị ngưu thìdo Bạch Công Ngưu chỉ huy đòng thời tên này còn
nắm luôn quyền điều phối, huấn luyện dân quân dự bị. Với lực lương như vậy thì
kể cả toàn dân kháng chiến thì Khúc Dương cũng không thể trụ lâu trước sức tấn
công của gần hai vạn quân Đông Ngô cho được.