Phù Việt Bất Phù Ngô


Người đăng: KennyNguyen

Lúc này đây thì ngoài khơi biển lại đang diễn ra một cuộc tàn sát đẫm máu. Hà
Thuẫn đoán ra được thuyền nhỏ đã bị cướp nhưng hắn vờ như không biết mà báo
cáo toàn bộ nhân viên các chiến thuyền lên boong chiến đấu. tổng quân số trên
thuyền chiên nếu tính cả các tay chèo thay phiên là 130 chiến binh sông Cẩm,
nhưng vì có 500 lên bờ nên giờ đây họ chỉ còn lại 800 người phân trên 7 chiếc
chiến thuyền mà thôi. Nhưng số lượng quân Đông Ngô không quá 300, họ dự định
thắng ở chỗ Đông Ngô thủy quân rất thiện nghê khi chiến đấu trên sàn thuyền,
và họ dựa vào yếu tố bất ngờ. Nhưng hệ thống thông tinh của Đại Việt rất
loằng ngoằng phức tạp chính vì lẽ đó từ cách xa 3km trong đêm thì họ đã bị
phát hiện là địch nhân rồi. Nếu Hà Thuẫn không ra lệnh cấm tấn công bang mũi
tên dầu thì hơn 30 chiếc thuyền con này chắc hẳn không thể nào mà đến gần được
các chiến thuyền trong phạm vi 200m.

Ngay khi nhóm thuyền nhỏ 14 chiếc mà quân Đông Ngô cướp được bên bờ sông tiếp
cận các chiến thuyền Đại Việt ở mặt chính điện thì hơn 16 chiếc thuyền đánh
cá nhỏ mà quân Đông Ngô thu được từ các ngư dân ven sông Ka Long im lìm trong
bong đêm mà tiến hành vòng ra phía sau các chiến thuyền Đại Việt đang neo
đậu. Nhưng sự việc đâu có đơn giản kiểu 1 + 1= 2 như vậy, Chỉ thấy trên chiến
thuyền Đại Việt từng lò lửa bốc cháy rồi những chiếc gương đồng lõm tụ hợp
ánh sáng mà chiếu rọi sang cả mặt biển nơi cửa sông. Những luồng ánh sang leo
lét nhưng cũng đủ chiếu sang trong đêm như những chiếc đèn pha chiếu rọi rồi
từng đợt mũi tên như lông nhím chào đóng các thành viên thủy quân Đông Ngô. Để
tiện cho việc đột nhập tác chiến leo trèo cướp thuyền thì thủy quân Đông Ngô
trang bị nhẹ, chỉ là áo khoác ngắn tay quần cộc và đi chân trần cộng thêm kiếm
ngắn dắt hông. Đây chính là tinh binh Đông Ngô làm biết bao cánh quân thủy
binh Ngụy-Thục khiếp vía. Nhưng giờ đây họ đang bị đồ sát không thương tiếc từ
những tay cung thủ Đại Việt từ phía trên cao từng mũi từng mũi tên thu gặt
tính mạng kẻ thù. Máu nhuộm biển đêm, máu tràn khoang thuyền bé. Mùi máu lại
càng hấp dẫn lũ cá Sấu ăn đêm, chúng đang tụ tập lại để thưởng thức một chầu
đại tiệc mà loài người tự nhiên ban tặng cho chúng. Căn bản lính Đông Ngô nếu
rơi xuống nước thì chết nhanh hơn ở trên thuyền nhỏ. Đất Giao Châu đúng là
thiên đường của Giao Long…

- Nhanh chóng kết thúc cuộc chiến, lấy thuyền vào bờ viện trợ cho chủ công.

Công việc tiến hành đồ sát sau 30 phút thì mới hoàn công. Những chiếc thuyền
nhỏ căn bản không có khả năng phòng thủ trước cung thủ Đại Việt nên nhớ những
cây cung này la loại cung cực mạnh với tầm xa 180m chuyên trang bị cho cung
thủ thủ thành và thủy quân trên biển. Những chiếc mành tre trên thuyền nhỏ là
vô tác dụng trước loại cung tiễn này. Các thuyền nhỏ chứa đày xác chết hoặc
người bị thương được kéo lại gần chiến thuyền Đại Việt, các binh sĩ lần lượt
lên thuyền mà đi chèo vào sông Ka Long. Những binh sĩ Đông Ngô bị thương thì
được tặng thêm một nhát kiếm ân huệ mà đẩy xuống biển.

Lúc này thì hơn 400 quân Đại Việt do Nguyên Quốc dẫn đường đã đến được bờ sông
phía thượng nguồn Sông Ka Long cách thành Ninh Hải tầm 6km.

Dừng lại chặt che kết bè qua sông, phải thật nhanh chóng quân địch có thể đuổi
kịp bất kì lúc nào. Quân Đại Việt có tới 4000 người nên người nhiều lực lớn
rất dễ chặt cây kết bè tre, Nguyên Quốc không muốn chỉ vì nóng vội nhất thời
mà toàn quân lại bị các đàn cá sấu tấn công. Chỉ cần bỏ ra 30 phút là có thể
kết được một đám bè tre rồi.

Quả thật bè tre để vượt sông chỉ cần dùng một lần nên không cần thiết quá chắc
chắn, 4 h sáng thì quân Đại Việt bắt đầu đứng chen chúc trên 35 chiếc bè tre
mỏng mà qua sông. Tuy rằng bè tre kết vội quá mỏng nên nước ngập cả chân xong
vẫn an toàn hơn nhiều là bơi qua sông với luồng làm phao. Các binh sĩ cầm
trường thương luôn canh phòng xung quanh. Chỉ cần có hiện tượng lạ thì họ sẽ
dùng thương mà tấn công ngay lập tức.

- Chống bè lên thượng nguồn mới qua sông nhanh....

Trong ánh lờ mờ của sáng sớm cùng sương mù thì Nguyên Quốc giơ lên chiếc đèn
pin dẫn đầu . Hắn ra lệnh cố sức cho bè tiến ngược dòng sau đó mới qua sông
đơn giản vì dấu vết chặt trê làm bè bên bờ sẽ bị quân Đông Ngô phát hiện, theo
tư duy thông thường thì truy quân sẽ tiến hành dò xét vị trí thấp hơn ở bên
kia bờ sông. Chỉ cần quân Đại Việt cố gắng chống bè ngược dòng một chút sẽ làm
cho quân địch mất nhiều công sức truy tung hơn.

Cũng phải mất đến gần mộ tiếng đồng hồ để quân Đại Việt qua được bên kia
sông. Lúc này đã gần năm giờ sang nhưng bầu trời bỗng nhiên tối hơn cả lúc
trước, một cơn mưa bất ngờ ập tới rồi. Không phải mưa phun kiểu đầu xuân mà là
một trận mưa thực sự đây là một điểm hiếm có vào tháng 2 âm lịch thế nhưng hôm
nay đây nó lại diễn ra một cách bất chợt.

- Ha ha ha…. trời phù Việt không phù Ngô, đến ông trời cũng giúp ta thì
nghiệp lớn sao không thành. nhanh lên bỏ bè lại trên bờ… để ở nơi nào dễ thấy
nhất.

Rất nhanh thì quân Đại Việt đã tập trung lại trên bờ trong cơn mưa cộng thêm
cái giá lạnh chưa tan của mùa đông làm cho tất cả binh sĩ đều run cầm cập.
Xong tinh thần của họ thật phấn chấn vì chủ công đã cười vang cả một góc rừng
mà hét lên trời giúp họ thì tất nhiên là có lý của ngài. Tất cả binh sĩ đang
lắng nghe lời của chủ công để xem hắn có được ý đồ gì đây…

- Ngươi dẫn 50 người chạy thật nhanh theo lộ tuyến này… đến bờ biển thì cố
gắng đốt lửa trong đêm làm ám hiệu cho thuyền chiến ngoài khơi tới đón. Dặn họ
ngay lập tức quay về Khúc Dương. Thấy tình thế bên quân doanh địch có thế lui
lại thì phải qua sông truy đuổi ngay lập tức… nhớ điều Kị binh và voi chiến
qua đó… phải nhanh chóng. Còn lại tất cả theo tha ngược lên thượng du…

Chưa biết kế hoạch ra sao nhưng lúc này gần 30 thuyền nhỏ chở 300 binh sĩ Đại
Việt từ chiến thuyền đi vào cưa song Ka Long tính tiếp ứng cho Nguyên Quốc
thế nhưng lúc này họ nhìn thấy binh sĩ Đại Việt ôm thanh luồng mà trôi ra
cửa sông xuôi theo dòng nước, lúc này trời đã khá tỏ vậy nên các binh sĩ trên
thuyền nhỏ dễ nhận ra đây là đồng đội của mình.. thế nhưng nhìn gương mặt sợ
hãi ánh mắt tán loạn của họ thì tất cả binh sĩ lòng như chìm xuống… Chẳng nhẽ
chủ công đã lâm nạn thật sao. Những binh sĩ dưới nước được vớt lên thuyền
nhưng họ toàn thân run rẩy, ánh mắt tán loạn mê ly. Một phần nước lạnh ngâm
lâu, nhưng phần lớn là vì nỗi kinh hoàng mà họ vừa trải qua trên suốt chặng
đường sống trôi về nơi này.

- Ca … Ca mau tỉnh lại… chủ công ra sao rồi…. ca…

Hà Thuẫn cố gắng lay tỉnh Hà Thương, sự thật là trong lòng hắn lúc này đang
nóng như lửa đốt. An nguy của Nguyên Quốc ra sao có lẽ chỉ có số binh sĩ ít
nỏi này biết được mà thôi…. Cũng may bản lãnh của một tù trưởng Chiến bộ không
phải để đó cho có, sau một lúc lâu thì Hà Thương là người tỉnh dậy đầu tiên….

- Nhanh nhanh… quay lại thuyền chiến… chúng ta phải vòng lên phía bắc, chúng
ta trúng kế của địch bị bao vây… chủ công dặn chúng ta đón ở nơi này … nhanh
quay lại…

Chú thích… bản đồ trận phục kích thành Ninh Hải
https://www.facebook.com/photo.php?fbid=131973927613452&set;=a.104937783650400.1073741827.100024025355502&type;=3&theater;


Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến - Chương #76