Chiến Binh Vandal Và Huneric


Người đăng: KennyNguyen

Binh sĩ Legion tấn công quy củ bao nhiêu thì lính Vandal do Huneric cầm đầu
thực hiện tấn công cổng phía bắc của Hợp Phố cảng lại loạn bấy nhiêu. Quả thật
những người lính được La Mã xếp vào dạng Rợ này không phải không có lý do của
nó. Cách đánh của người Vandal có điểm gì đó khá giống với Sơn Việt quân,
nhưng Sơn Việt thì dựa vào sự nhanh nhẹn, kĩ thuật chiến đấu và giết người
hoàn hảo để tiến hành cận chiến kiểu ong vỡ tổ. Còn người Vandal thì dựa vào
sức mạnh của cơ bắp và thể hình to lớn để ùa lên đè ép đối phương. Tổng cộng
có 93 người Vandel theo đuôi họ là gần 200 người các tộc German khác như Goth,
Alamani, Langobard…. những ngừoi này đều là tu binh chiến tranh trong cuộc
chiến La Mã tấn công các bộ tộc German phía bắc vậy nên số lượng họ trở thành
nô lệ khá đông. Có thể nói thể hình những người này tốt hơn hẳn lính Legion La
Mã nhưng về kĩ luật và chiến thuật thì không thể coi vào đâu được. Nếu 1 chọi
một với trang bị như nhau thì có lẽ người German chiếm ưu thế nhưng nếu là một
đội, một đoàn hay một chủng chỉ chắc chắn lính Legion sẽ làm gỏi người German.
Chắc cũng vì lý do này mà cuộc kháng chiến của người phương Bắc phải lấy chiến
tranh du kích làm chủ đạo.

Lúc này đây với 93 chiến sĩ Man tộc German dẫn đầu thì đoàn người vào khoảng
300 nhân ào ào lao về phía cổng của Cảng Hợp Phố mà không theo đội hình nào.
Trên đường lao đến họ gào rú tung trời kiểu như sợ không ai biết mình đang tấn
công vậy. Nhưng hiệu quả của đám người Man này lại cực kì cường đại khi mà
binh sĩ Đông Ngô đang run như cày sấy nhìn những quái thú hình người cao lớn
đang lao về phía họ. Thật đúng khi so sánh những chiến sĩ Hán tộc trung bình
chỉ cao 1m6 so sánh cùng một lũ người German cao trung bình đến 1m75 cơ bắp
cuồn cuộn lông lá đầy mình, mặt mũi hung tợn.

Không có chương pháp gì thế nhưng lực chiến đấu của người Vandal cực mạnh, họ
điển hình cho cái gọi là khiên thịt di động. Những chiến binh Vandal dẫn đầu
đội hình được ưu tiên mặc hai lớp giáp "composite" Đại Việt với các lớp mây
ép mỏng và lưới thép dán vào nhau. Cũng may là giáp của Đại Việt chế tạo
theo kiểu hai mảnh trước sau sau đó có các dây dai cố định qua vai và buộc qua
hông, thế nên có thể nới, thít cho vừa thể hình, vậy nên lũ người German này
mới mặc vừa. Mà riêng Vandal dẫn dầu thì được mặc tận hai lớp và đầu đội mũ
sắt. Chính việc trang bị như vậy khiến người Vandal có sức phòng thủ siêu bá ở
những vị trí hiểm yếu, còn chân tay thì lũ người Man này quả thật cahr thèm để
ý đến. Thật ra nếu nhìn kĩ người German mặc áo giáo Đại Việt sẽ thấy rất
buồn cười, vốn mảnh giáp ia có thể che kín người Việt nhưng lại chỉ che một
phàn ngực của người Vandal mà thôi. Vậy nên nhìn đám người Vanal rất giống một
lũ trẻ khổng lồ mặc yếm hò hét đánh nhau, quả thật nhìn rất quái dị. Nhưng
quái dị thì quái dị chỉ cần hiệu quả là được.

Vốn người Vandal yêu thích nhất là dùng rìu lưỡi to hoặc kiếm hai tay nhưng
Đại Việt không có cấp mấy cái binh khi hặng nặng này thế nên họ chỉ đành
dùng Trường thương mà thay thế. Chỉ thấy đám German xông vào quân Đông Ngô như
chỗ không người mà đập vụt quét tứ tung, họ dùng thương như kiểu đang dùng búa
hay dùng vũ khí tù vậy. Thế nhưng hiệu quả thì có đấy, sức đạp của họ quá lớn
nên chỉ cần quét qua một lượt là có vài người lính Đông Ngô hộc máu mà ngã
xuống, quằn quại một lúc rồi im luôn chầu trời. Phải nói đến sức phá hoại đội
hình quân thù thì người Greman vẫn là bá đạo nhất. 100 lính thủ cửa Hợp Phố
cảng không trụ nổi trong vòng… một nốt nhạc… Khi đám người Vandal phóng qua
thì đội hình Đông Ngô chả còn ai đứng được cả… thành thử ra nhóm người phía
sau lại thành vô công rồi nghề.

Nhưng đúng lúc này bỗng những tiếng phần phật rồi vun vút vang lên. Thì ra
trên tháp canh ở hai bên cổng các cung thủ sau khi há hộc mồm kinh hãi nhìn
tinh huống bên dưới thì cũng biết lôi cung tên ra mà bắn. Chỉ thấy mấy tên
Vandal bị trúng tên vào ào giáp hoặc mũ thì văng ra, còn những tên bị tên cắm
vào tay hoặc chân thì gào lớn vì…. giận dữ.. Những kẻ này thấy máu là khùng
lên thế là một đám German hò nhau xô đổ cả tháp canh. Chỉ thấy cung thủ Đông
Ngô đang run cầm cập mà tranh nhau ôm lấy các cây cột. Chắc họ đang nghĩ đến
chuyện bị quái vật ăn thịt trong đầu, vì cách tác chiến cũng như cư sử khi bị
thương của người Vandal chả khác mấy so với quái thú cả. Hai tiếng ầm ầm vang
lên, vậy là chòi canh bị tàn phá hoàn toàn. Nếu có Nguyên Quốc tại đây thì
chắc hắn phải thò tay mà vuốt trán sau đó ngửa mặt nhìn trời… " C-M nó chỉ còn
lại lèo tèo vài tên cung thủ mà thôi, các ngươi sức lực lớn đến độ nhổ cả chòi
canh lên sao không dùng đầu mà nghĩ cầm lấy tấm ván che tên rồi trèo lên mà
bóp chết chúng, chòi canh còn phải dùng để phòng thủ cảng. Các ngươi phá rồi
thì quân Đông Ngô trong thành Hợp Phố công đến chúng ta lấy cái gì ra để mà
bắn áp chế cung thủ đối phương". Quả thật người German lúc này đây chỉ quen
dùng sức mạnh giải quyết vấn đề vậy hên sau khi nhổ đi hai chòi canh thì bọn
họ vỗ vai nhau cười ha hả, tiếp đó là tỏa đi tứ phía lục soát chiến lợi phẩm.
Phẩm chất ăn cướp là đặc điểm lớn nhất của người Vandal, điều này đã ghi dấu
vào lịch sử rồi thế nên hành động của họ lúc này chả có gì là lạ lẫm cả.

Chả bấy lâu sau thì Abdukrahman cũng lãnh quân mà đến được khu vực ngổn ngang
nơi cổng bến cảng. Nhìn cảnh tượng nơi đây kiểu như vừa trải qua động đất vậy,
Abdukrahman chỉ biết há mồm to như cái bồ mà thôi. Hắn vẫn biết sức phá hoại
của người German rất lớn thế nhưng đến mức độ này thì Abdukrahman đành phải
xem lại đánh giá của bản thân rồi. Chỉ thấy cái chòi kia bị kéo sập làm đổ cả
một đoạn tường rào, khiến cho năng lực phòng thủ coi như bỏ đi. Mà tệ hại hơn
là chiếc chòi thứ hai đổ thẳng vào cửa Hợp Phố cảng khiến cho cái cửa này mất
luôn tác dụng đóng mở. Muốn đi qua chỉ có thẻ trèo mà thôi. Cũng may mà có
đoạn hàng rào đổ kia thế nên việc ra vào lại thành thuận tiện nói chung là
không thể nào chấp nhận được phong cách làm việc của người Vandal. Abdukrahman
thì thào hung hăng thầm nhủ.

Lúc này đây quân đội của Abdukrahman hay nói một cách khác là quân đôi Đại
Việt bất đắc dĩ đã kiểm soát trọn vẹn được doanh trại. Cổng thành đã chiếm
được, kho hàng chiếm được, cầu cảng cũng nằm trong tầm kiểm soát. Tiếp theo đó
chính là bao vây lùng bắt lính Đông Ngô lẩn trốn và nhóm thươn nhân cũng nha
gia đinh của chúng. Thật ra công việc này không quá khó khăn, cả Hợp Phố cảng
đãng thành một cái rọ, mà lũ người Hán lại thành ba ba trong cái rọ này rồi
nên binh sĩ Đại Việt cứ nhởn nhơ mà làm việc thôi. Việc này Abdukrahman giao
hết cho thủy thủ đoàn của hắn làm. Hành động này không mang tính chém giết mà
là bắt tù binh thôi. Qua lần hành động vừa qua thì Abdukrahman có một cách
nhìn trực quan hơn về lực lượng binh sĩ nô lệ, họ là chiến sĩ hợp cách hơn
thủy thủ của hắn. Vậy nên Abdukrahman tiến hành họ hết các nhóm chiến binh nô
lệ lại và bàn bạc về tình hình tiếp theo…

- Theo ta biết cách đây 10 km về hướng bắc có một thành trì của quân Hán,
chúng ta chiếm đóng cảng biển của họ thì chắc chắn trong ngày mai sẽ có quân
đich tấn công đến đây. Mà Hoàng đến Nguyên Quốc kẻ nhốt giữ các vị thần phải 2
ngày nữa mới có thể tới nơi này… theo các ngươi chúng ta phải làm gì tiếp
theo.

- Abdukrahman đại nhân, sợ cái chó gì… thằng nào đến đây Huneric ta sẽ vặt
cái đầu nó xuống cho đại nhân làm bô đái … ha ha ha…

Tên Vandal này lên tiếng khiến cho toàn thể người German cười ầm ĩ….

- Yên lặng coi nào… Antonius Commodus, Gaius Antony theo các ngươi phải làm
gì….

Abdukrahman hét lên với lũ người Man German yêu cầu bọn họ yên lặng, đây không
phải chuyện đùa, hiện giờ họ đang là cô quân trong lòng địch nhân đấy….

- Abdukrahman đại nhân đáng kính, quân số của địch nhân trong thành trì kia
là bao nhiêu, trang bị ra sao, thành phần như thế nào..?… Bao nhiêu kị binh,
bao nhiêu cung thủ… bao nhiêu bộ binh…

Người lê tiếng là Antonius Commodus, hắn đã từng là sĩ quan chỉ huy của một
đơn vị Legion vậy nên cái nhìn chiến lược của hắn là có bài bản, không như mấy
tên Vandal cho được.

- Cái này thì ta không biết rõ, chỉ biết là trong thành có 1000 lính là cùng.
Thế nhưng quan trọng là phía Nam còn có một đội 3000 lính chính quy của quân
địch đang đi công phá phòng tuyến biên giới Đại Việt của chúng ta. 3 ngàn
quân này có thể quay về bất kì lúc nào, đây cũng là một vấn đề của chúng ta.

- Chúng ta cần có thêm thông tin thì mới có thể quyết định nên công hay thủ…
mẹ nó nếu còn hai cái chòi canh thì cung thủ Ai Cập chúng ta cùng những chiếc
cung của Hoàng đến Nguyên Quốc - kẻ nhốt giữ các vị thần thì chúng ta còn sợ
gì công hay thủ. Chỉ tại mấy tên ngu ngốc Vandal nhổ cả gốc chúng lên rồi… quả
thật không còn gì để nói…

Gaius Antony dùng ngôn ngữ Roman hậm hực mà chỉ trích sai lầm của người Vandal
làm cho Huneric cũng phải cúi cái đầu to tướng mà xấu hổ không thôi…


Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến - Chương #175