Người đăng: KennyNguyen
Phòng quân cơ của Đại Việt được trang bị rất hiện đại theo kiểu hội trường
của thế kỉ 21, không có kiểu đứng ngồi lộn xộn vây quanh một sa bàn như trong
phim thế kỉ 21 hay dựng lên…. sa bàn thì có nhưng nó là khí cụ tác chiến ngoài
mặt trận cụ thể với phạm vi không quá lớn.
Lúc này đây Nguyên Quốc là người duy nhất đang đứng trên bục cạnh chiếc bảng
cực lớn và một tấm bản đồ khổng lồ được khâu bằng da dê có vẽ địa hình toàn bộ
Đông Nam á và Tam Quốc Trung Hoa lúc này…. Hắn quắc mắt chăm chú mà nhìn lướt
qua từng khuôn mặt tràn đầy nhiệt huyết của các sĩ quan cấp cao quân đội Đại
Việt cũng như mọt số thành viên quan trọng của nội các chính phủ.
Thành viên những tướng lãnh sĩ quan cũng như quan viên hành chính ngồi trong
căn phòng này dường như đã bao quát toàn bộ những nhân vật quan trọng của Đại
Việt. Chỉ trừ có Bạch Công Ngưu đang trấn thủ Câu Lậu thành phòng thủ quân Lã
Thị ( Lã Đại) và Lý Đại Hổ đang đóng quân tại chiến tuyết KaLong không thể
tham gia, nhưng họ vẫn cử phó tướng về tham gia hội nghị quân sự quan trọng
này để nắm bắt tình hình động binh điều binh của Đại Việt sắp tới…. điểm
quan trọng nhất là trong số ghế ngồi phía dưới có hai người ngoại quốc đang
thấp thỏm nhìn ngó xung quanh, dó chính là Abdukrahman và Krishna. Chuyện tại
sao hai người này có thể tham dự cuộc họp cấp tối cao của Đại Việt thì hạ
hồi phân giải vì lúc này Nguyên Quốc bắt đầu phát biểu rồi.
- Các vị lãnh đạo cấp cao của Đại Việt, hôm nay chúng ta có mặt nơi đây để
lên kế hoạch tổng quan trong thời gian ngắn hạn tiếp theo của quốc gia nhằm
đối phó tình hình xâm lấn của Đông Ngô phía bắc và bất ổn của Lã Thị quốc cùng
Lâm Ấp quốc phía Nam…. Để tránh hiện tượng phải cùng một lúc phải chịu sự tấn
công từ hai mặt trận thì chúng tha buộc phải tìm cách giao hảo cùng một bên và
đánh mạnh bên còn lại… ở đây có thêm sự góp mặt của hai nhân vật qua trọng của
chúng ta Cục trưởng Thương mại Abdukrahman và Cục phó Krishna xin mọi người
tiến hành chào mừng hai nhân vật mới của chúng ta…
Hai tên thương nhân từ phương tây ngượng ngập đứng lên trước sự hoan hô ủng hộ
của tất cả mọi người trong khan phòng. Chính sự nhiệt tình ủng hộ của mọi
người đã khiến hai tên này tự tin hơn hẳn mà bắt đầu nhiệt huyết bừng bừng cúi
chào khắp nơi theo kiểu…. quân lễ giơ tay chào của Đại Việt mà chúng học lóm
được trong mấy ngày qua… Nói đến chuyện hai tên này thì rất cẩu đầu huyết.
Nguyên Quốc cho trói gô chúng lại sau đó tiến hành chụp ảnh bằng Iphone, tất
nhiên tay trái chụp ảnh tay phải khoa khoa múa múa kiểu là trò "Thần côn". Sau
đó thì tất cả " linh hồn" của hơn 1000 thủy thủ đoàn của nhóm thương nhân này
đều được Nguyên Quốc từng nhóm từng nhóm lớn chụp ảnh và lưu vào Iphone. Trước
sự ngỡ ngàn, kinh hãi, tuyệt vọng của nhóm người này Nguyên Quốc lần lượt cho
binh sĩ thân tín cầm Iphone cho chúng xem kĩ 'linh hồn" của mình đã bị "bắt"
vào chiếc hộp nho nhỏ này như thế nào. Khinh dị hơn cả là ngay cả đức phật Tì-
thấp-nô cũng bị lưu trong chiếc hộp ma thuật này. Dân Ấn Độ vốn đã mê tín sẵn
rồi lúc này càng thêm sợ hãi sức mạnh vĩ đại không thể kháng của vị quốc Vương
này. Vậy là nhóm người đến từ Pandyan Kingdom coi như bị triệt để hàng phục.
Còn phía bên Bái Hỏa giáo thì còn dễ hơn khi cho họ xem một ngọn lửa đang lung
linh rực cháy trong điện thoại. Này thì " Thánh hỏa" của các ngươi đã từ lâu
bị ta thu vào pháp bảo này rồi, cái thánh hỏa tại Tân Ba Tư là hàng nhái đó….
Nhìn thấy một ngọn nửa đang cháy rừng rực trong "pháp bảo" thì tất cả thủy thủ
đoàn kể cả Abdukrahman cũng run rẩy mà quỳ lạy không thôi. Có điều gì thần kì
hơn điều này… quả thật sau những chiêu trò " Thần côn " bá đạo đấy đám người
phương Tây này không thuần phục Nguyên Quốc mới là lạ. Ảnh đức phật thì may
mắn Nguyên Quốc có sẵn trong máy vì nhà hắn có hay đi chùa cho nên thi thoảng
hắn cũng để ảnh phật với kim quang lóe sang sau lưng làm hình nền… không thể
ngờ nổi lúc này chúng lại có tác dụng. Còn hình ảnh "Thánh hỏa" là Nguyên Quốc
phải bố trí một cái khay đồng chứa dầu sau đó đốt lên rồi quay phim…. chất
lượng hình ảnh khá tốt.. Chỉ bằng những thủ thuật đơn giản Nguyên Quốc đã
khống chế hoàn toàn đội thương nhân phương Tây trong tay hắn…. Lúc này đây có
lẽ nên gọi Nguyên Quốc là một tên Thần côn mới đúng nghĩa…
Màn hoan hô chào mừng nhân vật mới đã làm cho tình hình căng thẳng trong cuộc
họp giảm bớt đi một chút. Giờ đây đến lúc các cá nhân kiệt xuất nhất của Đại
Việt tiến hành phát biểu ý kiến của mình về phương án phát triển trong tương
lai.
- Thưa bệ hạ, theo ý của mạt tướng, chúng ta nên tiến hành giao hảo cùng Lã
Thị sau đó tiến đánh Hợp Phố, đập tan cứ điểm nơi này… chỉ có thể đánh cho
đau, đánh cho chúng tổn thất nặng nề thì giặc Bắc mới không xâm lấn, tiếp theo
đó kho có hòa bình nhất định thì chúng ta sẽ mưu đồ miền Nam….
Người phát biểu đầu tiên là trí giả Hà Công Tùng của Đại Việt, lão già càng
già càng gân này nếu xét về vị thế trong quân đội thì chỉ kém Nguyên Quốc mà
thôi. Nguyên Quốc rất tin vào ánh mắt chiến thuật khá tinh đời của lão mà đặt
Hà Công Tùng vào vị trí Cục trưởng Cục quốc phòng Đại Việt, Lão Hà Công Tùng
này thực chất giờ đây không tham gia vào cầm quân trực tiếp mà lui về hậu
trường cùng Nguyên Quốc quản lý việc quân cơ chiến lược của toàn bộ Đại Việt
. Hắn cũng như Nguyên Quốc chỉ lãnh quân xuất trận trong những chiến dịch tổng
lực mà thôi. Ý kiến lão già này đưa ra về mặt cơ bản là trùng với tư tưởng
Nguyên Quốc suy nghĩ từ trước. Tất nhiên giờ đây Đại Việt tướng lĩnh đã có
chính kiến riêng và bản lĩnh cầm quân nhất định thế nên họ hoàn toàn có thể
đưa ra những ý kiến hợp lý. Nên nhớ kế hoạch của Nguyên Quốc không phải lúc
nào cũng là hợp lý nhất. Có rất nhiều lần hắn đã đưa ra phán đoán sai lầm mà
dẫn đến thiệt hại. Nếu không có sự dũng mãnh, không ngại hi sinh của quân sĩ
thì Đại Việt còn tổn thất nặng nề hơn nữa.
- Thưa bệ hạ, thưa các vị đồng liêu, tôi không mấy nhất trí với ý kiến của
trung tướng Hà Công Tùng, theo tôi thì việc ngăn chặn quân Đông Ngô chỉ cần
một vạn binh tại Khúc Dương, Ninh Hải là đủ… với hệ thống phòng ngự của chúng
ta và thế mạnh đánh du kích thì quãng đường núi chật hẹp từ chiến tuyến KaLong
đến Chiến tuyến Sông Lục Hải quân Đông Ngô không thể vượt qua… Theo thám báo
của chúng ta thâm nhập Hợp Phố thì nơi đây đang tiến hành chưng binh từ Xương
Ngô, Hải Nam, Quất Lâm, xong họ không thể chưng nổi binh Bách Việt vì những bộ
lạc Bách Việt nơi đay đã không còn nhiều chiến binh để chưng dụng… nên nhớ lần
thứ nhất Đông Ngô tấn công Giao Châu đã mang đến 3 vạn quân Bách Việt, lần thứ
2 là do Lục Kiên điều 1 vạn 300 quân Bách Việt phục thù, lần cuối cùng là gần
đây nhất có 1 vạn quân Bách Việt bổ xung cho quân Đông Ngô chính quy của Lục Y
tính ra đã có hơn 5 vạn quân Bách Việt đổ vào Đại Việt chúng ta, và chúng
không có khả năng tiếp tục tăng binh. Chính vì thế chỉ cần ít hơn 1 vạn người
tiến hành chiến tranh du kích dọc theo con đường nhỏ từ KaLong về Khúc Dương
thì quân Đông Ngô không có khả năng tiến lên…. Còn về phần Lã Đại phương Nam
mạt tướng mới cho là nguy hiểm nhất, kẻ này đã ở Giao Châu và tác chiến một
thời gian, quân đội của hắn có tới 1 vạn quân Đông Ngô chính quy 2 vạn quân
Bách Việt giỏi du kích chiến, giờ đây có lẽ còn thu phục được không ít quân
bản địa tại Cửu Chân, nếu còn để chúng chiếm lĩnh Lâm Ấp thì chúng ta không
thể kháng cự nếu chúng tiến hành tổng tiến công chúng ta sau khi thu phục một
lượng lớn quân đội tại Lâm Ấp. Chính vì thế hiện nay chúng ta cần bắt tay cùng
Lâm Ấp tiến đánh Lã Đại… nói cho cùng thì Lâm Ấp người vẫn là tộc Âu Lạc chúng
ta mà thôi, dù họ có tách ra thì vẫn à một dân tộc, không thể đứng nhìn họ bị
tàn sát.