Người đăng: KennyNguyen
Tiếng cười của Hương Lan là cuồng tiếu, là hả hê rồi nhỏ dần thành đau sót,
thành mỉa mai, tiếng cười mỉa mai chính bản thân nàng. Yêu cầu mà Khả Nhi đặt
ra cho Hương Lan đã khiến nàng như người bừng tỉnh trong cơn say. Đã từ lúc
nào nàng xa đã vào dâm loạn, đã từ lúc nào nàng có một hậu cung toàn trai đẹp
cho bản thân… đã từ lúc nào trong nàng toàn là hận thù và quên đi người ấy.
Xuất phát điểm của Hương Lan là vì hi sinh cho Nguyên Quốc sợ rằng người nàng
yêu bị giết hại cho nên mới đồng ý không một chút cự tuyệt nò mà chấp nhận
thành thân cùng lão già Tôn Quyền. Thật ra có đúng như vậy không thì chỉ có
Hương Lan mới hiểu. Thứ nhất Hương Lan là cảm mến, thầm yêu Nguyên Quốc mà
thôi, cả hai chưa thé non hẹn biển gì cả. Vậy nên việc hi sinh cho người mình
yêu là một khái niệm rất mơ hồ, nhất là đối với một người con gái hiện đại như
Hương Lan. Thật ra nếu nói một cách thẳng thắng thì Hương Lan chẳng qua không
chịu nổi sức ép từ họ Vương và tên Hải mà chấp nhận cưới Tôn Quyền. Bởi nàng
là một người con gái hiện đại nên biết rõ ràng rằng khi một người con gái rơi
vào tình thế này không bị hãm hiếp bởi kẻ này thì cũng sẽ bị ép buộc quan hệ
tình dục với kẻ khác mà thôi. Cái chính là nếu lấy Nguyên Quốc ra làm lá chắn
để tự đánh lừa bản thân thì Hương Lan cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Nên nhớ dũng khí
để tự vẫn không phải ai cũng có, nhưng sau khi bị ô nhục bởi Tôn Quyền thì
Hương Lan đã nghĩ đến tự vẫn đấy. Đấy là hối hận vì quyết định cảu bản thân,
xấu hổ nhục nhã mà trong một phút giây bộc phát muốn tự vẫn mà thôi. Nhưng nếu
đã qua đi giây phút nông nổi ấy thì Hương Lan không bao giờ có dũng khí thực
hiện lại một việc như vậy.
Chính vì lý do này thì tính tình Hương Lan kịch biến, vì tồn tại, vì sợ chết
mà nàng chấp nhận cuộc sống ô nhục. Nhưng tâm lý lại vặn vẹo đến mức hận thù
tất cả… Để rồi nàng gặp được Tôn Thượng Hương… lại một bước chân sa ngã tiếp
theo vì một cái bẫy tinh vi của Tôn Thượng Hương nhằm nhấn chìm Hương Lan
trong xa đọa… mà chính Tôn Thượng Hương cũng từng bị nhấn chìm trong chiếc bẫy
xa đọa do chính mình tạo ra này nên ả công chúa hiểu cách khiến một người con
gái rơi vào tình trạng như Hương Lan làm thế nào để trở nên kịch biến hủ bại
nhất có thể.
Thì ra sai khi Tôn Thượng Hương bị lão Lưu Bị chơi cho tàn tạ thì sau khi quay
lại Đông Ngô ả này dễ dàng chìm đắm trong nhục dục khi hận đời, hận đàn ông mà
lao vào con đường nhục dục. Ả cảm thấy thư thái khi có những nam sủng và thực
như chó con vẫy đuôi dưới váy của mình, sự hư vinh thỏa mãn của việc trà đạp
các nam sủng khiến nàng như được trả thù những nhục nhã mà mình đã trải qua.
Chính con đường này đã dẫn đến Thượng Hương trầm mình vào dục sắc như vậy. Và
đến thật lâu sau ả mới có thể thoát ra khỏi ảo ảnh do chính mình tạo ra này.
Và giờ đây Thượng Hương gặp được Hương Lan có chung hoàn cảnh của mình, vậy
thì hay rồi Ả dùng chính phương pháp nhục dục sém chút đã hủy hoại cuộc đời
mình để hủy hoại Hương Lan nhằm biến Hương Lan thành công cụ phục vụ cho mục
đích của mình.
Thử hỏi Tôn Quyền có vấn đề về sinh sản không, câu trả lời à hoàn toàn không
khi mà 4 năm sau khi đăng quang ngôi hoàng đế Đông Ngô hắn vẫn có thể sinh ra
Tôn Lượng. Cái bẫy khôn khéo là Thượng Hương thúc dục Hương Lan mau có con với
Tôn Quyền để củng cố địa vị, mà nếu muốn có mau thì phải quan hệ với những nam
sủng mà Tôn Thượng Hương tặng cho Hương Lan. Nếu để trông chờ vào một lão già
gần 60 thì khả năng cũng có thể có nhưng phải đợi khá lâu, và cũng có thể là
không thể hoài thai nổi. Vì lời ngon tiếng ngọt mà Hương Lan chấp nhận quan hệ
cùng 5 tên nam sủng đẹp đến yêu dị. Và Hương Lan đã bước trên con đường y hệt
như Thượng Hương trước đây. Cảm giác được trà đạp các nam sủng dưới chân, được
họ liếm láp cơ thể được họ thỏa mãn dục vọng đã làm vơi đi nỗi hổ thẹn trong
lòng. Và kể từ đó càng lấn càng sâu, từ từ Hương Lan cảm thấy đê mê với những
pha ướt át nhơ nhớp đó. Thử hỏi bất kì một ngời đàn ông nào có muốn vui vầy
cùng một dàn mĩ nữ không, câu trả lời 100% là muốn. Nhưng liệu đã từng ai đặt
câu hỏi cho phụ nữ rằng có muốn vui vầy cùng một dàn mĩ nam không…. có lẽ câu
trả lời mỗi người trong chúng ta đều hiểu.
Nhưng lúc này đây câu hỏi, cũng có lẽ là lời cầu khẩn của Khả Nhi đã đánh thức
Hương Lan một phần nào đó khiên nàng cười đến cay đắng số phận của mình. Hiện
tai đây nàng biết Nguyên Quốc không hề bị bắt, nàng cũng biết hắn đang kháng
chiến chống Đông Ngô tại mảnh đất Giao Châu… nhưng nàng đã đi quá xa rồi… liệu
giờ đây gặp lại Nguyên Quốc nàng sẽ nói gì, sẽ làm gì… và hắn sẽ nhìn nàng là
dạng gì? khi biết được những nhơ nhớp mà nàng đã làm qua… Nàng có khác một con
Điếm cao cấp chỗ nào này không… đó là suy nghĩ trong Hương Lan. Chính sự sợ
hãi khi phải đối diện hiện thực tàn khốc khiên Hương Lan tự tạo ra một cái vỏ
bọc lãnh khốc để bảo vệ những sang trấn tâm lý của mình. Hương Lan ngờ rằng
nếu không làm như vậy liệu nàng có bị điên hay không. Nhưng Hương Lan không
biết rằng những nét tâm lý méo mó vẹo vọ của nàng đã chứng minh nàng là một
người điên sau những cú shock tâm lý đó. Nói cho cùng nàng chỉ là một người
con gái đáng thương rơi vào một nơi không có nhân quyền cho phụ nữ mà thôi.
- Tú Thanh phải không … cho ngươi… thêm cả Thiếu Hoa. Mai Cúc…. Xuân Thủy cho
ngươi hết… ha ha ha… đến cả thiên hạ còn có thể cùng các ngươi cộng hưởng thì
vài người đàn ông có là gì… sau này chúng ta dành thiên hạ thì ngươi muốn bao
nhiêu mà chả được… ha ha ha…
Hương Lan chua sót mà nói, chua sót không phải vi nàng mất đi sủng nam, mà ở
đây là nàng bị khơi ra những đau khổ đã dấu sâu nhất trong tâm hồn của mình.
Chuyện đời đôi lúc đau khổ như vậy đấy, ngươi càng cố che dấu càng cố khỏa lấp
thì chỉ cần một sự kiện nhỏ, một câu nói bâng quơ cũng có thể gợi nên tất cả.
Nhưng chính câu nói này vô hình chung cũng phá giải đi địch ý của Khả Nhi mà
đổi lại Hương Lan cũng vô thanh vô thức mà thoát khỏi một kích tất sát của vị
nữ tướng quân này.
- Bẩm nương nương, thuộc hạ không cần mấy người kia… đề nghị Nương nương
giết hết bọn họ… đây là chứng cớ để Thượng Hương bẩm báo Hoàng Thượng nếu có
biến… ngay cả 5 người lần trước Nương Nương cho thủ tiêu thì Thượng Hương cũng
ra lệnh cho thuộc hạ bí mật giữ lại….
Khả Nhi run run nói ra những lời này đồng thời cũng làm cho Hương Lan mồ hôi
lạnh chảy dòng dòng…. hóa ra một cái bẫy thật to đang chờ đón nàng phía trước,
Thượng Hương không phải kẻ tầm thường. Nhưng Hương Lan cũng không kịp cảm than
hay khiếp sợ vì một tiếng kêu thảm đã kéo ả ra khỏi cơn mơ màng khiếp sợ đó.