Người đăng: KennyNguyen
Việc vận chuyển dân chúng đã được ưu tiên hơn lương thực rất nhiều, kể cả việc
tổ chức vận chuyển cũng được Nguyên Quốc tổ chức một cách quy củ hơn rất
nhiều. Việc vận chuyển trước đây chính là mạnh ai nấy làm, ai cũng tự động tìm
cách đi về Bắc Đái nhưng khi có mặt Nguyên Quốc thì mọi việc trở nên quy chuẩn
hơn khi hắn quy định tuyến đường một cách rõ ràng.. 300 chiếc thuyền đánh cá
nhỏ mỗi chiếc có thể trở mười đến 15 người đều được tập trung vận chuyển người
từ Cổ Loa về Luy Lâu… giờ đây quân Đại Việt toàn bộ đều biến thành thủy binh
vậy nêu Cổ Loa không có một chút ý nghĩa nào trong việc bảo vệ người dân cả…
Nguyên Quốc quyết định trận chiến đấu sẽ diễn ra hoàn toàn trên sông Hồng để
ngăn cản quân Lã Đại. Để làm được điều này thì Cổ Loa thành phải không còn dân
chúng… Do vậy việc tập trung di chuyển từng chặng sẽ tạo ra sự nhất quán hơn,
chính điều đó sẽ nâng cao năng suất. Còn những người tại Luy Lâu thì có thể tự
chặt tre làm bè thả trôi theo dòng sông Đuống về Bắc Đái… Những chiếc bè này
chỉ cần dùng một lần là được. Chính vì lẽ đó việc di chuyển trở nên thuận tiện
hơn rất nhiều…
Việc phòng thủ sông Hồng được phân cho hai đội ngũ là Giao Long thủy quân và
Lục Hải thủy quân của Đại Việt, đây là hai trung đoàn thủy quân mạnh nhất
của Đại Việt lúc này rồi, tổng số chiến thuyền của hai đạo thủy quân này là
30 chiếc quần tảo liên tục tại sông Hồng đoạn có Sông Hoàng Giang nối vào….
đây chính là cửa ngõ để quân đội từ Cửu Chân ra bắc… mà cũng chỉ có con đường
duy nhất này mà thôi… nếu như quân Lã Đại tìm khúc song khác để qua sông thì
đảm bảo không cần đánh nhau họ cũng chết rất khó coi… những đoạn khác căn bản
không có đường để nối đến Cổ Loa hay Luy Lâu. Những nơi đó đều là rừng thiêng
nước độc, đừng nói đến chuyện có thể vượt qua hay không, kể cả vượt qua thì
thế nào… lạc lối như chơi vì không thể băng núi nên gặp núi phải đi vòng.. với
thời buổi không la bàn và định vị thì chuyện lạc đường là chắc chắn trong
những cánh rừng không ánh mặt trời… Điểm thứ hai khiến quân đội Lã Đại không
thể đi đường khác đó chính là độc trùng, rắn rết sẽ không tha cho quân đội của
hắn… Điểm cuối cùng và quan trọng nhất chính là không có lương thực. Đi đường
rừng thì hậu cần binh với các xe lương thực thì nghỉ đi cho khỏe… còn nếu binh
lính tự mang theo lương thực thì chỉ có thể mang theo tầm 5-7 ngày mà thôi…
Chuyện lạc là chắc chắn… mang theo lương 5- 7 ngày thì đảm bảo chết đói trước
khi tìm được Cổ Loa hay Luy Lâu.. Vậy nên 30 thuyền chỉ phải tuần tra một đoạn
sông dài 10km kéo từ sông Hoàng Giang đến Sông Đuống… Vị tri 1km sẽ có 3
thuyền chiến Đại Việt canh dữ vậy nên họ căn bản là neo thuyền đứng yên bên
tả ngạn Sông Hồng mà thôi.
Đội 30 chiến thuyền này có đếnhơn phân nửa là có trang bị kính viễn vọng, vậy
nên việc quan sát qua bờ bên kia của Sông Hông cực kì thuận tiện. Thêm vào đó
mộtt số lượng thám báo khá dày đã được tung ra với sự lãnh đạo của vị thiếu
niên Triệu Quốc Đạt . Những chiến sĩ thám báo này một nửa là người của Triệu
Quốc Đạt mang đến, nửa còn lại đến từ chiến bộ của Hà Tùng. Vậy nên đội thám
báo này là dân chuyên nghiệp cực kì tinh nhuệ không thua kém gì những chiến
binh Sơn Việt đã đầu hàng Đại Việt hiện giờ đang đóng quân tại Long Uyên bảo
vệ Ải Chi Lăng. Những lính trinh sát này chia làm ba người một nhóm nhỏ 9
người một nhóm lớn luôn truyền thông tin kịp thời về cho chiến thuyền đón bên
bờ sông. Ngày hôm nay những lính trinh sát này đã tiến sâu hơn 70 km mà tiến
về thành An Định ( Phủ Lý ngày nay) .Thông tin cũng đã truyền về tới bên bờ
Sông Hồng từ một ngày trước… Quân Lã Đại đã tiến nhập đến bên thành Phủ Lý và
tiến hành nghỉ ngơi hồi phục… qua ước lượng ban đầu của lều trại và bế lửa thì
số quân gã họ lã này mang về phía Bắc chỉ vào khoảng 2 vạn mà thôi… Điều này
chứng tỏ hắn phải để lại một vạn quân ở lại Cửu Chân để ổn định tình hình…
Về phía thủy quân Cụ Kình của Hà Thương và Hà Thuẫn thì đã cùng Nguyên Quốc
thực hiện nhiệm vụ khác. Ngày 15 tháng 4 một đội lính người Mân theo bè tre mà
lén lút qua sông Kinh Thầy, chúng chỉ là một nhóm nhỏ tầm 20 người…. sau đó
nhóm quân này rất nhanh chóng mà tản ra các hướng tiến về thành Bắc Đái…. Cũng
không quá nửa này thì chiếc bè tre được dấu kín bên sông lại quay trở về bờ
Bắc sông Kinh Thầy…. Thì ra bên song đã tụ tập đến gần hơn ba ngàn binh lính
Đông Ngô. Đây là 500 binh đã từng rút đi của La Lê cộng thêm 2,5 ngàn binh gã
này chia quân cho Lục Kiên.. lại cộng thêm 400 binh có sẵn của thành Kê Từ…
đây Là La Lê dốc vốn gốc tấn công thành Bắc Đái rồi… tính ra thì thành Bắc Đái
cùng lắm chỉ có tầm không đến một ngàn binh sĩ mà thôi. Vì quân Đại Việt chủ
yếu tập chung ở 30 chiến thuyền bên sông Hồng rồi. Chẳng nhẽ Nguyên Quốc lại
tiếp tục phạm sai lầm khinh địch sao.. hay hắn nghĩ rằng một ngàn binh chính
quy sẽ có thể thủ vững Bắc Đái…..
- Bẩm tù trưởng, tòa Thành kia căn bản chỉ còn lại dân chúng bên trong thôi,
trên đầu thành canh gác lại là phụ nữ và lũ thiếu niên với vũ khí sứt mẻ nhặt
được từ trận chiến lần trước… Xin thủ lĩnh cho thuộc hạ 1 ngàn người thôi cũng
có thể công phá tòa thành này….
Một tên thám báo vội vàng thồn báo cho La Lê tình hình tại Bắc Đái… quả thật
lúc này Bắc Đái chỉ có những người dân cầm vũ khí canh gác trên tường thành mà
thôi… điều này cực kì phù hợp với tình hình 3 ngày trước mà quân Mân đã chứng
kiến…
- Không nên khinh địch… tuy chỉ là người dân nhưng đấu trí của lũ Âu Lạc
không tầm thường… lần trước bài học còn không nhớ sao… sư tử vồ thỏ cũng phải
dùng hết sức…. bè gỗ chuẩn bị đến đâu rồi toàn quân xuất phát chuẩn bị qua
sông…. Lần này chiếm thành thì giống đực chém hết …. đàn bà để anh em thỏa
thích 3 ngày ba đêm
Mệnh lệnh của tên La Lê đưa ra làm lũ lính Mân phấn khích không thôi…. Ở thành
Kê từ căn bản bọn hắn cũng hãm hiếp qua những phụ nữ tại đó một lần… nhưng
nghe đến chuyện được tiến nhập tòa thành lớn hơn nhiều phụ nữ hơn thì lũ cầm
thú này lại máu nóng sôi trào mà gầm rú kêu gào…
Từng chiếc bè tre được quân Mân kéo ra bờ sông, số lượng là rất nhiều vậy mà
có đến gần 200 bè tre tràn ngập cả một khúc sông Kinh Thầy. Từng tốp từng tốp
lính tiến lên bè tre mà chuẩn bị qua sông, ánh mắt khát máu của chúng đang
long lên sòng sọc, tên nào tên nấy đều nghĩ đến chuyện đêm nay vui vẻ hãm hiếp
những người phụ nữ chân yếu tay mềm của người Âu Việt.