:


Người đăng: vanhuynh

Nghe già hủ nói vậy, cao phong ngạc nhiên, hóa ra tên này không phải lo cho
Dân chúng, hắn cũng tò mò tên này nghĩ ra kế gì, già hủ dám nói giúp mình bình
định 1 châu. Gia cát lượng còn chưa có khả năng dùng 1 kế bình 1 châu.

Tên này có tự tin thái quá hay không.
Cao phong nói.

- Ồ, kế sách gì nói ra ta xem.

Già hủ nói.

- kế sách của thành chủ rất tuyệt, thuộc hạ chỉ bổ sung thêm 1 chút, khiến nó
trở lên hoàn mỹ.

- nói đi.

- thành chủ tại sao phải ngăn cản bọn họ lại. Nhu vậy sẽ làm cho 2 bên sinh
ra ngăn cách, cho dù vẫn có thể tiếp tục làm ăn, nhưng sau này sẽ phải cẩn
thận rất nhiều đối với bọn họ.

-chả lẽ mặc kệ bách tính hay sao.

- không, ngài có nhớ lần trước ảnh vệ truyền về tin tức có khá nhiều dị nhân
( trong mắt bọn họ gamer) lĩnh chủ thành lập lãnh địa gần biên giới nhằm mục
đích lấy mua bán chiến mã kiếm lời hay không. Ngài đang định cho ảnh vệ đóng
giả cướp đường chặn bọn họ, nhưng kế này không lâu dài.

Cao phong hỏi

- vậy thì làm thế nào bây giờ.

-Chúng ta chỉ cần dẫn đạo kị binh thảo nguyên công phá những lãnh địa này, trừ bớt lo âu cho ngài, hơn nữa sau này cũng không sợ lộ ra bị họ vây công.

Cao phong suy ngẫm, rất tuyệt.
- nhưng chúng ta rất khó điều khiển hướng di chuyển của bọn họ.

- ngài nhầm rồi, rất đơn giản, chủ yếu là ngài có lực ảnh hưởng đối với bọn
họ mạnh bao nhiêu.

- ngươi thử phân tích ta xem.

- ngài phải biết rằng kị binh của bọn họ rất khó công thành, cho dù tiến sâu
vào trong thì cũng chỉ cướp bóc 1 vài thôn xóm nhỏ.

Nếu như các lãnh địa kia bị người của chúng ta xâm nhập trước, đêm tối mở cửa
thành, ngài có thể khiến đám người thảo nguyên kia công phá những lãnh địa này
không.

Cao phong hoàn toàn tỉnh ngộ.

- có thể, rất đơn giản, thậm chí còn khiến đám người kia thiếu chúng ta nhân
tình.

Già hủ tiếp tục nói.

- nếu kị binh thảo nguyên xâm nhập lãnh thổ, triều đình các chắn sẽ điều động
đại quân để đẩy lùi bọn họ.

Thứ sử lư châu sẽ bị trách phạt do để kị binh thảo nguyên công phá quan ải.
Lúc này ngài chỉ cần gửi cho hắn 1 bức thư nói mình có thể giúp hắn khuyên lùi
kị binh thảo nguyên. Thử hỏi ,không mất 1 binh 1 tốt đẩy lùi kị binh thảo
nguyên. Công trạng này đủ để thứ sử lư châu xóa đi tội danh hơn nữa còn thêm
chiến công. Hắn sẽ chịu ơn ngài.

Sau này khi ngài muốn đòi hỏi thay hắn trấn thủ 1 quan ải là việc quá đơn
giản, thậm chí hắn còn càng vui vẻ vì giảm bớt gánh nặng quân phí. Sau này
không cần lo lắng về nguồn chiến mã sản suất.

Càng nghe mắt của cao phong càng sáng.

-Rất tuyệt, nhưng nếu đám người thảo nguyên không chịu nghe ta khuyên lùi thì sao.

- ha ha, ngài không cần lo lắng, lúc này ngài chỉ cần khuếch đại tin tức
lượng binh mã triều đình tụ tập dải lời đồn ra xung quanh, và gửi 1 bức thư
gửi cho bọn họ, đảm bảo bọn họ sẽ biết sợ mà lùi.

Còn nếu vẫn ngoan cố, chúng ta cũng có thể đứng ngoài xem triều đình và đám
người thảo nguyên chó cắn chó, mỗi bên cho 1 chút trợ giúp về tin tức tình
báo, đủ để ngư ông đắc lợi.

Bất kể bên nào thắng hay thua, chúng ta đều là người thu lợi lớn nhất. Cho dù
chỉ là chút tình báo trợ giúp, sau này việc thủ quan vẫn sẽ nằm trong tay
ngài.

Hơn nữa, toàn bộ dị nhân lãnh chủ ở lư châu bị quét sạch 1 lần, không lo sau
này, mà chẳng có ai biết là ngài ra tay . Sau này nếu còn có lĩnh chủ dám phát
triển ở lư châu, cho 1 đám kị binh thảo nguyên tới du lịch là dọn sạch. Lư
châu đã nằm trong tay ngài.

Tuyệt, diệu kế.
- Ha ha ha ha... Rất tốt. Già hủ ta phải nói sao về ngươi đây ....

Cao phong nhìn hắn suy nghĩ 1 chút, tìm xem từ ngữ thích hợp để khen hắn,
nhưng không có thể hoàn toàn miêu tả dc. Hắn thở dài nói.

- già hủ .... Ngươi thật độc.

Già hủ mỉm cười.

- tạ ơn thành chủ ngợi khen.
- ha ha ha....

- ha ha ha...

2 người cùng nhau cười lớn.

( mình viết mưu kế rất kém, anh em xem không hay thì tạm bỏ qua.
Cầu Kim Phiếu ..... Ném đi để bạo chương.)


Tam Quốc Tử Vong Game - Chương #92