:


Người đăng: vanhuynh

Cao phong nhìn xang 2 người bên cạnh .Hắn cất tiếng hỏi.
-ta muốn gặp riêng 2 người kia để thu phục, nhưng không tìm dc lý do . Sợ 2người này không dám gặp riêng ta . Các ngươi có cách nào không.
2 người tuân úc nghe vậy mỉm cười.
- thành chủ, đơn giản thôi . Lúc ngài đưa mấy bức thư nói về tin tức hoàng
đế đòi mấy cái đầu người . Ngài chỉ cần gửi kèm cho 2 người kia mỗi người 1
bức, nói rằng có thể trợ giúp bọn họ thu phục mấy bộ lạc khác . Chắc chắn họ
sẽ tới.
Người thảo nguyên văn hóa của họ rất đặc biệt . Chỉ cần tộc trưởng trong bộ
lạc bị tộc khác quét sạch . Không còn người cần đầu . Những thường dân kia sẽ
rất dễ dàng tiếp thu tộc trưởng mới . Sát nhập vào bộ lạc chiến thắng, trở
thành một phần tử trong đó.

Vì vậy trong thảo nguyên, chiến tranh giữa các nộ lạc xảy ra thường xuyên .
Rất ít khi mà phe thắng đồ sát dân thường.

Mộ dung bác và thiết một chân đều là những kẻ có dã tâm . Từ lâu đã có ý muốn
thôn phệ các bộ lạc nhỏ khác, nhưng vẫn bị mấy bộ lạc kia liên hợp khiến
không thể ra tay, nay thành chủ trợ giúp Chắc chắn sẽ động lòng.

Cao phong nghe vậy vui vẻ . Hắn không ngờ đối với mình là một nan đề, vào tay
bọn họ lại quá đơn giản.

Cao phong thần nghĩ . Chẳng lẽ, mình lại ngu ngốc vậy sao . Không thể nào ,
hắn luôn tự nhận khá thông minh . Trong nhóm bạn ngày xưa chưa ai từng lừa dc
hắn cả.

Chỉ có thể là 2 người kia thông minh hơn hắn một chút ... Chỉ một chút mà thôi
. Theo cao phong là vậy ,Hắn hoàn toàn bỏ qua 12 trí tuệ so với 4 điểm của hắn
.

- 2 ngươi đi về đi, vài hôm nữa chuẩn bị việc này . Sau khi sắp xếp hoàn
thành báo cáo với ta, để ta đi gặp bọn hắn.

- thuộc hạ tuân mệnh.

Sau đó Cao phong trở vào trong nghỉ ngơi . 2 người kia ở lại đàm luận một chút
sau đó ai trở về phủ người nấy.

3 ngày sau.

Đại bản doanh của liên quân thảo nguyên.

Ở đây chống chất các loại hàng hóa, lương thực, vải vóc . 1 lượng lớn đã dc
chuyển về thảo nguyên nhưng vẫn còn nhiều vô cùng.

Thực ra trông thì nhiều như vậy, nhưng tính ta bạc thì con số cũng không quá
lớn chỉ khoảng mấy trăm vạn lượng bạc mà thôi.

Nhưng ý nghĩa với bọn họ to lớn, vì vậy bọn họ mới mất công mang về không
chịu vứt bỏ . Phải biết, thảo nguyên luôn luôn thiếu lương thực vải vóc ,
hàng năm chết đói, chết rét cũng không ít người.

Mang lượng hàng hóa này về có thể cho phần lớn những tộc nhân trong bộ lạc no
ấm vài năm.
Vì vậy, dù cồng kênh lỉnh kỉnh, vẫn cứ nán lại chở hết về.

Trong doanh trại, khuôn mặt các binh sĩ tràn ngập hạnh phúc, họ vừa trải qua
1 chiến dịch nhẹ nhàng, ít đổ máu.
Hơn nữa chiến lợi phẩm vô cùng phong phú . Vàng bạc châu báu, sẽ không có
phần của bọn họ . Nhưng vải vóc lương thực, bọn họ sẽ dc chia 1 chút.
Các binh sĩ này đang mong trở về thảo nguyên đoàn tụ với người thân, mang theo
vinh quang và của cải trở về. Sau hơn tháng rời nhà, họ đã bắt đầu nhung nhớ.

Trái ngược với vẻ mặt hạnh phúc của các binh sĩ . Trong đại trướng bồng, các
tộc trưởng này khuôn mặt đều tăm tối.

Khi bước chân vào đất trung nguyên, bọn họ tràn ngập dục vọng . Quả thật ,
nơi này trù phú, giàu có thỏa mãn bọn họ . Cướp bóc dc tài phú làm bọn họ hưng
phấn, không biết điểm dừng.

Bọn họ vốn nghĩ, bản thân chỉ " dạo qua cướp bóc " như mọi năm, cho dù triều
đình phát đại quân cũng chỉ là sấm to mưa nhỏ như thường lệ.
Nhưng nhận dc mật báo của " minh hữu " có vẻ lần này không hề đơn giản như mọi
lần.

Vì vậy, có cuộc họp này để bàn bạc.


Tam Quốc Tử Vong Game - Chương #110