Boss Việt


Người đăng: hoangthin01

Mã Định vội hỏi: "Hệ thống, có chuyện gì vậy? Tự dưng ngươi tặng cho ta hai
lần miễn phí triệu hoán là vì sao?"

Hệ thống từ từ giải thích: "Hồi ký chủ, hiện tại ký chủ đã chính thức trở
thành thủ lĩnh của nghĩa quân, hiện tại nhà Hán tuy suy yếu nhưng cũng không
đến mức một nhóm quân khởi nghĩa yếu ớt như của ký chủ bây giờ còn không thể
tiêu diệt! Vì để ký chủ tăng thêm khả năng sống sót, hệ thống tặng cho ký chủ
một lần triệu hoán tướng tím và một lần triệu hoán tướng trắng miễn phí."

Mã Định gật đầu, đúng là bây giờ thực lự trong tay hắn vẫn còn qúa yếu, muốn
tồn tại trong loạn thế không có nắm đấm to thì ai chịu kính nể: "À đúng rồi!
Hệ thống, một tháng qua không phải là ta cũng ở vào cái trạng thái phản quân
đó sao? Ngươi có bồi thờng gì cho ta hay không?"

Hệ thống lạnh lùng thốt: "Ký chủ hãy tiếp tục ngồi đó mà mơ, ta không quản.
Nhưng hai lần miễn phí triệu hoán chỉ có thể sử dụng trong ngày hôm nay, ngày
mai mất hiệu lực không thể triệu hoán, xin hỏi ký chủ có muốn sử dụng hai lần
miễn phí triệu hoán hay không?"

Mã Định tuy khá là thất vọng vì không được bồi thường nhưng vẫn nói: "Có! Cho
ta triệu hoán Bàng Anh Vũ, Ma Xuân Trường đi! Ngươi đừng làm ta tổn thương nữa
có được không? Ta không chịu nổi đâu, một Ma Đam võ lực chín mươi tư tuy rất
khá, nhưng nếu gặp Điển Vi hay Hứa Chử thì ta biết làm sao?"

Hệ thống mặc kệ hắn càu nhàu: "Hệ thống bắt đầu sử dụng một lần miễn phí triệu
hoán tướng tím. Leng keng... triệu hoán thành công, chúc mừng ký chủ triệu
hoán được mãnh tướng Lý Khả. Lý Khả thuộc tính như sau: vũ lực 98; trí lực 71;
thống soái 88; chính trị 63; trung thanh 95. Lý Khả, em út trong ba anh em họ
Lý dưới trướng sứ quân Đỗ Cảnh Thạc, có sức khỏe hơn người. Giỏi bơi lội, sở
trường thủy chiến, dùng thanh bản đao to dài bằng cánh tay làm vũ khí."

Mã Định sợ hết hồn, chín mươi tám điểm võ lực là kiểu gì quái vật, boss trong
tam quốc đi. Có thể đi cùng Quan Vũ, Trương Phi... đọ sức, chỉ là... Mã Định
vội hỏi: "Hệ thống, Lý Khả là thủy tướng, ta bây giờ ở nơi này tuy có một
nhánh sông nhỏ nhưng không có khả năng là bây giờ có thể tạo dựng thủy quân à,
bộ binh còn chưa đủ dùng, võ tướng còn không có lấy một con ngựa mà cưới thì
lấy gì tạo thủy binh, không lẽ ta đi xuống Kinh Châu đánh cướp?"

"Ký chủ, Lý Khả có sở trường là thủy chiến nhưng không có nghĩa là không thể
bộ chiến, bộ tướng có thể biết bộ chiến không biết thủy chiến, nhưng thủy
tướng không thể không biết bộ chiến, thủy chiến mỗi lần đều vô cùng to lớn,
nếu đánh trận nhỏ thì không bó công. Sẽ chẳng có vị sứ quân nào giàu tới mức
cả năm chỉ đánh thủy chiến mà không đánh bộ chiến, Lý Khả có thể nổi bật trong
đám tướng lãnh đông đúc của Đỗ Cảnh Thạc không phải chỉ dựa vào thủy chiến."
Hệ thống ôn tồn giải thích.

"Ngươi nói cũng có lý!" Mã Định gật đầu, điển hình Tam quốc có Cam Ninh, Chu
Thương, Chu Thái, trong số họ ai lại không giỏi cả thủy chiến lẫn bộ chiến.
Nghĩ đến sau này cho Lý Khả cùng hai ông anh giỏi cầm binh của hắn xuống sông
liệu Giang Đông đại tướng Cam Ninh có bị đuổi lên bờ hay là không nhỉ?

Hệ thống tiếp tục: "Hệ thống bắt đầu sử dụng một lần tướng trắng triệu hoán
miễn phí. Leng keng... triệu hoán thành công, chúc mừng ký chủ triệu hoán được
mưu sĩ Thành Duật. Thành Duật thiộc tính như sau: vũ lực 46; chí lực 82; thống
soái 70; chính trị 85; trung thành 96. Quan đốc phu, chăm lo việc thủy lợi,
chăm chỉ, cần mẫn rất được Đỗ sứ quân yêu qúy, nhưng đoản mệnh. Năm hai mươi
bảy tuổi, trong một lần điều phu đắp đê không may bị lũ cuốn trôi mất tích."

Haii...

Mã Định thở dài, trong tay Đỗ Cảnh Thạc không thiếu đám mưu sĩ nhị lưu, chỉ là
không có mấy người được như Thành Duật, kẻ thì bòn rút lương bỏ vào túi, người
thì tính kế người cùng phe khiến cho người ta tức tới hộc máu mà chết. Thành
Duật có tới tám mươi lăm điểm chính trị, tạm thời có thể cho hắn trông coi kho
của nghĩa quân hẳn là không có việc gì.

Mã Định nhìn xuống quân khăn vàng bên dưới nói lớn: "Mọi người mau đi nấu cơm
ặm rồi nghỉ ngơi, sau này chúng ta sẽ không còn là một đám sơn tặc nữa, sau
này chúng ta sẽ chính thức đi đối đầu với quan quân, mọi người mau đi nghỉ
ngơi lấy sức!"

Hắn nhìn Hầu Đại ra gọi lớn: "Hầu Đại!"

"Có!" Hầu Đại lớn tiếng trả lời.

Mã Định ra lệnh: "Ngươi mau đi đem vũ khí, áo giáp phân phối cho toàn thể các
huynh đệ!"

"Tuân lệnh!" Hầu Đại xuay người bước đi.

Mã Định nhảy xuống khỏi tảng đá, hắn cúi người quét quét thổi thổi lên mặt đá
rồi quay người lại đặt mông ngồi xuống, hai mắt nhìn Bùi Nguyên Thiệu và Ma
Đam nói: "Hai người ngồi xuống đi! Chúng ta cần bàn chuyện."

Hai người gật đầu rồi ngồi qùy chây xuống đất ngay cạnh Mã Định, Mã Định mở
miệng hỏi: "Nguyên Thiệu, ngươi có cách gì để chúng ta sớm ngày tăng thêm nhân
số quân đội không?"

Bùi Nguyên Thiệu nghe vậy hứng tr7mí trả lời: "Cừ soái, đánh cướp! Năm xưa ta
đi theo cừ soái Ba Tài khởi nghĩa khi quân khăn vàng ở Kinh Châu mới chỉ có
một vạn, Ba cừ soái cho quân đánh cướp xung quanh không tới một tháng dưới
trướng đã có mấy vạn người đi theo."

"Không được!" Mã Định vội phản bác: "Đánh cướp như vậy đến lúc họ đi theo thì
kéo theo cả nhà, quân đội mà mang theo một đám người già, trẻ nhỏ thì còn đánh
trận cái gì? Sau này chúng ta đánh với quan quân chiều đình không phải là một
đám cướp, ngươi nên nhớ. Khăn vàng thất bại đều là vì không có đủ trai tráng
đánh trận mà toàn dựa vào người già và phụ nữ. Năm xưa Thiên Công Tướng Quân
sở dĩ có thể đánh bại Đổng Trách chính là dựa vào mười vạn khăn vàng lực sĩ ra
sức."

Bùi Nguyên Thiệu nghe vậy liền im lặng, hắn ngoài cướp bóc thì đâu còn biết
cái gì. Biết không thể trông cậy vào tên này Mã Định chỉ có thể ngồi trống cằm
ngẩng mặt nhìn trời mà suy nghĩ, bây giờ hắn đang tự hỏi vì sao mình trọng
sinh lại không phải là Hắc Sơn thủ lĩnh Trương Yến hay là Bạch Ba quân thủ
lĩnh Quách Thái, nếu như vậy trong tay hắn có tới mấy vạn quân, chỉ cần từ
trong đó trọn lựa ra vài nghìn trai tráng tăng thêm không ngừng huấn luyện là
có thể có một đội tinh binh đi theo đánh đông dẹp bắc rồi còn gì.

Trước khi trọng sinh hắn là một tên đại ca đám dân chém thuê, đàn em chủ yếu
là những sinh viên gà mờ mới ra đời không hiểu chuyện bị dỗ mà thành, nên hắn
không hiểu chuyện lôi kéo người mà chỉ biết chém người. Mã Định cũng rất muốn
làm như quân cách mạng Việt Minh khi còn nhỏ yếu, chạy tới từng nhà vận động
con em người ta gia nhập nghĩa quân.

Nhưng mà đám tàn quân khăn vàng bốn năm qua đã tàn phá dân chúng qúa ác liệt,
bây giờ trong tay hắn chỉ có hơn trăm người như thế này mà đi không bị họ hô
hào đuổi đánh bắt đi nộp cho quan phủ đổi lấy ít tiền mới là lạ.

Bỗng hai mắt hắn sáng lên, hắn nghĩ tới đám tá điền trong các gia tộc. Tá điều
đều là những kẻ nghèo khổ bất đắc dĩ mới phải bán thân vào làm tá điền cho nhà
người ta, đám địa chủ hám lợi chỉ biết bóc lột họ chứ đâu có biết lo cho họ,
nếu bây giờ hắn đánh tan mấy nhà ổ bảo tuyển trọn trai tráng trong đó chẳng
mấy trốc là có trong tay trên vạn đại quân.


Tam Quốc Nam Đế - Chương #5