Trò Chơi Rất Đơn Giản - Điển Vi, Thần Phục


"Tốt!"

Nguyệt Thiên vỗ bàn tay một cái, mỉm cười , trong lòng tự nhủ gia liền chờ
ngươi câu nói này.

Điển Vi thò đầu ra nhìn, lại cọ xát khóe miệng vết máu, cũng là vỗ bàn tay một
cái,

"Làm sao đổ đấu ?"

Nguyệt Thiên thò tay từ trong ngực lấy ra ba cái mu giống cái đổ xúc xắc, cậu
nhặt lên một viên đá nhỏ khoảng đầu ngón tay và nói:

"Rất đơn giản, ta bỏ viên đá này vào một cái mu và hoán đổi với hai cái mu
khác ngươi chỉ cần đoán viên đá ở đâu là được"

Nói xong, Nguyệt Thiên còn kêu người mang ra một cái bàn đặt một viên đá vào
mu ở giữa, rồi nhìn lại Điển Vi nói:

"Ngươi có thể nhìn kỹ, nếu không sẽ thua đó"

Hứa Chữ thấy Điển Vi đi lại trước mặt chủ công của mình bèn đi lại đứng xác
chủ công và gần Điển Vi, chuẩn bị xuất thủ có gi bắc trắc.

Nguyệt Thiên nhìn hai người như vậy thì không quan tâm nữa bèn nói:

"Bắt đầu"

Nguyệt Thiên bắt đầu đảo mu ở giữa qua lại mấy chục lần, mới ngừng lại nói:

"Đoán"

Điển Vi từ lúc Youmu bắt đầu thì đã nhìn mu ở giữa trao đổi qua hai bên thì đã
biết ở đâu, nên không ngừng ngại chọn bên trái mu của mình nói:

"Ở đây"

Nguyệt Thiên nhìn thấy Điển Vi chọn xong, mỉm cười giơ mu lên, trong đó không
có gi. Cậu bèn nói:

"Điển Vi ngươi thua"

"Không thể nào, sao có thể thua"

Điển Vi lắc đầu không tin, Nguyệt Thiên thấy vậy mỉm cười và giơ mu ở giữa
lên, trong đó có một viên đá mà cậu đã nhặc, rồi nói:

"Điển Vi, ngươi thua"

"Không thể, ta đã nhìn kỹ, chơi lại lần nữa"

Điển Vi lắc đầu liên tục, Hứa Chữ bên đây cũng thấy ngứa mắt nói:

"Điển Vi, ngươi đã thua, ngươi-"

Hứa Chữ chưa nói hết câu đã bị chủ công của mình chặn lại. Nguyệt Thiên chặn
lại Hứa Chữ rồi mới quay qua nhìn Điển Vi nói:

"Có thể chơi lại, nhưng ngươi cứ thua như vậy, ngươi không tin, vậy chơi tới
sáng à"

"Vậy ngươi muốn gi"

"Rất đơn giản, chúng ta ai thắng ba hiệp người đó thắng"

"Được"

Nguyệt Thiên lần thứ hai đổi qua đổi lại ba mu, lần này Điển Vi chọn bên phải,
nhưng viên đá lại là bên trái.

Lần 2, Điển Vi bại

Lần 3, Điển Vi bại

Ba ván liên tiếp thua, làm Điển Vi sa sút tinh thần, ngồi thẳng xuống đất, còn
Nguyệt Thiên mỉm cười nói:

"Điển Vi, ngươi đã thua, ngươi có thể nhận ta làm chủ, hoặc cũng có thể đi
khỏi đày, nhưng ta có thể nói nếu ngươi không quyết định lần này thì ngươi có
thể sẽ sống như thế cả đời, hoặc có thể hối hận cả đời"

"Chủ công,này-"

Hứa Chữ định nói gi, thì Nguyệt Thiên đã ngăn lại, lắc đầu biểu thì không cần
nói. Đồng thời khóe miệng của cậu vểnh lên, tiếp tục nói:

"Điển Vi, ngươi vẫn sống như vậy cả đời sẽ được cái gi, thời đại này đàn ông
kiến công lập nghiệp mới là đàn ông, uống chi ngươi có một thân mãnh tướng như
vậy. Điển Vi, ta lần nữa mời chào ngươi"

Nguyệt Thiên nói xong thì mỉm cười chân thành, Điển Vi thì nãy đến giờ chỉ
nghe bọn họ nói, rồi nhìn lên cậu, thấy ánh mắt chân thành đó ,Điển Vi tâm tan
rã. Lập tức Điển Vi đứng dậy và quỳ một chân chấp tay nói:

"Điển Vi, bái kiến chủa công"

Nguyệt Thiên mỉm cười, đi lại nâng lên Điển Vi và cười nói:

"Ha ha, ta lại được thêm một mảnh tướng"

"Chúc mừng chủ công"

Đi đầu chúc mừng là Hứa Chử, tiếp theo là những người binh lính mà Hứa Chữ
luyện tập. Youmu khoát tay vài cái rồi nhìn Điển Vi nói:

"Điển Vi ngươi không có tự à"

"Không có, chủ công"

"Vậy ta cho ngươi tự, ngươi có thể đánh ngang Hứa Chữ, Hứa Chữ tự Trọng Khang,
Vậy ngươi tự Trọng Mưu đi, vì ngươi đầu ngây ngô, ta muốn ngươi có thể có thêm
trí nên sẽ cho ngươi như vậy đi"

"Đa tạ chủ công"

Điển Vi cảm tạ, đồng thời trong lòng cũng có dòng nước ấm. Nguyệt Thiên gật
đầu rồi đi lại vổ vai Hứa Chữ nói:

"Trọng Khang, ngươi toàn quyền tiếp tục huấn luyện"

"Vâng ,chủ công"

Hứa Chữ đáp, đồng thời trong lòng cũng có dòng nước ấm, dù sao có thêm mảnh
tướng sẽ chia sẽ huấn luyện, mà chủ công lại để huấn luyện toàn quyền cho
mình. Đây mới là Hứa Chữ ta phụng chủ công.

Nguyệt Thiên mới quay lại Điển Vi nói:

"Điển Vi, ngươi sắp xếp tí đi, vài ngày chúng ta đi Lạc Dương có việc"

"Vâng, chủ công"

"Còn những người còn lại tiếp tục việc làm hàng ngày"

"Vâng, chủ công"

Nguyệt Thiên nhìn lên bầu trời, suy nghĩ:

"Đi Lạc Dương, rồi quay lại nhất định phải kiếm thêm Mảnh tướng và mưu sĩ mới
được, nếu không sẽ không giành thiên hạ được"

Nguyệt Thiên vừa đi về vừa suy nghĩ các mảnh tướng và mưu sĩ nơi ở, đồng thời
mời chào lời thoại.


Tam Quốc Chi Tiễn Thần Xạ Thủ - Chương #4