Chương 38: Kinh Biến


Yến Khải Nguyệt đột nhiên hét lên một tiếng, hai tay nắm lấy tóc của mình, khàn giọng nói:

"Ngươi. . . cho rằng. . . ta sẽ. . . sợ nàng ư? Nếu không phải nàng. . . thì hoàng huynh của ta. . . làm sao lại chết . . sớm như vậy, nếu không phải nàng. . . Thái tử tại sao lại bị cách chức?"

Tâm tình của nàng kích động, liên tiếp nói ra mấy câu, máu tươi từ trong miệng cứ trào ra

Yến Lâm khóc lớn nói:

"Cô cô, người không nên nói nữa. . ."

Yến Khải Nguyệt cắn răng nghiến lợi nói:

"Đó là. . . mẫu thân của ngươi. . . chết ở. . . trong tay nữ nhân độc ác này. . ."

Yến Lâm khiếp sợ, nàng liều mạng loạng choạng bịt hai tai nói:

"Không có khả năng. . . người gạt ta, người gạt ta!"

Yến Khải Nguyệt thê thảm cười nói:

"Ta. . . vì sao lại. . . lừa ngươi. . . Trong thiên hạ. . . Ai chẳng biết Tần Thục phi là bị Hạng Tinh giết chết. . ."

Nàng thở dốc một lát rồi tiếp tục nói:

"Chỉ có ngươi không biết gì. . . một mình ngươi. . . Mà thôi. . ."

Yến Lâm khóc ồ lên, Yến Khải Nguyệt hướng ta nói:

"Ngươi. . . lại gần đây. . . ta nói cho ngươi biết. . . chủ mưu ở đằng sau. . ."

Ta tiến đến bên người nàng, nàng đột nhiên ôm lấy cổ ta, cắn một cái vào gáy. Ta kinh sợ đẩy nàng ra, nhưng mà cổ mình đã chảy máu.

Yến Khải Nguyệt cười lên điên cuồng, thanh âm dần dần yếu ớt, ta nhìn lên, thì nàng đã chết.

Yến Lâm bi thống, gục lên người của Yến Khải Nguyệt khóc ầm lên, ta dùng khăn lụa che miệng vết thương trên cổ lại, đứng dậy, không biết vì sao Yến Khải Nguyệt này lại hận ta tới như vậy.

Mọi người ở bên ngoài thấy vậy thì chạy vào, trông thấy tình cảnh này không khỏi thổn thức.

Ta thừa dịp không có người chú ý đi ra ngoài doanh trướng, Tiêu Trấn Kỳ và Đường Muội hai người thấy ta, cuống quít tới hỏi han tình hình cụ thể.

Ta và hai người bọn họ đi tới một chỗ yên lặng không người, sau đó mới nói lại cho họ đầu đuôi tình hình.

Tiêu Trấn Kỳ hít một hơi khí lạnh nói:

"Yến Hưng Khải lại âm hiểm như vậy sao?"

Đường Muội mê hoặc nói:

"Hắn phá hư hôn sự giữa Đại Tần và Cao Ly có mục đích gì?"

Tiêu Trấn Kỳ nói:

"Phá hoại hôn sự này chỉ có lợi cho Đông Hồ, không lẽ hắn đã có hẹn ước với Đông Hồ?"

Ta gật đầu nói:

"Bây giờ có thể thấy dã tâm của Yến Hưng Khải không chỉ là dồn Bạch Quỹ vào khốn cảnh, ta hầu như có thể kết luận, người hắn muốn đối phó còn thêm Tinh Hậu nữa."

Đường Muội nói:

"Chúng ta làm sao bây giờ?"

Ta ngẩng đầu nhìn bầu trời hồi lâu mới nói:

"Với tình thế trước mắt, chúng ta phải hoàn thành sứ mệnh của Tinh Hậu, nói cách khác, nếu không thì ta không còn cơ hội trở lại Tần đô."

Tiêu Trấn Kỳ thấp giọng nói:

"Công tử có nghĩ tới, nếu như chúng ta phá hỏng hôn sự của Đại Tần và Cao Ly, thì vô hình trung đã trở thành đồng lõa của Yến Hưng Khải!"

Ta thâm ý cười nói:

"Vậy thì sao? Vận mệnh của Đại Tần đâu có quan hệ gì tới chúng ta? Hơn nữa. . . Ta quyết không thể đem Cửu công chúa đẩy vào trong hố lửa được!"

Ta tiếp nhận cây đuốc do Lý Hùng Tín đưa, châm lửa hỏa tiêu Yến Khải Nguyệt, Yến Lâm xoay người sang chỗ khác, không đành lòng nhìn nữa, thân thể Yến Khải Nguyệt dần dần chìm trong biển lửa.

Cái chết của nàng cũng không khiến ta thả lỏng, khẳng định trong đội ngũ còn có gian tế khác của Yến Hưng Khải, cách Tùng Giang Thành không xa, ta quyết không cho địch cơ hội lợi dụng nào nữa.

Hoàng hôn ngày hôm sau, chúng ta cuối cùng cũng tới Bắc cương đệ nhất cảng Tùng Giang Thành, Từ Hổ Thiện suất lĩnh quân đội vận lương tiếp tục bắc thượng, ta và Lý Hùng Tín cùng hơn 100 người hộ tống Yến Lâm vào Tùng Giang thành. Truyện "Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi "

Quan thủ thành là Quản Bình Triều suất lĩnh văn võ bá quan đợi ở cổng thành từ sớm, khi thấy tọa giá của Yến Lâm đi qua, hắn cuống quít tới hành lễ. Truyện "Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi "

Quản Bình Triều nói:

"Hạ quan đã sớm chuẩn bị dịch quán cho công chúa, mời công chúa vào thành nghỉ tạm."

Xa mã dưới sự hộ vệ tiến nhập trong thành, nơi này là đệ nhất cảng, có nhiều quân đồn trú, vô cùng có kỷ cương.

Đi tới trạm dịch, sau khi thay y phục xong Quản Bình Triều lại tới bái yết.

Ta mời hắn vào trong phòng, Quản Bình Triều an ủi chúng ta vì gặp phải nguy hiểm mấy ngày qua, sau đó cảm thán chuyện Yến Khải Nguyệt chết, rồi mới nhập chủ đề chính.

"Bình Vương điện hạ, hạ quan đã thu tuyển được 20 thiếu nữ cùng công chúa đi Cao Ly, hơn nữa những lễ vật bị tổn hại cũng đang cho thu xếp, buổi trưa ngày mai là có thể hoàn thành."

Ta gật đầu, Quản Bình Triều suy nghĩ cực kỳ chu đáo, dù sao lần đại hôn này cũng đại biểu cho hình tượng của Tần quốc, không thể mất mặt trước Cao Ly được.

Quản Bình Triều nói:

"Hạ quan đã chuẩn bị hoàn tất, chỉ đợi Nghênh Thân đội tới (đội đón dâu). Bình vương tối nay có thể yên tâm, hạ quan thiết tiệc ở dịch trạm, kính mời Bình vương xa giá."

Lúc này ngoài cửa truyền tới một thanh âm sợ hãi, nói:

"Bình Vương điện hạ, công chúa mời ngài qua đó."

Ta theo tiếng nhìn lại, thấy một mỹ tỳ đứng ở trước cửa, trông rất sợ hãi, có thể đoán được đây là cung nữ là Quản Bình Triều tuyển để đi theo Yến Lâm. Diện mạo của nàng không có gì phải bàn, nhưng mà khí chất lại khác xa cung nữ tới một trời một vực.

Ta hướng Quản Bình Triều nói:

"Các người không cần chờ ta."

Sau khi đi ra ngoài cửa, chợt nhớ tới một chuyện, xoay người lại nói:

"Ngươi sai người làm cho công chúa một chút đồ ăn, ta sẽ đích thân mang sang."

Quản Bình Triều cuống quít đáp ứng.

Biệt viện của Yến Lâm chỉ cách chỗ ta có một bức tường, Lý Hùng Tín an bài bốn thủ hạ ở đây canh phòng, chúng thấy ta hoảng vội vàng hành lễ. Ta gật đầu, ngẩng đầu tiêu sái bước vào trong phòng. Truyện "Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi "

Yến Lâm đang đứng ở dưới gốc cây mai vàng trong viện, trong đôi mắt đẹp tràn ngập u buồn, từ sau khi Yến Khải Nguyệt chết, tâm tình của nàng càng trở nên buồn bã.

"Công chúa!"

Ta nhẹ giọng nói.

Yến Lâm thân thể mềm mại run rẩy, nàng xoay người lại nhìn ta một cái nói:

"Chàng vì sao lâu như vậy không tới thăm thiếp?"

Ánh mắt của ta nhìn vào hướng cửa phòng, Yến Lâm hiểu ý đi vào, ta cũng đi theo sau.

Vừa vào trong phòng, Yến Lâm đã nhào vào trong lòng ta, nói:

"Dận Không! Dẫn thiếp đi. . . thiếp rất sợ. . ."

Hai tay của ta ôm lấy khuôn mặt của nàng, nhẹ nhàng hôn những giọt nước mắt, nói:

"Ta nhất định sẽ mang nàng đi, nhưng không phải lúc này!"

Yến Lâm ôm cổ của ta:

"Thiếp sắp không chịu nổi nữa rồi, nếu như cứ tiếp tục như vậy, thiếp sẽ chết. . ."

Tay đưa tay vào trong y phục của nàng, vuốt ve bộ ngực đẫy đà, nói:

"Ngày mai ta sẽ mang nàng rời khỏi chỗ này, rời xa toàn bộ chết chóc và bất hạnh."

Yến Lâm kéo quần áo của ta, gần như điên cuồng kéo ta lên giường, chúng ta triền miên cho tới khi cạn kiệt sức lực, làm thỏa mãn sự sung sướng của đối phương. Yến Lâm trong sự sung sướng run rẩy, thân thể mềm mại của nàng nằm sấp trên ngực của ta, cố sức ôm chặt ta.

Ta nâng khuôn mặt của nàng lên nhìn vào trong đó. Đôi mắt của Yến Lâm dần trở nên ướt át, hai giọt nước mắt rơi xuống trên ngực của ta, nàng bỗng nhiên hạ đôi môi anh đào cắn một cái.

Ta đau tới mức suýt nữa kêu to, ngực bị cắn chảy máu, Yến Lâm lúc này mới rời miệng, cái lưỡi thom tho liếm những vết máu chảy ra, trong sự đau khổ cũng mang theo vài phần thích thú.

"Ta muốn chàng vĩnh viễn cũng không thể nào quên những chuyện hôm nay."

Nước mắt của Yến Lâm không tự chủ được chảy ra.

Ta xoay người đặt nàng ở dưới thân, máu trên ngực của ta dính vào ngực của nàng, nói:

"Ta sẽ không quên. . ."

Tùng giang cảng được xây dựng ở Thương Hải Loan, là càng lớn nhất ở phía Bắc của Tần quốc. Ở đây có binh lính thủy quân đồn trú, đồng thời được trải qua nhiều lần xây dựng và mở rộng, quy mô của nó rất hoành tráng.

Đại môn từ từ mở ra, chúng ta nuối đuôi nhau tiến vào, trên mặt đất trải thảm đó kéo dài, trên mặt nước ở phía trước có hơn 10 chiếc chiến thuyền, chiến thuyền được xếp theo hình Nhạn, đây cũng là trận thế khi có tin vui của Thủy quân.

Ngoài xa có 5 chiếc thuyền lớn đứng đợi, đây chính là Nghênh Thân Thuyền của Cao Ly, chúng ta dựa theo nghi thức, đưa Yến Lâm sang bên đó.

Ngoại trừ hai mươi mỹ tỳ đi theo, ta và Đường Muội, Tiêu Trấn Kỳ, Lý Hùng Tín tự mình hộ tống Yến Lâm.

Quản Bình Triều cũng đi lên thuyền lớn, ta đứng đầu thuyền, thuyền chậm rãi đi tới chỗ đối phương. Đứng ngạo nghễ giữa gió lạnh thấu xương, nhưng mà ta với Yến Lâm thì lại chẳng cảm thấy gì.

Đường Muội đi tới phía sau của ta nói: "Công tử chuẩn bị xong chưa?" Ta xoay người cười cười:

"Từ khi rời khỏi Tần đô, ta lúc nào cũng ở trong trạng thái chuẩn bị."

Đường Muội cố sức nắm chặt trường đao trong tay, tràn ngập lòng tin nói:

"Thuộc hạ tin tưởng công tử nhất định sẽ thực hiện được dự định."

Cách Nghênh Thân thuyền của đối phương chừng trăm trượng, thì các thuyền khác dừng lại, chỉ có mỗi chiếc thuyền của ta vẫn tiếp tục tiến lên.

Thuyền của chúng ta chậm đi tới chủ hạm của đối phương, khi hai chiếc thuyền cách nhau chừng 5 trượng, thủy binh của đối phương bắc một cây cầu dài. Truyện "Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi " Truyện "Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi "

Trên thuyền Cao Ly lập tức vang lên tiếng đàn sáo, có hai gã võ sĩ trải thảm đỏ, có hơn 20 mỹ tỳ Cao Ly đi tới.

Tiêu Trấn Kỳ nhìn không chớp mắt vào đôi chân của những thiếu nữ Cao Ly này, thấp giọng hướng ta nói:

"Những . . . nữ tử Cao Ly này đều biết võ công, bộ pháp cực kỳ ảo diệu."

Yến Lâm trang phục màu đỏ, được hai mỹ tỳ đỡ lên thảm, lúc đi qua bên cạnh ta, nàng dừng lại một chút, ta thâm ý nói:

"Công chúa yên tâm, Dận Không sẽ đi ngay theo phía sau của người."

Chúng ta chậm rãi sang tàu của Cao Ly, ba gã quan viên Cao Ly tiến lên hành lễ, quan viên đứng giữa có bộ râu dài, nói:

"Cao Ly sứ thần Kim Thuấn Thần bái kiến Đại Tần Cửu công chúa bệ hạ!"

Yến Lâm lạnh nhạt nói:

"Miễn lễ!"

Kim Thuấn Thần đứng lên nói:

"Mời công chúa tắm rửa nghiệm thân!"

Ta ngơ ngác, nước Cao Ly này đã ra cho chúng ta một vấn đề khó, Yến Lâm sớm bị ta làm hư thân (phá trinh), thì làm sao có thể qua cửa ải này?

Ta nhướng mày, giận dữ hét:

"Lớn mật! Đường đường Đại Tần công chúa sao có thể để cho ngươi vũ nhục như vậy?"

Kim Thuấn Thần hướng ta trông lại, ánh mắt của hắn không có bất kỳ sự sợ hãi nào, nghiêm mặt nói:

"Cao Ly quốc thổ tuy nhỏ, nhưng cũng có quy củ và tôn nghiêm của mình, cưới công chúa trước phải nghiệm thân, xin Bình vương điện hạ thứ tội!"

Ta cười lạnh nói:

"Đại Tần cũng có quy củ, ngươi nếu dám làm ra chuyện gì ảnh hưởng tới sự uy nghiêm của Đại Tần, vậy hôn sự lần này không xong đâu!"

Lý Hùng Tín cuống quít đi tới bên cạnh ta thấp giọng nói:

"Bình Vương điện hạ, việc này nếu như làm lớn, thì sẽ không hoàn thành sự giao phó của Thái Hậu. . ."

Ta cố ý lớn tiếng nói:

"Sợ cái gì? Cao Ly vũ nhục Đại Tần, cho dù Thái Hậu có biết, cũng không cho bọn họ làm càn như vậy!"

Bức rèm ở cửa khoang thuyền nhẹ động, có một thiếu nữ Cao Ly xinh đẹp tuyệt trần đi ra, nàng mặc trang phục màu phấn hồng, tinh linh tú lệ không chê vào đâu được.

Mái tóc mềm mại thả xuống hai vai, băng cơ ngọc cốt, da thịt như tuyết, thân thể thướt tha thon thả, cánh tay nhỏ nhắn, thần sắc ung dung, giống như tiên nữ trên cung trăng, làm cho người ta sinh ra cảm giác ngưỡng mộ, không có ai dám sinh ra ý dâm loạn.

Trong lòng ta thầm khen, không nghĩ tới Cao Ly lại có mỹ nữ như vậy.

Cô gái kia hướng Yến Lâm thi lễ nói:

"Cao Ly Quốc Y Quan Toàn Tuệ Kiều tham kiến công chúa điện hạ."

Thanh âm của nàng như nhạc họa, uyển chuyển êm tai, khiến ta nghe như mê mẩn.

Yến Lâm gật đầu:

"Ngươi là y quan phụ trách nghiệm thân có phải không?"

Tuệ kiều nói:

"Công chúa xin chớ trách, hoàng thất Cao Ly từ trước đến nay đều có quy củ như vậy, nghiệm thân cho công chúa còn có thể báo lại với Hoàng thất Cao Ly, đồng thời chứng minh sự trong sạch của công chúa, ngăn miệng của tiểu nhân."

Trong lòng ta ngẩn ra, nghe khẩu khí của nàng, thì hình như đã nghe được lời đồn đãi gì rồi.

Yến Lâm nói:

"Được, ta đi theo ngươi."

Nàng cùng hai người hầu đi vào bên trong, trong lòng ta khẩn trương vô cùng, Yến Lâm trước đó uống 'Thất Nhật Túy' do Tôn Tam Phân đặc chế, dược tính rất nhanh sẽ phát tác, thế nhưng lấy lòng cảnh giác của thiếu nữ Toàn Tuệ Kiều này, đồng thời với y thuật của nàng có thể phát hiện ra điều gì hay không.

Đường Muội và Tiêu Trấn Kỳ trở nên ngưng trọng, chuẩn bị đối phó với tình huống xấu nhất.

Trong gian phòng trên thuyền đột nhiên có một tiếng thét kinh hãi, ta nghe rõ thanh âm này là của Toàn Tuệ Kiều, Kim Thuấn Thần và Cao Ly quan viên tất cả đều giật mình.

Ta làm bộ như muốn phóng vào trong, nhưng lại bị Kim Thuấn Thần ngăn trở lối đi, lớn tiếng nói:

"Bình Vương điện hạ xin dừng bước, trong khoang thuyền là nơi cấm kỵ, điện hạ đi vào không tiện."

Ta lạnh lùng nói:

"Ngươi lẽ nào không nghe thấy có tiếng kêu hay sao? Nếu như công chúa có sơ xuất gì, thì ngươi có thể chịu trách nhiệm được không?"

Kim Thuấn Thần tràn ngập lòng tin nói:

"Toàn thái y là là đệ nhất thần y của Cao Ly chúng ta, quyết không có gì sai lầm..."

Lời còn chưa dứt, thì thấy một cung nữ Cao Ly từ trong khoang thuyền vọt ra, run giọng dùng tiếng Hàn nói câu gì đó. Kim Thuấn Thần sợ hãi, vội vã đi vào trong khoang thuyền, ta nháy mắt cho bọn Đường Muội, cùng đi vào trong.

Khi vào thì thấy Yến Lâm mặc trang phục mỏng, thẳng tắp nằm ở trên giường, Toàn Tuệ Kiều đang ở bên giường kiệt lực thi cứu, trong lòng ta thầm mừng rỡ biết là 'Thất Nhật Túy' đã phát tác, lớn tiếng nói:

"Công chúa điện hạ!"

Sau đó dùng vẻ mặt bi thương lao tới.

Trên trán bóng mịn của Toàn Tuệ Kiều đầy mồ hôi, nàng lấy ra một cái hộp gấm, dường như còn muốn tiếp tục nỗ lực, ta rất sợ nàng phát hiện Yến Lâm chết giả, giận dữ hét:

"Tiện nhân lớn mật, dám mưu hại công chúa, bắt lại cho ta!"

Đường Muội và Tiêu Trấn Kỳ song song vọt lên, lại bị Kim Thuấn Thần ngăn cản lối đi, đau khổ cầu khẩn nói:

"Cửu công chúa sống chết còn chưa biết, hãy cho Toàn thái y một cơ hội..."

Trong đôi mắt đẹp của Toàn Tuệ Kiều hiện lên sự tức giận, nàng nhẹ giọng nói:

"Ta chuẩn bị nghiệm thân cho công chúa, thì nàng đột nhiên ngã xuống đất, sao có thể nói là ta gia hại?"

Sau đó nàng mở hộp gấm, từ bên trong lấy ra ngân châm.

Ta cầm cổ tay của nàng, giận dữ hét:

"Tiện nhân! Ngươi còn dám?"

Một tay đẩy nàng xuống đất một tay bắt mạch cho Yến Lâm, chỉ thấy nàng không còn thở, da thịt lạnh như tuyết, hiển nhiên là đã chết.

Ta nhanh như tia chớp rút trường đao, mũi đao nhắm thẳng vào cái cổ tuyệt đẹp của Toàn Tuệ Kiều, tràn ngập cừu hận nói:

"Ngươi giết công chúa!"

Chuyện cho tới bây giờ, ta đem tất cả đổ lên trên người nàng, cho dù Tần quốc và Cao Ly có phát sinh chiến sự, ta cũng không tiếc.

Kim Thuấn Thần không ngờ thế cục lại phát triển tới nông nỗi này, hắn dò xét mạch đập của Yến Lâm, sau khi tin tưởng là nàng đã chết, trên mặt không còn chút huyết sắc nào.

Bên ngoài khoang thuyền có hơn trăm tên thị vệ Cao Ly vây quanh, ta tàn bạo kéo tóc của Toàn Tuệ Kiều, một tay kéo nàng lên:

"Nói! Rốt cuộc là ai phái ngươi tới gia hại công chúa?"

Lý Hùng Tín ở bên ngoài thấy vậy, cuống quít chiến thuyền Tần quốc phát tín hiệu, những chiến thuyền ở xa nhanh chóng vây chiến thuyền Cao Ly lại.

Toàn Tuệ Kiều đau đớn nhăn mày, đao phong sắc bén chỉ sát vào cổ nàng, chỉ cần nhúc nhích, là nàng sẽ hương tiêu ngọc vẫn.

Đường Muội bảo vệ Yến Lâm, Tiêu Trấn Kỳ ở bên cạnh ta, đề phòng thị vệ Cao Ly đột nhiên tấn công.

Ta dùng đao uy hiếp Toàn Tuệ Kiều tiến ra ngoài, Kim Thuấn Thần thấy biến hóa như vậy, thì ra lệnh cho cung nỏ nhắm ngay vào ta, cũng không có ý thối lui.

Tiêu Trấn Kỳ giận dữ hét:

"Tránh ra!"

Những binh sĩ Cao Ly này không nhúc nhích, luôn dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn ta, chỉ đợi Kim Thuấn Thần hạ lệnh là phát tiễn.

Toàn Tuệ Kiều không chút hoảng sợ, nàng nhẹ giọng nói:

"Ta theo bọn họ tới, cho dù thế nào thì công chúa Đại Tần cũng chết trên thuyền Cao Ly, phải có một người gánh trách nhiệm này..."

Nàng dừng lại một chút lại nói:

"Không nên vì ta mà cùng Tần quốc phát sinh chiến sự, nếu như như vậy sợ rằng mắc mưu người khác."

Nàng dùng đôi mắt đẹp trừng mắt nhìn ta, dường như có thâm ý.

Ta nhìn thẳng vào hai mắt nàng, trên mặt có sự xấu hổ, kéo nàng vào trong ngực mình, thối lui từng bước.

Chiến thuyền Đại Tần đã tới gần, Kim Thuấn Thần gật đầu, hắn đương nhiên không muốn Toàn Tuệ Kiều rơi vào cảnh táng thân.

Đường Muội ôm lấy thân thể Yến Lâm, đi theo sau ta. Binh sĩ Cao Ly đi theo, ta bước thong thả, cùng Đường Muội qua cầu.

Lý Hùng Tín tiếp nhận Toàn Tuệ Kiều, thì đột nhiên có một Hắc giáp võ sĩ từ trong hàng ngũ của Cao Ly nhảy ra, huy động trường kiếm trong tay toàn lực hướng Lý Hùng Tín đâm tới.

Lý Hùng Tín hoảng loạn buông Tuệ Kiều, trường kiếm trong tay nghênh đón đối phương, song kiếm tương giao, Lý Hùng Tín thối lui 5 bước mới có thể ổn định lại được

Ta rất sợ Toàn Tuệ Kiều nhân cơ hội đào tẩu, xoay người vọt tới bên cạnh nàng, cầm lấy cánh tay trái của nàng.

Toàn Tuệ Kiều nói:

"Ngươi sợ cái gì? Ta nếu đã đáp ứng gánh chịu trách nhiệm này, thì sẽ không đào tẩu."

Hắc giáp võ sĩ buông tha Lý Hùng Tín, hướng ta vọt tới.

Tiêu Trấn Kỳ liếc mắt nhìn ra võ công của đối phương vượt xa Lý Hùng Tín, nên vọt tới che trước người của ta, vung quyền đánh tới đối phương

Hắc giáp võ sĩ cũng tung quyền, hai quyền chạm nhau, thân thể hai người đều là chấn động. Trong lòng ta cả kinh, không ngờ Hắc giáp võ sĩ này có thể chống đỡ được đòn tấn công của Tiêu Trấn Kỳ.

Toàn Tuệ Kiều nhẹ giọng nói:

"Xa Hạo! Ngươi lui ra!"

Hắc giáp võ sĩ đang muốn tiếp tục, nghe vậy thì trường kiếm ngưng trệ ở trong hư không, khuôn mặt anh tuấn tái đi, áp chế sát khí xuống.

Hắn nhìn thẳng ta gằn từng chữ:

"Nếu như... Toàn thái y bị bất cứ thương tổn gì, ta sẽ làm cho ngươi chết... không nơi táng thân!" Truyện "Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi "

Hắn dùng Hán ngữ trúc trắc của mình, làm cho thanh âm lại càng trở nên băng lãnh, ta cảnh giác cao độ, kéo Toàn Tuệ Kiều lên cầu.

Tiêu Trấn Kỳ thưởng thức gật đầu nói: Truyện "Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi "

"Có cơ hội đó rồi hãy tới tìm ta, ta cũng muốn xem quyền đầu của ngươi cứng rắn như thế nào!"

Xa Hạo hầu như không di động, trong nội tâm của hắn tràn ngập phẫn hận nhìn ta.

Tiêu Trấn Kỳ là người cuối cùng trở lại trên chiến thuyền, đội Nghênh Thân thuyền của Cao Ly quay đầu, đi về phương xa.

Chiến thuyền bên ta đã đi tới, Lý Hùng Tín lớn tiếng nói:

"Lần này đáng nhẽ phải bắt toàn bộ những người Cao Ly ở đây!"

Trong lòng ta cười thầm, biết hắn lo lắng chuyện Yến Lâm chết, sợ Tinh Hậu trách phạt.

Các binh sĩ khác đã sớm mang tin tức Yến Lâm chết thông báo cho các chiến thuyền khác, họ tập trung lại, truy kích theo Nghênh Thân thuyền của Cao Ly.

Ta dùng vẻ mặt cực kỳ bi ai, mang theo di thể Yến Lâm phản hồi Tùng Giang cảng khẩu.

Nhận được tin tức Quản Bình Triều đã sớm sai người bỏ đi trang phục màu đỏ, dùng vẻ mặt ai oán đứng đợi.

"Công chúa bệ hạ!" Quản Bình Triều hô to một tiếng, trên mặt lệ ngang dọc, toàn bộ hiện trường biến thành nơi vang lên tiếng khóc. Ta cũng hiểu đám người này khóc không thực, đảo qua một lượt rồi nhìn vào Quản Bình Triều.

"Lúc Công chúa rời đi... vẫn êm đẹp... tại sao đột nhiên..."

Quản Bình Triều chìm đắm ở trong bi thống, nói.

Ta kéo mái tóc của Toàn Tuệ Kiều, quẳng nàng xuống đất, cắn răng nghiến lợi nói:

"Đều là do tiện nhân này làm hại!"

Ta rút loan đao bên hông, chỉ vào ngực của Toàn Tuệ Kiều nói:

"Hôm nay nhất định phải báo thâm cừu cho công chúa!"

Sự thông minh của Toàn Tuệ Kiều làm cho ta cảnh giác, giờ phút này nàng đã hoài nghi về nguyên nhân cái chết của Yến Lâm, lưu lại nàng là vô cùng phiền phức.

Quản Bình Triều nói:

"Đao hạ lưu nhân!"

Hắn đi tới bên cạnh ta thấp giọng nói:

"Bình Vương điện hạ, theo bản quan nhận thấy, việc này ở sau lưng tất có người chỉ thị. Chúng ta chính thức thẩm vấn mới có thể định tội."

Hắn lại nói:

"Công chúa tử thân không phải chuyện đùa, nếu như Thái Hậu trách tội, chúng ta không ai thoát khỏi liên quan..."

Hắn lo lắng đúng là chu toàn.

Ta gật đầu nói:

"Ý của Quản đại nhân là?"

"Là mau chóng mang di thể công chúa về Tần đô, đồng thời áp giải thiếu nữ này cùng về, giao cho thái hậu tự mình thẩm vấn."

"Quản đại nhân nói đúng."

Ta thu loan đao vào trong vỏ.

Trở lại Tùng Giang Thành, ta bảo Quản Bình Triều mời mấy danh y địa phương, kiểm tra thi thể của Yến Lâm, mục đích là có người chứng thực Yến Lâm đã chết.

Chiến hạm đuổi bắt thuyền Cao Ly toàn bộ trở về tay không, chuyện này đối với Đại Tần mà nói là một chuyện tốt, có thể tránh được chiến sự đôi bên.

Căn cứ vào tình hình này, Cao Ly không thể chỉ vì một nữ y mà phát động chiến tranh với Đại Tần, Tinh Hậu thì không có khả năng đồng thời khai chiến với Đông Hồ, lại hướng Cao Ly hưng sư vấn tội, sự sống chết của Yến Lâm chỉ là tin vặt.

Quản Bình Triều trong một khoảng thời gian ngắn đã chuẩn bị xong tất cả. Lúc đầu hoàng hôn, chúng ta liền hộ tống quan tài của Yến Lâm trở về.

Dựa theo kế hoạch đã định trước, đêm đó chúng ta nghỉ lại Không Nhược Tự gần Tùng Giang thành.

Quan tài của Yến Lâm tạm thời đặt trong hậu điện, ta bảo Lý Hùng Tín suất lĩnh thủ hạ canh chừng. Sau đó một mình đi vào trong, vỗ vỗ nhẹ vào quan tài, Yến Lâm lúc này vẫn chưa tỉnh, ta sai Đường Muội động tay động chân vào trong quan tài, đêm nay sẽ giúp Yến Lâm thoát khốn.

"Bình Vương điện hạ..."

Một thanh âm sợ hãi nói.

Ta giương mắt nhìn lại, thì thấy một cung nữ tướng mạo thanh tú đi đến, nàng chính là cũng nữ mà Quản Bình Triều thu tuyển ở Tùng Giang thành.

"Chuyện gì?"

"Thái y Cao Ly không muốn ăn cơm, hơn nữa còn yêu cầu gặp ngài!"

Ta nhíu mày, cung nữ này đúng là chưa được huấn luyện, chuyện nhỏ như vậy mà cũng cần tới ta hay sao.

Ta không nhịn được nói:

"Nàng không muốn ăn thì sẽ bị đói, ngươi đi xuống đi, loại chuyện này không nên phiền ta!"

Cung nữ kia cuống quít hướng ta cáo từ, xoay người sang chỗ khác, trong lòng ta bỗng nhiên chợt nghĩ, thân hình cung nữ này tương tự như Yến Lâm.

"Ngươi lại đây!"

Nàng dừng bước lại xoay người lại:

"Bình vương có chuyện gì phân phó?"

Ta chỉ quan tài Yến Lâm nói:

"Trên quan tài có vài vết bẩn, ngươi tới lau cho sạch sẽ!"

Nàng lên tiếng, đi tới trước quan tài, nhưng không nhìn thấy vết bẩn. Ta cười nhạt, hai tay dùng sức bóp cổ nàng, cung nữ này không kịp giãy giụa, đã bị ta bóp chết.

Ta đem thi thể của nàng giấu ở sau Phật tượng, rồi mới gọi Đường Muội tới.

Đường Muội thấp giọng nói:

"Công tử, tất cả đều ở trong kế hoạch!"

Kế hoạch theo lời của hắn là để Tiêu Trấn Kỳ dẫn dụ Lý Hùng Tín và thủ hạ rời đi, sau đó nhân cơ hội thả Yến Lâm.

Ta mỉm cười nói:

"Cứ mở quan tài trước đã!"

Hai người chúng ta hợp lực mở quan tài, Yến Lâm vẫn nằm im bên trong, giống như đang ngủ say.

Ta nhẹ nhàng cẩn thận ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, khi chạm tới cảm thấy nó lạnh băng, điều này làm ta có chút bất an, có phải nàng chỉ đang ngủ?

Ta đem trường bào của Yến Lâm cởi ra, sau đó khoác lên người cung nữ kia, đồng thời cởi y phục của nàng ra.

Đường Muội thế mới biết ta đã tìm được một người thế thân, hắn thấp giọng nói:

"Tinh Hậu sẽ không phát hiện?"

Ta thản nhiên cười nói:

"Tôn tiên sinh đã cho ta một viên Thực Hủ Hoàn, ta đã đặt ở trong miệng của nàng, khi tới Tần đô, thi thể của nàng đã thối, ai biết đây là Yến Lâm?"

Đường Muội gật đầu.

Ánh trăng nhu hòa, đêm thanh không tiếng động, ta một mình đứng ở đại điện nhìn ra không trung phía xa xa, trong lòng lo lắng không yên.

Tất cả tuy rằng đều ở trong kế hoạch của ta, nhưng vẫn có thể có chuyện xấu. Chuyện này không chỉ ở Tinh Hậu, mà còn ở người Thần y Cao Ly kia, ta cảm thấy nàng đã nhìn qua huyền cơ nào đó.

Có chú bất tri bất giác, ta đã đi tới trước nơi giam giữ thiếu nữ kia.

Hai gã thủ vệ thấy là ta, hoảng sợ vội vàng hành lễ tránh ra.

Toàn Tuệ Kiều ngồi trên đống củi, đôi mắt đẹp nhìn thẳng ta lạnh lùng nói:

"Ngươi tới là để giết ta?"

Ta mỉm cười đi tới trước mặt nàng, hỏi ngược lại: Truyện "Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi "

"Ta tại sao phải giết ngươi?"

Toàn Tuệ Kiều xoay mặt sang bên khác, không muốn nói chuyện với ta.

Ta cảm không thú vị, xoay người muốn rời đi.

Lại nghe Toàn Tuệ Kiều ở phía sau nói:

"Công chúa có đúng là vẫn còn sống hay không?"

Trong lòng ta chấn động, vẫn chưa xoay người lại, lạnh nhạt nói:

"Ngươi nói bậy bạ gì đó?"

Toàn Tuệ Kiều nói:

"Lúc ở trên thuyền, ngươi nhiều lần ngăn cản ta cứu chữa, trong chuyện này tất phải có kỳ quặc..."

Ta cười ha ha nói:

"Vì mạng sống lý do nào ngươi chẳng lôi ra được, ngươi hãy tới trước mặt Thái Hậu giải thích chuyện này đi!"

Đúng lúc này, từ hậu điện bỗng truyền ra ánh lửa, ta bỗng nhiên xoay người sang chỗ khác, thì thấy ánh lửa rực trời đêm.

Những binh sĩ bị giật mình, cuống quít vọt ra, thế nhưng thế lửa rất lớn, có tốc độ rất nhanh, hơn nữa trong tay chúng ta cũng không có công cụ dập lửa, ngăn được nó rất là khó khưn.

Theo kế hoạch của chúng ta, đêm nay sẽ phóng hỏa, nhưng còn chưa tới thời gian, lẽ nào Tiêu Trấn Kỳ sớm làm việc này, quay đầu lại nghĩ, chuyện này không có khả năng, lấy cách hành sự thận trọng của Thế Kỷ Mới thì Lý Hùng Tín còn đang đi tuần, hắn sẽ không hành sự.

Sự thực lập tức chứng minh ý nghĩ của ta, Lý Hùng Tín và Tiêu Trấn Kỳ đồng thời hướng ta chạy tới.

Tiêu Trấn Kỳ ở xa xa nói:

"Bình Vương điện hạ, đột nhiên cháy lớn!"

Từ trong ánh mắt của hắn, thì thấy việc này không phải do hắn làm, trong lòng ta tối sầm lại, Đường Muội và Yến Lâm vẫn đang ở trong hậu điện, ta khàn cả giọng hô lớn:

"Nhanh đi cứu hoả! Quan tài của công chúa vẫn còn ở bên trong!"

Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Chương #38