Chương 155: Chính Tà


Hoàn Tiêu Trác vẫn chưa có xuất hiện qua, giữa lúc ta vì an nguy của nàng mà lo lắng thì nàng lại sai người đưa tới cho ta một phong thư, thư chắc đã được viêt sẵn từ lâu, trên lạc khoản đê là ba ngày trước, đó cũng chính là thời điểm phát sinh cung biến, nội dung bên trong cũng không đề cặp quá nhiều, chỉ là bảo ta bảo hộ an toàn cho Huyền Anh.

Ta không khỏi nhíu mày, Hoàn Tiểu Trác cùng Huyền Anh xem ra đã sớm quen biết, nhưng vì sao biểu hiện trước đây lại hình đồng người lạ, giữa bọn họ rốt cuộc đang giấu bí mật gì?

Năm ngày sau Tiêu Trấn Kỳ suất lĩnh năm vạn sĩ binh bình yên đến Yên đô, lần này tổng cộng dấy binh tám vạn, ba vạn khác đang lưu thủ ở thành Thiết Xích, không chế thế cục tại bắc cương Yên quốc.

Ta triệu tập mọi người đến hành quán Lô thị, thứ nhất là đón gió cho nhóm người Tiêu Trấn Kỳ, thứ hai là thương lượng biện pháp đối phó với đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái.

Cao Quang Viễn cùng Hứa Vũ Thần lần đầu tiên ngồi cùng nhau, lần này hai người mặc dù đã lại đồng điện vi thần, thế nhưng sự khinh bỉ của Hứa Vũ Thần đối với Cao Quang Viễn vẫn rõ ràng như trước, xem ra hắn sinh thời là sẽ không có hòa hoãn đối với Cao Quang Viễn.

Trước tiên ta nhất nhất giới thiệu cho bọn họ cho đối phương, mọi người sau khi hàn huyên xong thì ngôi vào vị trí quanh người ta.

Ta bưng lên ly rượu nói:

“Bữa tiệc tối nay chủ yếu là vì nghênh tiếp Tiêu tướng quân, đương nhiên còn có một mục đích, chính là mọi người ngồi cùng một chỗ để thương lượng làm sao để đối phó với đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái.”

Ta sở dĩ mời tới cả Cao Quang Viễn cùng Hứa Vũ Thần nguyên nhân quan trọng nhất chính là mau chóng để cho bọn họ dung nhập vào trong tập đoàn chính trị của ta, để cho bọn họ cảm thụ được sự tín nhiệm của ta đối với họ.”

Ta mỉm cười nhìn qua Cao Quang Viễn:

“Mấy ngày này Cao đại nhân vẫn quan tâm đến hướng đi của đại quân Hạ Hầu Nộ Thái, vậy thì do ngươi tới giới thiệu tình huống một chút đi.”

Trong ánh mắt Cao Quang Viễn tràn ngập cảm kích, cung kính nói:

“Khởi bẩm thái tử, việc này vẫn là do khuyển tử đang làm, để hắn tới tự thuật lại hẳn là càng rõ ràng sáng tỏ hơn.”

Anh mắt mọi người đồng thời nhìn qua Cao Hàm ở phía cuối bàn tiệc.

Cao Hàm đứng dậy nói:

“Thái tử điện hạ, Hạ Hầu Nộ Thái tổng cộng thống lĩnh mười vạn Yên quân chinh phạt nước Hàn, trong thời gian này vẫn chưa chân chính phát sinh xung đột quy mô lớn, số người thương vong hầu như có thể bỏ qua không tính toán đến. Sau khi Yên vương chết, Hạ Hầu Nộ Thái liền lấy cờ hiệu thay trời hành đạo, chinh phạt phản nghịch để tiến quân về Yên đô.”

Hắn dừng lại một chút mới nói:

“Đại quân của chúng ngày đầu tiên tiến lên hướng bắc một trăm dặm, ngày hôm đó binh sĩ bỏ trốn gần tới nghìn người. Ngày hôm sau bắt đầu Hạ Hâu Nộ Thái liên thả chậm tốc độ tiến quân, trong vòng bốn ngày kế tiêp chúng chỉ tiến về hướng bắc thêm một trăm dặm. Trong bốn ngày này binh sĩ đào tẩu lại có bảy nghìn người, cho nên hiện tại binh lực thực tế của chúng chỉ có khoảng tám vạn tám nghìn người mà thôi.”

Ta mỉm cười nói:

“Cự ly của Hạ Hầu Nộ Thái hiện tại còn cách chúng ta có hai ngày lộ trình, chờ hắn đi tói Yên đô, sợ rằng trên tay chỉ còn tám vạn người.”

Cao Hàm nói:

“Yên vương đã chết, tám vạn sĩ binh này từ lâu nhân tâm hoảng sợ, chân chính nguyện ý thay Hạ Hầu Nộ Thái bán mạng chỉ sợ ngay cả phân nửa cũng không có.”

Lang Thứ cười ha hả nói:

“Nói như vậy, chúng ta chẳng phải là nắm chắc thắng lợi rồi sao?”

Tiêu Trấn Kỳ lắc đầu nói:

“Trong khoảng thời gian này ta sưu tập một ít tư liệu của Hạ Hầu Nộ Thái, người này quyết không phải chỉ được hư danh, hắn thả chậm tôc độ hành quân chính là cố ý làm, chuyện mà chúng ta có thể nghĩ đến thì hắn nhất định cũng có thể nghĩ đến, như vậy hắn kéo chậm tiết tấu, ngoại trừ vì không chế thổ địa ở vùng phía nam Yên quốc, còn có một loại khả năng chính là chờ đợi viện quân đến từ nước Hàn.”

Cao Hàm nói:

“Tiêu tướng quân nói không sai, quân đội nước Hàn bắt đầu đại quy mô tập kết tại biên cảnh Yên Hàn, nhân số khoảng mười lăm vạn. Tuy nhiên bọn chúng tạm thời vẫn chưa có dấu hiệu tiến nhập vào cảnh nội Yên quốc, có lẽ vẫn còn đang trong chờ đợi.”

Ta nhíu mày nói:

“Nói cách khác, một khi chúng ta cùng Hạ Hầu Nộ Thái giao chiến, quân chi viện từ nước Hàn vô cùng có khả năng như tia chớp đột phá vòng vây tiến nhập Yên quốc, mà mười vạn đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái cũng chỉ là quân tiên phong mà thôi.”

Cao Hàm gật đầu nói:

“Thái tử điện hạ nói không sai, cho nên chúng ta phải đối mặt cũng không chỉ có mười vạn người của Hạ Hầu Nộ Thái, uy hiếp chân chính nằm ở mười lăm vạn người ở nước Hàn. Từ tình huống trong hai ngày này Hạ Hầu Nộ Thái đẩy mạnh đại quân, xem ra tốc độ của hắn càng ngày càng chậm, chắc hẳn là đang chờ đợi viện quân từ nước Hàn.”

Xa Hạo nói:

“Không bằng chúng ta lấy phương thức tiến công chớp nhoáng để giải quyết quân đội của Hạ Hầu Nộ Thái.”

Tiêu Trấn Kỳ lắc đầu nói:

“Lấy binh lực hiện tại của chúng ta thủ thành thì còn được, nếu là chủ động xuất kích, chẳng phải là theo như ý nguyện của hắn hay sao?”

Vẫn chưa có mở miệng, Hứa Vũ Thần liền nói:

“Biện pháp tốt nhất ngay lúc này chính là ép buộc Hạ Hầu Nộ Thái nhanh hơn tiến độ tiến quân để kéo lại cự ly cùng quân đội nước Hàn.”

Cao Hàm cười nói:

“Biện pháp mà Hứa đại nhân nói mỗi người đều hiểu rõ, nhưng mà có biện pháp nào có thể khiến cho con cáo già Hạ Hầu Nộ Thái này rút lui đây?”

Cha con hắn có lẽ không có hòa hợp gì với Hứa Vũ Thần nên trong lời nói còn mang chút châm biếm.

Hứa Vũ Thần còn chưa lên tiếng thì Cao Quang Viễn đã giành trước đáp:

“Ta có một ý nghĩ, mẫu thân cùng thê tử của Hạ Hầu Nộ Thái cũng đều trong tay chúng ta, chúng ta cứ trực tiếp đem người nhà của vài tên quan tướng thủ hạ của hẳn để khống chế, chỉ cần chúng ta lấy việc này tới áp chế bọn họ, không lo giữa bọn chúng không sinh ra nội loạn, khi cần thiêt chúng ta có thể giết chết người thân của họ, chọc cho đám tướng lĩnh này nổi giận, nhiễu loạn tâm trạng của họ.”

Trong lòng ta cười thầm, tên Cao Quang Viễn giỏi nhất chính là loại thủ đoạn này, ta đã sớm ngờ tới hắn muôn đưa ra việc này, quả nhiên hắn đã đề xuất ngay trước mặt mọi người, một nhân vật gian thần như thế này sắm vai có thể nói là rất hoàn hảo, tuy nhiên có hắn ở bên cạnh cũng đã tiết kiệm cho ta không ít công phu, những chuyện xấu xa đê tiện cũng có thể giao cho hắn đi làm.

Hứa Vũ Thần xem thường cười nói:

“Hạ Hầu Nộ Thái đối với thê tử kết tóc của hắn chưa từng có qua một chút tình cảm yêu mến gì, hồi lúc còn ở Yên đô động một tí là hắn mắng chửi thê tử, mẫu thân của hắn cũng không phải là mẹ đẻ mà chính là thị thiếp thứ ba của phụ thân hắn, ngươi cho là Hạ Hầu Nộ Thái sẽ lo lắng cho tính mệnh của họ hay sao?”

Cao Quang Viễn sắc mặt xấu hổ cười cười, bởi vì ta có ở bên cạnh nên dù sao hắn cũng phải lưu cho Hứa Vũ Thần vài phần thể diện, nếu đổi lại lúc khác, chỉ sợ hắn đã sớm tranh cãi ầm lên với Hứa Vũ Thần rồi.

Tu dưỡng của Cao Hàm thì xa mới bằng phụ thân của hắn, liền lớn tiếng nói:

“Hứa đại nhân chắc hẳn có ý nghĩ gì hơn người, chi bằng nói ra để cho mọi người nghe một chút!”

Cao Quang Viễn trách mắng:

“Thằng khốn khiếp, ở đây đâu có phần cho ngươi nói chuyện, còn không mau cút xuống cho ta!”

Ta cười nói:

“Cao đại nhân hà tất phải đối với hắn nghiêm khắc như vậy, ta cũng muốn nghe một chút ý nghĩ của Hứa đại nhân.”

Kỳ thực khi Hứa Vũ Thần nói ra câu kia, ta đã đoán ra có lẽ hắn đã có phương pháp phá địch rồi.

Hứa Vũ Thần nói:

“Cuộc đời Hạ Hầu Nộ Thái có một người mà hắn yêu nhất…”

Khi nói những lời này hắn cố ý nhìn thoáng qua Cao Quang Viễn.

Cao Quang Viễn bật thốt lên nói:

“Ngươi nói chính là Cốc Tiêm Tiêm!”

Hứa Vũ Thần chẳng nói đúng sai, chỉ nói:

“Vị trí của Cốc Tiêm Tiêm ở trong lòng Hạ Hầu so với thê tử cùng mẫu thân của hắn quan trọng hơn nhiều, có điều mặt ngoài Hạ Hầu Nộ Thái thô kệch, tuy chỉ thầm lén lút qua lại nhưng rất chính xác.”

Cao Quang Viễn nói:

“Cốc Tiêm Tiêm đó chẳng qua là một ca kỹ, Hạ Hầu Nộ Thái tối đa chỉ coi ả là một món đồ chơi mà thôi, sao lại coi trọng ả được?”

Hứa Vũ Thần mỉm cười nói:

“Cao đại nhân hình như cũng không có tính nhẫn nại, ta còn chưa có nói hết cơ mà.”

Cao Quang Viễn ngượng ngùng ngậm miệng lại.

Hứa Vũ Thần nói:

“Ba năm trước đây Hạ Hâu Nộ Thái suốt ngày quyến luyến Tiên Vũ lâu, đó chính là bởi vì Cốc Tiêm Tiêm.”

Ta gật đầu, một tướng quân mê luyến ca kỹ đó cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, chỉ bằng vào chuyện này ta cũng vô pháp xác định Cốc Tiêm Tiêm ở trong cảm nhận của Hạ Hầu Nộ Thái có phải quan trọng nhất hay không.

Hứa Vũ Thần nói:

“Sau đó phát sinh một việc khiến cho ta biết được cảm tình của Hạ Hầu Nộ Thái đối với Cốc Tiêm Tiêm là không người có thể thay thế được.”

Hắn nhìn qua Cao Quang Viễn nói:

“Đại nhân có nhớ kỹ chuyện đã xảy ra ba năm trước đây vào ngày đại thọ của đại vương không?”

Cao Quang Viễn gật đầu nói:

“Ta đương nhiên nhớ kỹ, ngày đó ta chúc thọ cho đại vương, đặc biệt từ Tiên Vũ lâu mời tới hai mươi ca kỹ hiến vũ, chưa từng nghĩ đến không ngờ nhị vương tử coi trọng Cốc Tiêm Tiêm, mở miệng trêu chọc, Hạ Hầu Nộ Thái ngay tại chỗ liền xảy ra xung đột cùng nhị vương tử, không tiếc vung đao múa kiếm.”

Hứa Vũ Thần cười nói:

“Cao đại nhân quả nhiên còn nhớ rất rõ, thế nhưng sau lần tiệc chúc thọ đó lại xảy ra một việc, nhị vương tử dẫn người đến Tiên Vũ lâu gây rối, nỗ lực muốn mang Cốc Tiêm Tiêm về phủ.”

Cao Quang Viễn hiển nhiên cũng không biết chuyện này, nhíu mày, trầm mặc.

Hứa Vũ Thần nói:

“Hạ Hầu Nộ Thái đúng lúc đó chạy tới Tiên Vũ lâu, song phương đã xảy ra xung đột kịch liệt, ta lúc đó đang đảm nhiệm chức phủ doãn ở Yên đô, chuyện này vừa lúc là ta xử lý.”

Anh mắt mọi người đều tập trung vào trên người Hứa Vũ Thần, mỗi người cũng cảm giác được quan hệ giữa hai người đó nhất định không tầm thường.

Hứa Vũ Thần nói:

“Sự yêu thích của Hạ Hầu Nộ Thái đối với Cốc Tiêm Tiêm dật vu ngôn biểu(l), mà Cốc Tiêm Tiêm đối với Hạ Hầu Nộ Thái lại lạnh lùng, ta tìm mọi cách điều tra, mãi cho đến cuôi cùng mới biết được Hạ Hầu Nộ Thái cũng không phải là ham mỹ sắc của Cốc Tiêm Tiêm…”

(1): tình cảm bộc lộ trong lời nói.

Hắn dừng lại một chút mói nói:

“Họ căn bản là cha con, Cốc Tiêm Tiêm là đứa con gái của một kỹ nữ cùng Hạ Hầu Nộ Thái sinh ra!”

Ta cũng bị cố sự không thể tưởng tượng nổi này hấp dẫn, thấp giọng nói:

“Thế nhưng Hạ Hầu Nộ Thái vì sao phải để cho con gái của mình lưu lạc phong trần?”

.

Hứa Vũ Thần mỉm cười nói:

“Hạ Hầu Nộ Thái cũng là về sau mới biết được nơi ở của đứa con gái này, hắn đã từng có hai đứa con trai, nhưng đều lần lượt chết trên chiến trường, hiện tại hắn chỉ còn duy nhất một cốt nhục thân sinh này thôi, các ngươi nói xem, Cốc Tiêm Tiêm ở trong lòng hắn rốt cuộc phải chiếm địa vị ra sao?”

Ta cùng Cao Quang Viễn liếc mắt nhìn nhau, đây đó cũng toát ra một vẻ mặt ngầm hiểu, một chiêu này của Hứa Vũ Thần đích xác tuyệt vời, thế nhưng hắn cũng ngại hai chữ bỉ ổi, xem ra gian thần cùng trung thần vốn là không có giới hạn rõ ràng nào.

Cao Quang Viễn nói:

“Ý của Hứa đại nhân là dùng Cốc Tiêm Tiêm để uy hiêp Hạ Hầu Nộ Thái?”

Hứa Vũ Thân lắc đầu nói:

“Mặc dù là uy hiếp Hạ Hầu Nộ Thái nhưng có thể thế nào, ngươi giết Cốc Tiêm Tiêm, Hạ Hầu Nộ Thái dưới bi phẫn suất quân tăng tốc thẳng tiến, ai binh chưa hẳn có thể thắng, nhưng mà nếu song phương giao chiến tổn thất của chúng ta nhất định rất lớn.”

Cao Quang Viễn mù mờ nói:

“Lẽ nào Hứa đại nhân còn muốn để cho Cốc Tiêm Tiêm tới khuyên nhủ thuyết phục Hạ Hầu Nộ Thái quy thuận hay sao?”

Hứa Vũ Thần nói:

“Cốc Tiêm Tiêm mặc dù có địa vị quan trọng trong lòng Hạ Hầu Nộ Thái, nhưng chỉ bằng vào ả còn không đủ khiến cho Hạ Hầu Nộ Thái đầu hàng.”

Tiêu Trấn Kỳ nói:

“Ý của Hứa đại nhân là còn muốn tại nội bộ đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái thiết lập một ít mánh khóe.”

Hứa Vũ Thần gật đầu nói:

“Những sĩ binh này từ lâu dưới những cuộc chiến bại liên tiếp giữa Yên Hàn mà bị phai mờ đi nhuệ khí, đánh Yên đô cũng không phải là nguyện vọng của mọi người, huống chi chính như có một số người như theo lời của ta nói, đa số người nhà của các tướng lĩnh cũng tại Yên đô, họ không thể không có điều cố kỵ, cái này sẽ giúp cho chúng ta đặt cơ sở nhằm phân hoá nội bộ quân đội của Hạ Hầu Nộ Thái.”

Trên mặt Cao Hàm toát ra vẻ xem thường, có lẽ cho là kế của Hứa Vũ Thần cũng không có gì mới lạ, chẳng qua là lấy kiến nghị của phụ thân hẳn để làm cơ sở phát triển thêm mà thôi.

Hứa Vũ Thần nói:

“Nước Hàn đến nay vẫn chưa có phái ra viện quân, từ phương diện khác cho thấy họ vẫn đang ở vào trạng thái đứng xem. Hàn vương Mạc An Thiên trời sinh đa nghi, chúng ta có thể hạ thủ từ đây, sai người trước mặt hắn nêu ý kiến, chửi bới Hạ Hầu Nộ Thái cùng chúng ta thầm đạt thành đồng minh, lần này là muốn dụ dỗ Hàn quân thâm nhập, nhân cơ hội mà một lưới bắt hết.”

Cao Quang Viễn đưa ra dị nghị:

“Giữa Hạ Hầu Nộ Thái cùng Hàn vương sớm có câu kết, quan hệ của họ sao lại đơn giản để bị chúng ta xúi giục được?”

Hứa Vũ Thần nói:

“Những lời này là do chúng ta nói, Hàn vương tự nhiên sẽ không tin, thế nhưng nếu là do sủng thần Quản Đông Ngự của hắn nói ra, hắn tất nhiên sẽ tin tưởng không nghi ngờ.”

Cao Quang Viễn hai mắt sáng ngời, thấp giọng nói:

“Quản Đông Ngự người này trời sinh tham tài, chỉ cần dùng bạc nhiều một chút, bất luận chuyện gì hắn cũng sẽ làm hết.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Cao đại nhân có phải đã chọn được chọn người thích hợp rồi không?”

Cao Quang Viễn nói:

“Công bộ thị lang Triệu Tử Nhạc là bạn tốt đồng môn với Quản Đông Ngự, nếu là do hắn đi du thuyết, chuyện này có thể nước chảy thành sông.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Chuyện phía Quản Đông Ngự chúng ta tạm thời có thể nhận định đã tính trước kỹ càng, hiện tại vấn đề then chốt nhất chính là Cốc Tiêm Tiêm.”

Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp:

“Nếu như có thể thuyết phục Cốc Tiêm Tiêm đảo hướng trận doanh của chúng ta, chúng ta lại tiết lộ quan hệ giữa ả và Hạ Hầu Nộ Thái cho Hàn vương biết, chuyện này cho dù đại công cáo thành. Lấy tính cách đa nghi của Hàn vương nhất định cho rằng Hạ Hầu Nộ Thái ý đồ dẫn dụ bọn họ, quân Hàn nếu là án binh bất động, Hạ Hầu Nộ Thái sẽ rơi vào hoàn cảnh tứ cố vô thân, đến lúc đó cho dù hắn không đầu nhập vào chúng ta, các tướng lĩnh thủ hạ cùng sĩ binh cũng sẽ tứ tán bỏ chạy.”

Ta thầm xưng diệu, thuật công tâm của Hứa Vũ Thần đích xác lợi hại, trong lòng không khỏi âm thầm may mắn, may mà Hứa Vũ Thần cuối cùng hiệu lực cho ta. Nếu là trận doanh đối địch khác với ta, với ta mà nói hắn chính là một mối phiền phức cực lớn.

Ta mỉm cười nói:

“Cốc Tiêm Tiêm rốt cuộc là một người đàn bà thế nào?”

Cao Quang Viễn nói:

“Tính cách thanh cao cao ngạo, mặc dù nhân tại phong trần, khó có được sinh ra từ nước bùn mà không nhiễm bẩn, có thể coi là một kỳ nữ tử.”

Ta cười nói:

“Một người đàn bà có thể được Cao đại nhân tôn sùng như vậy chắc hẳn bất phàm. Ta rất muôn tận mắt kiến thức một phen.”

Tầm hoa vấn liễu vốn chính là điểm mạnh của ta, hơn nữa sự sùng bái của Hứa Vũ Thần cùng Cao Quang Viễn đối với Cốc Tiêm Tiêm từ lâu đã khơi dậy lòng hiếu kỳ của ta, lần này vừa vặn mượn danh nghĩa đi nước cờ vì nước vì dân ta đến Tiên Vũ lâu tìm gặp Cốc Tiêm Tiêm.

Cao Quang Viễn đích thân dẫn đường cho ta. Hiện tại địa vị của Cao Quang Viễn ở trong lòng người dân Yên đô nghiễm nhiên đã vượt lên trên Yên vương tân nhậm, lão bản của Tiên Vũ lâu là Liễu Yên Nương đích thân nghênh tiêp tận ngoài đại môn.

Liễu Yên Nương vóc người mập mạp, có người nói năm đó đã từng là một đời danh kỹ tại Yên quốc, thế nhưng hiện tại từ trên mặt hàng tá phấn son của ả ta không chút nào tìm ra bất cứ vẻ thanh tao nào, khiến cho ta không khỏi cảm thán năm tháng vô tình.

Có thể là Yên vương Lý Triệu Cơ mới vừa bị ám sát không lâu sau, sinh ý tại Tiên Vũ lâu đặc biệt kém, ngoại trừ hai người ta cùng Cao Quang Viễn thì không còn có khách nhân nào khác đến quang cố.

Liễu Yên Nương nương nũng nịu nói:

“Yên Nương không biết Cao đại nhân đại giá quang lâm, không có từ xa tiếp đón, mong rằng thứ tội.”

Cao Quang Viễn gật đầu nói:

“Vị này chính là bạn tốt Long công tử của ta, hôm nay đặc biệt tới bái hội Cốc Tiêm Tiêm.”

Liễu Yên Nương nghe được tên của Cốc Tiêm Tiêm thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, thấp giọng nói:

“Yên Nương khiến hai vị thất vọng rồi, Tiêm Tiêm cô nương từ nửa năm trước đã trở thành người tự do, lại nói nàng ngày gần đây bị phong hàn…”

Cao Quang Viễn cười lạnh nói:

“Liễu lão bản chẳng lẽ không cho Cao mỗ ta mặt mũi hay sao?”

Liễu Yên Nương sợ đến hồn bất phụ thể nói:

“Cao đại nhân xin bớt giận, Yến Nương chỉ là nói theo tình hình thực tế cũng không có ý từ chối.”

Ta mỉm cười nói:

“Liễu lão bản cứ yên tâm, lần này ta đến đây đặc biệt là vì bái phỏng Tiêm Tiêm cô nương, bà chỉ cần chuyển lời cho chúng ta là được, nếu như cô ấy không muốn thấy ta, ta cũng sẽ không miễn cưỡng.”

Liễu Yên Nương vẫn đang có vẻ còn hơi do dự, ta hướng Cao Quang Viễn nháy mắt ra hiệu một cái. Cao Quang Viễn đem hai nghìn lượng ngân phiếu chuẩn bị từ trước giao vào tay Liễu Yên Nương, Liễu Yên Nương nào dám thu, từ chối nói:

“Cao đại nhân nghìn vạn lần không được như vậy, Yên Nương sau này còn phải dựa vào Cao đại nhân chiếu cố nhiều hơn, bạc của ngài ta kiên quyết không thể thu, nếu như vị Long công tử này thành tâm như vậy, ta sẽ liều mạng chịu Tiêm Tiêm cô nương mắng một trận để chuyền đạt ý của hai vị cho cô ta là được rồi chứ gì.”

Bà sai tiểu tỳ châm trà cho chúng ta, sau đó xoay người đi về hướng hậu viện.

Tiểu tỳ này mặc dù tuổi tác còn nhỏ, thế nhưng lại rất biết đạo câu dẫn người, không ngừng làm ra các tư thái ghẹo người nhằm dụ dỗ ta, nghĩ đến nguyên do nơi này là chỗ trăng hoa nên mưa dầm thấm đất cũng không có gì lạ.

Sau một lúc lâu, Liễu Yên Nương cười tủm tỉm trở lại bên cạnh chúng ta, thấy thần sắc của bà ta có lẽ mọi chuyện đều tương đối thuận lợi.

Liễu Yên Nương nói:

“Tiêm Tiêm cô nương đáp ứng gặp Long công tử, chỉ có điều…”

Bà ta nhìn Cao Quang Viễn nói:

“Có điều cô ấy nói chỉ cho một mình Long công tử đi vào.”

Cao Quang Viễn cười nói:

“Không ngờ được Cốc Tiêm Tiêm còn rất ra vẻ.”

Liễu Yên Nương giỏi về sát ngôn quan sắc, rất sợ Cao Quang Viễn giận chó đánh mèo với bà ấy, liền giọng nói:

“Yên Nương lặp tức gọi hồng bài cô nương của Tiên Vũ lâu tới tiếp Cao đại nhân.”

Cao Quang Viễn cười lắc lắc nói:

“Ngươi pha cho ta một bình trà ngon là được, ta ở chỗ này đợi công tử.”

Liễu Yên Nương nhìn qua ta, trong ánh mắt toát ra vẻ kính nể, người có thể khiến cho Cao Quang Viễn kiên trì chờ đợi đương nhiên sẽ không phải là nhân vật bình thường gì rồi, một người đàn bà giỏi về phỏng đoán thân phận khách nhân, nghĩ đến đã đoán được địa vị của ta.

Liễu Yên Nương đích thân dẫn đường cho ta, hậu viện Tiên Vũ lâu bố trí cực kỳ lịch sự tao nhã, bên trong vườn tử trúc thành hàng, cỏ xanh mọc dày như đệm, mặc dù vẫn đang là đầu mùa xuân nhưng ở đây đã là một mảnh xuân ý dạt dào.

Ở giữa Hoa viên có một tảng đá Thái Hồ(2) rất tinh xảo, dưới tảng đá có một hồ nước sâu rộng, bên trong có mấy loài cá chép năm màu rực rỡ đang bơi lội qua lại vòng quanh đá Thái Hồ, phần cuối của con đường phía trước hiện ra một góc tiểu lâu, hiên đỏ ngói xanh, thấp thoáng trong rừng cây tùng khiến người ta sinh ra cảm giác cảnh đẹp ý vui.

(2): đá Thái Hồ (loại đá ở Thái Hồ tinh Giang Tô, Trung Quốc, thường dùng làm hòn non bộ)

Liễu Yên Nương nói:

“Tiêm Tiêm cô nương mặc dù đã là người tự do, nhưng trong Yên đô cô ấy cũng không có người thân cho nên tạm thời vẫn ở lại chỗ ta.”

Ta gật đầu, trong khi nói chuyện đã đi tới tiểu lâu phía trước, có hai nha hoàn mặc váy ngắn màu vàng ý cười dịu dàng đang đứng hầu ở trước cửa, dung mạo của hai cô gái thanh lệ, hoàn toàn bất đồng so với mấy tiểu tỳ vừa rồi ta gặp ở Tiên Vũ lâu, trên người tìm không được bất cứ một chút mùi phong trần nào.

Liễu Yên Nương nói:

“Long công tử, ta chỉ có thể đưa đên nơi đây thôi, Tiêm Tiêm cô nương đang ở phía trên chờ ngài đó.”

Trên mặt bà ta lộ ra một dáng cười có phần ái muội, trong lòng của bà ta nhất định là đã đánh đồng ta như các khách làng chơi khác.

Ta âm thầm buồn cười, lần này là vì muốn đẩy lùi đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái chứ chưa bao giờ từng có lý do chơi gái đường hoàng như vậy.

Đi tới tầng ba của lầu các, có một thị nữ dáng dong dỏng cao đưa ngón tay chỉ vào phía sau màn che, ta hướng nàng cười cười, thị nữ kia cực kỳ xấu hổ, mắc cỡ mặt đỏ bừng, cúi đầu xuống, trông rất là khả ái.

Đi vào phía trong ta thấy một thiếu nữ đang quay người lại ngồi dựa vào lan can, nhìn phong cảnh bên trong hoa viên ở phía xa, mái tóc đen dài như như thác nước chảy xuôi xuống hai vai đầy đường cong mềm mại của nàng, chiếc quần dài màu hồng nhạt tô điểm thêm cạp váy màu trắng, mơ hồ có thể thấy được từng đường cong là lướt trên thân thể nàng, loại màu sắc mông lung mà dịu dàng khiến cho toàn bộ bóng lưng của nàng trở nên mềm mại khác thường, trên chiếc cổ thon dài trăng nõn càng phát ra lực mê hoặc trí mạng đến người thưởng thức.

Khóe môi ta nổi lên một tia mỉm cười, từ vị trí của nàng có thể thấy rõ toàn cảnh ở hoa viên, xem ra nàng ta đã quan sát ta khá lâu rồi.

Cốc Tiêm Tiêm cũng không xoay người, nhẹ giọng nói:

“Điện hạ nếu đã tới đây vì sao còn muốn giấu diếm thân phận của bản thân mình?”

Giọng nói của nàng giống như hoàng oanh xuất cốc, cực kỳ êm tai, cực kỳ thuỳ mị. Cô gái này quả nhiên không tầm thường, chỉ câu nói đầu tiên đã nhân tiện vạch trần thân phận của ta.

Ta cười nói:

“Tiêm Tiêm cô nương đã từng gặp ta rồi sao?”

Cốc Tiêm Tiêm thản nhiên nói:

“Cao Quang Viễn quyền khuynh triều dã, mặc dù là Yên vương Lý Quốc Thái hắn cũng sẽ không để vào mắt, người có thể làm cho Cao Quang Viễn tự mình cùng đi đến đây chỉ có thái tử Long Dận Không của đại Khang, một vấn đề đơn giản như vậy thì bất cứ người nào cũng có thể nghĩ đến.”

Nàng chậm rãi xoay người lại, mặc dù ta cũng đã chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị khí chất của nàng làm cho kinh ngạc. Cốc Tiêm Tiêm chân chính hấp dẫn ta chính là khí chất của nàng, trên khuôn mặt là hai loại cảm giác thanh thuần cùng quyến rũ tuyệt nhiên bất đồng, ta chưa bao giờ trên một người con gái nào có thể thấy được cảm giác thống nhất hài hòa đến vậy, Cốc Tiêm Tiêm hoàn toàn là một ngoại lệ.

Cốc Tiêm Tiêm mỉm cười nói:

“Trên mặt Tiêm Tiêm lẽ nào có gì khác thường sao? Hay là dung mạo thô bỉ của ta đã làm thái tử phải sợ hãi?”

Ta ha hả cười nói:

“Dận Không từ lâu đã làm tốt chuẩn bị kinh diễm, nhưng mà vẫn không có nghĩ đến dung mạo của Tiêm Tiêm cô nương lại khuynh quốc khuynh thành đến vậy.”

Ta không chút khách khí ngồi xuống đối diện với Cốc Tiêm Tiêm, có đôi khi đối mặt với một phụ nữ xinh đẹp cũng yêu cầu dũng khí, tuyệt đại đa số đàn ông đều không có được tố chất tâm lý như của ta, mà loại dũng khí này vừa vặn là một trong các nguyên nhân ta hấp dẫn rất nhiều mỹ nữ.

Cốc Tiêm Tiêm mỉm cười nói:

“Thái tử rất biết làm cho phụ nữ hài lòng, khó trách người khác đều nói mỹ nữ trong thiên hạ đều bị thái tử điện hạ một lưới bắt hết.”

Ta cười nói:

“Tiêm Tiêm cô nương đã chuẩn bị hết những lời này rồi sao?”

Cốc Tiêm Tiêm thản nhiên nói:

“Tiêm Tiêm hiện tại đã là thân tự do, những lời này của thái tử ta có nên hiểu là đang trêu chọc hay không đây?”

Cốc Tiêm Tiêm nói:

“Thái tử có mục đích gì cứ việc nói thẳng đi.”

Ta thật không ngờ Cốc Tiêm Tiêm là một phụ nữ thông minh như thế, khi nói chuyện với dạng phụ nữ như thế này luôn luôn tiết kiệm được không ít hơi sức.

Ta cũng không trực tiếp rõ mục đích đến đây, cười hỏi:

“Nếu Tiêm Tiêm cô nương đã dễ dàng đoán được thân phận của ta, chắc hẳn cũng đoán được ý đồ ta đến đây, không bằng cô nói ra nghe thử xem.”

Cốc Tiêm Tiêm nhìn như vô ý ôm lấy mái tóc bị gió thổi phất phơ, tay áo dài theo động tác tuột xuống lộ ra cánh tay trắng ngần, trong lòng ta không khỏi hơi kinh hoàng, nếu có thể hưởng thụ được thân thể trong suốt đó của nàng thì là một chuyện hạnh phúc cỡ nào đây.

Cốc Tiêm Tiêm nhẹ giọng nói:

“Tiêm Tiêm chỉ là một người con gái bình thường, xuất thân chỉ là một ca kỹ, bên người thái tử mỹ nữ đông đảo, hẳn là sẽ không đặc biệt đến vì Tiêm Tiêm đấy chứ.”

Ta chẳng đáp chẳng rằng chỉ gật đầu.

Cốc Tiêm Tiêm nói:

“Đại quân của Khang quốc đã đến Yên đô, Yên quốc mặc dù tân vương đăng cơ, thế nhưng quốc gia này từ lâu đã chỉ là tôn tại trên danh nghĩa, nêu nói theo cách khác, Yên đô cơ bản trên thực tế đã là vật nằm trong tay thái tử rồi.”

Ta nở nụ cười.

Côc Tiêm Tiêm nói:

“Nghe nói Hạ Hầu Nộ Thái suất lĩnh mười vạn đại quân từ biên cảnh nước Hàn trở về, đang gươm ngựa sẵn sàng chuẩn bị tiến đánh Yên đô, nếu Tiêm Tiêm không có đoán sai, thái tử chắc hẳn đến vì chuyện này phải không.”

Ta gật đầu nói:

“Tiêm Tiêm cô nương nói không sai, Dận Không chính là đến vì chuyện này.”

Anh mắt Cốc Tiêm Tiêm chuyển sang lạnh nhạt nói:

“Công phu tình báo của thái tử quả nhiên xuất sắc, tuy nhiên đáng tiếc là Tiêm Tiêm không có lý do trợ giúp ngài.”

Ta mỉm cười nói:

“Làm thế nào Tiêm Tiêm cô nương mới nguyện ý trợ giúp ta đây, nếu có điều kiện gì thì cứ việc nói rõ với Dận Không.”

Cốc Tiêm Tiêm thở dài nói:

“Chắc hẳn ngài đã tra ra Hạ Hầu Nộ Thái chính là cha ruột của ta, muốn lợi dụng cảm tình của ông ấy đối với ta để mà thuyết phục ông quy thuận.”

Ta thẳng thắn thành khẩn nói:

“Dận Không quả thực là có suy nghĩ như vậy.”

Cốc Tiêm Tiêm nói:

“Ngài có biết người trên đời này ta hận nhất là ai hay không?”

Nàng lớn tiếng nói:

“Trên đời này người ta hận nhất chính là Hạ Hầu Nộ Thái, nếu không phải ông ta bội bạc, mẫu thân ta sẽ không bị buồn bực mà chết, vậy thì sự sống chết của ông ấy cùng ta có quan hệ gì?”

Nàng ngưng mắt nhìn ta nói:

“Ta là người Yên quốc, là ngươi một tay tạo thành Yên quốc có cục diện như hôm nay, Tiêm Tiêm trên thực tế đã là người mất nước, ngươi nghĩ rằng ta sẽ trợ giúp ngươi đi thuyết phục cừu nhân sao? Chiến tranh giữa các ngươi thì có quan hệ gì với ta chứ, các ngươi cứ liều mạng ngươi chết ta sông, biết đâu trong lòng ta sẽ càng thêm vui vẻ hơn?”

Ta nở nụ cười:

“Trong lòng Tiêm Tiêm cô nương hình như cũng không phải nghĩ đến như vậy mà đúng không?”

Cốc Tiêm Tiêm hơi nhếch lông mày, hỏi:

“Ngươi sao lại có thể biết được trong lòng ta?”

Ta cười nói:

“Dận Không mặc dù nhìn không thấu tâm sự của Tiêm Tiêm cô nương, thế nhưng ta biết, Tiêm Tiêm cô nương nếu thực sự ôm ý nghĩ như vậy thì căn bản sẽ không gặp ta, nêu cô bằng lòng gặp một cừu nhân làm cho cô mất nước, sợ rằng không chỉ đơn giản là xuất phát từ hiếu kỳ đâu. Tiêm Tiêm cô nương có thể là đang quan tâm đên Hạ Hầu tướng quân, có thể là đối với long Dận Không ta ôm hứng thú gì đó không tầm thường.”

Cốc Tiêm Tiêm cười nói:

“Thái tử hình như rất có lòng tin thì phải, chưa hẳn mỗi một người con gái đều sẽ có cảm mến đối với ngài đâu.”

Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi - Chương #155