Dụ Địch


Người đăng: Cơn Gió Lạnh

Trên mặt đất bốn kiện trang bị nằm yên lặng, nhưng đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ
này vẫn còn chưa có giải tán đi, hiện tại mà xông tới lấy, dễ dàng nguy hiểm
tới tính mạng.“ Chờ một chút đã.” Tiêu Ngự kiên nhẫn chờ.

Tiêu Ngự kinh hãi phát hiện, đám nhện loại nhỏ này bắt đầu di chuyển có tổ
chức, hơn trăm con hướng vào sâu trong rừng cây bò đi, hiển nhiên là chuẩn bị
mai phục nhóm vong linh chiến sĩ Giáo Tử rồi, có hai ba chục con nhện nhỏ thì
lại xếp hàng hướng tới chỗ con nhện Lãng Mỗ to lớn mà di chuyển qua.

“ Một con quái vật đáng sợ.” Tiêu Ngự tựa như nhìn thấy yêu quái vậy, nhìn về
phía con nhện Lãng Mỗ to lớn, bất kể là máy chủ đầu não làm cách nào để tạo ra
con quái vật như vậy, chỉ bằng trí tuệ săn bắt của nó cũng không thua gì loài
người rồi.

Đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ đã rút lui hết, nhìn thấy bốn kiện trang bị nằm yên
lặng ở trên mặt đất, Tiêu Ngự bí mật tiến tới thu vào trong hành trang mà quỷ
không hay thần không biết, suy nghĩ một chút, hắn móc ra ba kiện trang bị bạch
bản không đáng giá lắm ném xuống đất.

Những con nhện nhỏ rút lui quay về bên cạnh con nhện Lãng Mỗ to lớn liền vây
quanh nó, giống như đang thủ vệ bên cạnh nó trong khi lâm đại địch vậy.

- Chỉ còn thừa lại hơn hai mươi con nhện bé tí này sao? - vong linh chiến sĩ
Giáo Tử nhìn về phía con nhện Lãng Mỗ to lớn, hơi sửng sốt hỏi:

- Ta cũng không biết, có thể bị những người đó giết rất nhiều. - Đạo tặc Sấu
Tử nói, nhìn về phía ba người chơi khác, ba người này cũng nhìn nhau không có
ý kiến gì.

- Nói không chừng hiện tại chúng ta đã có cơ hội! - Vong linh chiến sĩ Giáo
Tử ánh mắt sáng lên.

Bọn họ hoàn toàn không ngờ tới, một con quái vật bình thường đã sắp xếp ra một
cục diện nguy hiểm, chờ đợi bọn họ cất bước đi vào, trong suy nghĩ của bọn họ,
quái vật đương nhiên không thông minh như vậy.

Song sự thật đã minh chứng, bọn họ đã sai lầm rồi, hơn nữa là rất sai lầm nữa.

- Ngươi đi thu thập trang bị. Chúng ta chuẩn bị giết con nhện khổng lồ này! -
Vong linh chiến sĩ Giáo Tử hạ quyết tâm nói. Bên cạnh con nhện Lãng Mỗ to lớn
này bây giờ chỉ còn lại hơn hai mươi con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ mà thôi. Nếu
như năm người đồng loạt ra tay. Khẳng định có thể giết được con nhện Lãng Mỗ
to lớn này, nhưng hắn mơ hồ cảm giác được có điểm không đúng. Chỉ là hắn không
biết vần đề ra ở nơi nào.

- Tốt lắm! - Vong linh đạo tặc nhanh chóng hướng tới địa phương bốn người bị
chết, rình mò trang bị rơi trên mặt đất.

Vong linh đạo tặc Sấu Tử xem xét một chút thuộc tính ở ba kiện trang bị bạch
bản hắn vừa nhặt được, đột nhiên biến sắc. Chửi mắng:

- Cái đám cùng quỷ (1) chết tiệt này! Không ngờ lại rơi ra ba kiện trang bị
bạch bản, cái đám chết toi này sẽ không có một thân bình địa chứ. Hỏi thăm tổ
tông tám đời các ngươi, không ngờ vẫn lấy đi mất một kiện trang bị…!

Tên vong linh đạo tặc Sấu Tử vừa hỏi vừa hành động. Hơn nữa còn nhấn mạnh từ
ngữ “ hỏi thăm”. Thiếu chút nữa làm Tiêu Ngự ẩn giấu trong chỗ tối phun ra
cười.

Vong linh đạo tặc Sấu Tử hùng hùng hổ hổ trở về.

- Rơi ra trang bị như thế nào lại như vậy? - Vong linh chiến sĩ Giáo Tử trong
mắt thoáng lên một nét nghi hoặc, hắn không tin. Đám người nọ trang bị trên
người không tồi. Chắc chắn có không ít trang bị lục trang. Như thế nào lại rơi
ra toàn bộ trang bị bạch bản vậy. Chẳng lẽ bọn họ một đám số giẫm phải * chó
sao. Sau khi chết chỉ rơi ra bạch bản mà không ra kiện lục trang nào?

- Nếu đám người nọ tới đây đặt bát xin ăn, đại gia ta nhất định sẽ thưởng cho
bọn họ một ngân tệ! - Vong linh đạo tặc Sấu Tử hiển nhiên vẫn đang bị đả kích
chưa từng có vừa về tới.

Tiêu Ngự vui tươi hớn hở nhìn thu hoạch của mình một chút, bốn kiện lục trang
trong đó còn có một kiện Hộ Thủ lục trang của đạo tặc, so với món đồ trên tay
Tiêu Ngự còn tốt hơn một chút, làm hắn cảm thấy rất hài lòng.

- Mặc kệ đi, trước tiên đối phó với con nhện này đã! - Vong linh chiến sĩ
Giáo Tử cắn răng nói, con nhện Lãng Mỗ to lớn này có nhiều hộ vệ như vậy, lực
chiến đấu mạnh như vậy, rất có thể là một con đầu lĩnh quái đặc thù, trang bị
rơi ra tất không thể kém, hơn nữa hiện tại bên cạnh con nhện Lãng Mỗ to lớn
này chỉ còn hơn hai mươi con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ hộ vệ mà thôi, đối với bọn
họ mà nói, quả thực là thời cơ tốt nhất, tuyệt đối không thể bỏ qua.

Nhìn thấy năm người tổ đội tới gần con nhện Lãng Mỗ to lớn, Tiêu Ngự không
khỏi chia buồn cùng bọn họ, bọn họ tưởng rằng con nhện to lớn này hiện tại rất
dễ bị khi dễ, mà không biết rằng nó đang đặt bẫy rập chờ đợi bọn họ.

Nhìn thấy bọn họ từ từ tiến vào vòng vây do đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ bố trí
nên, Tiêu Ngự trong lòng trăm vị hỗn tạp, chiêu dụ địch này của con nhện Lãng
Mỗ to lớn, thật sự quá cường đại, nếu đổi lại mình ở trong vị trí đó chỉ sợ
cũng ngu ngốc mà hùng hổ lao tới, trở thành con mồi của nó mà thôi.

- Chi chi!

Con nhện Lãng Mỗ Tri Chu to lớn kêu lên lần nữa xé rách bầu trời.

Lại thế nữa, ngươi có thể đừng lớn tiếng hô như vậy không, tựa hồ như có người
đang kéo lỗ tai Tiêu Ngự vậy, thanh âm bén nhọn làm cho màng nhĩ của hắn thêm
nhói đau.

Tiêu Ngự nhìn tình huống trên chiến trường một chút, vì năm người kia mà than
khóc một tiếng.

- Giáo Tử bị bao vây chung quanh rồi.! - Tiêu Ngự vừa dứt lời, trong khu rừng
rậm rạp ở gần năm người xuất hiện mấy trăm con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ, bao
quanh năm người vong linh chiến sĩ ở bên trong.

- Mẹ kiếp, bị lừa rồi! - Vong linh đạo tặc Sấu Tử nhìn thấy đám nhện Lãng Mỗ
loại nhỏ đông đúc ở bên cạnh, không nhịn được mắng ra một tiếng, hơn nữa lần
này lừa bọn họ, lại là một con nhện, lúc này hắn nên hỏi hậu vận của tám đời
tổ tông của con nhện Lãng Mỗ to lớn này.

Bị vây quanh, vong linh chiến sĩ Giáo Tử dâng lên trong lòng một cảm giác bi
ai, sợ rằng mình sẽ theo chân đám người vừa chết kia, cũng ngu ngốc như bọn họ
mà tự nhiên đi vào trong cạm bẫy, Giáo Tử nhìn vòng vây chung quanh mình,
không nghĩ tới chính mình lại nối gót theo được những người kia nhanh như vậy.

- Chi chi, con nhện Lãng Mỗ to lớn kêu lên một tiếng sắc nhọn đắc ý, giống
như đang cười nhạo tên ngu đần nào đó.

- Tiến lên, xem có thể giết được nó hay không! - Vong linh chiến sĩ Giáo Tử
nói, quơ thanh kiếm trong tay hướng tới con nhện Lãng Mỗ to lớn mà phóng đi,
vong linh chiến sĩ Giáo Tử biết bọn họ đã bị vây quanh, nếu như chỉ chống đỡ
đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ này thì chỉ còn một con đường chết mà thôi, chắc
chắn sẽ đi vào con đường tử vong của những người chơi vừa rồi, biện pháp duy
nhất chính là xông lên giết chết con nhện Lãng Mỗ to lớn này, bởi vì những con
nhện Lãng Mỗ loại nhỏ kia rất có thể do con nhện Lãng Mỗ to lớn này thao túng,
một khi nó chết, những con nhện loại nhỏ kia sẽ mất đi sự khống chế, bọn họ
cũng có cơ hội thừa dịp loạn mà chạy trốn.

Nhưng là vong linh chiến sĩ thân thể vừa mới lao lên đột nhiên đứng lại, cúi
đầu nhìn dưới chân một chút, đám bùn đất dưới chân giống như trở lên lầy lội
hơn vậy, vong linh chiến sĩ Giáo Tử đã rơi vào đó di chuyển khó hơn tới nửa
phần.

Nê Chiểu thuật (2)! không ngờ con nhện Lãng Mỗ to lớn này lại có tuyệt chiêu
này, vong linh chiến sĩ Giáo Tử trong mắt hiện lên một tia tuyệt vọng.

Mấy trăm con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ chung quanh chậm rãi bò lại, tựa như binh
lính đã được trải qua huấn luyện vậy, ngay ngắn và trật tự, bộ lông xù rậm rạp
của nhưng con nhện này làm cho người ta thấy lạnh thấu xương.

Bước chân của tử thần, đang chậm rãi tới gần.

(*)Chú thích:

- (1): Cùng quỷ: ý nói đám người nghèo như cái bang vậy.

- (2): Nê Chiểu: bùn lầy.


Tặc Đảm - Chương #89