Người đăng: Cơn Gió Lạnh
Phong Lợi nhìn ra cửa Dong Binh công hội, hắn cũng nảy sinh ra một chút tò mò
đối với tên đạo tặc đang vội vã dời đi này, lần đầu tiên hắn nghe Tập Hoả đánh
giá một người cao như vậy.
- Trực giác chưa chắc đáng tin! - Phong Lợi nói, người kia bất quá trang bị
tốt hơn một chút thôi, nói không chừng là vận khí của hắn tốt.
- Trực giác của ta luôn luôn chuẩn xác. - Tập Hoả lắc đầu, kiên quyết nói.
- Nếu hắn đã không vào tổ đội thì bỏ đi, chúng ta nhanh chóng đi làm nhiệm vụ
đi. - Tuyết Nhung đứng bên nói.
Tiêu Ngự ra khỏi trấn nhỏ, dựa theo toạ độ mà Dong Binh công hội đã cũng cấp,
Hoang Mạc Thú Liệp Giả, cách trấn nhỏ khoảng 10 dặm, trong một bãi hoang mạc,
đi ước chường hai mươi phút là tới.
"Boss cấp 5, thật đúng là một nhiệm vụ khó khăn." Không biết boss cấp 5 thực
lực là thế nào, hẳn là so với đầu lĩnh quái mạnh hơn một ít, trong diễn đàn
lại không tìm được tư liệu của quái boss cấp, Tiêu Ngự đối với thực lực của
boss cấp 5 cũng chỉ có một ít phỏng đoán, rất khó kết luận.
Vì muốn tiết kiệm thời gian, Tiêu Ngự nếu gặp một ít quái vật linh tinh, đều
vượt qua đi trực tiếp tới mục tiêu.
Vượt qua một cồn cát trùng trùng điệp điệp, Tiêu Ngự đi tới một bãi đất cao
trên sa mạc, khu vực này là khu vực của một ít quái cấp 5 sa mạc Ngột Khuyển,
hiện tại Tiêu Ngự đã mất đi hứng thú đối với bọn nó.
“Toạ độ 23939.38509.23859. Đã ở gần.” Khu vực sa mạc này rất phức tạp, thường
thường nổi lên nhiều trận bão cát, khiến cho tầm nhìn chung quanh bị hạ thấp,
Tiêu Ngự chậm dãi cước bộ, tìm kiếm tung tích của Hoang Mạc Thú Liệp Giả ở
chung quanh.
Hoang Mạc Thú Liệp Giả, loài người, thợ săn, boss cấp 5, rất am hiểu: di động
nhanh, bố trí bẫy rập. Am hiểu kĩ năng: Triệu Hoán Quần Lang.
Tiêu Ngự cẩn thận nghiên cứu tư liệu do Dong Binh công hội cung cấp, Hoang Mạc
Thú Liệp giả này rõ ràng là một con boss nghề thợ săn, di động rất nhanh cùng
Triệu Hoán Quần Loang, hai đặc tính này khiến cho Hoang Mạc Thú Liệp Giả trở
lên phi thường khó chơi, trừ phi Tiêu Ngự có khả năng tiềm hành tới khống chế
hắn, sau đó khống chế liên tục cho tới chết.
“ Là một thợ săn, hy vọng thực lực hắn không quá mạnh mẽ.” Ngón tay phải Tiêu
Ngự gạt nhẹ, chuỷ thủ lúc này không ngừng xoay tròn giữa các ngón tay hắn.
Thợ săn có thể nói là tử địch của đạo tặc. Bọn họ có thể triệu hoán sinh vật
có khả năng phát hiện năng lực tàng hình. Đơn độc chiến đấu có năng lực rất
mạnh. Đạo tặc gặp phải thợ săn đồng cấp phần thắng chỉ có ba thành. Hơn nữa
thợ săn lại có năng lực truy tung kinh khủng. Khiến cho đạo tặc chạy trốn trở
lên cực kì gian nan. Cho nên, thợ săn là một trong những nghề nghiệp mà đạo
tặc không muốn đối mặt nhất.
Tiêu Ngự đang nghĩ, chân phải vừa định đạp xuống, liền dừng lại, lơ lửng giữa
không trung sau đó nhanh chóng rút về.
Tiêu Ngự lùi lại đằng sau mấy bước, nhìn mặt đất chung quanh.
Những hạt cát chung quanh có chút dấu vết đào xới nhợt nhạt. Nhìn theo những
dấu vết đó hướng đến một gò đất, bên cạnh gò đất dường như có chôn vật gì. Hẳn
là cơ quan có tính công kích.
“ Nguy hiểm thật.” Thiếu chút nữa là trúng bẫy rập rồi.” Tiêu Ngự âm thầm kêu
may mắn, may là hắn không giẫm cước đó xuống.
Phải loại bỏ bẫy rập này mới được, con mắt Tiêu Ngự quét một vòng, phát hiện ở
một nơi không xa có cây quả Sa Mạc Ngạnh, trên cái cây nho nhỏ có vài quả cứng
rắn, ước chừng to bằng quả bóng rổ.
“ Có biện pháp.” Tiêu Ngự đi tới bên cạnh cây Sa Mạc Ngạnh, dùng chuỷ thủ cắt
một ngạnh quả, cầm quả đó trở về sau đó ném vào bẫy rập, sau đó nhanh chóng
chạy tới một địa phương tương đối bí mật cách xa bẫy rập đó mà trốn đi.
Sa mạc ngạnh quả vẽ một đường cong parabol trên bầu trời, nặng nề rơi vào chỗ
đất nghi hoặc kia, tạch một tiếng, tựa hồ đã kích động cơ quan gì đó.
Vù vù vù, hơn 10 đạo hàn quang màu lam hướng tới sa mạc ngạnh quả phóng tới,
phốc phốc vài tiếng vang dội, Sa Mạc Ngạnh quả bị năm sáu nỏ tiễn bắn trúng,
xuyên qua thành một quả cầu gai lật nhào trên mặt đất, chỗ mặt ngoài qủa bị
bắn thủng chảy ra một loại chất lỏng màu trắng như nước.
Nhìn thấy Sa Mạc Ngạnh quả lật nhào trên mặt đất, Tiêu Ngự thầm nghĩ nguy hiểm
thật, nếu vừa rồi là mình giẫm xuống, coi như đã bị bắn thành con nhím rồi.
“Đợi đạt 20 cấp học xong kĩ năng loại bỏ bẫy rập sẽ không có việc gì.” Tiêu
Ngự thầm nghĩ.
Tiêu Ngự ánh mắt nhìn chằm chằm vào hướng của bẫy rập, hắn biết một tên thợ
săn sẽ không cách quá xa bẫy rập của mình, mình đã kích động cơ quan phát
động, hắn sẽ nhanh chóng mà xuất hiện.
Quả nhiên, bên trên cồn cát có năm, sáu bóng người chạy tới, trong đó có một
người thợ săn mặc áo choàng màu xám tay cầm trường cung, mặt khác 5 thân ảnh
khác không ngờ lại là năm con Bạch Lang, năm con Bạch Lang này hình thể rất
cao lớn, cao tới thắt lưng của thợ săn, thoạt nhìn phi thường hung mãnh.
“ Hoang Mạc Thú Liệp Giả không ngờ lại có năng lực gọi về năm con Bạch Lang,
thật là phiền toái.” Nhìn thấy bên người Hoang Mạc Thú Liệp Giả có năm con
Bạch Lang, Tiêu Ngự trong lòng lạnh hơn phân nửa, Tiêu Ngự vốn tưởng rằng có
khả năng đánh thắng boss cấp dưới mình hai cấp, nhưng năm con Bạch Lang xuất
hiện đã làm mất đi mọi dự liệu của Tiêu Ngự, một con boss cấp năm cùng năm con
sinh vật do triệu hoán về, đối với Tiêu Ngự mà nói đây là một nhiệm vụ khó có
khả năng hoàn thành.
“ Rời khỏi nơi này trước đi.” Tiêu Ngự thầm nghĩ, chuẩn bị chờ Hoang mạc Thú
Liệp Giả rời đi thì rút lui, về nhiệm vụ này khi khác chuẩn bị kĩ hơn rồi làm
đi.
Hoang Mạc Thú Liệp Giả ngồi chồm hỗm xuống, nhặt quả Sa Mạc Ngạnh quả lên, con
mắt quét một vòng chung quanh, ánh mắt dừng lại trên cây Sa Mạc Ngạnh quả ở xa
xa. Cây Sa Mạc Ngạnh quả ở cách xa bẫy rập như vậy khó có khả năng bỗng dưng
vô cớ một quả bị rơi xuống trên bẫy, cái này hiển nhiên là do người làm, nhìn
phía trên sa mạc ngạnh quả một chút, có dấu vết cắt của lợi khí sắc bén. Bẫy
rập bị kích động, hắn đã chạy ngay tới đây, như vậy khẳng định người kích động
bẫy rập không có chạy xa được!
Lúc này, một con Bạch Lang cúi đầu phát ra âm thanh nức nở, Hoang Mạc Thú Liệp
Giả, vỗ vỗ đầu con Bạch Lanh trong miệng lắp ba lắp bắp nói cái gì đó, năm con
Bạch Lang này liền đứng lên ngửi xuống mặt đất, năm con Bạch Lang đều hướng
tới vị trí ẩn thân của Tiêu Ngự mà chậm rãi tới gần.
“ Không xong, cũng bị phát hiện.” Tiêu Ngự nhanh chóng đánh giá địa hình chung
quanh một chút, địa hình chung quanh của sa mạc này rất phức tạp, tạo ra một
điều kiện khá tốt để Tiêu Ngự chạy trốn, bất quá, một khi mình chạy trốn, sẽ
lộ ra hình dáng, tất nhiên sẽ làm cho Hoang Mạc Thú Liệp Giả chú ý, Hoang Mạc
Thú Liệp Giả am hiểu nhất là di chuyển cùng truy tung, mình có khả năng chạy
trốn chứ? Tặc Đảm ( 贼胆 )