Phí Tư Tặng Đồ


Người đăng: Cơn Gió Lạnh

Một người háo sắc thường hay là bại sự nguyên âm.

Đàn ông có thể háo sắc, nhưng nhất định phải có lý trí kiềm chế. Không thể háo
sắc thành tính. Nếu không là không làm được đại sự.

"Vừa rồi nguy hiểm thật." Tiêu Ngự nhớ lại vừa rồi ánh mắt cuồng nhiệt của tên
Cáp Nhĩ kia, sau lưng thấm mồ hôi lạnh, nếu hắn không kịp thời thanh tỉnh, ý
thức được Ngả Cơ Lỵ Á chỉ là một một ít số liệu. Không có mê muội ở thân thể
hấp dẫn của Ngả Cơ Lỵ Á, hắn sẽ bị mong muốn chiếm giữ vô cùng bành trướng gần
như điên cuồng của Cáp Nhĩ tiêu diệt.

Phải chăng háo sắc cũng là một trong những cơ quan khảo nghiệm sao? Tiêu Ngự
không nén nổi nghĩ thầm. Nếu như thật sự là như vậy, tin tưởng tuyệt đại bộ
phận nam nhân đều không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ này.

Cáp Nhĩ ôm lấy Ngả Cơ Lỵ Á, điên cuồng hôn môi. Hận không thể đem Ngả Cơ Lỵ Á
nắn thân thể của mình.

Tiêu Ngự nhìn chăm chú mặt Ngả Cơ Lỵ Á. Ngả Cơ Lỵ Á trên mặt lộ ra vẻ căm
ghét. Sau một lúc lâu. Đột nhiên âm u lạnh lẽo cười.

"Nàng muốn chống lại !" Tiêu Ngự tâm bỗng dưng giật mình.

Đang ở điên cuồng hôn môi Ngả Cơ Lỵ Á Cáp Nhĩ đột nhiên dừng lại. Lộ ra vẻ mặt
không thể tưởng tượng nổi và sợ hãi : "Ngươi. Vì sao còn có thể mạnh mẽ như
vậy?"

"Đồ xấu xa dơ bẩn, đi tìm chết đi, sinh thời có thể thấy được cơ thể của ta,
là vinh hạnh của ngươi." Ngả Cơ Lỵ Á vẻ mặt lạnh lùng.

Tiêu Ngự hướng về phía dưới nhìn lại, phát hiện Ngả Cơ Lỵ Á tay phải đâm xuyên
qua thân thể Cáp Nhĩ, từ lưng Cáp Nhĩ rút ra, thân thể Cáp Nhĩ không ngừng
hòa tan. Hóa thành sương khói màu đen, chậm rãi tan biến.

"Ác độc bà nương. Đáng chết là ngươi." Cáp Nhĩ vẻ mặt hoảng sợ trở nên dữ tợn
. Tay phải xuất hiện đột ngột một thanh chủy thủ. Điên cuồng chảy nước mắt
cười ầm ầm: "Ngả Cơ Lỵ Á, ta thích ngươi ngươi biết không, ta yêu ngươi thích
đến nổi điên, ta không sợ hãi tử vong, khiến cho chúng ta cùng đi chết đi."

Cáp Nhĩ ác độc cười, chủy thủ tay phải hướng bụng Ngả Cơ Lỵ Á đâm tới. Đâm
vào bụng Ngả Cơ Lỵ Á không ngừng đảo lộn.

2 bên đột nhiên phun ra toàn thân năng lượng. Oanh kích ở trên người đối
phương. Đem đối phương đánh bay.

Ngả Cơ Lỵ Á té lăn quay bên tường, tay phải băng bó bụng, thở hồng hộc nhìn
vào Cáp Nhĩ. Lạnh lùng cười nói: "Yên tâm, ta sẽ không chết trước so với
ngươi, ta còn có thể sống thật lâu thật lâu."

Cáp Nhĩ té mặt đất, liều mạng muốn đến gần Ngả Cơ Lỵ Á, nhưng mà thân thể hắn
lại càng không ngừng hòa tan. Quỳ rạp trên mặt đất, hắn không ngừng vùng vẫy
tê rống. Như dã thú nhìn nhau gầm gừ. Bò đến Ngả Cơ Lỵ Á bên cạnh, lấy tay bắt
lấy cẳng chân Ngả Cơ Lỵ Á.

"Ta muốn ngươi chết. Ta muốn ngươi ta cùng chết." Cáp Nhĩ trong ánh mắt tràn
đầy phẫn hận và không cam lòng.

Ngả Cơ Lỵ Á không có một chút đồng tình và thương hại, chân phải ra sức dẫm
nát tay Cáp Nhĩ, lạnh nhạt nói ra: " Xin dâng tặng lễ vật. Linh hồn của ngươi
sẽ bị trọng hiến cho Ma thần vĩ đại Ốc Đốn, không cần vùng vẫy nữa ."

Ở giữa tiếng kêu gào thê thảm. Cáp Nhĩ biến thành một đống tro cốt. Trong
không khí. Vẫn như cũ tràn ngập nồng đậm sự không cam lòng.

Ngả Cơ Lỵ Á băng bó nơi bụng . Miễn cưỡng đứng lên.

Nàng thân thể như cũ vẫn tuyệt vời như vậy, trên người không có bất luận quần
áo gì che đậy, nhưng ở trong mắt Tiêu Ngự. Hắn đối với khối này thân thể đã
mất đi hứng thú. Không muốn liếc mắt nhìn nhiều.

"Đáng buồn tình yêu." Tiêu Ngự giễu cợt cười nói. Cáp Nhĩ điên cuồng thích Ngả
Cơ Lỵ Á. Thích đến muốn cho nàng chết, Ngả Cơ Lỵ Á lại mãnh liệt căm hận Cáp
Nhĩ, hận không thể đem nghiền xương thành tro, này đoạn tình yêu này vừa đáng
buồn mà vừa buồn cười, Cáp Nhĩ cuối cùng cũng không có hiểu được cái gì gọi là
thích. Hắn trong mắt chỉ có chiếm giữ, Ngả Cơ Lỵ Á cũng càng không biết thích
là vật gì.

Ngả Cơ Lỵ Á thất tha thất thểu đứng lên. Ở đối diện với nàng, Phí Tư dùng kỵ
sĩ thương chống đứng lên, nhìn về phía Ngả Cơ Lỵ Á.

Ngả Cơ Lỵ Á lúc này mới cảm thấy sợ hãi, nàng đã không có bất luận sức lực gì,
một người bình thường 20 Cấp : games thủ đều có thể đem nàng kill trong một
giây!

" Kỵ sĩ dũng cảm, dũng khí của ngươi làm cho ta cảm thấy khâm phục. Nếu như
ngươi bằng lòng thành tâm cống hiến sức lực cho ta, ta có thể cho ngươi có tất
cả. Kể cả ta ở bên trong." Ngả Cơ Lỵ Á dùng tay trái thanh nhã đem trên vuốt
tóc về phía sau làm nổi bật bộ ngực lên.

Dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, thân thể gợi cảm rung động lòng người ,
có thể làm cho tuyệt đại bộ phận đàn ông điên cuồng, nhưng mà không bao gồm
Tiêu Ngự và cả Phí Tư!

Phí Tư lạnh nhạt cười, dáng hắn tươi cười vừa thương kinh mà vừa buồn phẫn:
"Hồi lâu trước kia, cũng ở nơi thác thành xinh đẹp. Có rất nhiều ái ân tình
lữ, bọn họ có cuộc sống yên bình. Nhưng là các ngươi đến nơi này đánh vỡ sự an
bình đó, đem nơi này biến thành hoang vu chi thành, kẻ xâm lược đáng ghét cùng
nhau xuống địa ngục đi."

"Thủ hộ quê hương, thủ hộ âu yếm cô nương. Đây là một số mệnh vinh quang của
kỵ sĩ !" Phí Tư vẻ mặt kiên định, bên tay phải vung kỵ sĩ thương lên, hệt như
một con sư tử hùng dũng nổi điên, hướng về Ngả Cơ Lỵ Á phóng đi.

Đối mặt hấp dẫn, Phí Tư không hề động rung. Đối mặt tử vong Phí Tư không có
chút do dự gì cả.

Ngả Cơ Lỵ Á trên mặt cuối cùng lộ ra vẻ bối rối, tay phải giơ pháp trượng có
một ít run rẩy.

kỵ sĩ thương trong tay Phí Tư đâm vào thân thể Ngả Cơ Lỵ Á, đem Ngả Cơ Lỵ Á
đâm vào lên mặt tường phía sau người. (wind… : Tại sao … tại sao ………. ToT
thằng này nó ngu thế phí của giời, ít nhất hok thèm ăn thì cởi trói cho thằng
Cầu Tiêu nó kill nhát cuôi chứ -...- mỹ nhân mà nó cũng nỡ xuống tay đc, phải
cố kiếm cách khống chế qua mặt admin mà mang về chứ ).

" Làm được việc này đã cho ta cảm thấy rất mãn nguyện, chúng ta cùng đi chết
đi, linh hồn tự bạo!" Phí Tư biểu tình trở nên vặn vẹo. Phụ cận năng lượng
điên cuồng tích tụ không ngừng dồn nén.

"Ngươi này điên rồi. Thả ta ra." Ngả Cơ Lỵ Á hoảng sợ điên cuồng kêu lên.

Oanh. Một luồng năng lượng mạnh mẽ nổ tung ra, sóng xung kích mang tất cả tòa
hoàng cung mặt đất và trên vách tường chịu áp lực mạnh mẽ. Từng đạo khe nứt
đường vân nhanh chóng trải rộng ra.

Một đạo bạch quang lóa mắt làm cho Tiêu Ngự có vài giây ngắn ngủi tiến vào
trạng thái mù. Phát sinh nổ mạnh làm cho lỗ tai Tiêu Ngự không ngừng ù ù.

Hồi lâu, bạch quang dần dần ảm đạm, cả cái thế giới dần dần yên tĩnh trở lại.
Dây leo trói buộc Tiêu Ngự tự động khô héo tan biến. Tiêu Ngự tầm nhìn dần dần
khôi phục bình thường. Mở mắt thấy đi. Trên mặt đất một mảnh bừa bộn, nổ tung
làm cho mặt đất và trên tường hoàng cung để lại một cái hố sâu.

Tiêu Ngự hướng trung tâm vụ nổ nhìn lại.Ở trung tâm hố sâu, đứng một bộ xương
khô, trên người nó da thịt đã không có. Hình dáng cực kỳ xấu xí.

Tiêu Ngự nhận thức ra. bộ xương khô này còn lại này có thể là Ngả Cơ Lỵ Á. vụ
nổ phá hủy túi da của nàng (theo người tu chân thân xác chỉ là cái túi da chỉ
cần nguyên thần còn tồn tại tuỳ thời có thể kiếm thân xác khác nên coi như túi
da xài xong vứt đi ), lộ ra ngoài bản thể của nàng. Nàng bản chất chỉ so với
Cáp Nhĩ càng xấu xí hơn chỉ là một bộ xương khô thôi!

Nếu như Cáp Nhĩ thấy được tình cảnh này. Hắn có thể nghĩ như thế nào? Chấp
niệm điên cuồng và ý nghĩ thương đối với Ngả Cơ Lỵ Á có thể không bị tan biến?

Kỳ thật rất nhiều thời điểm chúng ta đối sự vật. Đều bị vẻ bên ngoài mê hoặc.
Nhìn không thấy bản chất bên trong. Dung nhan tuyệt thế vừa rồi là cái gì chứ?
Ở thân xác thối tha dưới kia của nàng so với bất luận kẻ nào đều phải xấu xí
hơn!

"Cạp cạp, ta không có chết, ta là vong linh, ta không thể chết." Bộ xương khô
khàn giọng phát ra tiếng cười sắc nhọn, làm cho người ta rất khó tưởng tượng,
bộ xương khô này vừa rồi là nàng Ngả Cơ Lỵ Á kia.

Thấy được Ngả Cơ Lỵ Á vẫn chưa chết đi, Tiêu Ngự nhíu mày, chẳng lẽ cuối cùng
vẫn còn cần chính mình động thủ sao? Tiêu Ngự cho bộ xương khô này một cái một
cái < Kỹ Năng Dò Xét >.

Khô Lâu Bât Tử: 20 Cấp : tinh anh + cường hóa ., Huyết lượng 0

"0 Huyết lượng, còn chưa có chết?" Tiêu Ngự sửng sốt, bỗng nhiên lĩnh ngộ cái
gì. Ánh mắt dừng lại ở trong tay Thần Dụ Chi Thư.

Thần Dụ Chi Thư phát ra nhàn nhạt bạch sắc quang mang, bị một luồng dào dạt
khí tức ấm áp bao vây. Tiêu Ngự nhìn về phía bộ xương khô xấu xí kia, chậm rãi
giơ tay trái cầm Thần Dụ Chi Thư lên.

< Thần Chi Thẩm Phán >!

Một đạo ánh sáng màu trắng oanh kích ở trên người Ngả Cơ Lỵ Á.

"Không. Ta không muốn chết." Ngả Cơ Lỵ Á phát ra thê lương kêu thảm thiết, bị
bạch sắc quang trụ thôn phệ từng chút một. Một lúc sau cuối cùng tan biến
không tung tích.

Bạch quang tan biến, trên mặt đất chỉ để lại một ít tro cốt.

Tiêu Ngự cúi đầu nhìn thoáng qua Thần Dụ Chi Thư trong tay. Thần Dụ Chi Thư tự
động mở ra. Gió nhẹ đem Thần Dụ Chi Thư từng tờ từng tờ thổi qua, nét chữ trên
Thần Dụ Chi Thư từng chút tan biến, biến thành trang giấy trắng, Thần Dụ Chi
Thư tự động lật đến một tờ cuối cùng.Ở trên một tờ giấy trắng cuối cùng ,vài
nét chữ viết bằng lông chym chậm rãi hiện ra rõ ràng:

"Cảm tạ ngươi, tôn kính sứ giả."

"Là Phí Tư!" Tiêu Ngự sững sờ một chút. Ánh mắt tìm tòi một chút chung quanh,
cũng không có phát hiện tung tích Phí Tư, au khi nét chữ này xuất hiện rồi
biến mất. Thần Dụ Chi Thư chậm rãi bay lên. Trôi nổi trên không trung, lách
cách một tiếng. Trên không trung tan biến đi, một đạo cửa dịch chuyển màu
trắng từ hư không hiện ra ở trước mắt Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự nhìn quét qua phụ cận chiến trường bừa bộn. Cảm giác được trước đó
chưa bao giờ thoải mái như bây giờ, cười nhạt lẩm bẩm: "Nhiệm vụ hoàn thành ."

Hệ thống: nhiệm vụ hoàn thành.

Hệ thống: ngươi thu được khen thưởng nhiệm vụ, 76789 kinh nghiệm.

Hệ thống: ngươi thu được khen thưởng nhiệm vụ, kim tệ 200.

Bủm bủm ! .Một tiếng nhắc nhở thăng cấp, Tiêu Ngự nhìn một chút giá trị kinh
nghiệm, lên tới 24 cấp 63%, Tiêu Ngự hiện nay xếp hạng cấp bậc tà ác liên minh
vị trí xếp thứ 3 trên bảng. Xếp đầu tiên là một người 25 cấp.

Hệ thống: ngươi thu được khen thưởng nhiệm vụ. Giá trị vinh quang +500.

"Nhiệm vụ này còn có thêm vào khen thưởng giá trị vinh quang?" Tiêu Ngự có thể
nói là kinh ngạc vui mừng liên tục. Nhìn một chút giá trị vinh quang hiện nay
hơn 1000 lên quân hàm bách phu trưởng cần 2000 vinh quang. Khoảng cách lên
quân hàm còn rất sớm.

Hệ thống: ngươi thu được khen thưởng nhiệm vụ. Phí Tư tặng thần dụ giáp da,
trang bị tự động vào bao.

Còn có một cái trang bị khen thưởng? Tiêu Ngự nhìn thoáng qua trong hành trang
vừa thu được cái giáp da này.

Phí Tư tặng thần dụ giáp da: vật phẩm. Cấp Truyền Thuyết. Phòng ngự 123-138,
Huyết lượng +50, nhị cấp phòng ngự cường hóa. Né tránh +5%. Kill quái khi thu
được giá trị kinh nghiệm +5%. khi bị công kích +10% xác suất gây ra Phí Tư thủ
hộ kỹ năng.

Phí Tư thủ hộ: mở ra một cái phòng ngự kết giới, hấp thu 50% thương tổn công
kích. Tổng cộng có thể hấp thu 300% thương tổn công kích.

Cái giáp da này thuộc tính coi như không tệ, nhất là né tránh thêm 5% và 2
hạng mục thuộc tính Phí Tư thủ hộ và vài hạng mục thuộc tính khác cũng khá
tốt. Tiêu Ngự đem giáp da trên người thay xuống, thay cái Phí Tư thủ hộ vào ,
nhìn trang bị trên người một chút. Tuyệt đại bộ phận đều là trang bị cấp
Truyền Thuyết. Có thể gom góp nhiều như vậy trang bị cấp Truyền Thuyết, thật
đúng là không dễ dàng.

Cầm được khen thưởng nhiệm vụ. Tiêu Ngự không còn luyến tiếc, quay đầu lại
nhìn thoáng qua tình cảnh nhiệm vụ lần này, cất bước đi vào cửa dịch chuyển


Tặc Đảm - Chương #231