Nham Thạch Cự Nhân.


Người đăng: Cơn Gió Lạnh

Hạp cốc Phong Dư nằm ở dãy núi phía nam Địch Nhã, khí hậu trong sạch ôn hòa,
cỏ cây tươi tốt, nước chảy róc rách, rừng cây rậm rạp, vách núi cao chót vót,
nếu là hiện thực, tuyệt đối là một điểm tham quan danh lam thắng cảnh.

Hạp cốc này là một khu vực của quái cấp 20, có số lượng lớn nham quái cấp 20
hoạt động. Trước mắt các người chơi cấp bậc đều ở khoảng 15 16, khiến cho khu
vực bản đồ quái cấp 20 bị người chơi các tiểu đội, nhân viên đi lại cực
nhiều, bởi vì đang ở trong Địch Nhã, người chơi tà ác liên minh ra vào chiếm
phần lớn, cũng có một số người chơi thiên sứ liên minh xuất hiện.

Trên đường nhỏ yên tĩnh trong rừng, Hắc Long câu chở Tiêu Ngự một đường nhanh
như bay, đem người chơi đi lại phái xa ném về phía sau.

Thân hình Hắc Long câu ấu tể so với Hắc Long câu nhỏ hơn một ít, nhưng so với
ngựa bình thường cao lớn hơn không ít, con ngựa chắc khỏe cứ như thế chạy như
bay trên đường, không muốn làm người khác chú ý thật là khó.

Người chơi trên đường đều là đi bộ bước đi, chứng kiến Tiêu Ngự cưỡi Hắc Long
câu chạy nhanh, đều lộ ra ánh mắt ao ước, trước mắt mà nói, ngoại trừ một vài
nhiệm vu để hoàn thành nghề nghiệp kỵ sĩ có thể tìm tọa kỵ là ngựa bình
thường, người chơi bình thường căn bản không có ngựa, chứ đừng đề cập đến tọa
kỵ có hình dáng như Hắc Long câu này. Tọa kỵ đối với tuyệt đại bộ phận người
chơi mà nói, muốn cũng không thể có.

- Người có tiền, mua một con tọa kỵ loại này khẳng định tốn không ít tiền.

Một người chơi hâm mộ không rời nhìn Tiêu Ngự, không nhịn được nói.

- Con ngựa kia bộ dáng rất đặc biệt, hẳn là trong lúc làm nhiệm vụ đặc thù
đạt được.

Một người chơi khác nói.

- Ôi, chúng ta lúc nào mói có thể có tọa kỵ hả.

- Diện Bao ta sẽ có.

Cưỡi Hắc Long câu, ít nhiều có chút phô trương, nhưng Tiêu Ngự cũng không có
biện pháp, không thể vì bảo trì vô danh mà lãng phí thời gian, trò chơi thời
gian là phi thường trân quý. Càng huống chi Hắc Long câu chạy nhanh như vậy,
các người chơi khác chưa chắc có thể nhìn rõ dung mạo Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự nhìn tọa độ một chút, xác định vị trí trước mắt, vỗ Hắc Long câu.
Hướng trong rừng chạy như điên..

Xuyên qua bãi cỏ trong rừng, phía trước một khối cự thạch cao chừng 2 mét ngăn
cản trước mặt, Tiêu Ngự đang muốn chỉ huy Hắc Long câu chuyển hướng vượt qua
khối cự thạch này, Hắc Long câu nhảy lên cao, giống như đằng vân giá vũ, nhẹ
ngàng vượt qua khối cự thạch này, tiếp tục chạy nhanh về phía trước.

“Hay thật.” Tiêu Ngự quay đầu nhìn thoáng qua khối cự thạch nọ, không nghĩ tới
Hắc Long câu nhẹ nhàng như vậy mà nhảy qua đây. Nhớ lại khi trải qua nhiệm vụ
phụ bản, Tiêu Ngự cảm giác được khi Hắc Long câu trước mắt này trưởng thành,
nói không chừng còn có thể bay lên, bất quá trước mắt nó cũng không có thực
lực như vậy.

Có ngựa đi lại quả thật nhanh hơn nhiều, Tiêu Ngự dần dần tiến vào hạp cốc
Phong dự, địa hình càng ngày càng phức tạp, thỉnh thoảng có một số quái vật
nham thạch cao lớn xuất hiện. Đã không còn thích hợp cưỡi ngựa, Tiêu Ngự từ
trên người Hắc Long câu nhảy xuống, đem Hắc Long câu thu lại.

Chứng kiến hai con quái vật nham thạch từ xa đi tới, Tiêu Ngự mở ra tiềm hành.
Thân thể nham thạch này toàn bộ do thạch đầu cấu thành, hành động cực kì chậm
chạp, mỗi một bước đi đều phi thường gian nan, loại quái vật này là loại mà
người chơi pháp sư thích nhất, nhưng làm một người đạo tặc, Tiêu Ngự sẽ không
vui thích với loại sinh vật này, chúng nó phòng ngự cực cao. Huyết lượng cũng
nhiều, giá trị kinh nghiệm so với quái bình thương cấp 20 lại không sai biệt
lắm.

Tiêu Ngự tiềm hành đến bên cạnh hai con quái vật nham thạch, một cái Muộn Côn,
đem một con quái vật nham thạch đánh ngất, hướng một con quái vật nham thạch
khác nhào tới.

Bối Thứ!

Tiêu Ngự cấp cho quái vật nham thạch một cái Bối Thứ, trên đầu quái vật nham
thạch hiện lên hơn 170 điểm giá trị thương tổn, nhìn thoáng qua huyết lượng
của quái vật nham thạch, ước chừng khoảng 2000, đối với một con quái bình
thường cấp 20 mà nói. Thật sự là cao đến thái quá.

“Gia hỏa này phòng ngự thật cao.” Tiêu Ngự vừa mới thay đổi chủy thủ, tưởng
rằng công kích thương tổn có thể cao hơn không ít, không nghĩ tới điểm số vẫn
như vậy.

Tiêu Ngự mấy cái công kích bình thường vào con quái nham thạch cào xuống một
ít mảnh vụn nham thạch, tạo thành ước chừng khoảng 50-60 giá trị thương tổn,
làm Tiêu Ngự không hài lòng lắm.

Con quái nham thạch này hành động chậm chạp, đối với Tiêu Ngự chưa tạo thành
bao nhiêu uy hiếp, sau khi Tạc Kích một cái Phản Thủ Bối Thứ xuất ra, trên đầu
nham thạch quái hiện lên 1600 giá trị thương tổn.

Ra bạo kích, nham thạch quái này bị Phản Thủ Bối thứ đánh gục, Tiêu Ngự thong
thả thu nhặt vật phẩm rơi ra từ nham quái. Đánh về phía con nham quái còn lại.

Mười giây đồng hồ qua đi. Con nham quái còn lại cũng bị giết chết.

Tiêu Ngự từ trên mặt đất nhặt lên hai ngân tệ, ngoài ra còn có một khối kim
loại màu bạch ngân.

Lượng ngân quáng thạch: Tài liệu.dùng để rèn đúc.

Không nghĩ tới bọn gia hỏa này còn có thể rơi ra quáng thạch. Rất có ý tứ, bất
quá một miếng lượng ngân quáng chỉ có thể bán được mấy ngân tê.

Nham thạch quái này huyết lượng quá nhiều. Giá trị kinh nghiệm cũng không cao,
Tiêu Ngự đối với chúng nó mất đi hứng thú, gặp phải nham thạch quái thì tận
lực vượt qua, tránh cho phải tiếp xúc, chạy về phương hướng thiết yếu.

Thịch thịch thịch, vô số đạo hỏa câu hồng sắc ở không trung phía trước nổ
vang, đem một bên bầu trời sáng đỏ, ngay sau đó còn có một ít thanh âm sấm sét
đan vào một chỗ.

Tiêu Ngự hướng nguồn gốc thanh âm nhìn lại, phương hướng cuối rừng cây gần tới
vách núi rất náo nhiệt, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Đã có náo nhiệt thì lên tiếp cận tới, điều này tạo thành thói quen của Tiêu
Ngự, Tiêu Ngự hướng nguồn gốc thanh âm chạy tới, nếu có chiến đâu, Tiêu Ngự
vừa lúc nhân cơ hội chiếm tiện nghi.

Nương theo khe hở của rừng cây, Tiêu Ngự nhìn thấy phía trước có một thạch đầu
nhân cự hình lớn khoảng 5 mét đang bị công kích, cự hình thạch đầu nhân này
toàn thân đều do từng khối nham thạch cấu thành, cầm trên tay cự mộc là một
gốc cây nhổ tận gốc coi như vũ khí, đem cự mộc múa mạnh sinh ra gió.

Thịch, một tiếng trầm đục, ngay sao đó một thú nhân chiến sĩ mặc ngân sắc khải
giáp bị ném bay lên trời, sau đó ngã xuống.

“Người anh em, ngươi thật đáng thương, giống như một phi cơ.” Chứng kiến bộ
dáng chật vật của thú nhân kia bay lên không trung, Tiêu Ngự không khỏi cười
khẽ thành tiếng.

Vô số ma pháp ở trên bầu trời xẹt qua từng dạo vòng cung, rơi xuống trên người
cự hình thạch đầu nhân sau đó ầm ầm nổ tung, một đám 60 70 mươi điểm giá trị
thương tổn từ trên đầu cự hình thạch đầu nhân nhẹ nhàng hiện lên.

“Gia hỏa này hẳn là một con boss.” Nhìn con cự hình thạch đầu nhân, Tiêu Ngự
phỏng đoán, đến gần chiến trường, đẩy ra một ít lá cây hướng chiến trường nhìn
lại, tràng diện thật là hùng tráng, phụ cận có ít nhất hơn trăm người, đều là
tà ác liên minh.Cơ cấu một đoàn đội lớn nhất là năm mươi người, người ở đây
tính ra cũng hơn trăm, hơn nữa trên mặt đất người chết nhiều, hẳn là phân biệt
thuộc về ba đoàn đội.

Toàn bộ thành viên này tản ra, đang công kích boss, phía trước là hơn 10 người
chơi nghề nghiệp cận chiến đem cự hình thạch đầu nhân vây quanh đến nước cũng
không lọt, gần 50 người pháp sư không ngừng phóng ra công kích ma pháp, hỏa
cầu, thiểm điện, băng sương, anh sáng các chủng loại ma pháp giao hưởng, rất
là tráng lệ. Các người chơi nghề nghiệp trị liệu Ám vu thì chú ý huyết lượng
các người chơi nghề nghiệp cận chiến, phân công cực kì rõ ràng.

“Mấy người chơi này tố chất rất cao.” Tiêu Ngự đánh giá, cấp cho cự hình thạch
đầu nhân một cái Điều Tra.

Nham thạch cự nhân tắc tư : tinh anh cấp 20

Nham thạch cự nhân tắc tư tay phải múa cự mộc, quét ngang ra ngoài, đem hơn 10
người chơi nghề nghiệp cận chiến đánh lui.

Đại trị liệu thuật!

Một hắc vu toàn thân tử trang phóng ra một cái trị liệu quần thể, đem đông dảo
người chơi nghề nghiệp cận chiến trị liệu hồi lại.

- Không được, có đoàn đội thiên sứ liên minh đang hướng tới bên này, động tác
nhanh lên một chút, Tát mãn mở thị huyết, Thâu xuất mãnh khởi! - Hắc vu quát,
tức thì cả tràng diện gấp gáp hẳn lên, tất cả người chơi nghề nghiệp cận chiến
dùng thân thể coi như tường người, gắt gao ngăn chặn nham thạch cự nhân tác
quái, những người chơi nghề nghiệp pháp hệ tất cả đều tăng tốc xuất ra, hỏa
cầu của hỏa hệ pháp sư phun ra tựa như lưỡi lửa, công kích trên người nham
thạch cự nhân tắc tư, ngay sau đó, băng sương tiếp đến thiểm điện ùn ùn bắn
tới trên người nham thạch cự nhân tắc tư.

Thú Vương Bào Hao!

Một người thú nhân chiến sĩ mặc hoàng kim chiến giáp ngửa mặt lên trời rít gào
một tiếng, thân thể phình lớn vài phần, hai tay múa cự phủ, kình khí nổ ra,
công kích trên người nham thạch cự nhân, khí thế cường đại đem nham thạch cự
nhân tắc tư đẩy lui về phía sau vài bước.

Nham thạch cự nhân tắc tư phẫn nộ, cự mộc trong hai tay huy vũ, hướng thú nhân
chiến sĩ đập xuống.

Thịch, một tiếng nặng nề vang lên, bất quá nham thạch cự nhân tắc tư công kích
cũng không phải la thú nhân chiến sĩ này, cự mộc trong tay nó nện lên trên
cương thuẫn trong tay một ngưu đầu nhân chiến sĩ, thời khắc mấu chốt là ngưu
đầu nhân chiến sĩ này đón đỡ công kích của nham thạch cự nhân tắc tư.

Ngưu đầu nhân chiến sĩ kêu rên một tiếng, lui lại mấy bước, trên đầu bay lên
hơn 500 điểm giá trị thương tổn. Nhưng la ngưu đầu nhân chiến sĩ hồn nhiên
không sợ, điều chỉnh vị trí một chút, gắt gao đứng vững trước công kích của
nham thạch cự nhân tắc tư, một đạo quang mang hắc sắc rơi trên người ngưu đầu
nhân chiến sĩ, đem ngưu đầu nhân chiến sĩ trị liệu hồi lại.

Ngưu đầu nhân chiến sĩ từ trước đến nay nổi tiếng là máu trâu, so với chiến sĩ
chủng tộc khác cao hơn 30%, hơn nữa bọn họ hồi máu càng khủng khiếp là thiên
phú chiến tranh, tại thời điểm chiến đấu tốc độ hồi máu so với chiến sĩ khác
nhanh hơn nhiều lắm. Người này bị mất hơn 500 huyết lượng không thể ngờ lại
hồn nhiên không sợ, vẫn như cũ gắt gao ngăn trở nham thạch cự nhân tắc tư, quả
nhiên cường hãn. Ánh mắt Tiêu Ngự rơi trên người ngưu đầu nhân chiến sĩ, ngưu
đầu nhân chiến sĩ kia trên người tất cả đều là tử trang, trang bị vô cùng tốt,
nhìn thấy đại thuẫn trong tay trái của ngưu đầu nhân chiến sĩ, Tiêu Ngự trong
lòng rét lạnh, mặt thuẫn này tạo hình đặc biệt, quang mang kim sắc phát ra như
có như không, hẳn là kiện vật phẩm cấp truyền thuyết.

Ngưu đầu nhân chiến sĩ canh chừng vị trí vô cùng tốt, mấy lần đều chặt đứt
đường đi của nham thạch cự nhân tắc tư, gắt gao chắn trước người nham thạch cự
nhân.

“Hắn hẳn là thuẫn chiến sĩ chủ lực.” Tiêu Ngự nhìn ngưu đầu nhân chiến sĩ thầm
nghĩ, thuẫn chiến sĩ chủ lực là linh hồn của đoàn đội, tất cả trang bị cận
chiến phòng ngự sản xuất ra đều phải ưu tiên thỏa mãn thuẫn chiến sĩ chủ lực,
trang bị thuẫn chiến sĩ chủ lực chọn xong còn thừa mới được cho người khác,
trang bị của hắn đại biểu cho thực lực của cả đoàn đội. Có thể lấy ra trang bị
này cho thuẫn chiến sĩ, ba đoàn đội này thực lực không tồi.

Tiêu Ngự vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy đại đoàn đội đánh boss loại này, đầy
hứng thú xem bọn họ chiến đấu.

Đám người chơi đó đánh boss khó mà phân ra, Tiêu Ngự nhìn thoáng qua huyết
lượng của nham thạch cự nhân tắc tư, nham thạch cự nhân tăc tư còn có hơn một
vạn huyết lượng, sau một hồi nữa, nó sẽ không chống đỡ được nữa.

- Các huynh đệ, giết, con boss kia còn chưa bị giết chết! Cướp bảo của bọn
họ!

- Rừng cây đối diện truyền đến một ít thanh âm kêu la hỗn độn.


Tặc Đảm - Chương #179