Người đăng: Cơn Gió Lạnh
Tiêu Ngự đem dược thảo bỏ vào ba lô, cảm thấy mỹ mãn, đang chuẩn bị rời đi,
phía sau một đạo hơi thở sắc bén hướng thẳng đến Tiêu Ngự
Tiêu Ngự trong lòng biết không ổn, lập tức mở ra Tật Phong Bộ, ngăn cản công
kích, một thân ảnh từ sát bên người Tiêu Ngự mà qua, nhảy ra ngoài thật xa,
tốc độ nhanh như quỷ mị, Tiêu Ngự thậm chí chưa kịp nhìn rõ ràng, may mắn kịp
thời mở ra Tật Phong Bộ.
Không thể ngờ có người đánh lén, Hắc Long câu nổi trận lôi đình, trong không
trung trống rỗng bỗng hiện lên hơn mười đạo hắc ám trường mâu, hướng thân ảnh
kia bắn đến.
Thân ảnh kia xinh xắn lanh lợi, tựa như một con thạch sùng, dán vào nham bích
chạy như bay, đinh đinh đinh, âm thanh giòn giã liên tiếp vang lên, tất cả hắc
ám trường mâu đều dính ở phía sau bóng dáng kia trên nham bích.
“Tốc độ thật nhanh, không thể ngờ là ngay cả Hắc Long câu liên tiếp công kích
cũng có thể né tránh.” Tiêu Ngự trong lòng rét lạnh, đối phương hình như là
hướng tới hắn. hơn nữa tốc độ công kích nhanh như vậy, Tiêu Ngự phải vạn phần
cẩn thận mới được.
Sau khi thân ảnh kia tránh thoát khỏi công kích, dán vào nham bích, ánh mắt u
lam nhìn chằm chằm Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự lúc này mới thấy rõ ràng tướng mạo đối phương, đối thủ là một thiếu
nữ tướng mạo cục kì tú lệ, vóc người xinh xắn, trên người mặc một bộ trang
phục màu đỏ bó sát người, duy nhất có chút không hài hòa chính là mặt của
nàng, nàng dung nhan tái nhợt, không có một tia huyết sắc, con mắt u lam phát
ra quang mang lạnh băng làm người khác lông tóc dựng ngược.
“ Là cương thi.” Từ dung mạo của nàng có thể phán đoán nàng là một cương thi,
bất quá với cương thi bình thường có điểm bất đồng, tình hình có chút giống
như tử tước ai thác tư cách, tướng mạo bảo trì vẫn rất đầy đủ, ánh mắt Tiêu
Ngự rơi vào phía sau nàng, một cái đuôi thật dài không ngừng chập chờn vung
vẩy.
Hồ tộc? Tiêu Ngự đột nhiên nhớ tới người yêu của tử tước ai thác tư cách, cái
kia hồ tộc, chẳng lẽ là nàng.
Tiêu Ngự đối với thiếu nữ này ném tới một cái Điều Tra.
Người chết hồ nữ Địch Na: tinh anh cường hóa cấp 20. Huyết lượng 8000.
Quả nhiên đúng như lời của tử tước ai thác tu cách người kia là Địch Na, cùng
với tử tước ai thác tư cách giống nhau là tinh anh cường hóa cấp 20, tử tước
ai thác tư cách nói qua làm cho Tiêu Ngự vừa thấy hồ nữ Địch Nhã sẽ đem hắc
triệu hoán lại đây, Tiêu Ngự tay phải vừa mới chuẩn bị với vào trong ba lô lấy
ra triệu hoán thạch, hồ nữ Địch Na đã hướng Tiêu Ngự đánh tới.
Trên bầu trời chỉ để lại một đạo hư ảnh, tốc độ di động của hồ nữ Địch Na này
thật sự quá nhanh.
Hồ nữ Địch Na chỉ trong chớp mắt tới ngay bên người Tiêu Ngự, Tiêu Ngự nhanh
chóng đình chỉ động tác bàn tay, một cái Đào Thoát né tránh công kích của hồ
nữ Địch Na.
Chứng kiến hồ nữ Địch Na công kích Tiêu Ngự, Hắc Long câu lo lắng hí lên một
tiếng. Hơn 10 đạo hắc ám trường mâu hướng hồ nữ Địch Na dày đặc bao trùm qua,
hồ nữ Địch Na trong không trung trên mặt đất lộn người mấy cái, hắc ám trường
mâu rậm rạp rơi xuống mặt đất.
Hồ nữ Địch Na xoay người còn muốn đánh về phía Tiêu Ngự. Một đạo khí tức hắc
am từ trên mặt đất dựng lên, đem hồ nữ Địch Na bền chặt vây khốn, phốc phốc
phốc, ba đạo hắc ám trường mâu đâm vào thân thể hồ nữ Địch Na, trên đầu hồ nữ
Địch Na hiện ba cái hơn 1000 điểm giá trị thương tổn.
Hồ nữ Địch Na tựa hồ không định bỏ qua Tiêu Ngự, một đạo ảo ảnh hiện lên, thân
thê hồ nữ Địch Na đột nhiên biến mất, lại đánh về phía Tiêu Ngự.
Độn Hình!
Tiêu Ngự không có cách nào. Chỉ có thể dùng kĩ năng đào mệnh để chống đỡ công
kích của hồ nữ Địch Na, tận lực chống đỡ lâu một chút. Hắn chỉ có thể chờ mong
Hắc Long câu giúp hắn giải vây.
Tiêu Ngự tránh khỏi công kích của hồ nữ Địch Na, Hắc Long câu lập tức triệu
hoán vài đạo hắc ám trường mâu, hướng hồ nữ Địch Na đâm xuống. Hắc ám trường
mâu số lượng quá nhiều, hồ nữ Địch Na không thể tránh kịp, bị công kích hai
cái, trên đầu hiện lên hai cái hơn 1000 điểm giá trị thương tổn.
Hồ nữ Địch Na ý thức được dưới sự bảo vệ của Hắc Long câu, nàng căn bẳn không
thể làm gì Tiêu Ngự, thân ảnh chợt lóe, ở trước mắt Tiêu Ngự cùng với Hắc Long
câu biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Tiêu Ngự vừa định lấy ra triệu hoán thạch triệu hoán tử tước ai thác tư cách,
không nghĩ tới hồ nữ Địch Na nhanh như vậy biến mất, tốc độ của nàng quá
nhanh. Tiêu Ngự cùng Hắc Long câu căn bẳn không có biện pháp cầm chân nàng.
Nghĩ lại tình cảnh mới vừa rồi đánh nhau. Hồ nữ Địch Na hình như là hướng tới
hắn, hơn nữa mục đích là ngăn cản Tiêu Ngự triệu hoán tử tước ai thác tư cách.
Đây là vì nguyên do gì, chẳng lẽ nàng không muốn gặp lại tử tước ai thác tư
cách?
“Quên di. Đợi lát nữa khẳng định còn có thể gặp lại nàng.” Tiêu Ngự thầm nghĩ,
tất cả đáp án sẽ được giải khai, chính mình ở chỗ này đoán mò cũng không có
tác dụng gì, vỗ vỗ Hắc Long câu, hướng phía trước đi đến.
Dọc theo đường đi thiểm điện phong bạo của thiểm điện chi chùy lại làm lạnh
xong, Tiêu Ngự tìm khu vực tập trung một ít cương thi xuống tay, nếu như thiểm
điểm phong bạo không làm lạnh xong, gặp phải cương thi đều giao cho Hắc Long
câu xử lý, như vậy một mặt giết quái một mặt hướng tới tọa độ đám người Triệu
Lam Hinh di động
Triệu Lam Hinh cùng đám người Phong Dã đi tới một cái cửa đường hầm, chỉ cần
xuyên qua đường hầm này, bọn họ có thể đi tới vị trí trung ương của mỏ quạng
chủ thể, phỏng chừng nơi này sẽ là điểm cuối của chuyến đi.
- Tiêu Ngự ở trên đường, cứ chờ hắn lại đây đi.
Triệu Lam Hinh nói, hướng vị trị mỏ quạng chủ thể nhìn thoáng qua, ẩn ẩn có
thể nhìn thấy một ít cảnh vật hoa lệ.
- Um, nếu như hắn không đến, chúng ta cũng không có cách nào hoàn thành nhiệm
vụ này.
Phong Dã hai tay buông trường kiếm ra, thản nhiên dựa vào nham bích bên cạch.
Tiểu ở bên cạnh nham bích ngồi xuống, hai tay đặt ở trên hai chân, bộ dáng rất
thục nữ. Phong Nghịch ngồi xuống bên cạnh Tiểu.
- Đáng ghét, đừng theo ta cùng lúc ngồi xuống, ngươi đẩy ta rồi.
Vừa nói vừa giương đôi mắt đẹp trừng mắt liếc Phong Nghịch một cái.
Phong Nghịch cười hắc hắc một tiếng, nhưng không có vẻ muốn dịch chuyển.
Nguyệt Dạ đi tới trước mặt Triệu Lam Hinh, cười cười, nói:
- Đừng đứng ngồi không yên như vậy, chúng ta có đầy đủ thời gian. Chờ lâu
cũng không có việc gì.
- Uh!
- Hãy nói về Tiêu Ngự đi, hắn là làm cái gì?
- Game thủ chuyên nghiệp.
- Hèn gì lợi hại như vậy, một người lại có dũng khí xông vào phụ bản cấp 20.
Mới vừa rồi ngươi hỏi đạo tặc có hay không đạt tới hơn 1000 thương tổn có phải
nói tới hắn sao, không nghĩ tới kĩ thuật của hắn lại mạnh như vậy, xem ra ta
hẳn là nên hướng hắn hảo hảo thỉnh giáo.
- Ân! - Triệu Lam Hinh có chút không yên lòng đáp.
- Chênh lệch thời gian không nhiều lắm, hắn nên đến đây rồi chứ! - Nguyệt Dạ
nói.
- Hắn tới rồi! - Triệu Lam Hinh nhìn thoáng qua tin tức Tiêu Ngự phát ra,
nói.
Một trận vó ngựa dồn dập truyền đến, Tiêu Ngự cưỡi Hắc Long câu chớp mắt từ
phía ngoài hơn mấy trăm mét đến trước đám người Triệu Lam Hinh, nhìn thấy đám
người Triệu Lam Hinh, đem Hắc Long câu dừng lại, từ trên người Hắc Long câu
nhảy xuống.
- Làm các người đợi lâu rồi! - Tiêu Ngự áy náy nói, bỗng dưng phát hiện, bọn
họ mấy người đang bất khả tư nghị nhìn chính mình cùng Hắc Long câu bên người.
- Oh my god, đây là cưỡi ngựa sao? Rất oai phong
Phong Nghịch động dung nói, chạy lên suy nghĩ muốn sờ sờ Hắc Long câu.
Hắc Long câu hung hăng đi lại một chút, phun ra vài ngụm hơi thở nóng rực.
- Đừng tới gần nó, nó rất hung hăng! - Tiêu Ngự nhắc nhở nói, nhanh chóng đi
tới bên cạnh Hắc Long câu, trấn an Hắc Long câu một chút, nói:
- Nó không phải tọa kỵ của ta, mà là một trong kịch tình mấu chốt của nhiệm
vụ phụ bản, là một tinh anh siêu cấp cấp 20.
Nghe được Tiêu Ngự nói, Phong Nghịch không còn dám đến gần, nói giỡn, tinh anh
siêu cấp cấp 20, cho hắn một kích, hắn phải hồn quy thiên ngoại, bất quá hắn
vẫn rất tò mò đánh giá Tiêu Ngự bên cạnh Hắc Long câu.
- Ta giới thiệu một chút chứ, đây là Tiêu Ngự, Tiểu, Phong Nghịch, Phong Dã,
Nguyệt Dã, đều là bạn học của ta.
Triệu Lam Hinh đem song phương giới thiệu một chút.
- Chào người, đã từng nghe qua về ngươi.
Phong Dã mỉm cười đưa tay nói, đánh giá Tiêu Ngự, thái độ phi thường thân
thiện.
- Chào ngươi! - Tiêu Ngự cùng Phong Dã nắm tay, hắn đối với mấy người này ấn
tượng đầu tiên coi như không tồi.
Tiêu Ngự rất kì quái, tại sao cùng là bạn học, mấy người này tuổi tác lại khác
biệt lớn như vậy, lúc nào hỏi Triệu Lam Hinh mới biết được, Phong Dã tuổi tác
lớn nhất, 26, là quân nhân xuất ngũ, sau khi xuất ngũ mới vào đại học, vẫn
mang theo quân hàm thượng tá. Nguyệt Dạ so với Triệu Lam Hinh lớn hơn một
tuổi, Tiểu ít tuổi hơn, 21 tuổi, Phong Nghịch là một thiên tài, lúc đi học
nhảy qua vài cấp, tốt nghiệp đại học vẫn mới 20 tuổi. Bọn họ bình thường công
việc bề bộn đều tự thân làm việc, không hay gặp nhau, chỉ có buổi tối vào trò
chơi mới ở cùng một chỗ.
Tiêu Ngự đánh giá một chút mấy người này, Phong Dã tính cách trầm ổn ôn hòa,
trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra khí chất quân nhân. Nguyệt Dạ vóc người
sôi động, tính cách có chút mạnh mẽ, hành động hấp tấp. Phong Nghịch có chút
hiếu động, tính cách cởi mở. Tiểu Điềm Điềm còn lại là một cô gái có nét đẹp
nột tâm, điển hình mùi vị của giang nam
{Bọn họ nhìn ta như vậy làm gì?} - Tiêu Ngự phát ra tin tức tới Triệu Lam
Hinh, hỏi. Đám người Nguyệt Dạ đầy ý tứ hàm xúc mà đánh giá Tiêu Ngự, tựa như
mẹ vợ nhìn con rể, thấy vậy Tiêu Ngự trong lòng sợ hãi.
{Bọn họ có thể chỉ là tò mò.} - Triệu Lam Hinh thấp giọng nói, tràng diện này
thật sự rất xấu hổ, nhanh chóng lôi kéo Nguyệt Dạ.
“Tò mò?” Tiêu Ngự rất buồn bực, hắn có cái gì đáng giá để tò mò? Chứng kiến vẻ
mặt Triệu Lam Hinh có chút mất tự nhiên, lờ mờ đoán được cái gì, trống ngực
không khỏi đập nhanh hơn vài phần.
Phong Dã phá vỡ bầu không khí xấu hổ này, hỏi:
- Trước mắt nhiệm vụ này ngươi có đầu mối gì không?
Tiêu Ngự nhìn ra được, đoàn đội này là Phong Dã làm thủ lĩnh, nói:
- Ta tìm được hai đầu mối, trong này đến cùng có cái gì liên hệ ta cũng không
rõ ràng, điều thứ nhất là thú tộc tiên tri sâm nạp đức phong ấn u linh lang,
Hắc Long câu là tọa kỵ của thú tộc tiên tri, nó đem ta tới một nơi bí ẩn trong
bản đồ, ta còn lấy được một kiện vật phẩm nhiệm vụ. Một mặt khác đầu mối chính
là nhắc nhở của tử tước ai thác tư cách, tìm kiếm hồ nữ, mới vừa rồi ta tiếp
xúc với hồ nữ, bất quá bị nàng chạy mất, phỏng chừng tại điểm kế tiếp của
nhiệm vụ chúng ta còn có thể gặp được nàng.
- Hai đầu mối này giống như không có gì cần phải liên hệ.
Phong Dã nói, một cái nhiệm vụ phụ bản xuất hiện hai đầu mối hoàn toàn không
quan hệ, thật sự có điểm kì quái.
- Bây giờ còn khó nói.
Tiêu Ngự nói, lấy tình huống trước mắt mà nói, hai đầu mối này có thể có chút
liên hệ bí ẩn, chỉ là bọn hắn còn không có phát hiện mà thôi.
- Vậy thì, chúng ta trước tiên cứ đi lên phía trước đi.
Phong Dã nói.
- Tốt! - Tiêu Ngự còn không có thử cùng người phối hợp, theo tiểu đội cùng
nhau làm nhiệm vụ còn có chút không quen, trước thích ứng một chút, hẳn là
không có vấn đề gì.
Sau khi đi vào đường hầm, Hắc Long câu có vẻ có chút xao động bất an, càng
không ngừng đi tới đi lui, có thể nó dự cảm thấy cái gì rồi.
Tiêu Ngự trấn an Hắc Long câu một chút, Hắc Long câu lúc này mới hơi an ổn một
chút.