Giáo Quan Sáo Trang.


Người đăng: Cơn Gió Lạnh

Tạm biệt đám người Ảnh Tử. Tiêu Ngự chạy gấp trên đường. Tật Phong Bộ cứ
cooldown xong lại sử dụng tiếp, tận lực tiết kiệm thời gian tiêu hao trên
đường, nửa giờ sau đã về tới Minh Dạ thành.

Ngày mai hắn phải giúp Triệu Lam Hinh là nhiệm vụ phụ bản cấp 20. Triệu Lam
Hinh nhắc qua, bản đồ nhiệm vụ phụ bản cấp hai mươi này là một bản đồ nhỏ, độ
khó không cao. Nhưng việc chuẩn bị thì vẫn phải làm thôi.

Lợi nhuận thu được trong phụ bản nhiệm vụ so với bình thường là cao hơn không
ít. Hơn nữa trong bản đồ phụ bản xác xuất rời ra đồ là cực cao, đây cũng là
nguyên nhân vì sao các người chơi đổ xô vào tìm kiếm bản đồ phụ bản nhiệm vụ.

“ Buổi tối phải chuẩn bị một ít chất độc xà hạt thảo, hạ cấp dược hoàn hồi
phục trong nháy mắt, dược hoàn phong tốc, còn có chất độc Cức linh thảo nữa.”
Mấy thứ này đều là cực phẩm tiêu hao. Cức linh thảo, xà hạt thảo, còn đã một
chút, huyết lâm thảo thì trên thị trường căn bản không mua được. Dù có mua
được giá cả cũng rất cao, làm người khác không thể chấp nhận được. Tiêu Ngự
bất đắc dĩ chỉ có thể đi tìm một chuyến. Tìm khoảng hai giờ, đến một khu vực
quái cấp 20 là Phỉ Đặc sơn cốc, tìm 5 cây huyết lâm thảo trở về.

Chuẩn bị tốt những dược thảo này. Tiêu NGự đem toàn bộ trang bị mình thu hoạch
được trong thời gian vừa rồi ném hết vào phòng đấu giá. Sau đó tới đạo sư
thăng cấp kĩ năng một chút. Ngoại trừ Tiềm Hành vừa mới lên cấp 6 ra, các kĩ
năng khác độ thuần thục sớm đã đầy rồi, kĩ năng thời kì đầu lên cấp bậc tương
đối dễ dàng, nhưng tiêu hao tiền tài lại không nhỏ. Chỉ một lượt như vậy Tiêu
Ngự đã bỏ ra 550 kim tệ, nếu không phải ban đầu giữ lại một ít tiền. Trang bị
bán đi cũng hơn 500 kim tệ thì đúng là một món tiền mà Tiêu Ngự không đỡ nổi.
Nhìn vào hành trang một chút, vẫn còn lại hơn 300 kim tệ. Trong thời gian ngắn
hẳn là vẫn đủ. Nếu như xuất hiện vấn đề tài chính. Thì ra chiến trường kiếm
chác một chút rồi trở về.

Tiêu Ngự nhìn thoáng qua cấp bậc của mình một chút, mấy ngày nay mới thăng
được một cấp. Trên bảng cấp bậc người cao nhất đã tới lv 18, phỏng chừng còn
cách lv 19 không xa nữa. Qua đoạn thời gian này nên nhanh chóng tăng lên cấp
bậc một chút nếu không bị bỏ lại rất xa.

Tiêu Ngự hướng tới Dong Binh Công hội đi đến.

- Nam tước đại nhân. Xin hỏi ngài cần phục vụ gì? – Một tiểu cô nương NPC có
hình dáng rất động lòng người đi tới bên cạnh Tiêu Ngự cẩn thận dò hỏi, thanh
âm ngọt ngào dịu dàng, tựa như hoàng anh xuất cốc, hết sức dễ nghe.

Một tiểu cô nương động lòng người xuất hiện trước mắt khiêm cung lễ độ hỏi :
ngài muốn phục vụ gì. Tiêu Ngự không khỏi sinh ra một chút ý nghĩ xấu xa,
không khỏi đỏ mặt lên.

Tiêu Ngự khó hiểu, trên mặt hắn không viết hai chữ nam tước, trên người cũng
không có vật phẩm xác nhận, tiểu cô nương này sao nhận ra mình là nam tước
được?

- Trên người ngài có linh hồ ấn kí vẫn còn rất rõ ràng. Ngài vừa mới tấn chức
nam tước sao? – Tiểu cô nương NPC hỏi.

- Đúng vậy! – Tiêu Ngự bỗng chợt hiểu, phỏng chừng linh hồn ấn kí này là kiểu
đánh dấu nào đó, có thể làm cho nàng liếc mắt một cái đã nhận ra mình vừa tấn
chức nam tước.

- Xin hỏi ngài định đăng kí ở Dong binh công hội sao?

- Không phải.

- Mời ngài đi theo ta.

Nhất thời người chơi tất cả đều hướng tới Tiêu Ngự nhìn chăm chú. Vẻ mặt mờ
mịt khó hiểu, bọn họ không tưởng tượng được, NPC của Dong binh công hội vốn
rất lãnh đạm lại có thể khiêm cung lễ độ với một người chơi như vậy.

May mà bọn họ không nghe thấy Tiêu Ngự cùng tiểu cô nương NPC nói chuyện. Nếu
nghe được hai chữ Nam Tước, phỏng chừng bọn họ càng thêm kinh ngạc rồi, một
tước vị nam tước so với quân hàm bách phu trưởng còn khó đạt được hơn. Không
ngừng giết chết người chơi địch thủ. Lúc tới bách phu trưởng cũng chưa chắc đã
được tấn chức nam tước. Đạt được tước vị có điều kiện phi thường hà khắc. Tiêu
Ngự cũng chỉ trong lúc vô ý hoàn thành nhiệm vụ quốc gia, mới may mắn đạt được
tước vị Nam tước.

- Ta muốn mua sắm trang bị vinh dự, xin hỏi mua được ở đâu? – Tiêu Ngự hỏi.

- Ta sẽ dẫn người tới! – tiểu cô nương dẫn Tiêu Ngự vào trong, vừa đi vừa
nói:

- Sau này ngài đăng kí ở đây, làm nam tước, mỗi ngày ngài có thể tới chỗ
chúng ta lĩnh lương bổng 50 kim tệ, ngoài ra còn có thể đạt được huân chương
của Dong Binh công hôi, tại bất kì cửa hàng nào khi mua sắm vật phẩm sẽ được
chiết khấu 9%.

Tiêu Ngự nghe tiểu cô nương nói, có chút bất ngờ, không ngờ đạt được tước vị
Nam Tước lại tốt như vậy. 50 kim tệ mặc dù không nhiều lắm, nhưng muỗi nhỏ
cũng là thit, dù sao là lấy không, về phần cái huân chương gì gì, tựa hồ không
có tác dụng quá lớn, dù sao việc Tiêu Ngự tới cửa hàng NPC mua sắm cũng không
nhiều.

Nhìn Tiêu Ngự đi theo tiểu cô nương NPC vào trong nội sảnh, biến mất tại phía
cuối hành lang, chúng người chơi giật mình, không biết để vào nội sảnh phải có
điều kiện gì, dù sao bọn họ cũng không thấy có người đi vào.

Tiểu cô nương dẫn Tiêu Ngự đi đăng kí, sau đó đưa cho Tiêu Ngự một huân

chương màu trắng, nói:

- Đây là huân chương nam tước, mời ngài giữ lấy.

- Cám ơn! – Tiêu Ngự nhận huân chương từ trên tay tiểu cô nương.

Huân chương nam tước: chứng nhận tước vị, có thể mua mua sắm ở tất cả các cửa
hàng NPC được giảm giá 9% vật phẩm, huyết lượng +50.

Đeo huân chương nam tước ở trước ngực, cái huân chương này tạo hình rất cổ
xưa, đặt trước ngực thật không có cảm giác đường hoàng chút nào, gia tăng 50
hp xem ra không tồi, dù sao cũng là phụ gia thêm vào, Tiêu Ngự nhìn qua huyết
lượng toàn thân, tổng giá trị đã lên tới hơn 400 hp rồi.

Tiểu cô nương NPC kia dẫn Tiêu Ngự tới một lão đầu mặc bì giáp màu xám trông
rất lôi thôi nói:

- Vị này là đạo tặc Phí Tác Lợi Á Tư tiên sinh, ngài muốn mua sắm gì có thể
mua tại ông ấy.

- Được! – Tiêu Ngự đáp.

- Chúc ngài vui vẻ! – Tiểu cô nương NPC ngọt ngào cười, chào tạm biệt Tiêu
Ngự sau đó chuyển đi nơi khác.

- Xin hỏi ngài muốn mua những gì? Nơi này có tất cả những vật phẩm của đạo
tặc!

– Phí Tác Lợi Á Tư nói.

Tiêu Ngự nhìn lại trang bị được bán.

Âm Ảnh Cước Bộ [ giày] : Phẩm cấp, Á thần khí. Tất cả kĩ năng +3 cấp, thu được
giá trị kinh nghiệm +100%. Tốc độ di chuyển +30. Tốc độ công kích +20. Nhạy
cảm +3. Yêu cầu cấp bậc: không?. Thợ rèn vong linh đại tông sư Đức Tát Lạp
sáng chế.

Điều kiện mua sắm : quân hàm đại nguyên soái, tước vị công tước, giá cả: 50000
kim tệ.

Vừa mới mở ra trang này thấy được đôi giày như vậy, trong mắt Tiêu Ngự toát ra
hai đạo tinh quang, cái giày này rất dị thường, nhìn thấy điều kiện mua sắm,
Tiêu Ngự rất thời giật mình, thì ra là vật phẩm của đại nguyên soát à, làm
mình cao hứng không thôi. Tiêu Ngự không ngừng mở xuống dưới, công tước, hầu
tước, bá tước, tử tước, đại nguyên soái, tướng quân ….

Ngoại trừ các trang bị ra, còn có các loại vật phẩm khác, bảo gồm chiến mã,
phi hành tọa kỵ, .. Nhưng loại vật phẩm này giá cực kì cao, điều kiện cũng rất
cao, không phải Tiêu Ngự có thể đáp ứng được, hắn chỉ là nhìn qua một chút mà
thôi.

Tùy tiện lấy ra một vật phẩm trong này, trên thị trường cũng là kinh thế hãi
tục rồi. Đương nhiên, mặc dù các trang bị này đều phải đạt tới một tước vị
tiêu chuẩn nhất định mới dùng được. Tước vị cùng quân hàm tăng lên tới một cấp
độ nhất định chỉ có một lần có cơ hội mua sắm trang bị. Nếu như bị rơi trang
bị trên chiến trường sẽ không có cơ hội mua sắm lần thứ hai nữa. Trừ phi lên
tới tước vị, quân hàm sau, rồi vào mua. Chi nên đồ trên chiến trường cũng là
phi thường trân quý, trái lại, nếu như người thu được chiến trường trang bị
trên người quân địch, đem tới giao cho Dong Binh công hội, cũng có thể đạt
được khen thương cực kì phong phú.

Tiêu Ngự tìm kiếm hồi lâu rốt cuộc cũng tìm được trang bị mà nam tước cùng
giáo quan có thể mua sắm.

Sáo trang giáo quan cũng coi như là một bộ lục sắc sáo trang không tồi. Thuộc
tính là:

Đề kháng cùng cấp +10, Kháng ma pháp cùng cấp +10, tốc độ di chuyển +10, tốc
độ công kích +7. Hiệu quả Tật phong Bộ +15%. Hiệu quả Dịch Cốt +10%. Hơn nữa
phòng ngự so với bộ lục sắc sáo trang trên người cao hơn một chút.

Hạng thuộc tính đề kháng cùng cấp chỉ là đối mặt với địch nhân thì hữu hiệu.
gặp phải đầu lĩnh, tinh anh hoặc boss cường đại sẽ mất đi tác dụng.

Sáo trang chiến trường cũng chỉ có thể thường xuyên đi lại trên chiến trường,
bình thường lúc sát quái luyện cấp cũng không tốt. Vạn nhất gặp phải tinh anh
quái, đầu lĩnh quái sẽ làm mình bị động. Bất quá cũng may bộ trang bị sáo
trang này cũng không đắt. Chỉ cần 100 kim tệ. Chiết khấu 9% còn lại 90 kim tệ.
Để so sánh thuộc tính mà nói, quả thật là tiện nghi hơn. Còn có nam tước huân
chương còn có thể tiết kiệm cho mình 10 kim tệ ở nơi này nữa.

Dùng 90 kim tệ mua giáo quan sáo trang, ngoài ra dùng 50 kim tệ mới có kiếm
được từ tước vị nam tước ra mua một cái đai lưng chuyên dụng của đạo tặc. Đai
lưng chuyên dụng này tạo hình tinh tế, trên đai lưng có ba cái móc, chủy thủ
một cái, trợ thủ hai cái, là dùng để đặt chủy thủ. Ngoại trừ những cái đó ra
còn thêm vào ba cái không gian, có thể đặt các bình máu khi cần thiết, phi
thường thực dụng. Bình thường đặt vào đó một lọ phong tốc hoàn, hai bình hạ
cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, nếu gặp phải tình huống bộc phát có thể
dùng dễ dàng hơn một chút, không cần phải đưa tay lên hành trang mò các bình
vật phẩm ra.

Tiêu Ngự đặt giáo quan sáo trang trong hành trang, tùy thời thôi đôi Minh U
sáo trang trên người, từ nội sảnh đi ra.

“ Từ giờ tới tối còn ba giờ nữa, đi luyện cấp một lúc xem sao.” Tiêu Ngự nghĩ
thầm, đi ra bên ngoài Minh Dạ Thành.

Một giọng nói truyền âm cho Tiêu Ngự, là Triệu Lam Hinh.

{ Nhiệm vụ của ngươi thế nào rồi?}

{ Đã hoàn thành.}

{ Sáng sớm ngày mai, 9h xuất phát nhé, tọa độ nè!} – Triệu Lam Hinh đưa tọa độ
của Tiêu Ngự.

{ Rồi! gặp lại ở đó.} – Tiêu Ngự đáp, nhìn thoáng qua tọa độ, tọa độ này ở thú
nhân đế quốc Thái Thải Lợi Á. Đại khái cần phải mất một giờ. Sáng sớm mai đi
vẫn còn kịp.

Bên kia truyền tới một ít thanh âm đánh quái của Triệu lam Hinh.

- Tiểu Lam, ngươi lại không tập trung rồi, làm hại ta suýt chết nè, ta cực
lực không đồng ý đâu! – Một thanh âm nữ nhân hổn hển từ đầu kia truyền tới,
còn có một ít thanh âm ma pháp phóng ra, phỏng chừng Triệu Lam Hinh đang cùng
người khác giết quái.

{ Thật ngại quá là bạn học của ta, ta phải đi trước đây.} – Triệu Lam Hinh áy
náy nói.

{ uh, cô thì công việc bộn bề rồi.} Tiêu Ngự cười, tắt truyền âm, tiếp tục đi
về phía nam.


Tặc Đảm - Chương #154