Người đăng: Cơn Gió Lạnh
Những con u linh quái bình thường chung quanh đều bị giết chết hết, chỉ còn
đại ka của dám đang ngẩn ngơ, Tiêu Ngự tiến nhập tiềm hành, chậm rãi đi ra sau
lưng nó, ước chừng còn khoảng 2 thước thì cho nó một cái trấn an tâm linh.
Nhìn thấy u hồn đầu lĩnh đã trở nên ngẩn ngơ, Tiêu Ngự lại tiềm hành đến gần,
cho u hồn đầu lĩnh một cái giảo sát, đợi nó quay đầu lại thì bồi dưỡng cho nó
thêm một cái tạc kích!
100% độ hoàn thành, con số 220+ hiện lên trên đầu u hồn một cách nhẹ nhàng.
Sau khi đánh ngất nó, trong đầu Tiêu Ngự chợt lóe lên một ý nghĩ, bồi tiếp cho
nó một cái trấn an tâm linh nữa ( cooldown 3s nên xài liên tục, ko biết
manacost bao nhiêu nữa :113: ) Quả nhiên, anh đô con từ trạng thái choáng váng
vừa tỉnh dậy chưa kịp phản ứng đã tiếp tục ngẩn ngơ, thừa dịp này, Tiêu Ngự
chậm rãi đi vòng qua sau lưng nó và … Bối thứ !!! 100% độ hoàn thành, 230 là
giá trị thương tổn trong 1 kích, và tăng thêm 2 điểm liên kích :61: hiệu ứng
xuất huyết 20 điểm 1s, và kết hợp với hiệu ứng xuất huyết của giảo sát chồng
lên nhau làm ra một kết quả kinh khủng.
Sau khi bị công kích, hiệu quả của trấn an tâm linh biến mất, u hồn đầu lĩnh
điên cuồng đánh về hướng Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự vẫn bình tĩnh lui về phía sau, thuận tay tặng nó một cái trấn an tâm
linh nữa, hành động của u hồn đầu lĩnh trở nên đình trệ, Tiêu Ngự xuất ra một
skill phản thủ bối thứ, sức mạnh toàn thân tập trung vào cánh tay đâm tới.
-1510 … một con số kinh điển hiện lên một cách nhẹ nhàng trên đầu u hồn, chỉ tội nghiệp thằng bé chưa được đụng đến người Tiêu Ngự đã mất mạng.
Động tác như hành vân lưu thủy, lưu loát nhẹ nhàng, đây là lần đầu tiên Tiêu
Ngự trải nghiệm cái cảm giác chiến đấu nhẹ nhàng này, u hồn đầu lĩnh thậm chí
còn chưa đụng vào được cọng tóc của hắn. Trấn an tâm linh này khi đối mặt với
quái vật hệ bất tử thật sự rất hữu dụng, bởi vì có thể trấn an những em đang
trong trạng thái điên cuồng trở nên bình tĩnh lại, ảnh hưởng đến động tác của
chúng, hơn nữa thời gian cooldown( thời gian đóng băng) cực ngắn (3s), nếu đối
phó với đám đông u linh có thể thu được một hiệu quả ko tưởng.
Tiêu Ngự có chút kích động khi nhặt trang bị rớt ra từ u hồn, là một kiện
trang bị màu xanh.
“ Minh u chi thùy sức !!!” Tiêu Ngự từ ngạc nhiên biến thành vui mừng như
điên, nhảy tưng tưng như con loi choi. Nhưng khi vừa nhìn thấy thuộc tính của
nó, trong lòng Tiêu Ngự giật mình.
Minh u chi thùy sức : Phẩm cấp : lục trang, lực lượng + 5, mẫn tiệp + 5, tốc
độ di chuyển + 2, yêu cầu trang bị - 50%, yêu cầu cấp độ : 0
Yêu cầu trang bị - 50% ? Vậy có nghĩa là mình có thể mặc được bộ sáo trang rồi
sao ?
Tiêu Ngự trước tiên mang cái thùy sức vào, rồi đem mấy món đồ kia ra. Quả đúng
như hắn nghĩ, bộ sáo trang cấp 20 hiện giờ đã có thể mặc vào.
Tiêu Ngự hiểu được rằng, set đồ minh u sáo trang này cùng với cây thánh ngôn
chủy thủ giống nhau, đều là một trong những điều kiện để hoàn thành nhiệm
vụ.Ko biết thuộc tính của nó như thế nào nữa, có thể giúp cho Tiêu Ngự hoàn
thành nhiệm vụ này được hay ko ?
Mặc vào 6 kiện trang bị, một luồng ánh sáng phát ra từ 6 món trang bị, quầng
sáng chuyển lưu quanh người gần 10s, quang hoa tẫn liễm, cả 6 món đồ cùng hóa
thành một màu xanh biếc, làm cho Tiêu Ngự cảm giả được giữa chúng có một mối
liên hệ kì lạ.
Tiêu Ngự mở bản thuộc tính trang bị ra để xem coi set (nguyên bộ) đồ này có gì
đặc biệt.
Thuộc tính minh u sáo trang : thêm vào kĩ năng :[ mị ảnh thiểm hiện], thuấn di
trong phạm vi tùy ý 2 mét, thời gian cooldown(thời gian đóng băng) 3 phút.
[Trớ chú vô hiệu] : 5 giây sau khi thi triển có thể miễn dịch với bất cứ hiệu
quả của nguyền rủa. thời gian cooldown (thời gian đóng băng) 5 phút.
Nhìn thấy thuộc tính của sáo trang xong, Tiêu Ngự thầm kinh hãi, quả nhiên ko
hổ là sáo trang của nhiệm vụ phó bổn cấp 20, hai cái kĩ năng trong bộ sáo
trang này giá trị thật ko thể đo đếm được.
Mị ảnh thiểm hiện là kĩ năng dùng để đánh bất ngờ tuyệt hảo, nếu dùng trong
chiến đấu thì có thể tạo thành những hiệu quả ko tưởng. Về phần trớ chú vô
hiệu hóa, nếu gặp phải những lời nguyền siêu kinh điển mới xài tới, bởi vì nếu
gặp mấy cái nguyền rủa dởm dởm thì một lát sau người ta lại dùng đến, lúc đó
có nước ăn cám, với lại chỉ có 5 giây hiệu quả, thi triển quá nhanh hay quá
chậm đều lãng phí cả.
Mấy ngón đồ bị thay thế đều được vứt vào trong hành trang hết, đợi đến khi về
thành thì đem đi đấu giá.
Măc bộ lục sắc sáo trang này vào, Tiêu Ngự có thể cảm giác được tốc độ đã biến
hóa rõ rệt, tốc độ di chuyển của hắn đã gia tăng rất nhiều, chạy nhanh như
gió, đây mới chính là cảm giác của đạo tặc.
Dọn dẹp đám u linh trên đường, Tiêu Ngự hướng về thần điện, sau khi bước lên
cầu thang treo lơ lửng kia, nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một vực sâu thăm
thẳm làm người khác phải sợ hãi, nó còn đáng sợ hơn so với bất kì con boss
nào.
Do cái cầu thang này lơ lửng giữa không trung, cho nên khi gió thổi qua, cầu
thang đong đưa theo nhịp làm Tiêu Ngự teo cả …. Cắt phương hướng, đi lên vài
bước, cầu thang bắt đầu xoay tròn, cả phần trên của cầu thang ko có tiếp đất,
phần dưới ko có gì chống đỡ, làm hắn đứng ở giữa mà trong lòng ko khỏi có chút
lo lắng đề phòng.
Cái cầu thang này ước chừng ngừng hoạt động trong một phút, Tiêu Ngự vừa đi
lên được một đoạn thì cái cầu thang lại bắt đầu xoay.
Ánh mắt Tiêu Ngự dừng lại ở một góc cực nhỏ trong khoảng không của cái cầu
thang di động, có một tảng đá trên đó có khắc một ký hiệu, cẩn thận xem xét
một chút, nếu Tiêu Ngự đoán ko sai, thì cái ký hiệu này chính là dùng để chống
đỡ thần điện, phỏng chừng phía dưới có một cái siêu “nam châm” dùng để chống
đỡ cái thần điện này, làm cho nó có thể trôi nổi trên không trung.
Không biết lúc đầu Cổ Đức nhân đã tốn bao nhiêu nhân lực vật lực để tu kiến
cho cái thần điện này, quả là một lối suy nghĩ tinh diệu.
Cứ như vậy, cái cầu thang di động một chút lại dừng, Tiêu Ngự tiếp tục leo
lên, ngẩng đầu lên nhìn phía trên, cánh cửa lớn của thần điện đã gần kề, cửa
khép hờ, trên cửa khắc đầy những đồ án yêu thú kì lạ, giống như thật, những
khuôn mặt dữ tợn, phẳng phất như muốn từ trong cửa nhảy ra.
Một tiếng hét kinh khủng ko biết của sinh vật gì tù trong thần điện truyền ra
làm Tiêu Ngự hơi hơi biến sắc, hắn ko thể tưởng tượng ra bên trong thần điện
có tồn tại mộ dạng sinh vật gì.
Kẽo kẹt kẽo kẹt …
Tiếng mở cửa giống như những âm thanh của máy móc, chậm rãi mở ra, phảng phất
như là đang nghênh tiếp Tiêu Ngự. Tim hắn ko khỏi có chút đập mạnh hơn, nhanh
hơn, nhìn vào bên trong thần điện, chỉ thấy một màu đen tối, tụa như mị ảnh.
Tiêu Ngự hít sâu một hơi, hướng đến cánh cửa thần điện đi vào bên trong, lại
một tiếng hét kinh khủng lại vang lên, hai bên đường cắm đầy nến chợt sáng
lên, làm cho không khí quanh đây thêm phần quỷ dị. .:0 (27):