Người đăng: thaibinhvn972@
Đời Hùng Vương thứ sáu.
thiên hạ yên ổn; dân gian sống trong cảnh thái bình. Vua Hùng không triều cống
cho nhà Ân. Thấy vậy, vua nhà Ân sai người giả đi tuần thú, tìm cách xâm chiếm
nước Nam. Hùng Vương lo sợ, cho mời quần thần vào để hỏi mưu mẹo đánh giặc
ngoại xâm và giữ yên bờ cõi. Có người thưa với vua rằng:
- Bệ hạ nên kêu khấn với Long Quân để Ngài sai thiên tướng xuống giúp thì mới
xong.
Vua nghe lời, lập đàn cầu khấn trong ba ngày. Bỗng trời nổi cơn giông, sấm sét
ầm ầm, mưa như trút nước. Rồi sau đó, bỗng nhiên một lóe sáng. Hùng vương nhìn
thấy trôi lơ lững giữa trời một chiếc thắt lưng cùng hai chiếc ổ khóa hình
dáng chưa từng nhìn thấy qua. Trong lòng đại hỷ, vua Hùng vội vã nhận lấy lại
nghe thấy tiếng nói truyền đến từ bốn phương tám hướng :
“Ba năm nữa, giặc Bắc sẽ kéo đến đây. Nhà vua nên tìm trong thiên hạ, cầu
người kỳ tài, thì mới phá được giặc, khi đi tìm hãy nói ‘ta có một chiếc thắt
lưng’ hắn sẽ chủ động hiện thân…” (kỳ tài…!).
…
…
Tại Kẻ Đổng (còn gọi là làng Gióng Mốt, tên cũ của làng Đổng Xuyên
sau này) thuộc bộ Vũ Ninh xưa (sau là đất huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh), có
một người đàn bà làm nghề trồng rau gọi là Thị Tài Hoa. Sau một đêm mưa gió,
sáng sớm bà ra vườn cà ven sông, thấy một vết chân lớn chưa từng có. Bà đưa
chân mình ướm thử. Nhìn thấy vườn bị giẫm nát, nhưng cà vẫn còn tươi, bà bèn
hái về ăn. Sau đó, bà thấy trong mình chuyển động rồi có thai. Gần đến ngày
sinh, dân làng biết được, liền đuổi bà ra khỏi làng. Cùng đường, bà phải về ở
cữ tại trại Nòn (xóm Ban hiện nay).
Vào ngày mùng bảy tháng giêng lịch trăng, Tài Hoa sinh ra được một cậu bé khôi
ngô tuấn tú.
Lúc này, trong mắt đứa bé mới sinh bỗng nhiên lượng sáng nhưng lại không ai
chú ý được đến điểm này, nói thầm:
“Hệ thống, ta đây là thế nào, sao không cử động được, còn thắt lưng của ta đâu
?”
“ĐINH”
“KÝ CHỦ BỞI VÌ LINH HỒN ĐANG DUNG HỢP VÀO THÂN THỂ, CẦN KHOẢNG 3 NĂM ĐỂ ĐẠT
TRẠNG THÁI HOÀN MỸ”
“Ách, phải chờ 3 năm ta mới cử động được sao? thôi kệ, ráng chịu vậy…”
Nhàm chán, hắn lại mở hệ thống lên xem thông tin cá nhân, lại nhớ một việc
lại hỏi:
“Hệ thống, đây là thế giới gì ?”
“ĐỜI HÙNG VƯƠNG THỨ 6, NGƯƠI THÂN PHẬN HIỆN TẠI LÀ THÁNH GIÓNG”
“Ách,..ta là thánh gióng ?, vậy 3 năm ta sẽ phải lớn nhanh như thổi, cưỡi ngựa
sắt mặt áo giáp sát đi đánh giặc hả ? cũng là thế giới nhiệm vụ ?”
“ĐÚNG KÝ CHỦ, NHƯNG THẾ GIỚI NÀY KHÔNG BAN BỐ NHIỆM VỤ, NGÀI MUỐN Ở THẾ NÀY
LÀM GÌ THÌ LÀM, 5 NĂM BẮT ĐẦU XUYÊN VIỆT THẾ GIỚI TIẾP THEO MỚI CÓ BỐ TRÍ
NHIỆM VỤ”
Đã ba năm trôi qua mà đứa bé chẳng biết nói cười, hàng ngày chỉ nằm trên thúng
treo trên gióng tre, do vậy mọi người gọi hắn là Gióng. Thị vô cùng buồn phiền
lo lắng.
Khi đó, ngoài đầu làng vang lên tiếng sứ giả rao mõ báo tin:
“Loa loa loa,…Nước có ngoại xâm, nhà vua đang cầu hiền tài ra giúp nước. ban
“ĐINH”
“THÂN THỂ CÙNG LINH HỒN ĐÃ DUNG HỢP HOÀN MỸ…”
“Ahh, cuối cùng cũng có thể đi mệt, nếu lại bắt ta chờ thêm một ngày nữa thôi
chắc ta cũng phải chết mất.”
Thị Tài Hoa vừa ở vườn rau trở về chợt Gióng bật ra tiếng nói, đầu tiên là
kinh ngạc, sau đó là mừng như điên, vội vã chạy vào ôm chầm lấy hắn mà khóc:
“Ôh ô ôhh, con ta biết nói, con ta biết nói rồi..ô ô ôhh”
Hắn đang cảm động chuẩn bị nói gì đó, bỗng nhiên nghe tiếng sứ giả rao hang
liền giật bắn cả người liền vội vã nói:
“Mẹ, mẹ kêu giúp sứ giả với, con vì là chiến thần, hạ phàm vì giúp nước Nam
vượt qua lần khó khắn”
Bà nghe vậy liền hiểu ra vội vã chạy ra mời sứ giả. Gặp mặt sứ giả, hắn ngồi
dậy truyền bảo:
“ Ngươi hãy về tâu với đức vua đưa chiếc thắt lưng cùng hai chiếc chìa khóa,