Phá Đan -kết Anh


"Lão công, ta muốn lên trên! "

"Không cho !"

"Hứ, đồ keo kiệt! "

...

Qua 1 tháng, không chậm cũng không nhanh...ta không biết thể chất của Vũ Đình
nàng có cải thiện hay không, nhưng về chuyện "phòng the" thì nàng đã tiến được
một bước dài a.

---Sau cuộc chiến cật lực, rốt cuộc cả hai cũng dừng lại...Vũ Đình mệt mỏi
ngủ thiếp đi trước.

Bỏ lại Thế Nhơn khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ ...,chờ cho tới hai tiếng sau hắn
rốt cuộc cũng nhắm mắt lại.
.
.
.
.
Sáng hôm sau, Vũ Đình tỉnh dậy ngáp dài....dụi mắt nhìn sang kế bên.

Nhưng mà Thế Nhơn đã không còn ở đó, thay vì sợ hãi thì nàng lại rất bình tĩnh
đi ra bên ngoài hang.

Và đúng như nàng nghĩ, Thế Nhơn hắn nằm lăn lóc trên một tảng đá lớn.

"Lão công! Lão công, tỉnh dậy a! "Vũ Đình dùng sức lay hắn dậy.

"Hả....hả, ai đó? ! "Thế Nhơn ngu ngơ tỉnh dậy, nước dãi vẫn còn đọng trên
miệng.

Không sợ bẩn tay , Vũ Đình ôn nhu lau đi giúp hắn nói:"Ngủ ngoài đây dễ cảm
lạnh lắm, đi vô hang ngủ thôi! "

"À ngủ, đi ngủ ....nhưng mà không được! "Tỉnh táo lại, Thế Nhơn giật mình.

"Đi theo ta! " Không nói không rằng hắn kéo tay nàng về phía sau tảng đá lớn.
...

"Đây là...hic....đây là....!"Vũ Đình hai tay che miệng, không nói nên lời.

Trước mặt nàng, chính là một bức vẽ nghệch ngoạc không đồng đều...và không thể
tin được là nó được vẽ nên từ nước thuốc của các loại thảo dược cấp thấp.

Nhưng sao nàng lại cảm động như vậy ? ....bởi vì bức vẽ nghệch ngoạc đó chính
là một cái Trận pháp, nói đúng hơn là Tụ Linh Trận.

Đi lên trước Tụ Linh Trận , trong tay Thế Nhơn không biết lúc nào lại xuất
hiện một viên Linh Thạch ...mà phẩm chất lại còn là Thượng phẩm.

"Lão bà ? Đây chính là món quà nàng đã tặng cho ta ! "Thế Nhơn nói xong, đặt
viên Linh Thạch vào.

Nở một nụ cười thật tươi, hắn quay lại đối mặt với nàng và nói :"Tới đây Kết
Anh nào! "

"Lão công, ta...ta....hic...hic...oa...oa...oa....!"Vũ Đình ôm chặt Thế Nhơn
khóc rống lên.

Nguyên Anh ---Thứ mà nàng hi sinh cả cuộc đời để đạt được, hai chị em của nàng
từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ. Nguyên nhân là do cha, mẹ của nàng đã đắc tội một tên
Luyện Khí tu sĩ. Kết quả hai chị em của nàng phải sống một cuộc sống đầu đường
xó chợ....

Thật nực cười đúng không?

Không thể tin được, tên Luyện Khí tu sĩ đã lại không giết hai chị em nàng.

Cho đến một hôm nàng đi xin cơm, may mắn làm sao lại gặp được Chưởng môn nhân
Thiên Long.

Nàng được Chưởng môn nhân Thiên Long nhận làm đệ tử chân truyền, khi biết rằng
nàng có thiên phú tu luyện kinh người.

Rồi Khi nàng biết tới tu chân, ha...nói đúng hơn là khi nàng biết nàng sẽ được
báo thù. Thì nàng trở thành một người cuồng tu luyện , hầu hết thời gian nàng
đều dành để tu luyện.

3 tháng sau khi tu luyện, nàng đột phá Luyện Khí hậu kỳ....cũng vào ngày nàng
đột phá.

Thì tu chân giới bỗng mất đi một tên Luyện Khí kỳ,chính là Vũ Đình....nàng đã
báo thù thành công.

Thù đã báo xong....nhưng nàng chợt nhận ra mục đích tu chân của mình cũng
không còn.

Cấm thanh kiếm tinh xảo trên tay, nàng từ từ hạ xuống bụng....thì sau lưng
nàng bất chợt vang lên tiếng nói đáng yêu của một tiểu hài:"Tỷ tỷ! "

"Keeng....!"cây kiếm rơi xuống đất, Vũ Đình chầm chậm quay đầu lại.

Một tiểu hài tử đáng yêu đang cười nói :"Tỷ tỷ! "

Trông thấy hình ảnh quen thuộc, tim nàng đau thắt lại.
Nàng....nàng sao có thể quên được, nàng còn có một người thân trên đời này nữa
mà.

Báo thù, báo thù...nàng đã bị che mắt bởi quá khứ đau thương kia.

Thay vì vậy...tiến về tương lai có tốt hơn không? ....
.
.
.
Hai mắt mở to ra, Vũ Đình nàng đã có quyết định...sống để bảo vệ cho nàng muội
muội .

---Rồi cho tới hôm nay, khi nàng mất hết tu vi ....nàng biết cái chết của
nàng đã đến.

Nàng mệt mỏi và muốn nghỉ ngơi, nàng đã chăm sóc tốt cho muội muội nàng quá
lâu rồi.

Nàng rơi xuống từ thác nước thật cao, dù trước khi chết có hơi đau một chút
...haizzz...

Sắp chạm đất rồi,....vĩnh biệt muội muội!
.
.
.
1 tháng sau,....( biết rồi khỏi kể nữa -_- )

"Lão công,...hic...hic....cảm ơn! " Vũ Đình lau nước mắt nức nở nói.

"Ây dô, khóc xấu quá đi mất. Nhanh ngồi xuống đây, ta giúp nàng phá đan ! "Thế
Nhơn dìu nàng ngồi xuống.

Chờ nàng xếp bằng ngay ngắn, Thế Nhơn nhanh chóng chưởng một cái nhẹ vào đan
điền của nàng.

"crắc....crắc...cạch...!" Tiếng Kim Đan nứt vỡ làm đôi vang lên trong đan điền
của nàng.

"Ầm...ầm...!" Ngay vào lúc Kim Đan nàng vừa vỡ, cũng chính là lúc mà sấm chớp
tụ lại trong tầng tầng lớp lớp mảng đen kịt trên kia.

Vũ Đình nàng muốn Phá Đan -Kết Anh.

P/s: Không cầu gì, chỉ cầu không "vật liệu xây dựng "...


Ta Trữ Vật Nhẫn Siêu Cấp Plus+++ - Chương #31