Người đăng: danmic1710@
Sáng sớm, tại tiểu viện trên một đỉnh núi nọ ,như bao ngày khác, có một đứa
trẻ đứng đó, chắp tay sau lưng, nhìn thẳng lên trời cao, ánh mắt nó đăm
chiêu, sâu thẳm tựa đang suy nghĩ gì đấy.
Không ai khác chính là Lưu Vân Tử.
Hắn đã được cha đặt cách để lên núi sống sau màn biểu hiện như đánh vào mặt
ông tại buổi lễ. Núi gọi Nhàn sơn, chân khí ở đây rất nhạt, không tồn tại các
man thú mà thay vào đó lại là phong cảnh đẹp, tràn ngập bình yên và tĩnh
lặng, có lẽ hoàng thượng đã cho hắn sống một cuộc sống bình thường, không cần
tranh với đời.
Hắn rất thưởng thức nơi này, đối với hắn nơi riêng tư mới là bảo địa, hắn
thực sự cảm ơn người cha này của mình . Bất quá, hắn sinh ra là để tranh với
đời, hắn còn phải trở nên mạnh mẽ để trả thù.
“Lão Mục, lão biết gì về thể chất không thuộc tính a ?” Hắn đã xem rất nhiều
, rất nhiều loại sách, hắn không thể tính là biết hết nhưng cũng có thể coi
là biết gần hết a.Dạo gần đây hắn còn đặt biệt tra sách về không thuộc tính
thể chất .Nhưng dù tra thế nào, hắn cũng không có hiểu về không thuộc tính
,dù sao kiến thức từ sách cũng không thể so với kiến thức của đời.
Lão già đứng phía sau cậu im lặng giây lát, lão nói “Ta cũng không có nghe
thấy nhiều, ta chỉ biết từ thời viễn cổ từng tồn tại thể chất này, và Thiên
cảnh là tồn tại đỉnh phong của nó, thể chất này không thể bước vào thánh cảnh”
“hừm ...còn có thiên địa chia làm 9 thuộc tính riêng biệt, nhưng vẫn có 1
loại khí tinh khiết, ta nghĩ đó chính là không thuộc tính chân khí.”
“Thật sao ..” câu trả lời sau của Lão Mục làm Lưu Vân Tử hớn hở lớn, nói như
vậy chẳng phải nói hắn có thể tu luyện bình thường sao ? Còn về thánh hắn có
thể suy nghĩ sau. Bất quá Lão Mục lại nói.
“Đúng là vậy, chính là khí trong chân tinh, thứ dùng để tu hành, ai cũng có
thể phục dụng, chân khí trong chân tinh khi tiến vào cơ thể người sử dụng sẽ
biến đổi tính chất theo cơ thể họ...Bất quá có lẽ vì không thuộc tính không
thể câu thông với các thuộc tính thiên địa nên dù người tu hành đúng là sẽ
không thể bước vào thánh cảnh giống như thời viễn cổ ..đây là câu trả lời thỏa
đáng a”
Lưu Vân Tử chau mày, không thể thành thánh nếu đối với người thường thì cũng
không đáng gì, thành thánh là được nhưng không thể cầu a, không phải cơ duyên
xảo hợp cơ hội thành thánh rất nhỏ. Nhưng không lẽ hắn đen thế, không thành
thánh thì vốn đâu thành đế, không thành đế sao có thể phá thương khung mà về
?
Bầu không khí lại lâm vào trầm mặc,Lưu Vân Tử bất động, ánh mắt ngày càng xa ,
thời gian cứ thế trôi, nhưng khuôn mặt hắn lại ngày càng giãn ra, tựa như
vừa suy nghĩ thấu đáo điều gì, hắn hớn hở hỏi.
“Lão Mục, ngũ hành tương sinh tương khắc ...?” một câu không đâu vào đâu ,
một câu rất là thông thường.
Cái nói tương sinh có nghĩa bất kỳ một hành nào trong ngũ hành cùng đều có sự
liên hệ hai mặt “sinh tôi”, “tôi sinh”, cũng chính là quan hệ mẫu tử. Lấy Thủy
làm ví dụ: “sinh tôi” của Thủy là Kim, tức Kim chính là mẹ của Thủy: “tôi
sinh” của Thủy là Mộc, tức Mộc là con của Thủy, từ đó cứ tiếp tục suy ra tương
tự.Còn tương khắc có nghĩa chế ước lẫn nhau, khắc phục lẫn nhau, loại quan hệ
này được gọi là “tương khắc”. Quy luật tương khắc Ngũ hành là: Mộc khắc Thổ,
Thổ khắc Thủy, Thủy khắc Hỏa, Hỏa khắc Kim, Kim khắc Mộc, sự chế ước lẫn nhau
như vậy, không có tuần hoàn, không ngừng. Đây chính là căn bản nhất của thiên
địa, ai tu hành cũng đều phải biết, đều phải hiểu.
“Đúng là vậy” lão Mục cũng hơi bất ngờ, lão tò mò về suy nghĩ của đứa bé
trước mặt của mình, đứa bé mà lão chăm từng chút khi còn nhỏ, lão biết Lưu
Vân Tử không phải đứa bé đơn giản.
“Tại sao ta không thể hấp thu 9 thuộc tính thiên địa ...?”
“Vì người là không thuộc tình thể chất.”
“Tại sao không thuộc tính thể chất lại không thể hấp thu 9 thuộc tính thiên
địa...?”
Lão Mục hơi thẫn thờ một thoáng “Vì sẽ mất cân bằng cơ thể, có thể khiến cơ
thể tự bạo a”
“Không lẽ ....” Lão bừng tỉnh, trợn mắt nhìn đứa bé
“Đúng vậy .... haha ,đúng là ta không thể hấp thu thuộc tính đơn lẻ, nhưng nếu
hấp thu cùng một lúc ngũ hành tương sinh tương khắc thì thế nào đâu, đây cũng
là nửa cái ngũ hành thể a....Nếu ban ngày và ban đêm đồng thời xảy ra thì ta
chính là hấp thu được cả quang và ám đó a ... hahahaha” Lưu Vân Tử cười ầm lên
, khúc mắc có thể giải chẳng phải hắn vẫn có cơ hội để về sao.
Lão Mục chính là ngu ra mặt, lão không thể tin một đứa bé lại suy nghĩ được
như thế, lão lẩm bẩm lại từng câu từng chữ mà đứa bé nói ....bất giác lão
chìm đắm vào quy tắc của thiên địa, bất giác tu vi của lão lại có thêm tinh
tiến.
Không đúng.... Lão giật mình “Nếu người có thể hấp thu 5 thuộc tính ngũ hành ,
cũng đâu thể sử dụng a?”
Người có thể sử dụng ngũ hành chính là người có thể chất ngũ hành, vạn năm có
một. Đâu phải một cái không thuộc tính có thể hấp thu được ngũ hành nói dùng
là dùng ? Cưỡng ép dùng sẽ làm mất cân bằng ngũ hành vốn có trong cơ thể, sẽ
gây bạo thể ác liệt a.
Đáp lại lão là ánh mắt nhu hòa của Lưu Vân Tử
“Cũng dễ dàng thôi ....ta hấp thu được thuộc tính chính là có cơ hội thành
thánh... chỉ cần ta thành thánh, cộng hưởng với thiên địa chính là dùng được
cả ngũ hành” Hắn cười mỉm, hắn đã tìm ra đường đi hắn có thể bước, cách hắn
có thể phát triển.
“Nhưng nói thì dễ ... thế làm sao người hấp thu cùng lúc cả ngũ hành, làm sao
tăng tu vi, người sẽ tu hành chậm hơn so với thường nhân không chỉ 5 lần a ?”
Lão Mục lần này không bất ngờ lắm, lão đã nghĩ ra trước.
“lão Mục, lão thuộc tính gì ? tu vi thế nào ?” Lưu Vân Tử hỏi ngược lại lão ,
nụ cười thản nhiên nằm trên môi hắn, hắn cũng là một loại ông cụ non, đã trải
qua 1 đời, hắn cũng tính trước cả rồi.
“Ta Nhân địa trung kỳ, Kim thuộc tính ... thế nào ?” Lão không hiểu hỏi.
“Nhân địa sao ha hả, trời không phụ ta mà” Lưu Vân Tử cười gầm lên, việc này
quá bất khả tư nghị, quá thuận lợi
.
“Kim cấu cốt, Mộc tạo sinh cơ, Thủy thành huyết ,Hỏa tụ đan điền, Thổ hóa
da thịt...Lão Mục, bây giờ lão tìm cho ta vài bộ công pháp đơn giản nhất, cơ
sở nhất.Sau đó cùng ta tìm hiểu một chút, ta sẽ lại hỏi lão. Tiếp đến ta sẽ
dùng chân tinh luyện khí, luyện thể, còn lão đi tìm các loại Man thú thuộc
ngũ hành đồng cấp nhất giai hạ đẳng trước.Ta chính là có thể tu luyện a ,
haha”
“Được!” Lão rất hào hứng, Lưu Vân Tử đích thật không phụ lòng lão, hắn thật
cực kỳ thông minh.
Mọi việc diễn ra như đã tính toán, lão Mục đã rời đi sau khi cung cấp công
pháp cho Lưu Vân Tử, còn về Lưu Vân Tử, hắn là sử dụng kiến thức kiếp trước
về y học của bản thân lại kết hợp với các loại công pháp hạ đẳng mà lão Mục
cung cấp, hắn đã thấu triệt vài điểm cực kì quan trọng.
Các loại khai thông kinh mạch chứa đựng chân khí viết trong công pháp nơi đây
chính là trùng khớp với kinh mạch như đông y ở địa cầu. Mà hắn đã từng được
gọi là y đế a, nói về y học không gì không thông không gì không hiểu. Việc đó
giúp ích hắn cực nhiều, hắn biết rõ toàn bộ các loại kinh mạch vận hành trong
cơ thể chứ không phải chỉ 1 hay 2 vòng tiểu chu thiên trong các loại công pháp
. Hắn còn biết các huyệt đạo để có thể dễ dàng khai thông kinh mạch nhờ ngoại
vật, hắn tin tưởng chỉ cần thời gian ngắn sau tự tay hắn cũng có thể viết lên
một quyển đỉnh cấp Thiên cấp công pháp câu thông toàn bộ các kinh mạch, toàn
bộ các tiểu chu thiên và tạo thành 1 cái đỉnh cấp đại chu thiên kinh mạch.
Thời gian cứ thế trôi qua ....
Lần tới sẽ đề cập về phân chia các đẳng cấp công pháp, tu vi, đan phẩm
,..v.v...