Con Pokemon Đầu Tiên!(thượng)


Người đăng: evolrediar

“Ê Thống! Vậy là mấy con hệ Grass “chạy nhan nhản đầy đường” trong thế giới
Pokemon, thì ở thế giới này lại là đám hiếm nhất!” – Akashi nhíu mày hỏi Hệ
Thống.

“Mộc Độn Huyết Kế Giới Hạn, Ký chủ nói xem hiếm không hiếm?” – Thống-kun nhún
vai đáp.

[…]

Sau một buổi chiều lang thang cầm “phone” check hàng toàn bộ Konoha, Akashi đã
có một số hiểu biết nhất định về đám “Pokemon hoang dã”.

Vốn ban đầu còn tưởng rằng Hệ Thống sẽ phân phối Pokemon một cách random, tuy
có hơi chút “hên xui” nhưng nếu Akashi chịu khó mua chè xôi cúng ông địa thì
có lẽ một ngày nào đó, “vị thần may mắn đến cùng một nụ cười tỏa nắng” và hắn
sẽ có cơ hội vớ được “hàng ngon”

Nhưng Thống-kun của chúng ta nào có “a-ma-tưa” như vậy! Vốn là một người…Éc
nhầm! Một phần mềm trí năng có phong cách làm việc hết sức quý tắc và chuyên
nghiệp.

Hệ Thống tỏ vẽ: “Không làm thì thôi, đã làm là phải chuẩn! Chú cứ yên tâm! Mọi
việc đều nằm trong lòng bàn tay của anh!”

Và thế là chúng ta có được một quy trình convert linh hồn thành Pokemon “chuẩn
đét cả đít” đúng như tiêu chuẩn ISO 9001.

“Nếu như ngươi dòm một người và thấy hắn giống một con Pokemon nào đó, vậy thì
được rồi! Chính là nó đó!!!”

“Ký Chủ thấy thằng kia không? Cái thằng mà…mắt như mắt chuột, mũi như mũi ếch,
chân mày chữ bát, tai như cái quạt, miệng thì toác quát, răng như răng bò, cổ
như cổ cò, chân cao chân thấp, còn bụng thì như cái thùng phuy vậy đó! Khỏi
cần móc Pokedex! Đó chính là…Arceus đó”

“Cái đựu!!! Mày giỡn chơi hay đùa thiệt vậy Thống?”

“Hông! Real đó pa! Bởi vì người có được nhan sắc “kinh thế hãi tục” như vậy,
trên đời này chỉ có mỗi Con Tác của chúng ta mà thôi!”

Chợt lúc này, một giọng cười lạnh vang lên:

“Hai thằng mày có ngon thì cứ xóc xỉa tao tiếp đê! Thằng Tèo! Bố quyết định éo
thu gái cho mày đến đại kết cục! Còn thằng Thống! Bố quyết định…chuyển giới
cho mày để mày chơi với thằng Tèo đến hết đời a~~~”

Hai vị bạn học nào đó: “…”

[…]

Khụ khụ! Nãy giờ chỉ là giỡn chơi thôi! Câu chuyện xin được phép tiếp tục!

Trên thực tế, quy tắc phân phối Pokemon hoang dã của Hệ Thống…đại khái cũng là
giống như vậy đó...

!!!

Có lẽ nhiều đọc giả khi đọc đến đây sẽ chửi: “Thằng Tác này…lầy quá!”…Nhưng mà
đúng là, trên thực tế là như vậy á!

Tuy nói là sẽ có những một số “luật lệ” cụ thể, nhưng không khác là bao đâu…

Nhưng nếu buộc phải kể rõ cụ thể, vậy thì sẽ có một số quy tắc chính như dzầy:

Thứ nhất là về level: Người có năng lực chiến đấu càng cường, vậy thì Lv của
“Pokemon bản mạng” càng cao.

Người thường, người không có khả năng chiến đầu: Lv dưới 10

Ninja tập sự, Hạ Nhẫn vừa tốt nghiệp: Lv từ 10-20

Trung Nhẫn cho đến Đặc Biệt Thượng Nhẫn: Lv từ 20-40

Thượng Nhẫn cho đến Tinh Anh Thượng Nhẫn: Lv từ 40-70

Ảnh Cấp: Lv từ 70-85

Siêu Ảnh Cấp: Lv từ 85-99

Lục Đạo Cấp: Lv 100.

Kế tiếp là về Hệ(Typing) của Pokemon và moveset:

Vô nguyên tố Chakra, chữa bệnh Nhẫn Thuật: Hệ Normal

Thể Thuật: Hệ Fighting

Độc Thuật: Hệ Poison

Trùng Thuật: Hệ Bug

Kiếm Thuật: Hệ Steel

Khôi Lỗi Thuật, Tạp Giới Chuyển Sinh hình thái: Hệ Ghost

Tiên Thuật: Hệ Fairy

Hỏa Độn: Hệ Fire

Thủy Độn: Hệ Water

Thổ Độn: Hệ Rock/Ground - Người có Thổ Độn sẽ tùy vào phong cách nhẫn thuật mà
được xếp vào Rock hay Ground, ví dụ như Onoki sẽ lấy Rock làm chủ còn Gaara sẽ
lấy Ground làm chủ.

Lôi Độn: Hệ Electric

Phong Độn: Hệ Flying

Mộc Độn: Hệ Grass

Băng Độn: Hệ Ice

Âm Độn: Hệ Dark

Tâm Linh nhẫn thuật, Thời Không nhẫn thuật: Hệ Psychic

Jugo Huyết Kế Giới Hạn, Chú Ấn Hình Thái: Hệ Dragon.(Mặc dù theo nguyên tác
thì HKGH của Jugo cũng là một dạng của tiên thuật nhưng cái cách nó biến hình
éo khác gì rồng cho nên cho nó thành hệ Dragon luôn. Mà tác thấy cũng hợp lý,
theo game thì Fairy khắc Dragon, mà Jugo HKGH lại là “Tiên Thuật không hoàn
chỉnh”, cho nên nó bị “Fairy thật” khắc cũng là hiển nhiên )

Cho nên, dựa theo những quy tắc này, Akashi hiện tại đã có thể đại khái dựa
vào hiểu biết của mình về nội dung cốt truyện để “đi tắt đón đầu” mà biết
trước chỗ nào sẽ có Pokemon mạnh…

Nhưng việc đó cũng chả giúp được cái mẹ gì…Hắn hiện tại có đủ Pokeball để bắt
sao? Đến con Snorlax cấp 10 còn nhùng nhằn nhát tay không dám bắt thì nói gì
đến bọn cao cấp…

Thế nên…con đường cách mạng còn lắm gian truân a thiếu niên!

Dường như “não động” được điều gì, Akashi lúc này liền quay sang hỏi Thống-
kun.

“Ê Thống! Có phải khi Chủ Thể bị “yêu yếu” thì Pokemon của hắn cũng sẽ “ngáp
ngáp” rồi phải không? Nói ví dụ như một thằng bị đánh gần chết thì con Pokemon
cũng trong tình trạng “máu đỏ” á!”

“Đúng vậy a!” – Hệ Thống vô thức đáp lại.

“Vậy là được rồi! Thôi! Về ngủ thôi! Gọi con mập kia(Pippip) về luôn!” –
Akashi lúc này bổng nhiên đứng lên, phủi mông chuẩn bị rời đi.

“A? Không ở lại “check hàng” các em thêm một tí nữa sao? Biết đâu sẽ tìm ra
được một vài con thích hợp, nếu như không ngại luyện lv thêm một đoạn thời
gian thì ở Konoha vẫn có vài con Pokemon không tồi a.” – Thống-kun chân thành
khuyên nhủ.

Lúc này, chỉ thấy Akashi cười thần bí đối với Hệ Thống nói.

“Chú cứ yên con mẹ nó tâm! Tối nay chắc chắn sẽ có 2 “con” thích hợp, level
“khá ngọt” mà tỉ lệ bắt thành công lại còn không thấp, giờ thì cứ về ngủ khỏe
cái đi! Hè hè!”

Hệ Thống nghe xong liền đảo tròng mắt: “Giả thần giả quỷ sẽ tao sét đánh há Ký
chủ!”

[…]

Lúc này, tại văn phòng Hokage. Đệ Tam Hiruzen Sarutobi đang cau mày nhìn vào
một tập hồ sơ được để trên bàn làm việc, hồi lâu, lão mới ngẩng đầu lên nhìn
về phía người thanh niên đang đứng cung kính đối diện, sau đó từ từ mở miệng
hỏi.

“Thằng nhóc nhà Taija lần này vẫn là thi trượt?”

“Vâng thưa Hokage đại nhân!” – Vừa nghe câu hỏi từ Đệ Tam, người thanh niên
này liền thành khẩn đáp lại, mà người này, cũng không phải ai xa lạ, chính là
vị “Bang Chủ Miệng Độn Bang”, kiêm “Nhà Giáo Nhân Dân”, kiêm “Bộ Trưởng bộ
Giáo Dục và Đạo Tạo tương lai”, Iruka-sensei của chúng ta!

“Akashi Taija, thi lý thuyết điểm số vẫn tính là không tồi, nhưng thi thực
hành lại là thất bại, tổng kết quả chính là Không Hợp Cách!” – Nói đến đây,
Iruka liền thở dài.

“Cũng thật là! Thằng nhóc Akashi này không hiểu lý do vì sao, cứ mỗi lần thi
thực hành đều không một lần thành công, trong khi điểm số thi lý thuyết vẫn là
cực kỳ khả quan. Thuộc hạ đã nhiều lần nghi ngờ hắn cố ý thi trượt, nhưng khi
kiểm tra thì quả thật cơ thể thằng nhóc kia không có một tia Chakra nào!”

“Ồ! Chẳng lẽ nó cũng là một dạng “phàm linh mạch”, không thể nào tinh luyện ra
Chakra, giống như Rock Lee khóa trước?” – Hiruzen nghi hoặc hỏi.

“Cũng không hẳn là như vậy thưa đại nhân!” – Iruka đáp, sau đó liền trở nên
đặc biệt nghiêm túc.

“Akashi tuy rằng vẫn luôn trong tình trạng thiếu hụt Chakra, nhưng cũng không
phải là hoàn toàn không thể tinh luyện được Chakra, đôi khi trong một số giờ
thực hành, hắn vẫn thành công thi triển ra được nhẫn thuật. Ngay lúc đó, thuộc
hạ đã tiến lại kiểm tra và kết quả tương đối bất ngờ, lượng Chakra trong cơ
thể Akashi ngay tại thời điểm đó không những không cạn kiệt mà ngược lại còn
rất dồi dào, nhưng sau đó lại nhanh chóng biến mất quỷ dị! Từ điểm này có thể
thấy, Akashi tuyệt đối không phải “phàm linh mạch”.

Đệ Tam nghe đến đây mày cũng đã càng nhíu sâu hơn, sau đó tự mình lẩm bẩm:
“Quái lạ, không phải “phàm linh mạch”, nhưng lại không thể lưu trữ Chakra
trong cơ thể, trường hợp như thế này thông thường chỉ thấy ở Ji…”

Dường như Iruka lúc này cũng không nghe được lời “thì thầm” của Đệ Tam, cho
nên mới hơi “lớn gan” mà nói leo.

“Nhưng so với Akashi, là một thằng nhóc tương đối thành thục, thuộc hạ lại
càng lo lắng về một thằng nhóc khác nhiều hơn…”

“Ha hả! Thằng nhóc mà ngươi nói chính là Naruto đi!” – Đệ Tam tuy bị “lính
lác” cắt ngang cũng không lấy làm giận, mà ngược lại cười ha hả nói.

Lúc này, chỉ thấy Đệ Tam bổng nhiên đứng dậy, tiến về phía cửa sổ, phóng tầm
mắt hướng về Hokage Đại Nham nhìn xa xăm, sau đó lão từ từ nói,

“Iruka à! Ta biết ngươi đang nghĩ gì, nhưng thằng nhóc Naruto đó thực ra cũng
là một thằng nhóc rất đáng thương, nó rất giống ngươi.”(Câu thoại này nghe hơi
xàm nắc nhưng cũng hết cách, tác quote trực tiếp từ chap 1 trong truyện ra a,
cũng éo hiểu Kishimoto khi viết chương này nghĩ gì luôn :P)

Nói xong liền hạ lệnh cho lui nô tài…

“Trời cũng không còn sớm nữa, ngươi cũng nên về nhà nghỉ ngơi đi!”

“Vâng thưa đại nhân.”

Hiện tại, trong văn phòng chỉ còn lại một mình Đệ Tam.

Lão già này liền móc ra điếu cày… tẩu thuốc mà kéo một hơi, trong làn khói
trăng, Hiruzen Sarutobi lẩm bẩm.

“Minato à! Thằng nhóc Naruto sắp trở thành một Ninja thực sự rồi, ta đã sắp
xếp tên đệ tử ứng ý nhất của ngươi để làm lão sư chỉ đạo cho hắn, ha hả! Hẳn
sẽ là một cuộc gặp gỡ đầy thú vị đây!” – Đang cười nói, thì bổng nhiên lúc
này, Đệ Tam lại chợt nhắc đến một cái tên…

“Satoshi! Ngươi nói ta có nên đưa vật đó cho hắn bây giờ hay không?”

Sau đó lão liền tiến lại mở ra ngăn tủ bí mật, lấy ra một chiếc hộp gỗ đã phủ
đầy bụi, mở nắp, bên trong chính là…

Một quả cầu có hình hình thù kỳ lạ, được chia tách thành hai màu Trắng – Tím
rạch ròi, trên phần màu tím còn có một ký tự latinh cực kỳ ít thấy ở thế giới
này …

M!

“Ai! Vẫn nên chờ một đoạn thời gian nữa thì tốt hơn!” – Lẩm bẩm xong liền cực
kỳ rãnh háng mà…cất trở vô.

[Hậu trường, một cụ ông nào đó đang không ngừng phun tào tác giả: “Mày mới là
thằng rãnh háng! Cả nhà mày đều là rãnh háng!”]

Ngay tại thời điểm Đệ Tam vừa cất đi hộp gỗ, thì lúc này cửa văn phòng cũng
phát ra âm thanh kẽo kẹt.

“Đến rồi sao? Naruto-kun!”

[…]


Ta Ở Konoha Làm PokeMaster - Chương #8