7 Chapters Of The Night(3)(chương Dài)


Người đăng: evolrediar

[…Nightmare IV…]

“Không phải Uchiha mà sở hữu Sharingan, đều phải trả một cái giá rất đắt!” –
Fugaku Uchiha lạnh lùng bước đến trước mặt Danzo Shimura, lúc này đã trở nên
vô cùng chật vật, nữa thân phải bị chặt đứt, cánh tay có 3 con Sharingan(*) đã
nhắm chặt nằm trên đất chứng tỏ, Danzo, cũng đã chết được 3 lần!

Chú(*): Hiện tại đêm diệt môn chưa xãy ra, Danzo vẫn chưa gom đủ mắt để có
được “12 cái mạng” như lúc đấu với Sasuke, cho nên tác để lão “3 mạng” vậy.

“Khụ khụ!” - Nhìn thấy Fugaku lạnh lùng bước đến, Danzo tức giận mở miệng như
muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng cũng chỉ vô lực mà ho ra một búng máu, nhưng
hắn vẫn gắng gượng chút hơi tàn, phun ra một câu.

“Thật không ngờ…Fugaku ngươi…lại ẩn tàn sâu đến vậy, thì ra ngươi cũng đã có
được Mangekyo Sharingan…khó trách…ngươi lại có tâm muốn…tạo phản.”

“Được Danzo đại nhân khen ngợi về sự ẩn nhẫn, ta quả thực là “thụ sủng nhược
kinh”.” – Fugaku nhàn nhạt đáp.

Đưa một con mắt nhìn thẳng vào con Mangekyo Sharingan của Shisui đang không
ngừng xoay tròn trong hốc mắt phải của Danzo, Fugaku lạnh lùng nói tiếp.

“Nếm được ngon ngọt từ Sharingan, khó trách ngươi lại không tiếc hết thảy muốn
Uchiha phải chết. Nhưng cuối cùng, vẫn chỉ là si tâm vọng tưởng!”

“Không thể nào!!!” – Danzo bổng dưng hét lớn!

Bất lực mà cảm nhận mắt phải của mình dần dần mất đi thị lực, hắn điên cuồng
gào thét!

“Làm sao có thể! Vì sao…Koto-Amatsu-Kami(Biệt Thiên Thần) lại không hề có tác
dụng với ngươi!”

Nhìn thấy Danzo đã trở nên điên dại, Fugaku vẫn một bộ lạnh nhạt, giọng trào
phúng hỏi lại một câu.

“Danzo, bộ ngươi không hề cảm thấy con mắt này của ta…rất quen thuộc sao?”

Nhìn chằm chằm vào con Tam Câu Ngọc Sharingan trong mắt Fugaku, Danzo lúc này
mới giật mình tỉnh ngộ, sau đó liền yếu ớt cười khổ.

“Xem ra ngươi tới đây hôm nay là đã có sự chuẩn bị...”

“Thật không ngờ ta bao năm qua tìm kiếm Sharingan của hắn…Cuối cùng nó lại nằm
trong tay của ngươi…”

Rồi chợt phun ra một cái tên.

“…Kagami Uchiha!”

“Không sai!” – Fugaku ngạo nghễ đáp.

“Kagami Uchiha, cũng chính là ông cố của Shisui Uchiha…

…Mà khắc tinh của Biệt Thiên Thần, lại chính là một con Sharingan của người có
trực hệ huyết thống!”

Từ từ duỗi tay vào hốc mắt phải của Danzo, Fugaku lạnh lùng nói.

“Ta đến đây để lấy lại những thứ thuộc về Uchiha.”

Phốc!

Một con mắt sống sờ sờ bị móc ra!

“Ahhhh!!! Fugaku! Ta phải giết chết ngươi!”

Phập! Phật!

Âm thanh vạn kiếm xuyên tâm vang lên!

Ban đêm, ánh trăng màu máu,

Có một vị Konoha trưởng lão.

Đã không còn nhảy nhót được nữa…

[…]

Tại Hỏa Ảnh Nham, lúc này đã bị tàn phá không còn hình thù, Fugaku một mình
khoanh tay nhìn xuống Konoha đang chìm trong hổn loạn.

Xoẹt!

Một bóng người thình lình lướt đến.

Fugaku nãy giờ vẫn luôn im lặng nhắm mắt, lúc này liền không đầu không đuôi
nói ra một cau.

“Ngươi đã đến…Xem ra cuối cùng Mikoto cũng đã chết.”

Mà người đứng phía sau, lúc này hai mắt Mangekyo Sharingan cũng đã không ngừng
luân động.

“Phụ Thân đại nhân! Xin ngài dừng tay đi…”

Không sai! Người đến chính là Uchiha Itachi!

Giọng nói vẫn tay vẫn ôn tồn lễ độ, nhưng không biết từ lúc nào, một tầng
Chakra màu đỏ cam đã từ từ bao phủ toàn lấy thân Itachi.

“Xin đừng để hài nhi phải ra tay!”

Lời này vừa dứt, cũng là lúc một vị Thần Ma thần ma tay cầm Thập Quyền Kiếm,
ngực chắn Bát Chỉ Gương, giương rộng đôi cánh giáng thế!

Susanoo!

“Đến nước này…Còn có thể quay trở lại sao?” – Fugaku cười nhạt hỏi một câu.

Sau đó cũng giống như Itachi, Susanoo màu đỏ tím cũng đã mở ra, hai tay song
kiếm, sừng sừng mà hiện!

Lúc này, hắn mới quay lại nhìn Itachi lên tiếng.

“Đến đây đi ngu xuẩn tiểu tử! Lấy tất cả độ lượng của ngươi ra cho ta thấy, để
ta xem mấy năm qua ở ANBU ngươi đã được đến những gì!”

“Futsunushi: Vạn Kiếm Trận!”

Dứt lời, liền thấy sau lưng Fugaku hàng ngàn hàng vạn thanh kiếm phá toái hư
không mà ra! Kết thành một vòng kiếm trận không ngừng xoay quanh thân Susanoo!

Mà lúc này, Fugaku tựa như Vạn Kiếm chi Chủ, chỉ thấy hắn phất tay một cái,
kiếm trận quanh thân liền đột ngột biến mất!

Còn chưa đến 1 phần nghìn giây cũng liền từ trên không xuất hiện! Kết thành
một đám mây kiếm che rợp trời đêm, bao phủ trên đầu Itachi!

Từng kiếm từng kiếm tuy lơ lửng bất động, nhưng hàn quang trên kiếm lộ ra sát
khí bức nhân, toàn bộ vùng trời, không gian cũng đang lập lòe dao động, tựa hồ
van kiếm chỉ cần phát ra một trảm, cũng liền có thể cát nát hư không!

“Không ổn!”

Mà Itachi đứng trông đến một màn như vậy cũng là chấn kinh không ngớt, Susanoo
vội vàng vỗ cánh, tránh lùi về sau.

Ngay lập tức, một màn kinh dị liền xảy ra!

Chỉ thấy Itachi Susanoo vừa dịch 1 ly, kiếm trận vẫn luôn yên tình dị thường
nháy mắt liền động, tựa như có mắt mà gắt gao theo sát không buông. Khi Itachi
thân vừa dừng lại thì “kiếm vân” cũng một lần nữa vẫn lơ lững trên đầu.

Lúc này, Fugaku một tay nhẹ phất

“Vạn Kiếm Trận: Kiếm Vũ – Ken-no-Ame!”

Hàng ngàn hàng vạn thanh kiếm trơi lơ lững cũng theo lệnh mà trút xuống như
mưa! Trực chỉ từ trên đầu Itachi Susanoo cắm xuống!

“Bát Chỉ Kính!”

Quá kinh hãi, Itachi tay trái vội xuất ra Bát Chỉ Kính, giơ lên tạo thành một
vòng hộ thuẫn, cúi gầm người chịu đựng mưa kiếm.

Leng keng! Leng keng!

Âm thanh vạn kiếm va chạm Bát Chỉ Kính vang lên không ngớt, mặt đất dưới chân
hai người trước đó vốn đã là phế tích, nay lại bị kiếm vũ cày nát, nháy mắt
liền trở thành bình địa!

Itachi đứng dưới che chắn của Yata-no-Kagami(Bát Chỉ Kính, đổi cho khỏi lặp
từ) tuy không bị tổn thương, nhưng vạn kiếm cùng trảm nào phải trò đùa, chỉ
thấy nguyên vùng thổ địa bán kính 20 thước xung quanh vị trí Itachi Susanoo
đang đứng lúc này như vừa bị búa trời nện đập, từ đất bằng trở thành thung
lũng!

Chật vật đứng lên, ngẩng đầu lên nhìn về phía Fugaku vẫn lăng không mà đứng
như Thần Ma giáng thế, Itachi mới nhẹ giọng lên tiếng.

“Được! Nếu như Phụ Thân đại nhân đã quyết ý như thế, vậy thì hôm nay, hai cha
con ta sẽ phải có một người nằm xuống!”

“Bát Xích Quỳnh Khúc Ngọc!(Yasanaki Magatama)”

Đứng trong Susanoo, Itachi dứt lời liền xuất ra vô số Khúc Ngọc Shuriken phóng
về phía Fugaku!

“Đúng hợp ý ta!” – Nhìn thấy Khúc Ngọc bay đến, Fugaku cũng gằn giọng đáp lại
một tiếng.

Sau đó cũng liền tế ra song kiếm, huy vũ chém ra vô số kiếm khí, chặn đón Khúc
Ngọc Shuriken.

Ầm vang!

Kiếm khí và Khúc Ngọc va chạm vào nhau phát ra tiếng nổ đinh tai nhứt óc!

Bùi mù tỏa ra mờ mịch bao phủ cả một vùng.

Chợt lúc này, một con phượng hoàng lữa màu đen, nhiệt độ nóng tựa mặt trời mau
chóng xuyên qua màn khói, trực chỉ hướng về phía Fugaku lao nhanh mà qua!

“Amaterasu: Thiên Chiếu Phượng Tiên Hỏa!”

Nhìn tới một màn, Fugaku cũng không hề nao núng, tay phải giơ lên Sát Sinh
Kiếm(Sesshouken) Muramasa!

Tương truyền, người thợ rèn vì muốn thử độ sắc bén của thanh kiếm này nên đã
cắm nó vào dòng sông ba ngày ba đêm, bất kỳ thứ gì khi trôi ngang qua nó, từ
lá cây cho đến tôm, cá, đều bị nó cắt thành hai nữa, sau ba ngày, cả dòng sông
đã không còn sự sống.

Mà người thợ rèn, Muramasa, không lâu sau đó cũng bởi vì sát khí của nó ám
ảnh, rút gươm tự sát bằng chính thanh kiếm của mình, kể từ đó, người đời gọi
nó là Sát Sinh Kiếm, thanh kiếm được sinh ra dành riêng giết chóc.

Một thanh kiếm có thể cắt đôi mọi thứ!

“Muramasa: Zan-Setsu-Ken!(Trảm Sát Kiếm)” – Fugaku lạnh lùng khẽ quát!

Chỉ thấy một kiếm này vừa xuất, sát khí hòa với kiếm khí sắt bén phóng ra lao
thẳng về phía Hắc Hỏa Phượng!

Chỉ thấy trên đường đi của kiếm khí, vạn vật như bị rút đi sinh mệnh, cây cối
khô héo tan thành tro bụi, đất đá toái nát hóa thành cát mịn, chim chóc muôn
thú lập tức mất đi sinh cơ, khô héo chỉ còn da bọc xương rơi rụng, nằm lợp
trên đất, tử khí bao trùm khắp một vùng!

Mà Thiên Chiếu Hỏa Phượng cũng đồng dạng cùng chung cảnh ngộ, trực diện đối
mặt một kiếm hủy thiên diệt địa kia, cùng liền nhanh chóng bị chẻ đôi thành
hai nữa, mất đi sinh mệnh, hóa thành vô số tàn lửa, vô lực rơi nhanh xuống
đất.

Tưởng chừng như một chiêu này đến đây cũng là kết thúc, nhưng một màn kì lạ
lại hiện ra!

Chỉ thấy trên mặt đất, giờ chỉ còn sót lại hai ngọn lửa tàn từ Hỏa Phượng, hắc
diễm không biết từ lúc nào đã trở thành xích diễm, chẳng những không hề tắt
đi, mà trái lại càng thiêu đốt mãnh liệt! Hai đóm lửa leo lói, lúc này đã hóa
thành hai cột lửa dữ dội, giống như thần long lao nhanh, bất ngờ hướng từ phía
sau Fugaku đánh tới!

“Cái gì?”

Fugaku nghe động, cũng giật mình quay lưng lại.

Ập vào mắt hắn là hình ảnh hai con hỏa long uống lượn lao nhanh mà qua!

Còn chưa kịp giơ lên song kiếm chặn đón, liền thấy hai hỏa long đột nhiên quấn
lấy nhau hợp lại thành một con Phượng Hoàng giương cánh, nhiệt độ và kích
thước còn to gấp ba, bốn lần Hắc Hỏa Phượng vừa rồi!

“Amaterasu: Phượng Hoàng Niết Bàn!” – Sau màn khói trắng, chỉ nghe Itachi thét
to một tiếng

Ầm!

Tiếng nổ kinh tâm động phách rền vang! Ánh sáng chiếu rọi tựa ban ngày bao phủ
cả một vùng trời đêm!

Một lúc sau, khi dư ba vụ nổ đã qua, lúc này trong màn lửa đỏ, chỉ thấy thân
ảnh Susanoo màu đỏ đã trở nên vô cùng thê thảm, áo giáp Chakra đã vỡ nát,
nhiều chỗ còn lộ ra xương cốt đỏ lòm đến rợn người, đôi cánh tựa Thần Ma ngày
nào giờ cũng đã rách nát không còn một mảnh.

Mà Fugaku bên trong cũng không khá hơn là bao, thân thể vô lực khụy xuống,
miệng ho ra máu tươi, một tay bưng kinh mắt trái đang không ngừng tuông ra
huyết lệ, nhưng ánh mắt đằng đằng sát khí vẫn luôn nhìn thẳng về phía
Itachi…nhìn thẳng xuống Konoha!

“Phụ Thân đại nhân! Hiện tại quay lại vẫn còn kịp…Hài nhi cầu xin ngài!” –
Itachi giọng nói nghẹn ngào mang theo cầu khẩn vang lên.

Trong biển lửa, Fugaku nghe được những lời này vẫn là lặng im không nói.

Sau một lúc, hắn mới lộ ra một nụ cười chua chát, rồi từ từ lên tiếng.

Thanh âm của hắn lúc đó, sao nghe bi thương mà cô độc.

“Quay lại sao? Đã không còn cơ hội nữa rồi…”

Vừa nói, mắt trái của hắn cũng từ từ mở ra, bên trong là một con Mangekyo
Sharingan hình shuriken 4 cánh đang không ngừng xoay vòng!

Mà con Mangekyo Sharingan này, Itachi vẫn vô cùng quen thuộc.

“Shisui Sharingan!!!” – Itachi kinh hoảng thốt lên.

“Phụ thân, Shimura Danzo đã bị ngài giết chết?”

“Đúng vậy! Thứ thuộc về Uchiha vốn nên trở về với Uchiha…” – Fugaku nhẹ giọng
đáp lại một câu.

Nhưng rất nhanh liền trở nên điên cuồng, chỉ tay xuống Konoha hét lớn.

“Cả Mộc Diệp cũng vây! Nó vốn thuộc về chúng ta! Vốn thuộc về Uchiha! Ta làm
tất cả những chuyện này, thì có gì là sai!!!”

Dứt lời, liền thấy Susanoo đã thảm không nở nhìn của Fugaku cũng đột nhiên
thay da đổi thịt!

Chỉ thấy từ trong mắt trái của hắn, một tầng Chakra màu lục đang không ngừng
tỏa ra, bao thủ đi những phần thân thể bị tổn hại, áo giáp đút lại càng thêm
uy mãnh cứng cáp, hai cánh bị tàn phá cũng một lần nữa giương ra.

Không đầy giây lát, một vị Thiên Cầu Thần Ma bốn tay-bốn cánh cũng đã hiện ra
trước mắt!

Mà trên trời, mười thanh cự kiếm cũng đã phá toái hư không mà hiện, đang không
ngừng xoay tròn thành kết thành một kiếm trận, bao quanh Susanoo như một tầng
hộ giáp.

Hai tay song kiếm, Thiên Sinh Kiếm Masamune và Sát Sinh Kiếm Muramasa cũng đã
hợp nhất thành một, kéo dày thành một thanh Thập Tự Trường Thương(Jumonji
Yari), lưỡi thương sắt bén không ngừng liên tục toát ra hai loại khí đen trắng
tương phản.

Cầm trường thương nơi tay, Fugaku lúc này tỏa ra khí thế ngạo nghễ thiên hạ,
chỉ tay về phía Itachi đang đứng đối diện nói to.

“Uchiha Itachi! Lấy hết độ lượng của ngươi ra, một kích này ta sẽ không nương
tay….

Hiện tại ở Konoha, chỉ có một mình ngươi là có thể ngăn cản được ta, số phận
của Mộc Diệp ra sao, đều nằm hết trong tay của ngươi!”

Mà Itachi nhìn đến cảnh tượng này trong lòng cũng liền thắt lại.

Bởi vì hắn biết, cả mình và Phụ Thân…đều đã không còn đường lui!

Siết chặt Thập Quyền Kiếm trên tay, Itachi thần sắc thống khổ nhắm mắt lại,
nhưng rất nhanh liền mở ra, ánh mắt kiên định mà nhìn thẳng về phía Fugaku.

“Vâng! Con sẽ dốc hết toàn lực…Vì Konoha là thứ mà con phải bảo vệ!”

Dứt lời, Susanoo cũng liền động cánh lao tới!

“Tốt!”

Fugaku cũng là động dạng, vụt người vọt qua.

Thập Quyền Kiếm!

Tinh Linh Thiết!

Hai thần binh, hai còn người, hai lý tưởng, nhưng cùng một dòng máu…Đang đi
đến khoảnh khắc quyết định của cuộc đời.

Vào ngay thời điểm thương-kiếm sắp chạm vào nhau, chợt bên tai Itachi vang lên
một giọng nói.

“Phụ Thân chỉ có thể giúp ngươi đến đây…”

“Ngu xuẩn tiểu tử!”

“Ta vẫn luôn tự hào về con!”

Ầm!

[…]

Trời mưa, một cơn mưa đêm nặng hạt.

Itachi lúc này đang ngồi quỳ bên một thân thể đã lạnh băng không biết tự khi
nào…

Người ta vẫn hay nói, nếu ngươi muốn khóc, vậy thì hãy khóc dưới mưa, chí ít
mọi người sẽ không biết rằng ngươi đang khóc.

Nhưng với Itachi, hắn lại không làm được việc này.

Bởi vì thứ nước mắt hắn đang khóc,

Mưa không thể nào che lấp.

Bởi vì thứ nước mắt hắn đang khóc,

Chính là huyết lệ.

[…]

“Cuối cùng vẫn là đi đến một bước này sao…” – Sau lưng Itachi chợt phát ra một
tiếng nói.

Itachi cũng không quay đầu lại, bởi vì hắn nhận thức giọng nói này,

“Đệ Tam! Vì sao…cha ta…cuối cùng lại lựa chọn như vậy?” – Itachi khó khăn lắm
mới nói hết một câu.

Đệ Tam nghe được, cũng chỉ có thể thở dài lần nữa.

Im lặng một lúc, lão mới bắt đầu lên tiếng.

“Tộc trưởng tộc Uchiha, Fugaku Uchiha âm mưu tạo phản, tự tay giết chết toàn
bộ tộc nhân phản đối mình, còn giết chết Đại Trưởng Lão Shimura Danzo, sau đó
dùng Mangekyo Sharingan khống chế Cữu Vĩ, tấn công Làng Lá...”

“Cũng may kịp lúc xuất hiện Itachi Uchiha, đồng dạng sở hữu Mangekyo
Sharingan, kịp thời giành lại quyền kiểm soát Cữu Vĩ, cuối cùng dưới sự hợp
sức của chúng ninja Konoha, Cữu Vĩ một lần nữa bị phong ấn, Làng Lá tuy lâm
vào hỗn loạn nhưng cuối cùng cũng không tổn thương nghiêm trọng…”

“Mà sau khi hỗ trợ khống chế Cữu Vĩ, Itachi còn tự tay giết chết Fugaku
Uchiha, cứu giúp Konoha thoát khỏi tai hoạ…”

“Vốn việc này Uchiha gia tộc không hề hay biết, nhưng vì sự mù quáng của một
mình tộc trưởng mà chịu họa Diệt Môn, cuối cùng may mắn còn sống sót hai huynh
đệ Uchiha Sasuke và Uchiha Itachi…”

“Mà Itachi khi làm ninja vẫn luôn tận tâm, hôm nay lại vì Làng mà không tiếc
đại nghĩa diệt thân, giải mối nguy nan…Uchiha không những không có tội mà
Itachi còn là người hùng của Làng Lá!”

“Cho nên Hội Đồng Trưởng Lão đã quyết định, từ nay về sau, tân tộc trưởng tộc
Uchiha, Uchiha Itachi ngoài việc hợp lý kế thừa chức vị Đội Trưởng Konoha Cảnh
Vệ Đội, còn được tấn chức thành Tinh Anh Thượng Nhẫn và được bổ nhiệm làm Đội
Trưởng Đội ANBU đồng hành cùng Kakashi Hatake.”

“Ngoài ra, việc Đại Trưởng Lão Shimura Danzo bí mật nghiêm cứu tế bào Đệ Nhất
và giết chết Uchiha Shisui cướp đoạt Sharingan là một việc làm hết sức tàn
độc, cho nên Hội Đồng cũng đã quyết định giải thể ROOT và vinh danh Uchiha
Shisui cũng như những chiến sĩ Uchiha khác đã chết trận hôm nay trở thành Anh
Hùng Làng Lá, được khắc tên lên Linh Bi để người dân đời đời tưởng nhớ.”

Nói đến đây, Đệ Tam mới dừng lại quay sang nói với Itachi.

“Đây là những điều mà Fugaku đã dùng Ảnh Phân Thân cùng ta nói ngay khi ngươi
vừa rời đi không lâu sau khi khống chế được Cữu Vĩ…”

“Cả ta, Koharu và Homura đều đồng ý…”

“Cho nên, hài tử à, Fugaku đã vì ngươi và Sasuke…tận lực rồi!”

Đặt một tay lên đầu Itachi, Đệ Tam mới từ từ nói tiếp.

“Itachi, ngươi cuối cùng thì cũng chỉ là một đứa bé 15 tuổi…”

“Có một số chuyện, vẫn không thể để ngươi một mình gánh lấy.”

Nói xong, lão cùng im lặng mà rời đi…

Lúc này, mưa cũng đã tạnh, ánh trăng lại một lần nữa hiện ra.

Ngẩng mặt nhìn trời, run rẫy hít vào một hơi.

Itachi lúc này hình như đang khóc…

Nhưng dường như cũng đang cười.

Chỉ nghe hắn không ngừng lầm bẩm

“Gánh nặng, đã không còn rồi!”

“Nhẹ nhỏm rồi…thanh thản rồi!”

“Nhưng sao…”

“Tim ta vẫn cứ đau nhói.”

CHƯƠNG THỨ 4 CỦA ĐÊM: FUGAKU UCHIHA.


Ta Ở Konoha Làm PokeMaster - Chương #34