Quạ


Người đăng: evolrediar

“Đừng liếm nữa…”

“Nhột quá! Dừng lại đi mà…”

“Á! Yamete!”

[…]

“Đậu móa! Chơi với con thỏ thôi mà…Có cần phải rạo rực vậy hông!”

Akashi lúc này đang rất vô ngữ nhìn xem một con bé tuổi vị thành niên nào đó
đang sung sướng quằn quại…vì vừa nhận được một con pet mới,

Sau đó, hắn lại lắc đầu cười nhẹ.

“Con phản phúc này! Vừa về với “chính chủ” thì liền quên con mẹ nó “tình cũ”,
dù gì thì anh mày cũng đã feed cho mày hai cục kẹo chứ có ít ỏi gì đâu…Đúng là
số anh trước giờ không thích hợp để nuôi “cái” mà!”

“Hừ!” – Ngay lập tức, một bé Thống nào đó liền xụ mặt (●´^`●)

“Anh là nói Pokemon ♀, không phải nói mày được chưa!” – Akashi cũng là vã mồ
hôi…nhưng trong lòng lại là nói thầm.

“Cái đậu! Sao mấy hôm gần đây…Con Thống nhà mình trở nên khó ở thế nhỉ!”

“Nghe đó nha!” – Âm thanh Hệ Thống lại một lần nữa vang lên…

[…]

Lúc này, chợt thấy Sakura ôm con Buneary lon ton chạy lại, cười khúc khích đối
với Akashi nói.

“Nè nè Akashi! Bé Thông Linh Thú này tên gọi là gì vậy, thật đáng yêu, hihi!”

“Lúc trước anh nó gọi là “SaKu(Ta)R…!” - Mém chút thì lỡ miệng nói thẳng cái
nickname bỏ mọe nào đó…Akashi liền ho khan vài cái chữa gượng, sau đó mới nói.

“Khụ khụ! Là “Sakura”, nhưng giờ thì anh đã giao nó cho cô, cô muốn đặt nó lại
tên gì cũng được.”

“A! Akashi-kun cũng gọi nó là “Sakura” sao? Thật giống với tên của ta á! Hìhì,
thế thì ta sẽ không đổi đâu, vẫn gọi nó là Sakura đi!” – Aiz, con bé vẫn ngây
thơ không biết gì a...

Sau đó liền thấy cô nàng cọ má vào bộ lông xù của Buneary, cười khanh khách
nói,

“Sakura à, Sakura có chịu làm bạn đồng bạn hành với Sakura không?”

“Bún-nè! Bún-nè!”

Akashi: “…”

Trước giờ vẫn luôn tự nhận mình là một thằng “chuẩn men”, cho nên đối diện với
những khoảnh khắc…“buồn nôn” như thế này, Akashi liền trực tiếp lựa chọn…xoay
người rời đi!

-------------Sổ Tay Pokemon 1---------------

Pokemon: Buneary(♀) - Nickname: “Sakura”

Lv: 20

Hệ: Normal

Held Item(có sẵn): Lopunnite

Trainer-cũ: Akashi Taija

Trainer-hiện tại: Sakura Haruno

Bắt được ở: Konoha, Trường Học Ninja, tại thời điểm Lv: 18

Moveset-hiện tại: 4 MOVE

BATON PASS

RETURN

MEGA PUNCH

WISH

-------------Sổ Tay Pokemon 2---------------

MOVE: BATON PASS

Hệ: Normal

TM: None

Là một MOVE không gây sát thương, cho phép người dùng có thể hoán đổi vị trí
của mình với đồng đội trong cùng một tổ đội và bất kỳ người nào có độ thiện
cảm trên 60.

Có thể BỎ QUA mọi khoảng cách và những sự ràn buộc của không gian trong cùng
một vị diện.

(Sakura) Học được từ Pokemon: Buneary tại thời điểm Lv 20(Chiêu thức mặc định)

Số lần sử dụng: 40 PP/Ngày(Chỉ áp dụng cho Pokemon trong chiến đấu)

Do Sakura không có được sự đồng bộ hóa từ Hệ Thống, cho nên PP chuyển hóa
thành C-point(Chakra point – Điểm Chakra).

Tiêu hao: 50 C-point(Sakura-hiện tại trong trạng thái full Chakra: 240
C-point)

-------------Sổ Tay Pokemon(END)--------------

Sau khi thấy Sakura đã bắt đầu quen thuộc với việc thu-phóng Buneary, lúc này
Akashi mới tiến lại chỉ dạy cho cô bé một số điều cần biết khi sử dụng
Pokemon.

“Có hai loại trạng thái chính cần lưu ý, thứ nhất là in-battle(trong chiến
đấu), tức là giống như nãy giờ vậy, con “Sakura” sẽ được thả rong! Cái này thì
cũng không có gì đặc biệt, cũng giống cách mà ninja chiến đấu cùng với Thông
Linh Thú, cô sẽ có thể ra lệnh cho con “Sakura” thực hiện bất kỳ chiêu thức
nào mà nó biết để hổ trợ mình trong chiến, chỉ vậy thôi.”

“Còn loại trạng thái thứ hai, chính là stored(trong cơ thể), lúc này thì con
“Sakura” sẽ tồn tại trong cơ thể của cô, nãy giờ cô đã thử qua vài lần thì hẳn
là đã cảm nhận được điều này. Ở trạng thái này, cô sẽ có thể sử dụng những
tuyệt chiêu của “Sakura” để tự mình chiến đấu. Nhưng có lẽ trường hợp của cô
sẽ hơi khác với anh một chút ở độ tiêu hao Chakra, việc này thì cô phải tự
mình cảm nhận lấy, anh cũng giúp được gì nhiều.”

Nói đến đây, Akashi mới vỗ vỗ vài cái vào vai Sakura, nhẹ giọng nói.

“Hãy đối xử với nó thật tốt, rồi nhóc sẽ thấy, đây là một người bạn đồng hành
rất tuyệt đấy!”

Nói xong cũng liền đối với Naruto và Sasuke nãy giờ vẫn còn đang cắm đầu “bàn
chiến thuật”, hô to.

“Thôi về ngủ đi mấy đứa ơi! Mai thực chiến tự khắc mò ra được đường binh thôi,
bàn nhiều cũng vậy à!”

Còn chưa đợi cả ba có cơ hội mở miệng hỏi, Akashi lúc này đã xoay người rời
đi, một lúc sau mới vứt lại một câu.

“Nhớ! Mai đừng bao giờ đến…sớm!”

-------------------------------Flashback(END)--------------------------------

Trở về thực tại, lúc này vẫn còn nằm trên cây, Akashi mới nhàm chán nói.

“”Rung Chung Vàng” cuối cùng đã xong, chắc vài tuần nữa là sẽ đến tập “Lạc Lối
ở Sóng Quốc!”

Nói đến đây, liền thấy Akashi ngồi bật dây, vẻ mặt lộ ra một tia hưng phấn như
có như không, sau đó liền nghe hắn tự mình lẩm bẩm.

“Con Pokemon Hệ Ice đầu tiên, mà cũng có khi là con duy nhất ở cái nguyên cái
“region” này sắp lên sàn rồi, “bonus” thêm còn có một con hệ Water chắc cũng
khá mạnh. Anh mày rồi cũng sẽ bỏ túi hết thôi, hế hế!”

Đột nhiên lúc này, bổng một con quạ đen không biết từ đâu xuất hiện đậu lên
vai Akashi.

Akashi dòm nó, mà nó dường như cũng đang dòm Akashi. Mà Akashi lúc này hoàn
toàn có thể cảm nhận được…trong ánh của con quạ, hình như có chứa ẩn chứa một
sự khinh bỉ không hề nhẹ.

Đang định giơ tay bóp đầu con quạ khốn nạn, thì quạ-kun cũng rất thức thời mà
vỗ cánh bay đi…

Chỉ để lại trên vai Akashi một bãi “trắng trắng vàng vàng” đang không ngừng
tỏa ra mùi thơm quyến rũ, kèm theo đó là 3 tiếng quạ kêu vang vọng cả khu
rừng.

À hô! À hô! À hô!

Trán giật giật gân xanh, Akashi lúc này mới ngửa mặt lên trời hét lớn.

“Đậu má! Hôm nay tao thề! Gặp con quạ nào, tao xào mề con đó! Hừ hừ!”

Sau đó lại thấy hắn cực kỳ “giận cá chém thớt” mà giơ lên ngón tay giữa đối
với thằng nhóc Uchia vô tội nào đó đang ngồi gặm cơm nắm dưới sân.

“Còn thằng anh nhà mày nữa, liệu hồn tao đó! Tao mà gặp nó là tao vặn cổ xào
lăng hết đám quạ của nó luôn!”

[…]

Mà lúc này, ở một khu vực nào đó gần biên giới Hỏa Quốc, có hai bóng người
đang đứng dưới mưa.

Chỉ thấy hai người này mặc một bộ áo khoác dài màu đen, đầu đội nón lá che kín
mặt, trên thân áo còn thêu vô số những hoa văn Mây Đỏ vô cùng tinh xảo.

Lúc này, liền thấy một người có vóc dáng cao hơn quay sang nói với người còn
lại.

“Theo tin tức từ Thủ Lĩnh thì thằng nhóc kia đã tốt nghiệp, sẽ không lâu lắm,
nó sẽ phải rời thôn chấp hành một vài nhiệm vụ, nếu lúc đó chúng ta có thể
phục kích trên đường, thì Cữu Vĩ cũng sẽ dễ dàng tới tay.”

“Không khả năng.” – Chỉ nghe người kia lạnh lùng đáp lại một tiếng.

“Ồ! Ngươi là đang sợ sẽ liên lụy tới tên “ngu xuẩn đệ đệ” nào đó của ngươi
sao?” – Người nhất nghe xong liền mở miệng châm chọc.

Lúc này, không khí dường như đã trở nên băng lãnh hơn bao giờ hết, nhưng cũng
không phải vì mưa…Mà là vì âm thanh lạnh lẽo của một người nào đó lại lần nữa
vang lên.

“Kisame! Ngươi là biết rõ…ta không bao giờ có người thân!”

“Hô!” – Mà người được gọi là Kisame, lúc này trên trán của hắn đã xuất hiện
một tầng sương mỏng, cũng không biết là do mưa hay thứ gì khác, chỉ thấy hắn
liền hút một ngụm khí lạnh, sau đó liền cười gằng một tiếng.

“Ha hả! Ta chẳng qua chỉ là đùa vui một chút nhưng ngươi lại không hề ngần
ngại mà sử dụng “thuật kia” đối với ta sao. Xem ra lực sát thương của “4 chữ
vừa rồi” đối với ngươi là không hề nhẹ a.”

Nói xong, hắn liền vô ý thứ rùng mình, dời ánh mắt ra khỏi những giọt nước mưa
đang rơi lất phất…Bởi vì hắn biết, trên những giọt nước đó, dường như đang
phản phất một đôi mắt màu huyết hồng…

Không gian bổng chốc trở nên im lặng trong chốc lát, một lúc sau, giọng nói
của người “chưa biết tên” mới vang lên phá vỡ sự im lặng đó.

“Hiruzen Sarutobi là không dễ dàng để thằng nhóc đó rời thôn một mình, chắc
chắn sẽ có vô số ANBU giám sát.”

“Haha, ngươi mà lại đi sợ những tên ANBU đó sao?” – Cười lạnh một tiếng,
Kisame liền nói tiếp,

“Ta không nghĩ ở Konoha hiện giờ, còn có người có thể cản trở bước chân của ta
và ngươi a…Itachi.”

Mà người gọi là Itachi lúc này dường như lại không hề để tâm đến những lời nói
vừa rồi, chỉ thấy hắn giơ tay lên như đang hứng những giọt nước mưa đang rơi
tí tách…Nhưng ngay sau đó, một màn quái dị tựa như ảo thuật hiện ra, chỉ thấy
những giọt nước mưa vừa khi vừa chảy khỏi tay của hắn, cũng liền hóa thành vô
số phiến lông vũ màu đen…

Lúc này, mới nghe Itachi mở miệng lên tiếng.

“Vẫn còn một người…”

“Hắn không những chỉ cản trở được ta và ngươi…”

“Mà hắn…”

“Còn có thể giết chết…Cả ta và ngươi!”

!!!

--------Hậu Trường----------

Con tác: "Hú yeah! Nhận vật chính của bố lên sàn!"

Akashi: "Đậu mẹ mày thằng tác, bố mày vứt đâu?"

Con tác: "Chú trước giờ...chỉ là thằng dẫn chuyện thôi..."

Akashi: "..."


Ta Ở Konoha Làm PokeMaster - Chương #24